Đàn xưa
Chúc Mừng Xuân Mới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2010 05:50:56 bởi Lam Hồng Minh >
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
Card thơ chúc xuân....
Laì aío thäi âáu cáön âåìi phaïn xeït
Em baïn mua täüi aïc thuï nghëch âuìa
Mang tám âäüc em laìm cån giäng baîo
Moïc tim ngæåìi xem maïu âäø thët råi
Lça lça em baìn tay naìo âáøm maïu
Mäi màõt naìo lem luäúc maïu tçnh nhán
Em cæåìi âi låí loeït táúm vai tráön
Cæåìi kha kha khi ngæåìi tçnh guûc xuäúng
Laì aío thäi nuïp boïng âen nanh vuäút
Ngáúu nghiãún nhai boü chuäüc âaî cån theìm
Cuäöng ngäng âaî khiãún xui em náön nåü
Uäúng maïu tæåi chiãún thàõng mäüt âáút tråìi
Âãm måì aío em che khuän màût quyí
Lán la aìo ngoî ngaïch khoït tçnh yãu
Giaí tràng må vaìng mäüng më yãu kiãöu
Âãm uäúng maïu ngoüt ngaìo thåm hæång læía
Häöng Häöng tràõng tràõng
Cám ơn Bạn Lam Hồng Minh đã viếng trang thơ Đàn Xưa vắng vẻ của NGL và xin gởi tiếp theo đây bài thơ họa.
Card thơ chúc xuân....
Là ảo thôi đâu cần đời phán xét
Em bán mua tội ác thú nghịch đùa
Mang tâm độc em làm cơn giông bão
Móc tim người xem máu đổ thịt rơi
Lìa lìa em bàn tay nào đẩm máu
Môi mắt nào lem luốc máu tình nhân
Em cười đi lở loét tấm vai trần
Cười kha kha khi người tình gục xuống
Là ảo thôi núp bóng đen nanh vuốt
Ngấu nghiến nhai bọ chuộc đã cơn thèm
Cuồng ngông đã khiến xui em nần nợ
Uống máu tươi chiến thắng một đất trời
Đêm mờ ảo em che khuôn mặt quỷ
Lân la vào ngõ ngách khóc tình yêu
Giả trăng mơ vàng mộng mị yêu kiều
Đêm uống máu ngọt ngào thơm hương lửa
Hồng Hồng trắng trắng
Cám ơn anh Lam Hồng Minh nhiều đã đến viếng Trang Đàn xưa vắng lặng…
Thơ Chúc Xuân
(Họa Card Thơ Chúc Xuân của Lam Hồng Minh)
Đời huyễn ảo làm sao ta dám xét
Người vui riêng thèm những thú chơi đùa
Tính cay độc tạo thành cơn gió bão
Xem khổ đau, máu đổ giữa chiều mưa
Chỉ là thú của những người thích máu
Đem tình thương gìn giữ áo thi nhân !
Bước phong sương nhiều lúc phủ thân trần
Dẫu gục ngã vẫn không lần ngó xuống
Dẫu là ảo, hãy giữ lòng trong sáng
Đừng như loài trâu bọ lúc thèm nhơi
Chúng cuống cuồng khi biết người ta thán
Không lắng nghe tiếng oán giữa gầm trời
Tưỏng huyền ào, nào ngờ lòi mặt quỷ
Len lỏi vào tìm kiếm chuyện thương yêu
Giả làm gái môi son, dáng diễm kiều
Để thu hút thiêu thân vào ngọn lửa
Nguyễn Gia Linh
Xuân đến xuân đi, hết đợi mong ! Vườn Xuân gió nhẹ thoảng hương hoa Thanh thản êm đềm muôn tiếng ca Chim sáo vui đùa trên phiến lá Lòng anh vướng bận nỗi buồn xa Anh vẫn còn nghe tiếng ngọt ngào Để dành ướm mở với trăng sao Ngày mai mưa gió đành xa lạ Để lại trong hồn những xuyến xao Em có nghe chăng tiếng đợi chờ Chỉ còn thoang thoảng ở trong mơ Đường xa gió cuốn chim bay mỏi Anh ngẩn ngơ nhìn cuộn khói tơ Lặng nhìn cánh buớm lượn trong sân Ao ước sao ta mãi được gần Không thể rời xa trong phút chốc Cho lòng rộn rã ngọn triều dâng Có phải anh mơ mộng mất rồi Chuyện đời không thể bấy nhiêu thôi Ngày qua tháng lại không còn nữa Đâu dễ gì tìm được dấu môi Xuân đến đây rồi, chỉ bóng anh Còn nghe tiếng sáo hót trên cành Thấy chim lặng lẽ trong trời ấm Mà muốn tim vùi giữa sóng xanh Tháng ngày quạnh quẽ có buồn không ? Còn luyến lưu chi tận cõi lòng ? Hay chỉ còn vương mùi gió bụi Có còn chi nữa để mà mong ! Nguyễn Gia Linh 30-04-2009
Anh hong sợi tóc Cho anh hong sợi tóc buồn Vấn vương nếp áo gởi luồn vào tim Ai đem dấu nhẹ êm đềm Để cho ánh mắt soi chìm hồn sâu Anh mơ theo giấc mộng đầu Nghe dòng nước cuốn qua cầu ngược xuôi Anh hong sợi tóc mỉm cười Nghe lòng ấm áp niềm vui trong hồn Đường xa bóng ngã hoàng hôn Chim kêu rộn rã bồn chồn trong mơ Tưởng tơ một mối duyên hờ Đêm thương ngày nhớ cho ngơ ngẩn lòng Bây giờ hết chổ đi rong Ở nhà hong tóc phiêu bồng mộng du Nhìn xem cảnh sắc mùa thu Vàng xanh đỏ tím sương mù vây quanh Anh nhìn dòng suối trong xanh Một trời thơ ấu thơm lành hương quê Sáo chiều mục tử trên đê Một trời thương nhớ trăng thề ngày xưa Nguyễn Gia Linh 29-04-2009
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Anh hong sợi tóc
Cho anh hong sợi tóc buồn
Vấn vương nếp áo gởi luồn vào tim
Ai đem dấu nhẹ êm đềm
Để cho ánh mắt soi chìm hồn sâu
Anh mơ theo giấc mộng đầu
Nghe dòng nước cuốn qua cầu ngược xuôi
Anh hong sợi tóc mỉm cười
Nghe lòng ấm áp niềm vui trong hồn
Đường xa bóng ngã hoàng hôn
Chim kêu rộn rã bồn chồn trong mơ
Tưởng tơ một mối duyên hờ
Đêm thương ngày nhớ cho ngơ ngẩn lòng
Bây giờ hết chổ đi rong
Ở nhà hong tóc phiêu bồng mộng du
Nhìn xem cảnh sắc mùa thu
Vàng xanh đỏ tím sương mù vây quanh
Anh nhìn dòng suối trong xanh
Một trời thơ ấu thơm lành hương quê
Sáo chiều mục tử trên đê
Một trời thương nhớ trăng thề ngày xưa
Nguyễn Gia Linh
29-04-2009
Hong tóc Tóc rơi anh lấy anh hong Soi gương anh thấy sạch bong cái đầu một mai anh trở nên giầu mướn thợ gắn lại đừng rầu em ơi! chừng đó mình sẽ đi chơi miền nam miền bắc đả đời luôn nha giật mình thi thấy ở nhà tóc hong còn đợi nắng già mới khô em ơi… em ở nơi mô??? Vui chút nha huynh GiaLinh cs
Anh còn nhớ Nhìn cô gái bên bờ Sông Vàm Cỏ Như đang tìm một hình ảnh trời xa Chắc không phải em đang tìm hướng gió Gợi trong mơ thương nhớ chốn quê nhà Cơn mưa chiều gợi buồn xưa đất lạ Đò tròng trành vội vã luớt qua sông Cô lo lắng nhìn trời mưa xối xả Gây hoang mang sờ sợ ở trong lòng Trên bến nước hàng dừa xanh vẫy gọi Người về quê đón đợi dưới dòng Tương Nghe văng vẳng từ bờ xa vọng tới Một vần thơ, một giọng nói thân thương Em còn nghĩ, đôi mắt buồn xa thẳm Nhớ ánh đèn phố thị đẫm sương đêm Hay em nhớ những tháng ngày đầm ấm Mình bên nhau vuốt nhẹ cánh tay mềm Em lại đến một lần trên sóng nước Nghe nhẹ nhàng dìu dịu gót chân son Em còn nhớ những ngày mình sánh bước Bóng hình kia muôn thuở vẫn trường tồn Làm sao quên những tháng ngày năm cũ Khó phai mờ trong ký ức người xa Nên trở lại để nghe lòng ấp ủ Chuyện tâm tình không thể xóa ngày qua Nguyễn Gia Linh
Cuối mùa tình yêu Nơi quê người ngày đông giá lạnh Lửng lơ buồn lòng chạnh nhớ anh Hết rồi mái tóc ngày xanh Mùi hoa bông sứ hương chanh cuối vườn. Không thể nhắc mùa sương tản mác Khi cõi lòng ngơ ngác đìu hiu Nào nghe vẳng tiếng thương yêu Ngày xưa mình vẫn sớm chiều lung linh Còn đâu nữa chuyện rình vườn nhản Nghe đâu đây tiếng nhạn kêu sương Ngọt ngào tình vẫn còn vương Sao như tiếng gió lạc đường thủy chung Ngày xưa đó không cùng vui hưởng Thì lạ gì đổi hướng chia xa Để rồi từ biệt sân ga Làm sao nhớ lại mùa hoa quê nhà ! Anh còn nhắc đậm đà dấu ái Nhưng chuyện lòng không phải như xưa Ngày nay trăng khuất cụm dừa Còn nghe tiếng lá đong đưa giữa trời !!! Nguyễn Gia Linh
Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: cosiaus
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Anh hong sợi tóc Cho anh hong sợi tóc buồn Vấn vương nếp áo gởi luồn vào tim Ai đem dấu nhẹ êm đềm Để cho ánh mắt soi chìm hồn sâu Anh mơ theo giấc mộng đầu Nghe dòng nước cuốn qua cầu ngược xuôi Anh hong sợi tóc mỉm cười Nghe lòng ấm áp niềm vui trong hồn Đường xa bóng ngã hoàng hôn Chim kêu rộn rã bồn chồn trong mơ Tưởng tơ một mối duyên hờ Đêm thương ngày nhớ cho ngơ ngẩn lòng Bây giờ hết chổ đi rong Ở nhà hong tóc phiêu bồng mộng du Nhìn xem cảnh sắc mùa thu Vàng xanh đỏ tím sương mù vây quanh Anh nhìn dòng suối trong xanh Một trời thơ ấu thơm lành hương quê Sáo chiều mục tử trên đê Một trời thương nhớ trăng thề ngày xưa Nguyễn Gia Linh 29-04-2009 Hong tóc Tóc rơi anh lấy anh hong Soi gương anh thấy sạch bong cái đầu một mai anh trở nên giầu mướn thợ gắn lại đừng rầu em ơi! chừng đó mình sẽ đi chơi miền nam miền bắc đả đời luôn nha giật mình thi thấy ở nhà tóc hong còn đợi nắng già mới khô em ơi… em ở nơi mô??? Vui chút nha huynh GiaLinh cs Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Trích đoạn: cosiaus
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Anh hong sợi tóc
Cho anh hong sợi tóc buồn
Vấn vương nếp áo gởi luồn vào tim
Ai đem dấu nhẹ êm đềm
Để cho ánh mắt soi chìm hồn sâu
Anh mơ theo giấc mộng đầu
Nghe dòng nước cuốn qua cầu ngược xuôi
Anh hong sợi tóc mỉm cười
Nghe lòng ấm áp niềm vui trong hồn
Đường xa bóng ngã hoàng hôn
Chim kêu rộn rã bồn chồn trong mơ
Tưởng tơ một mối duyên hờ
Đêm thương ngày nhớ cho ngơ ngẩn lòng
Bây giờ hết chổ đi rong
Ở nhà hong tóc phiêu bồng mộng du
Nhìn xem cảnh sắc mùa thu
Vàng xanh đỏ tím sương mù vây quanh
Anh nhìn dòng suối trong xanh
Một trời thơ ấu thơm lành hương quê
Sáo chiều mục tử trên đê
Một trời thương nhớ trăng thề ngày xưa
Nguyễn Gia Linh
29-04-2009
Hong tóc
Tóc rơi anh lấy anh hong
Soi gương anh thấy sạch bong cái đầu
một mai anh trở nên giầu
mướn thợ gắn lại đừng rầu em ơi!
chừng đó mình sẽ đi chơi
miền nam miền bắc đả đời luôn nha
giật mình thi thấy ở nhà
tóc hong còn đợi nắng già mới khô
em ơi… em ở nơi mô???
Vui chút nha huynh GiaLinh
cs
Lá mới ươm Xuân
Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời
Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi
Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ
Gió phớt lang thang giữa cõi đời
Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý
Rằng đây phó mặc dạ im hơi
Ven rừng rào rạt cây an vị
Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi
Đặng Xuân Linh
Dạ tối
Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời
Lở tay rung động chút cơ ngơi ?
Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ
nào biết trăng thanh phủ khắp đời
một tấc muốn bày lòng thiện ý
năm canh lại tỏ dạ đầy hơi
sương rơi trên lá còn thiên vị
chi huống sóng dồn giửa biển khơi .
cs
Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2010 08:52:48 bởi cosiaus >
Trích đoạn: cosiaus
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
: cosiaus
Nguyen Gia Linh
Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh Dạ tối
Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời
Lở tay rung động chút cơ ngơi ?
Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ
nào biết trăng thanh phủ khắp đời
một tấc muốn bày lòng thiện ý
năm canh lại tỏ dạ đầy hơi
sương rơi trên lá còn thiên vị
chi huống sóng dồn giửa biển khơi .
cs
Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh
Trí thảnh thơi Chẳng dám thanh cao sáng tỏ ngời Hoài mong thanh thản trí tìm ngơi Chiều đông cuối bãi nhìn sông nước Sáng sớm ngoài sân thấy sóng đời Bóng ngã sương buồn rơi phiến lá Trăng mờ gió dậy biết tăm hơi Còn chi một thoáng tròn hương vị Đã hết mong rồi chuyện viễn khơi Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Trích đoạn: cosiaus
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
: cosiaus
Nguyen Gia Linh
Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh Dạ tối
Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời
Lở tay rung động chút cơ ngơi ?
Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ
nào biết trăng thanh phủ khắp đời
một tấc muốn bày lòng thiện ý
năm canh lại tỏ dạ đầy hơi
sương rơi trên lá còn thiên vị
chi huống sóng dồn giửa biển khơi .
cs
Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh
Trí thảnh thơi Chẳng dám thanh cao sáng tỏ ngời Hoài mong thanh thản trí tìm ngơi Chiều đông cuối bãi nhìn sông nước Sáng sớm ngoài sân thấy sóng đời Bóng ngã sương buồn rơi phiến lá Trăng mờ gió dậy biết tăm hơi Còn chi một thoáng tròn hương vị Đã hết mong rồi chuyện viễn khơi Nguyễn Gia Linh Ngẫm Nghĩ Vọng mãi hương xưa chiếu rạng ngời Thuyền xa bến nước nhập giòng ngơi Mây giăng lạnh lẽo như than phận Bão nổi dập dày chẳng thấy đời Réo gọi trong ta bừng sức sống Buông rơi mọi thứ trổi tâm hơi Bao năm sương tuyết, bao tình nhớ Ngẫm nghĩ một thời vượt sóng khơi Minh Đông
Bật đèn nhe… Nếu tối thì nên đốt ngọn đèn Trung tâm sáng rực, phú hương sen Lung linh gió thổi cành mai nở Loáng thoáng hình mơ dáng Cọp hiền Ý vận thâm sâu nào hiểu rõ Luật thơ đối đáp chẳng vương chen Bao năm chán ngán nguồn phù phiếm Lý lẽ trăng sao lắm chịu phèn Xuân Linh Bức tranh sen Chập tối mon men đến đốt đèn Cho phòng sáng sủa, bức tranh sen Vành hồng nhụy thắm, hoa ươm nụ Cánh mỏng đài son, dáng diệu hiền Gió phất hương đưa mùi lẫn trốn Hồ trong, cuốn nổi, súng lòn chen Đầm lầy lắng đọng gương trinh khiết Thấy rõ đời mơ chẳng lấm phèn Nguyễn Gia Linh
Minh Đông
Nguyen Gia Linh
cosiaus
Dang Xuan Linh
: cosiaus
Nguyen Gia Linh
Lá mới ươm Xuân Lấp lánh đèn khuya rọi sáng ngời Thấy lòng thanh thản trí yên ngơi Sương cài lặng lẽ trên hoa cỏ Gió phớt lang thang giữa cõi đời Dẫu đó xuyên sang ai biếm ý Rằng đây phó mặc dạ im hơi Ven rừng rào rạt cây an vị Vèo phiến lá vàng, lá lại khơi Đặng Xuân Linh Dạ tối
Dạ tối nên chưa rỏ ánh ngời
Lở tay rung động chút cơ ngơi ?
Chỉ vui mành gió đùa qua cỏ
nào biết trăng thanh phủ khắp đời
một tấc muốn bày lòng thiện ý
năm canh lại tỏ dạ đầy hơi
sương rơi trên lá còn thiên vị
chi huống sóng dồn giửa biển khơi .
cs
Xin lổi đã làm phật ý Huynh GiaLinh
Trí thảnh thơi Chẳng dám thanh cao sáng tỏ ngời Hoài mong thanh thản trí tìm ngơi Chiều đông cuối bãi nhìn sông nước Sáng sớm ngoài sân thấy sóng đời Bóng ngã sương buồn rơi phiến lá Trăng mờ gió dậy biết tăm hơi Còn chi một thoáng tròn hương vị Đã hết mong rồi chuyện viễn khơi Nguyễn Gia Linh Ngẫm Nghĩ Vọng mãi hương xưa chiếu rạng ngời Thuyền xa bến nước nhập giòng ngơi Mây giăng lạnh lẽo như than phận Bão nổi dập dày chẳng thấy đời Réo gọi trong ta bừng sức sống Buông rơi mọi thứ trổi tâm hơi Bao năm sương tuyết, bao tình nhớ Ngẫm nghĩ một thời vượt sóng khơi Minh Đông Hư ảo Mây cao gió thoảng mộng trong ngời Khó kiếm nơi nào để nghỉ ngơi Có phải rừng chiều vương vấn mộng Hay là bóng ngã ngất ngư đời Đường mây cuối bến còn hư ảo Danh lợi đầu ghềnh hết dậy hơi Ngẫm nghĩ thời qua bao hối tiếc Giờ đây còn lại sóng ngàn khơi Nguyễn Gia Linh
Xác pháo tung
Cố chạy dù xa vẫn kiếm lùng
Khung trời tuyết giá mịt mù chung
Anh em nhắc nhở mừng chưa hết
Tớ chủ vầy vui quí tột cùng
Chén rượu ly đầy nâng khí tiết
Trà sen cốc ấm tỏa vầng trung
Đông về sưởi ấm bên dòng chữ
Tình nghĩa bao ngày xác pháo tung
Nguyễn Gia Linh
12-01-2010 XUÂN MỜI Rìu rít chim kêu ở khóm lùng Này hương đồng nội hãy về chung Rừng thu xào xạc thương không dứt Nắng hạ lung linh ngát chẳng cùng Bướm lượn, mai khoe màu sắc mới Nhà vươn, xóm đổi cuộc đời trung Thiên đường hạ giới ta vui sống Bỏ mặc xuân nào chạy tứ tung MINH ĐÔNG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: