Đàn xưa
GIÓ QUYỆN QUANH HỒ Nhấp nhô sóng nhỏ khó mà say Nguyệt lặng sao mờ thoảng gió bay Cập bến thuyền con ven khóm sậy Xuôi bờ bãi vắng vướng nhành cây Tiên Ông gởi vận cười ao đó Cụ Lý gieo vần cởi hạc đây Bìm bịp kêu vang con nước lớn Cung đàn trổi khúc nhạc thơ hay Cung đàn trổi khúc nhạc thơ hay Tiểu vận cung Hằng quẩn đó đây Hố thẳm màu thâm khoe nhánh gió Hô sen ánh bạc chuyển ngàn cây Vầng mây lãng đãng chen sông lướt Vệt khói hoen mờ thoảng dấu bay Cõi thế vừa lam chiều xám nhạt Thì thôi chẳng thể ngất ngây say Nguyễn Gia Linh
sorry
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 19:49:19 bởi Nguyệt Ánh >
Tình quê hương Tình quê như đất phù sa Mỗi ngày bồi đắp trăng ngà ao sen Đường mòn lắm ngả thân quen Sớm hôm thăm viếng, đêm đen vẹn gìn Sông sâu nước chảy bồng bềnh Lục bình trôi nổi chông chênh giữa đời Tiếng chim bìm bịp trao lời Gọi kêu nước lớn chẳng lơi chút nào Bước chân dầu chẳng âm hao Vẫn như trái chín ngọt ngào tình quê Đường xa cánh nhạn bay về Mang theo nắng ấm tràn trề hương Xuân Tiếng chuông vang dậy mấy lừng Gọi người tỉnh thức dừng chân quay về Đường xa mấy nẻo sơn khê Gập ghềnh sỏi đá khó lê bước dồn Từ đây ngắm ánh hoàng hôn Gởi hồn về tận xóm thôn gọi mời Không là cánh nhạn đơn côi Mang theo cả ánh mặt trời thương yêu Nguyễn Gia Linh
Ngày thay mùa đã tới Con sông dài êm ả Qua một cánh đồng sâu Bên những căn nhà lá Trong nếp sống dãi dầu Lòng vẫn tròn nhịp thở Nhìn hoa lá muôn màu Trí chan hòa nỗi nhớ Nghe điệp khúc ngọt ngào Mỗi ngày thầm nguyện ước Lòng tỉnh táo vui tươi Quên khoảng đời xuôi ngược Trên môi nở nụ cười Dòng sông chiều đẹp lạ Nhìn sóng trải uốn vàng Ngập tràn tình khó tả Tiếng nhạc mãi rền vang Vầng mây đang lửng thửng Như lưu luyến hương đời Bước đi ngày chập chững Lòng sung sướng khôn vơi Cuộc sống nghèo thanh đạm Tình ấm cúng vô vàn Nghĩa mặn nồng êm ấm Từ ruộng lúa chuyền sang Mùa xuân mang nắng ấm Trải khắp chốn tình người Vườn hoa gieo sắc thắm Miệng nở nụ cười tươi Ngày mai tràn hoa lá Đêm trăng rất rộn ràng Tiếng nhạc vàng êm ả Báo hiệu mùa đã sang Nguyễn Gia Linh
Dông bão xứ người lại nhớ… Gió dậy mưa rơi nước phủ đầy Từng cơn ập tới quyết bao vây Cho mình run sợ theo dông bão Khi thấy ngày xuân ngọn nến gầy Sét gầm vang dội biết tìm đâu? Mưa dội mây giăng sóng phủ đầu Một tiếng kinh hoàng trong gió cuốn Nghe tim ngưng đập giữa dòng sâu Bỗng chốc đêm tàn tắt tối đen Mưa rơi ẩm ướt lại không đèn Chỉ nghe gió dội từng cơn lạnh Mò mẫm trong nhà những chổ quen Cực khổ bao ngày vẫn có nhau Trong mùa gió nổi lá lao xao Nhưng lòng vẫn vậy không thay đổi Có nghĩ gì đâu chuyện đổi màu Càng nghĩ càng thêm nhớ đến quê Bao người cuộc sống quá ê chề Ngày đêm vất vả theo đồng ruộng Cuộc sống lu mờ đến chán chê Nhìn người lại nghĩ đến dân ta Sáng sớm ruông nương tới xế tà Chưa thấy một ngày đầy ánh sáng Cho mình vang dội tiếng hoan ca Nguyễn Gia Linh
Dông bão Hơn một tháng trời đông giá lạnh Hồn chơi vơi trong cảnh rụng rời Lại thêm gió bão tơi bời Vườn hoa đẫm ướt, nụ chồi mới vươn Thông tróc gốc bên đường vật ngã Thôn xóm nghèo buồn bã đêm đen Bao ngày bóng tối không đèn Lại thêm ẩm ướt đua chen sóng đời Nước lũ lụt thương người bất hạnh Lại còn thêm gió lạnh không lơi Thương cho số kiếp rã rời Sống trong đau khổ giữa đời lợi danh Biết bao kẻ tranh giành ảnh hưởng Sống cõi đời tưởng tượng giàu sang Không nghe tiếng khóc tiếng than Những người cơ cực bần hàn ốm đau Đừng vội tưởng trời sao nghiệt ngã Cõi đời nầy nhân quả sớm trưa Những người tình nghĩa có thừa Hiện trong kiếp sống người đưa kẻ mời Nguyễn Gia Linh
Chào Huynh NGL,
Dạo này M Đ hơi bận nên không thường vào xướng họa, mong huynh thông cảm.
Năm xưa có một người cũng thường vào diễn đàn này chơi vui M Đ rất mến mộ nhưng không hiểu vi` sao lại vắng mặt đã lâu mà không thấy trở lại...Đông Tà người mà M Đ muốn nói. huynh Đ T co bài thơ hay nên M Đ đã dùng lối "
Ngũ Luân Xa" họa lại mời huynh xem thử lối chơi này ra sao nhé. Minh Đông.
Tiện đây xin nhắn với huynh Đông Tà là mến mộ nhiều lắm !!!!!
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS
Mấy mùa...Lạc lõng (2)
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ (Đ T)
Ta về ghép lại mấy vần thơ
Trăng đêm rực rỡ soi lòng muốn
Nắng sáng hồng hoang nhập chén chờ
Phượng đến reo vui thời khởi sắc
Mai về nhắc nhở thuở vừa mơ
Cầm tay siết chặt tình bằng hữu
Rượu sẽ tràn ly chẳng tính bờ
***
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ (Đ T)
Nhip trỗi ngân nga ý đợi chờ
Tiếng bỗng đong đưa treo mộng ước
Âm trầm rã rượi vọng như mơ
Thuyền trăng hờ hững xuôi giòng nước
Bến bạn mù khơi khỏa lấp bờ
Dạ khúc ôm lòng như luyến tiếc
Cầm thơ nhập điệu vút mây mờ
***
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ (ĐT)
Muôn phương găp gỡ tưởng là mơ
Thi đàn mấy thuở cùng chung diệu
Xứ ảo bao năm vẫn lạ bờ
Mến sớt men vui này rượu ấm
Mong còn nghĩa tốt dẫu xa mờ
Nhàn du nhẹ bước đời bao ngả
Quẳng gánh sầu tư dệt chút thơ
***
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ (ĐT)
Kè ở người đi vắng vẻ bờ
Sóng dữ chao thuyền con nước dữ
Mây mờ phủ bến bóng xưa mờ
Tràn ly cứ uống vui cùng rượu
Thấm ý còn hòa thõa với thơ
Đối họa đôi câu xua nỗi nhớ
Trăng treo dõi bóng dáng mong chờ
***
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ (ĐT)
Tha phương muốn gặp thoáng mây mờ
Hương trà theo gió mời tương ẩm
Ý vận đưa tình gửi họa thơ
Chốn cũ bao năm lòng khắc nhớ
Người xưa muôn thuở dạ ghi chờ
“Mấy mùa…lạc lỏng” âm thầm bước
Hạ vãng thu tàn, trắng ước mơ
Minh Đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 23:50:02 bởi Minh Đông >
Gặp Lại Chao ôi Xuân tàn trên má phấn Cuộc tao phùng mắt lệ rưng rưng Thật xót xa hương tình tuổi ngọc Vương vấn đời vạn nỗi bâng khuâng! Giờ đây tóc trắng bụi thời gian Khúc nhạc tình xuân lỗi phím đàn Mấy độ xuân về trên đất lạ Gió lạnh mây mù sương tuyết giăng! Thương ai năm tháng bên song cửa Ðợi mãi người đi khuất cuối trời Nhìn cánh mai vàng tơi tả rụng Hồn sầu vọng tưởng kẻ xa xôi! Người ở phương nầy cũng nhớ mong Chẳng tỏ cùng ai giữ kín lòng Lần bước cô đơn, buồn cách trở Xứ người cam chịu nỗi long đong! Gặp lại giờ đây đà bạc tóc Kỷ niệm chìm trong ký ức buồn Yêu thương tỏ mờ qua khoé mắt Nhìn nhau rưng lệ mờ như sương! Thôi nhé buồn chi: -đời giấc mộng Mới đây, nay đã hết ngày xanh Gặp nhau thêm xót lòng tri kỷ Tang hải mờ phai giấc mộng lành! Hàn Thiên Lương Giữ lại tình nhau Những tưởng qua rồi trời cuối bãi Ngờ đâu gặp lại mắt còn rưng Xót xa trong cảnh thân hồ hải Nỗi tủi niềm vui lộ nét mừng Thân già mái tóc nhuộm thời gian Nghe khúc tình xưa khải phím đàn Nhắc lại quê minh bên khóm trúc Xuân về lành lạnh gió sương giăng Anh đi em đợi bên hiên cửa Năm tháng lần qua tận cuối trời Thấy xót trăng vàng treo một nửa Càng gieo vương vấn kẻ xa khơi Anh biết nơi nào cũng luyến mong Người đi còn giữ mãi trong lòng Xa xôi cách trở buồn năm tháng Hình ảnh em chờ buổi lạnh đông Gặp lại trên đầu đà tóc bạc Nhìn theo kỷ niệm vấn vương buồn Chan hòa sóng cả bên vành mắt Anh thấy trong lòng đọng giọt sương Anh chẳng buồn chi, như ảo mộngi Đời đâu có nghĩa những ngày xanh Trong hồn mới thấy bao kỳ vọng Hình ảnh trong tim rất ngọt lành Nguyễn Gia Linh Gặp nhau đây Họa : Gặp lại của Hàn Thiên Lương Xuân về linh cảm bạn thêm gần Hội ngộ thẩn thờ giọt lệ rưng Đất khách phóng tầm về xứ cũ Đầu năm bút mở bớt bâng khuâng Vui buồn xứ lạnh vói thời gian Nhạc trỗi tình xuân ghép nhịp đàn Lâu lắm mai vàng chưa ngắm lại Bên nầy hoa tuyết rụng đầy giăng Người đi nhớ mãi người năm cũ Khuất lấp chân mây tận cuối trời Xuân đến mai đào choàng cội mới Nhớ hoa sầu vọng dãi xa xôi Vời vợi phương trời đành ngóng đợi Trầm tư chiếc bóng dệt thơ lòng Âm thầm cứ bước đường đồi dốc Sống tạm quê người cảnh lạnh đong Mãi đến sương thu cùng hợp mặt Tình thương giọt động …xóa mây buồn Nào phai tình nghĩa dù xa cách Rộn rã trong lòng, tóc đã sương Qua rồi chờ đợi, mơ thành thực Ngọn gió hững hờ kéo tuổi xanh Hai mái đầu xưa nay bạc trắng Tình già quyến luyến thuở mơ lành Đặng Xuân Linh Mérignac, 27-02-2010
Chao` Huynh NGL,
Vừa ra thì thấy huynh vào....bên tây (Pháp) bây giờ là mấy giờ, bên đông (US) đang la`9:00 AM đó.
M Đ
Chào Huynh Minh Đông. Hiện giờ ở Pháp là hơn 6 giờ chiều. Nếu ở US là hơn 9 giờ sáng, như vậy MĐ ở miền Tây nước Mỹ chắc ơ California?
Đã nhận mấy bài thơ Ngủ Xa Luân của Đông Tà, chớ không phải của minh Đông? Lâu rồi NGL đã họa Ngủ Xa Luân của người bạn.
Chúc Đông hương mạnh khỏe vạn sự như ý.
Thân mến
NGL
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Chào Huynh Minh Đông. Hiện giờ ở Pháp là hơn 6 giờ chiều. Nếu ở US là hơn 9 giờ sáng, như vậy MĐ ở miền Tây nước Mỹ chắc ơ California?
Đã nhận mấy bài thơ Ngủ Xa Luân của Đông Tà, chớ không phải của minh Đông? Lâu rồi NGL đã họa Ngủ Xa Luân của người bạn.
Chúc Đông hương mạnh khỏe vạn sự như ý.
Thân mến
NGL
À hóa ra Huynh cũng quen với Huynh Đông Tà ha? càng vui nhiều vì vốn ra cũng là bè bạn với nhau cả
"NGŨ XA LUÂN" chứ không như là Ngũ Luân Xa như M Đ biết, thật ra cũng chỉ lén học thôi....
M Đ ở Tây Bắc Hoa Kỳ.
Mến
VUI KÉ Đầu năm vui ké mí huynh nha Dăm tiếng cười thôi cũng rộn nhà Trà sói thơm lừng thơ phú thả Rượu đào ngât ngất khổ sầu qua Bồng bềnh sóng biếc mây chở họa Rộn rã hương lòng bướm đợi hoa Đã biết trăm năm là giấc mộng Thì vui một tí có chi mà Thì vui một tí có chi mà Phố vẫn còn đầy vạn sắc hoa Họa sĩ mơ màng rơi bút họa Thi nhân ngơ ngẩn tiếc xuân qua Sông sâu nước chảy tay sào thả Đêm lạnh thuyền trôi dạt bến nhà Cũ đã đi rồi mừng mới lại Em trà huynh rượu cụng ly nha Nguyệt Ánh Vui Chung Trăng rằm ánh sáng quá đẹp nha Rọi rõ khuông viên lẫn cửa nhà Ý thức khơi lòng xuôi bến tả Niềm mơ khởi xướng dõi đò qua Nổi trôi sóng nước thuyền neo lạ Ròn rã hương mùa bướm thích hoa Sớm biết sương chiều len sỏi đá Đem vui gởi lại khỏe thôi mà Đem vui gởi lại khỏe thôi mà Lối cũ vườn xưa thắm nhánh hoa Họa sĩ mơ hoài sao dễ tả Thi nhân mộng mãi cứ thèm qua Sông buồn cuồn cuộn bên ghềnh đá Gió lạnh xanh xao tránh ở nhà Bạn mới theo về thôn xóm lạ Chung trà chén rượu thỏa lòng nha Nguyễn Gia Linh
Chúc Tết thầy Ngày Tết cùng nhau đến chúc thầy Xuân sang hạnh phúc mãi vun đầy Hoa tươi sắc thắm tràn hương lửa Cỏ lạ vườn xanh phủ xóm tây Kiếp sống ươm mầm gieo nụ mới Dòng đời trải lụa dệt đường mây Đi qua một quảng đời mưa gió Đã thấy niềm vui quén thế nầy Nguyễn Gia Linh
Biển nhớ Anh có phải người thơ nơi đầu ngõ Cho hồn em tưởng nhớ tháng ngày qua Sóng nhiệm mầu chỉ riêng em biết rõ Để yêu anh và yêu rất thật thà Có nhiều lúc để tim mình thổn thức Nhớ bâng qua rồi trắc ẩn không ngờ Nhiều đêm mộng thấy mình rơi đáy vực Mất hết rồi và quên cả hồn thơ Em vội nhắc đừng có thơ thẩn nữa Không làm sao,… lại nhớ lúc đêm về Vướng đường tình như thêm mồi cho lửa Cháy bùng lên rồi sung sướng đê mê Cây bông bụp bên góc hè năm đó Chúng mình đào, cùng xới phải không anh? Đã lên mạnh còn vương cành nhung nhớ Để đêm ngày nhắc nhở mộng ngày xanh Em ngóng đợi những đêm rằm huyền thoại Xỏa tóc dài nhẫn nại đón chờ anh Áo tơ trắng che bóng mình thơ dại Cho hồn mình ngơ ngẩn dưới trăng thanh Em vẫn đặt tên mình vào nỗi nhớ Trong không gian đầy cõi mộng riêng tư Em nào biết, khi thấy mình vẫn ngỡ Để giờ đây… phải nói tiếng tạ từ Nguyễn Gia Linh
Xuân Viễn xứ Ba mươi năm cách đôi bờ Mai vàng tươi thắm ngẩn ngơ giấu buồn Xuân về theo gió mưa tuôn Nhớ quê hương ấy hồn luôn dật dờ… Đường mòn theo lũy tre xưa Đầu năm hái lộc đi chùa trong sương Mắt em trong sáng soi đường Dịu dàng đôi cánh tay vương nhánh chồi Lộc non mấy nụ xinh tươi Em nghiêng chiếc nón mỉm cười với hoa Nghe lòng rộn rã ngân nga Nón bài thơ đẹp vương tà áo bay Nắng mai cánh đỏ hây hây Thêm đôi má lún làm ngây ngất lòng Dịu dàng gió vãn tay cong Cành cây rơm rớm nên mong gió dừng Ngại ngùng em khẻ rưng rưng Lắng nghe tiếng dội muôn trùng dặm xa Tình thương chốn cũ quê nhà Bao năm cách trở chưa xa tình người Nguyễn Gia Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: