DẤU CHÂN TRÊN CÁT
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
THIÊN ĐÀNG ĐÓNG CỬA
hơn ba mươi năm tôi nằm bên dĩ vãng
tuổi hoa niên trầm mặc , tháng ngày
nỗi lo âu không đọng ở bờ vai
chỉ đôi mắt dấu cái nhìn hoảng hốt
giọt nước mắt MẸ rơi còn tiếu thôn
Cha hoang mang đem đốt hết văn chương
trẻ đến trường bụng rống tiếng ễnh ương
màu hoa phượng cũng thôi không mừng rở
đôi gióng gánh ghé nhờ trên vai nhỏ
đàn em vui...bánh ế , buổi chợ trưa
tôi thẩn thờ mang tất cả ngây thơ
bửa vụn nát thành cũi khô nhúm bếp
đêm rất đẹp bên thềm giăng ánh sáng
mà lầu xuân trăng...thiếu nữ...lãng quên
xưa vua CHIÊM thắng trận đòi HUYỀN TRÂN
thương cây quế giữa rừng....rưng rức
mênh mông quá lòng đại dương đón nhận
đoàn thuyền nhân nô nức vượt trùng khơi
lòng rối bời : mẹ và các em tôi ?!...
đành bỏ dỡ một khúc đời chọn lựa
xiêu thuốc đắng MẸ lần đầu bỏ dỡ
lần đầu tiên chúng tôi quấn khăn sô
lần đầu tiên cha tôi đứng thẩn thờ
bình hoa cắm, đơn sơ... nhành hoa trắng
trời quang đãng , đám mây buồn trôi dạt
tôi nằm nghe mất mát vạn ước mơ
một người về...một một thiếu phụ bơ vơ
đành vở lỡ chuyện con thuyền...bến nhớ
đêm ngước mặt trăng xưa không còn nữa
cứ tiếc hoài tiếng thở của thời gian
tôi đưa tay níu cánh cửa thiên đàng
muộn màng quá những âm vang rời rạc
30 -04- 09
Ôi buồn quá!
Ôi buồn quá những năm dài nhung nhớ
Từng nỗi đau dang dở cú hoành hành
Ra đi tình đâu lạc mong manh
Là nước mắt đoạn đành cách biệt
Mẹ nuôi con núi rừng oan nghiệt
Biển hố sâu dày đặc vết thăng trầm
Xa tình em (ngỡ đẹp trăm năm)
Nhìn cố quốc ruột ngầm đau như cắt
Bao năm sống tha hương buồn hiu hắt
Nhớ thông reo ngõ vắng con đê
Biển xanh rờn cát trắng sóng đùa ghe
Vi vu gió vỗ về...giờ xa thăm thẳm
Ai xa quê không buồn lắm lắm
Nghe nhói đau giọt đẫm tâm hồn
Ai bảo ai không có tình quê đậm
Làng thôn mình, ray rức nhớ, sao không?
Nhớ mối tình mát tựa dòng sông
Trang sử hùng giữ đất của cha ông
Ta dòng máu Lạc Hồng muôn thuở
Mất quê hương tan nát cả cõi lòng!
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2009 04:20:00 bởi TTH >
Trích đoạn:HÀMỸTRANG
BIỂN- CÁT - TRĂNG...
tôi không dám bước mau
ngại đau đời hạt cát
tôi không dám ngụp lặn
ngại biển mênh mang buồn
tôi không ngắm trăng non
ngại dỗi hờn đêm vắng
tôi chỉ dám lẳng lặng
ghi khắc một bóng hình
tôi tin trái tim mình
không lung linh ảo tưởng
tôi tin biển hiểu được
bước chân tôi tìm ai
tôi tin cát trãi dài
chờ ngày xưa trở lại
tôi tin trăng đêm nay
không u hoài trắc ẩn
tin tình anh có thật
và rất gần quanh tôi
mĩm môi cười nhẹ thôi
nghĩa là môi chờ đợi
biển- cát- trăng im lời
vẫn tình yêu chìm nổi
ta không cần phải nói
lặng im thôi , đủ rồi...
HD đọc bài này ở thocainfo thấy rất hay nên không ngạc nhiên khi thấy nó được chọn lên Trang Thơ vntq, rồi thật xứng đáng, đăng được cả trên vanchuongviet.org. HD rất mừng. HD nối bút nó (tuy không thể thơ 5 chữ mả 7/8 chữ và chỉ 4 câu) bằng bài sau đây: ĐAU THẾ EM ƠI Tình đẹp nhất, êm nhất một đời nên nhung nhớ kín trời rên xiết Giận ngạo đời? mắt bỏ đi biền biệt có bao giờ trở lại? Ước mơ thôi!
Trích đoạn: HÀMỸTRANG
THẢN NHIÊN ,,, MƯA
EM DẤU MẶT VÀO TAY
HÒANG HÔN RỤNG ĐẦY VAI ÁO
NHỮNG NGỌN ĐÈN ĐUỜNG TÒ MÒ HỎI :
''EM VÌ SAO LẺ LOI
VÔ TÌNH EM ĐÁNH RƠI
NỖI CÔ ĐƠN MÌNH TRÊN HÈ PHỐ
CHIẾC LÁ KHÔ NGỘ NHẬN ĐẾN BẤT NGỜ
EM XÕA TÓC CHE HỜ SỰ HỐC HÁC
HẠT MƯA RỚT NGANG LÀM XUYÊN TẠC NIỀM ĐAU
ANH QUAY LƯNG NÊN DĨ VÃNG THÉT GÀO
CHỈ VÀNG THU MỚI HIỂU VÌ SAO :
LÁ SẦU HÉO ÚA
CƠN MƯA MUỘN , THẢN NHIÊN ĐI NGANG QUA GÓC PHỐ
HỆT NHƯ ANH
THẢN NHIÊN
ĐI NGANG QUA NỖI NHỚ VÀ EM
Nhiệt liệt chúc mừng MTr đã thành công trong việc buộc họ không thể không chọn thơ MTr, ví dụ như bài này đưa lên vanchuongviet.org HD rất đỗi vui mừng cho thành công thơ của MTr rất đỗi tài hoa vậy. huydung
Vâng - xin cám ơn nhà thơ HUY DUNG đã theo dõi thơ và chia sẽ niềm vui của người làm thơ - tạo thêm một sân thơ để đăng tãi , cũng có thể ví như người vừa sắm mẫu ruộng mới vậy CÁM ƠN TRI ÂM
MỘT ÁNH TRĂNG MƠ
Mai xa nhau -tìm đâu , tìm đâu?..!
nắng chiều thôi xôn xao
trăng nhạt màu thánh thiện
đêm nghiêng bóng
mộng gối hờ
đường mơ lỗi hẹn
thẩn thờ chân quen
tóc mây bay
rối triền miên
gió mênh mông gió
huyên thuyên cợt đùa
chờ trăng
muộn... đã bao mùa
mưa rơi trên áo
phất phơ, hạt sầu
đường xa
không dám ước ao
chỉ thương nỗi nhớ
qua cầu... bơ vơ
chạnh lòng
một ánh trăng mơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: