Đàn xưa
Trăng tròn tháng chạp Anh nhìn trăng khẻ mỉm Thấy dáng dấp môi cười Tưởng nàng thơ trang điểm Nheo ánh mắt rạng ngời Vầng trăng của tháng chạp Vương vấn nhiều cuối năm Đã qua rồi bão táp Giờ sắp đến đêm rằm Ai thấy mình cô lẻ ? Soi bóng giữa đơn côi Chắc tại mình muốn thế Bên song ngắm trăng soi Thao thức chờ đêm tới Nhìn trăng sáng trên cao Gió dịu dàng đưa lối Giật mình thấy vệt sao ! Thoảng nghe hòa cung bậc Nhìn lá rụng bên thềm Bóng nguyệt tròn ngơ ngác Đã hết khúc êm đềm Bóng trăng vàng ngăn cách Chiếc lá rụng bên sông Những đêm mưa tí tách Âm ỉ mãi trong lòng Trăng tròn rồi sẽ khuyết Ngày tháng mãi dần xoay Thắm thía chiều ly biệt Vững tin mình không say. Nguyễn Gia Linh 09-01-2009
Giữ tình yêu Em biết không, bằng chứng nào đâu dễ Vì tình yêu không phải chỉ đôi ngày Có những thứ tìm hoài nhưng không thể Để cho mình tin cẩn nhủ lòng say Đã lâu rồi miệt mài từ lội nước Lúc băng rừng quyết vượt dốc đồi xa Cùng những khi theo đà xuôi, suối ngược Để cho lòng thắm đượm sắc hương hoa Anh vẫn muốn tình hòa thêm đôi cánh Khi ước mơ cùng nhẹ gánh cung tiên Những vì sao vừa dịu hiền lấp lánh Để cùng nhau sải cánh giữa trời êm Đã bao ngày thắp đèn tìm chỉa khóa Mở cung vàng chứa đủ dáng thương yêu Không tìm thấy một bóng người xa lạ Vì tình ta thắm cả sáng trưa chiều Em biết không, nhịp đều từ hơi thở Nghe du dương và không ở đâu xa Từ con tim chan hòa bao nỗi nhớ Biết đổi trao những giây phút mặn mà Hằng ao ước dựng xây từ lúc trẻ Phải thật lòng không để lệ rèm mi Anh đã yêu, xin em luôn nhớ nhé Không phai mờ, không nói chuyện từ ly Anh đã nhìn theo màn sương trắng mỏng Khẻ gọi yêu đêm trải mộng trời khuya Sưởi ấm lên cho khát khao, nóng bỏng Cho tình mình không rẻ sóng chia lìa Em biết rồi…cùng nhau xây cuộc sống Anh nhìn em đầy triển vọng yêu thương Giữa chúng mình sẽ không còn khoảng trống Để thấy rằng tình nghĩa… mãi còn vương Nguyễn Gia Linh
GIỮ VẸN TÌNH QUÊ Xuân sẽ đến đem vùng nắng ấm Vườn hoa tươi hồng thắm không phai Muôn hoa làm đẹp gót hài Làm xinh mái tóc chảy dài thương yêu Làn nắng mới đem nhiều say đắm Bướm ong về khơi đậm tình quê Vườn tre bến nước đường đê Xây trên nghĩa thắm tràn trề ước mơ Đời sương gió ươm tơ nhả nhạc Mộng trong lòng ký thác niềm tin Bao năm đã quyết giữ gìn Thì không thể để cho tình dở dang Xuân sẽ đến đem trang sử mới Để muôn người vượt khỏi u mê Từ đây giữ vẹn câu thề Gởi lòng chung thủy, trọn bề trúc mai Hương Xuân ấy ngày ngày khởi xướng Thắm tình quê chung hưởng vườn thơ Đắp xây nghĩa cả tôn thờ Muôn cây tươi tốt tưới bờ Việt Nam Nguyễn Gia Linh
Chuyện tình ngày cũ Những tháng năm dài đã thật xa Chuyện buồn ngày cũ chắc phôi pha Không còn giữ lại mùa trăng ấy Thì nhớ làm chi để tưởng…là… Bao năm xa cách vẫn bền lâu Quê cũ người xưa nay ở đâu ? Bóng dáng vợ hiền năm tháng đợi Cùng con trong cảnh quá thương sầu Đường phố ngày xưa nay đổi tên Đi về xóm nhỏ kiếm người quen Có ai nhắc lại nơi từng biết Để nhớ trang đời lúc khởi lên Giấc mộng ban đầu tự cổ xưa Dù trong sương gió nắng cùng mưa Vẫn gìn tâm khảm xây thương nhớ Biết đến tình nhau kể chẳng vừa Ngày đi tháng đợi nặng lòng mang Gió lạnh sương mờ nghĩa vẫn chan Anh muốn trở về tìm dĩ vãng Nhìn xem hương sắc khó phai tàn Em cứ yên lòng, nghĩa nặng hơn Biết rằng em vẫn giữ màu son Làm sao anh lại không tìm được Ánh mắt thương yêu chẳng giận hờn Anh vẫn hẹn lòng, sống vậy thôi Không bao giờ để mất nhau rồi Ngày nào em sẽ say niềm nhớ Thấy nghĩa cay nồng giữa mắt môi Còn nhớ không em nỗi ước mơ Cùng nhau chung dệt một bài thơ Đôi tim cùng nghĩ điều thương mến Cùng dắt dìu nhau chốn hẹn hò Nguyễn Gia Linh
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS Mấy mùa lạc lỏng Hẹn buổi thâm giao xóa bóng mờ Cùng nhau xướng họa mở vườn thơ Ôm đàn khải khúc khao thương nhớ Rót rượu gieo say khởi đợi chờ Mãi nghĩ đến dòng trong suối ngóng Còn theo ươm mộng cõi đời mơ Xuân vừa thắm đượm màu nồng ấm Chẳng lẽ sầu phai sóng giạt bờ Nguyễn Gia Linh 24-03-10
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS
Mấy mùa lạc lỏng
Hẹn buổi thâm giao xóa bóng mờ
Cùng nhau xướng họa mở vườn thơ
Ôm đàn khải khúc khao thương nhớ
Rót rượu gieo say khởi đợi chờ
Mãi nghĩ đến dòng trong suối ngóng
Còn theo ươm mộng cõi đời mơ
Xuân vừa thắm đượm màu nồng ấm
Chẳng lẽ sầu phai sóng giạt bờ
Nguyễn Gia Linh
24-03-10
Cơn mưa nửa đêm lớn quá làm thức giấc , 3h10 am , nhìn thấy anh Gia Linh ghé trang thơ mình nên đáp lể.
Tự nhiên nhớ vài người....
Chao các Huynh , xin dùng điển tích Phạm Lãi viết bài hoạ cho vui Thư cho Văn Chủng Vó ngựa chinh Ngô đã lắng mờ Quân cơ xếp lại viết từ thơ Được chim bẻ ná , không nên ở thỏ tử cẩu phanh chớ nán chờ Văn chủng hiền huynh sao chẳng nhớ Việt vương bạc chúa đã tròn mơ Mưu thần vong mạng cho xong nợ Sớm liệu thuyền nan để tách bờ
cosiaus
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2010 09:34:45 bởi cosiaus >
Hương Quê huyền diệu Họa bài Hương tình diễm tuyệt của Lam Vân Vầng dương sáng xuyên màn sương huyền diệu Tiếng vành khuyên hòa điệu khúc tình si Gợi tơ vương theo nhịp bước nhu mì Tóc mây xỏa ven bờ mi viền thắm Người đã đẹp không cần gì hoa gấm Má hồng xinh như ngát đậm hương đời Bước chân mềm bên ngàn cánh hoa tươi Theo chiếc lá trôi xuôi dòng nước biếc Hàng liễu rũ soi dáng mình tha thiết Nguyện sống còn khắn khít mãi bên nhau Giữ cho đời một nghĩa cử thanh tao Và kết chặt những ngọt ngào luyến ái Cảnh thiên nhiên để hồn vương vấn mãi Chiếc thuyền con lèo lái một dòng sông Nhẹ trôi xuôi theo những vệt nắng hồng Tình cỏ nội, hương đồng quê cảm mến Dẫu rời xa, vẫn mong về đến bến Để cùng nhau làm ấm một chung trà Để cùng nhau dệt mộng dưới trăng ngà Và khe khẻ ngâm nga lời chung thủy Đâu dễ gì kiếm được người tri kỷ Sống cuộc đời thi vị giữa thiên nhiên Hãy quên đi những cám dỗ u phiền Về xây lại Tụ Hiền Trang thơ nhạc Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 06-12-2004
Thư cho Văn Chủng
Vó ngựa chinh Ngô đã lắng mờ
Quân cơ xếp lại viết từ thơ
Được chim bẻ ná , không nên ở
thổ tử cẩu phanh chớ nán chờ
Văn chủng hiền huynh sao chẳng nhớ
Việt vương bạc chúa đã tròn mơ
Mưu thần vong mạng cho xong nợ
Hảy sớm lo toan để tách bờ .
cosiaus Phạm Lải Cứu Việt bình Ngô lắng bụi mờ Nhàn du bỏ lại mấy vần thơ Không thèm để ý đường chinh chiến Chẳng quản buồn lo chuyện ngóng chờ Phạm Lải anh ra về núi hạc Câu vương chúa bạc lánh thuyền mơ Ngày xưa nặng nợ cùng đau khổ Kế lược giờ nay sớm tẻ bờ Nguyễn Gia Linh
Màu tím hoa phượng
Nhìn hoa tím, nhớ người thương năm cũ
Sắc dịu dàng trên cành lá xanh xao
Giọt sương buồn trên hàng cây ủ rũ
Chợt nhớ về…một hình ảnh ly tao
Niềm thương mến dâng trào như sóng cảm
Đem tin yêu vào giấc mộng liêu trai
Anh đã đến với nụ hôn nồng thắm
Ướp vào tim hương vị của men say
Chung quanh em rạt rào bao nhịp sống
Hoa lá cười trong gió thoảng hương đưa
Dòng suối nhỏ nô đùa theo lối mộng
Gởi vào tim những hình bóng xa xưa
Anh đã đến nâng niu từng cánh mỏng
Nét dịu dàng gây xúc động hồn thơ
Lời âu yếm gợi bao điều ươm mộng
Nhốt vào hồn hoa lá của trời mơ
Đi từng bước chưa bao giờ vội vã
Lá vàng rơi khi nhuộm cả trời thu
Buồn mênh mang hồn rơi vào biển cả
Sóng rì rầm giữa mưa gió âm u
Sóng có chuyển nhưng lòng không thể dứt
Bóng hình anh muôn thuở chẳng hề phai
Để nhiều đêm, giật mình em bật khóc
Nhớ về anh sỏi đá đã bao ngày
Em vẫn biết tình mình không trọn vẹn
Vì cuộc đời còn lắm chuyện thương đau
Em không trách, không phiền anh lỗi hẹn
Có bao giờ anh làm khổ em đâu !!!
Nguyễn Gia Linh
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh TỨ CHỪA (Ghét ghen hận thù) Ngồi buồn nhớ lại những năm xưa Lắm lúc mình làm chuyện khó ưa Ghét bỏ nát tan tình giữa chợ Ghen trây chua xót mộng trong mưa Hận tình tiếng oán gieo người chịu Thù bóng chén sầu kiếm kẻ cưa Nghĩ lại xấu lòng gây ác cảm Từ nay hối cải hứa xin chừa! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2010 11:01:15 bởi TTH >
Không chừa
Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh
Khó thể chừa Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh
Tứ khóai Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs * Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh
Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh
TỨ CHỪA (Ghét ghen hận thù) Ngồi buồn nhớ lại những năm xưa Lắm lúc mình làm chuyện khó ưa Ghét bỏ nát tan tình giữa chợ Ghen trây chua xót mộng trong mưa Hận tình tiếng oán gieo người chịu Thù nợ chén sầu kiếm kẻ cưa Nghĩ lại xấu lòng gây ác cảm Từ nay hối cải hứa xin chừa! Thanh Huy
Chuyện xa xưa
Đêm dài nghĩ lại chuyện xa xưa
Quậy phá la làng mấy kẻ ưa
Họp bạn năm mười *trong bóng tối
Kết bè chạy giỡn dưới cơn mưa
Tìm vui hái ổi cùng ăn chọi
Tránh nắng vào rừng xúm đục cưa
Tuổi trẻ vô tư người hiếu động
Đòn đau hứa bỏ cuối đầu chừa
*Chơi trò năm mười ở VN
vancali 3.31.10
Thân chúc huynh tỷ ngày vui hì hì ...
Phá… Trăn trở đêm dài nhớ thuở xưa Hoài suy hồi đó chẳng ai ưa Om sòm đánh đáo khi hừng sáng Chạy giỡn đùa la lúc tắm mưa Hái phá xoài cam non vẫn bứt Quành sang bụi chuối bẻ còn cưa Bạn bè lứa tuổi nào lo lắng Bị uýnh đòn đau quậy phải chừa Đặng Xuân Linh
Chúc anh Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh
và các bạn thơ có mặt trong trang thơ "Đàn Xưa" mùa phục sinh vui vẻ....
Lam Hồng Minh
Chung ánh đèn
Mỗi góc phương xa thích mộng nầy
Vài câu thơ gọn để làm khuây
Luyện rèn trí óc suy bằng trắc
Trang trải thời gian đối ngắn dầy
Nơi đó mộng mơ cung mấy điệu
Chốn nầy phong cảnh bậc bao dây
Năm thu gắng gượng gìn văn học
Đốt sáng chung đèn ánh tỏa vây
Đặng Xuân Linh
Thơ
Thơ lộng theo mây rải chốn nầy
Thơ reo mọi phía giúp người khuây
Thơ hòa muôn điệu len len mỏng
Thơ nhập vài câu ước ước dầy
Thơ thẩn lang thang tìm mất nhịp
Thơ ca đàn điệu nhập vào dây
Thơ tôi lớ ngớ tình hư thật
Thơ chẳng là thơ, mình bị vây
HH
TÌNH
Tình lắm buồn vui xứ lạ nầy
Tình gieo tang tóc biết sao khuây
Tình chôn hạnh phúc trong sầu đắm
Tình dệt tin yêu giữa mộng dầy
Tình tiếng ca vang gầy số phận
Tình cơn gió cuốn đứt tơ dây
Tình ai sum họp nồng chăn gối
Tình lẻ đời tôi sóng bão vây! Thanh Huy
Bạn
Bạn hữu vào đây gặp chốn nầy
Bạn hiền đôi chén giải sầu khuây
Bạn vui thơ nhảy rung vai nhỏ
Bạn nhớ vần rơi rối tóc dầy
Bạn của muôn phương duyên của gió
Bạn từ đồng điệu nợ chuyền dây
Bạn ôm bầu rượu ta chia sớt
Bạn vướng vào tròng....để nó vây.
Hữu Hạnh THƠ VÀ TÌNH
Thơ tôi rời rã ở nơi nầy
Mộng chẳng về nên buồn khó khuây
Dăm chữ ngâm nga sầu chất ngất
Đôi câu hàm tiếu xót đong dầy
Người yêu đi để tình chia bóng
Ước vọng tan như diều đứt dây
Lạnh lẽo đời trôi ôm mối hận
Tương tư khổ đắm giữa trùng vây! BẠN VÀ TÔI Tôi bạn quen nhau ở đất nầy
Thơ Đường cùng họa để buồn khuây
Xa quê thương nhớ ngày tươi rói
Xứ lạ đìu hiu số đọa dầy
Chén rượu tương phùng vui cạn chén
Dây tình kết nối đẹp liền dây
Mai đời thay đổi hay xa cách
Vẫn gởi lời thăm tránh khổ vây Thanh Huy Trăng
Trăng treo chiếc bóng vọng phương nầy
Trăng ẩn lâu hồng lãng tử khuây
Trăng kuyết thi nhân tình chất ngất
Trăng thanh má phấn mộng thêm dầy
Trăng tròn thiếu nữ đời nhung gấm
Trăng sáng ân tình đẹp nút dây
Trăng đến trần gian đầy ảo ảnh
Trăng tàn lẻ bạn lệ mờ vây
Vancali 4.2.10
Thân chúc quí huynh luôn vui , qui huynh làm em chạy theo làm tung cả tóc gùi , mắc đền đó hì hì .....mấy huynh làm thơ nhan mà hay nửa hì hì ...cho em nịnh một chút nhen hì hì ... .
Mây trên phố núi
Mây hởi sao đen phố núi này
Mây buồn đổi sắc để mà khuây?
Mây pha trên đỉnh sầu đông đặc
Mây trát triền non nhớ đủ dầy
Mây tím tô lên đôi mắt biếc
Mây hồng bọc lấy chiếc mình dây
Mây xưa màu trắng vương tà áo
Mây thưỏ học trò ký ức vây.
cs
Mơ Mơ hoài nhớ cảnh mộng nơi nầy Mơ ngắm lam chiều để giải khuây Mơ phóng tầm xa phương nắng chói Mơ về phố cũ hướng tình dầy Mơ ghi phú tứ hòa non nước Mơ tỏ thi từ thấm giọng dây Mơ thích câu êm vui ý thật Mơ thơ tự trói giữa vòng vây Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
Chúc anh Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh
và các bạn thơ có mặt trong trang thơ "Đàn Xưa" mùa phục sinh vui vẻ....
Lam Hồng Minh Chúc quý Huynh Lam Hồng Minh, Luân Tâm, Sĩ Đoan một mùa Phục Sinh thật vui vẻ và Mọi điều như Ý Nguyễn Gia Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: