DẤU CHÂN TRÊN CÁT
HOÁ NGUYỆT ... TRONG MƠ
Em muốn được một lần hoá thân thành vầng trăng
chiếu sáng một khoảng sân nhà anh
trăng sẽ đi quanh tìm kỹ niệm
đêm...hoa trắng rụng đầy
bây giờ bông hoa vẫn còn đấy ?
anh vẫn còn gọi tên em mãi như ngày xưa chăng ?
huyền thoại , đã có lần em lạc vào thiên đường duy nhất
và em đã ngủ ngoan bên cả trăng và anh
thiên đường mong manh ,..anh tan biến
em...HOÁ NGUYỆT TRONG MƠ
trăng vẫn cứ chờ , điều bất ngờ duy nhất
dẫu thân trăng hao gầy
thiên đường ngày ấy
có thật ...phải không anh ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 13:04:51 bởi HÀMỸTRANG >
BẾN NGÀN NĂM ...ĐỢI
Xuân kề bên hiên , dẫu mai vàng trễ hẹn
vầng trăng tự khuyết , không trách nguyệt lỡ lầm
thuyền dẫu xa xăm , bến ...ngàn năm đợi
sông ơi , hạnh phúc nơi nào
- * - * - * -
nhánh lục bình , rũ nhau về lại
con nước dùng dằng , cuộn mãi thời gian
bây giờ , nắng thoáng băn khoăn
chuyện ngày xưa đã ...dỡ dang lâu rồi ? !...
đừng tìm nhau nữa , nắng ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2009 12:59:37 bởi HÀMỸTRANG >
MÀU ..NGUYỆT BẠCH Dẫu không hẹn ,trăng vẫn hồn nhiên đến
quá ngỡ ngàng ,quên cả trách hờn nhau
nhánh lá lao xao , hệt như buổi ban đầu
trăng nghiêng xuống , đêm ngã màu ...nguyệt bạch
--- * ----* ----* ----
cứ trách mãi trăng huyền như ão ảnh
nên ước mơ lạc ngỏ ngách thiên đường
mái tóc buồn , chạm phải ngón tay thuôn
dịu dàng quá ,trăng muộn lời xám hối
* --- * ---* ----*
trăng lầm lỗi , để bao lần bóng tối
chỉ tạ ơn . duy nhất....một đêm rằm
muốn khát khao được đánh đổi ... trăm năm
chỉ để nhận tiếng thì thầm gọi : ''NGUYỆT''
*--- * ---* ---*---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 13:30:12 bởi HÀMỸTRANG >
GIÓ ..... CHƯA HỀ YÊU AI Khắp các đường phố đang rộn rịp đón chờ lễ hội
khắp các đôi tình nhân
đang dành cho nhau những mong đợi ... bất ngờ
anh nghe chăng ? giấc mơ
đang trườn mình tung hô hạnh phúc
không gian hoàn toàn lắng đọng
nghe được cả tiếng trái tim hoà chung nhịp nhẹ nhàng
con đường thẳng , bóng vắt nghiêng
đôi môi mãi , viền ... hơi thở ấm
chân bước chậm , tóc gối nhờ vai
lới thì thầm bên tai
khiến gió ngại , đành đứng ngoài hè phố
lần đầu tiên gió thổ lộ :
''GIÓ VẪN CÒN TRINH NGUYÊN''
lần đầu em nhận biết
''EM YÊU ANH ...RẤT RIÊNG ''
VIẾT CHO NGÀY VALENTINE 14 -2- 09
DẤU CHÂN TRÊN CÁT
EM ĐẾN BIỂN KHI VỪA BÌNH MINH
DẤU CHÂN IN ĐẦY TRÊN CÁT
BIỂN NHẬN RA THIẾU VẮNG DẤU CHÂN ANH
BIỂN HỎI ''TÌNH MÌNH MONG MANH ''
EM LẶNG THINH KHÔNG NÓI
BIỂN MỘT ĐỜI ''YÊU '' MÀ KHÔNG ''CƯỚI''
EM VỘI GÌ CHUYỆN CHỈ MỚI HÔM QUA
BIỂN XÓT XA MƯỢN LỜI RU GIÓ HÁT
EM BÀNG HOÀNG MỘT NỖI NHỚ ANH
EM QUAY VỀ THẬT NHANH
VÔ IÌNH DẤU CHÂN LẠI IN TRÊN CÁT
BIỂN LẲNG LẶNG GIỮ TÂT CẢ NHỮNG DẤU CHÂN
EM RỒI SẼ TẬP DẦN NHƯ BIỂN
GIỮ ANH MIÊN VIỄN NƠI TIM MÌNH
=MỸ-TRANG = Biển còn ngái ngủ mờ sương
Mà trên dải cát in hàng chân ai
Nhẹ êm ,nhỏ nhắn tựa hài
Rõ ràng chân đẹp của ai một mình
Chân xinh người hẳn phải xinh
Đi đâu sớm vậy cô mình chưa quen
Mỵ Châu lông hạc gửi tin
Dấu chân em để anh tìm phải không ? kimrbl
CHIA TAY
Mai anh về lại vùng trời bình yên
tôi dấu niềm riêng nơi khoé mắt
*Một chút thơ buổi sáng *
nắng quê nhà có làm anh miên man
* * * * * *
mây chẵng gần mà biển mông mênh quá
cái xiết tay vội vã......ngàn trùng
ta không chung tuổi thơ dưới những rặng dừa
nên một nữa vầng trăng , bất ngờ.... lưu lạc
mai mặt trời chiếu thẳng
vạt nắng vắt ngang....qua khoảng không
mai nụ hôn khoã lấp
người đi !người đứng..... trông
VIẾT TẶNG LIÊM 28-03-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 20:15:28 bởi HÀMỸTRANG >
Trích đoạn:HÀMỸTRANG
CHIA TAY
Mai anh về lại vùng trời bình yên
tôi dấu niềm riêng nơi khoé mắt
*Một chút thơ buổi sáng *
nắng quê nhà có làm anh miên man
* * * * * *
mây chẵng gần mà biển mông mênh quá
cái xiết tay vội vã......ngàn trùng
ta không chung tuổi thơ dưới những rặng dừa
nên một nỬa vầng trăng , bất ngờ.... lưu lạc
mai mặt trời chiếu thẳng
vạt nắng vắt ngang....qua khoảng không
mai nụ hôn khỎA lấp
người đi !người đứng..... trông
VIẾT TẶNG LIÊM 28-03-09
Muốn họa bài Chia Tay của nhà thơ Hà Mỹ Trang, nhưng chưa tìm được tứ thơ nào, đành tặng HMT bằng bài thơ xưa này vậy, cũng về cảnh chia xa tuy độ bi lụy & đậm nhạt khác nhau, bối cảnh chẳng thể giống nhau: TIỄN NGƯỜI KHÔNG TRỞ LẠI _ Ơi tình yêu, khi nào đẹp nhất? _ Phút mắt xanh in trời vấn vương lửa say mê gom vào đáy mắt đón hồn ngây rớt đáy yêu thương Thương mà giận giận mà chi cận kề đâu để biệt ly cớ sao đã vội cắt chia, hỡi trời! Đường xa, tiễn người mưa cứ rơi rơi mãi ướt áo người đi đâu nghĩ biệt ly không trở lại! * Đến ngã ba đời bái biệt thôi Người đi xứ lạ, kẻ về xuôi về tận mỏi mòn thuyền biển rách sóng bạc, buồm còn xanh nỗi đau nỗi đau dài nhất mối tình đầu * Hiểu tình yêu, khi nào buồn nhất: là tháng ấy, hàng năm mưa lất phất se se gió đầu hè thổi nhợt trăng suông loãng tái tê.
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
HOÁ NGUYỆT ... TRONG MƠ
Em muốn được một lần hoá thân thành vầng trăng
chiếu sáng một khoảng sân nhà anh
(...)
thiên đường mong manh ,..anh tan biến
em...HOÁ NGUYỆT TRONG MƠ
trăng vẫn cứ chờ , điều bất ngờ duy nhất
(...)
Trong khi chờ hồi âm bài HD về "Chia Tay - viết tặng Liêm 28-3", HD viết tiếp về "Hình như anh...đã hiểu (mà là bài chưa sửa lại ấy)" và tiếp ngay sau
Rằm tháng lẻ vậy:
LỆ RỤNG ĐẦM CHÂN
Theo dõi mà chi
khó khăn ngần ấy
uốn sông chảy vậy
ta còn rên gì!
Tuyệt không rên rỉ
thương xót ngập đầu
xót nàng thân phận
gánh chịu buồn đau
Ơi buồn đau
đưa nàng đi đâu
đến đâu, trao ai
để hồi sinh ai?
ai ru buổi xế
đầm chân rụng lệ
mắt vẫn dịu dàng
thương quá là thương.
HÌNH NHƯ ANH HIỂU....
Tôi hát không hay , nên anh bão hãy để anh thay tôi nói
hộ lời của âm nhạc
hãy để anh thay tôi , xoá tât cả những lỗi lầm
hằng đêm - vang biết bao cung bậc thăng , trấm
tôi đã đắm chìm hằng đêm giữa những âm vang dìu dặt
anh mang đến cho tôi một vầng trăng bàng bạc
anh mang đến cho tôi đóm lửa đựơc thắp sáng từ trái tim
khúc nhạc anh mượt -êm và mềm như liễu
để tôi đăm chiêu cả một mặt hồ
tôi đọc anh nghe rất nhiều những bài thơ
mơ hồ anh hiểu bến bờ của nỗi nhớ
mơ hồ anh nhận biết phút đăng quang rực rở
cuộc tình tan - trăng một nữa lung linh
tôi có cảm giác như mình đang nợ anh
*lỡ đoạ phù sinh , thân chẳng ngại
chỉ tiếc trong đời vắng tri âm *
ơn anh , đã đồng cảm , đã bao dung
đã hiểu được cảm xúc trong tim
bằng trái tim dạt dào cảm xúc
ơn anh đã nghe được tiếng khóc...trong thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2009 13:28:05 bởi HÀMỸTRANG >
Cám ơn những bài thơ hoạ của T G HUY -DUNG
đa tạ tri âm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2009 13:14:52 bởi HÀMỸTRANG >
VẾT XƯỚC NƠI TIM Áo nàng hồng
ta về say rượu đỏ
mềm cuộc vui ,
ai nở trút men cay
nắng ngày
không trãi khoan thai
tìm đêm ta đắp
tịch đài trong đêm
lầu trăng
trống một góc thềm
ta mang vết xước
nơi tim lánh vào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2009 22:18:41 bởi HÀMỸTRANG >
TRĂNG TRINH BẠCH
Trăng nghiêng vành
đêm trinh bạch
xa xa lau lách
bồi hồi
mây -trời tách biệt
sương giăng núi
khói quyện thời gian
ngần ấy thôi
phút cuối môi cười
thay măt nói
rời tay ngần ngại
xiết tay lơi
lung linh bóng lẻ
riêng mình bóng
ngước mặt không trung
trăng không rơi
phi trường đêm trăng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2009 21:00:18 bởi HÀMỸTRANG >
THIÊN ĐÀNG ĐÓNG CỬA
hơn ba mươi năm tôi nằm bên dĩ vãng
tuổi hoa niên trầm mặc , tháng ngày
nỗi lo âu không đọng ở bờ vai
chỉ đôi mắt dấu cái nhìn hoảng hốt
giọt nước mắt MẸ rơi còn thiếu thôn
Cha hoang mang đem đốt hết văn chương
trẻ đến trường bụng rống tiếng ểnh ương
màu hoa phượng cũng thôi không mừng rở
đôi gióng gánh ghé nhờ trên vai nhỏ
đàn em vui...bánh ế , buổi chợ trưa
tôi thẩn thờ mang tất cả ngây thơ
bửa vụn nát thành củi khô nhúm bếp
đêm rất đẹp bên thềm giăng ánh sáng
mà lầu xuân trăng...thiếu nữ...lãng quên
xưa vua CHIÊM thắng trận đòi HUYỀN TRÂN
thương cây quế giữa rừng....rưng rức
mênh mông quá lòng đại dương đón nhận
đoàn thuyền nhân nô nức vượt trùng khơi
lòng rối bời : mẹ và các em tôi ?!...
bàng hoàng quá một khúc đời chọn lựa
xiêu thuốc đắng MẸ lần đầu bỏ dỡ
lần đầu tiên chúng tôi quấn khăn sô
lần đầu tiên cha tôi đứng thẩn thờ
bình hoa cắm, đơn sơ... nhành hoa trắng
trời quang đãng , đám mây buồn trôi dạt
tôi nằm nghe mất mát vạn ước mơ
một người về... một thiếu phụ bơ vơ
đành vỡ lỡ chuyện con thuyền...bến nhớ
đêm ngước mặt trăng xưa không còn nữa
cứ tiếc hoài tiếng thở của thời gian
tôi đưa tay níu cánh cửa thiên đàng
muộn màng quá một cảnh quang rời rạc
30 -04- 09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2009 23:22:44 bởi HÀMỸTRANG >
BIỂN- CÁT - TRĂNG... tôi không dám bước mau
ngại đau đời hạt cát
tôi không dám ngụp lặn
ngại biển mênh mang buồn
tôi không ngắm trăng non
ngại dỗi hờn đêm vắng
tôi chỉ dám lẳng lặng
ghi khắc một bóng hình
tôi tin trái tim mình
không lung linh ảo tưởng
tôi tin biển hiểu được
bước chân tôi tìm ai
tôi tin cát trãi dài
chờ ngày xưa trở lại
tôi tin trăng đêm nay
không u hoài trắc ẩn
tin tình anh có thật
và rất gần quanh tôi
mĩm môi cười nhẹ thôi
nghĩa là môi chờ đợi
biển- cát- trăng im lời
vẫn tình yêu chìm nổi
ta không cần phải nói
lặng im thôi , đủ rồi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2009 13:52:27 bởi HÀMỸTRANG >
NÉP TRONG CHÉO LỤA
Nép trong một chéo lụa màu
vẫn còn dấu chút sắc màu môi xưa
hương phai từ thuở ước mơ
thuyền quyên đâu dám bất ngờ cố tri
khoe mà chi- dấu mà chi
lý dầu hữu lý khắc ghi nặng lòng
bên sông con nước ngược dòng
thuyền suôi mái thuận long đong ,sóng hờ
bến hoài bão một giấc mơ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: