Đàn xưa
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 42 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 29.07.2010 16:03:46 (permalink)
0
Má hồng phận bạc
 
 
 
Số phận con người quá khổ đau
Trước bao chìm nổi, sóng ba đào
Chỉ dành riêng tặng người con gái
Không biết tìm ai, tựa lẩn nhau

Những nỗi buồn vui, những đắng cay
Dìm sâu ký ức khó tàn phai
Ai người hiểu được niềm tâm sự?
Khắc khoải, đau thương, giọt vắng dài

Mười hai bến nước, đục trong nhờ
Đâu có mơ gì chuyện đón đưa
Chỉ biết đem tình trang trải rộng
Mặc cho gió lộng với mưa đùa

Những tưởng theo chồng xây giấc mộng
Nào hay lại phải tiễn người đi
Một vành khăn trắng bao thương tiếc
Còn khổ nào hơn, cảnh biệt ly !

Miếng cơm manh áo, vượt đường xa
Gian khổ em đâu có nệ hà
Chỉ muốn bình yên trong cảm nghĩ
Nên đành xây tiếp… mái hiên nhà

Đâu dễ tìm người chịu cảm thông
Thức khuya, dậy sớm, chẳng vui lòng
Cửa nhà, bếp núc, mình em lảnh
Mà vẫn như người giạt bến sông

Em nhốt đau thương, cất tủi hờn
Làm dâu cho mẹ với chồng, con
Lạï còn bè lủ em chồng nữa
Chỉ biết chua ngoa đến mỏi mòn

Luôn cả con khờ ăn hiếp mẹ
Nghĩ đời ngán ngẩm, biết làm sao
Chồng con gì nữa mà mơ tưởng
Đành quyết xa rời bến khổ đau

Những nỗi buồn thương cho số kiếp
Trả rồi không đợi lúc tàn phai
Giã từ thế giới đầy ô trược
Em quyết theo về cánh nhạn bay

Mong mỏi nợ đời chỉ thế thôi
Hồn mình như thể áng mây trôi
Từ nay phiêu lãng không nơi chốn
Quên hết lòng người bạc quá vôi


Nguyễn Gia Linh
22-02-2004

Nguyen Gia Linh 29.07.2010 16:08:26 (permalink)
0
Hoa trong lòng


Bao năm trôi giạt ở quê người
Nhìn lại quê hương luống ngậm ngùi
Ấp ủ những gì cho đất nước
Đợi chờ giây phút mãi reo vui

Giật mình tỉnh dậy, vẫn huờn không
Thế sự dần trôi ngập cả lòng
Muốn gởi tâm hồn nương cõi giác
Hoa sen đồng nội mãi thơm hồng

Tiếng chuông cảnh tỉnh dội hơi sương
Hoa lá vờn theo ánh thái
dương
Huyền diệu cõi đời không vướng bụi
Câu rằng:" Hữu xạ tự nhiên hương "

Một mình thơ thẩn giữa trăm
hoa
Chiếc áo bà ba vẫn thướt tha
Phơ phất theo từng cơn gió nhẹ
Đuổi mùi hương ấm thoảng bay xa

Ý tưởng dịu dàng mãi thấm sâu
Hòa trong nhịp thở bóng vàng nâu
Tia nhìn tha thứ hong tình cảm
Đủ để cho nhau sống bạc đầu

Nhìn đóa hoa đào ngạt sắc hương
Lá xanh cánh nhỏ điểm môi hường
Ân cần che dấu mùi phong nhụy
Như thế mà sao tỏa bốn phương?

Nguyễn Gia Linh

Nguyen Gia Linh 18.08.2010 09:51:38 (permalink)
0
Mười năm đau khổ
 
 
Lại mùa Xuân nữa cách xa nhau
Anh biết rằng em lệ ngấn trào
Ðau khổ gọi về thăm hỏi vợ
Mà nghe nấc nghẹn tự năm nào

Nghe tiếng em, anh lặng cả người
Mười năm nhẹ thoảng lá thu rơi
Mười năm chôn chặt bao thương nhớ
Gói ghém trong tim mấy vạn lời

Ngày ấy tiễn anh chiều lộng gió
Mắt buồn lệ đẩm ướt bờ mi
Hành trang gói trọn lời nhung nhớ
Anh hẹn ra đi sẽ trở về

Những nỗi buồn đau anh hứng trọn
Tưởng rằng xây được giấc mơ xưa
Những đem tài sức ra vun bón
Nào có ngờ đâu đổ lệ thừa

Tiếng Pháp, tiếng Anh không thạo lắm
Lại thêm tài trí chẳng hơn người
Anh đành đem sức ra mua bán
Hy vọng kiếm tiền đủ sống thôi

Rồi có những đêm buồn muốn khóc
Khí trời lạnh giá buốt xương da
Nhìn quanh một bóng, hồn cô đọc
Tủi kiếp làm chồng, thẹn phận cha

Thời gian lần lửa cứ trôi qua
Mới đó mười năm đã cách xa
Con trẻ bây giờ khôn lớn hết
Có còn nhớ rõ mặt người cha?

Nghe hỏi mà sao quá ngậm ngùi
Chắc anh bỏ hết trở về thôi
Nếu em chấp nhận trong thua kém
Anh sẽ cùng em sống trọn đời!



Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 20-02-2004

Nguyen Gia Linh 18.08.2010 09:56:12 (permalink)
0
Hoa tuyết trắng


Hoa tuyết trắng theo gió chiều đưa đẩy
Bay phất phơ chưa biết phải về đâu
Hồn tinh anh giữa muôn màu vẫn vậy
Giữ vẹn lòng không nhờ cậy nông sâu.

Hoa sáu góc quá nhiệm mầu không đổi
Mỗi hướng đi vẫn gởi một niềm tin
Mang trong tim một bóng hình mong đợi
Không phai mờ, kết tụ vạn hành tinh

Hoa bay bay tạo thành điều mơ ước
Đáp nhẹ nhàng trên khuông mặt thân yêu
Như in sâu từ muôn ngàn kiếp trước
Để cho mình không còn thấy quạnh hiu

Hoa âu yếm vuốt ve từng gợn tóc
Cài lên vai một điệp khúc yêu đời
Bước chân mềm xóa mờ chiều cô độc
Góp hương lòng cho mộng ước xa khơi

Nếu buồn đau kết tinh thành những giọt
Lệ sầu thương chảy mãi đến ngàn sau
Thì hoa tuyết rơi rơi không thánh thót
Khối ân tình góp nhặt tận đài
cao

Những cánh tuyết trải đầy trên phố vắng
Anh nghiêng mình bên song cửa ngắm
hoa
Nhớ về em những buổi chiều ngập nắng
Đang mơ màng theo dõi tận trời xa

Hoa tuyết trắng, niềm vui trong lạnh lẽo
Để cho mình quên hết vẻ âm u
Qua giọt nắng, muôn ngàn tinh tú chiếu
Xóa tan đi ảm đạm của sương mù



Nguyễn Gia Linh
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 01:52:38 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 27.08.2010 01:18:25 (permalink)
0
Nhờ chị
 
 
 
Chiếc lá cuối cùng cũng rụng rơi
Mùa đông tràn ngập cõi lòng tôi
Nhớ về xóm vắng buồn hiu hắt
Giờ đã xa xôi cách trở rồi

Tai vẫn còn nghe tiếng thở đều
Mưa rơi rỉ rả, gió đìu hiu
Tâm tư vẫn nặng niềm thương nhớ
Người chị già nua, tuổi xế chiều

Trằn trọc thâu canh nhớ đến người
Chắc giờ vương vấn mãi chưa nguôi
Ngày xưa em chị chung hôm sớm
Săn sóc mẹ cha đỡ ngậm ngùi

Trong đầu chị vẫn xem em nhỏ
Em đã theo chồng bỏ chị rơi
Nhờ chị tão tần lo củi lửa
Chung trà, chén nước trọn hương đời

Thương ba mỗi sáng uống cà phê
Nhúm lửa, châm mồi với củi me
Đun nước pha trà rồi mới lược
Chút cà phê ấm, chút hương quê

Càng khuya càng nhớ chuyện ngày xưa
Càng thấm hồn quê qua tiếng mưa
Càng để hồn quay về chốn cũ
Để rồi thiêm thiếp giữa cơn mơ

Chắc hẳn còn lâu mới trở về
Chị ơi! Đừng để cõi lòng tê
Em nguyền giúp chị lo hôm sớm
Và để cho em khỏi bội thề

Nghĩ đến Mẹ già lệ muốn tuôn
Tình thương hơn hẳn nước trong nguồn
Giờ đây chị ráng lo săn sóc
Ân đức đắp bồi tiếng mỏ chuông

Em đã hiểu rành chuyện khổ đau
Nhưng em chỉ giúp được phần nào
Tấm thân trôi giạt phương trời lạ
Nhiều lúc ngồi yên, để lệ trào


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 02-03-2004

Nguyen Gia Linh 27.08.2010 01:19:57 (permalink)
0
Hoài mong


Việc lớn đôi khi chẳng đặng thành
Nên lòng khắc khoải suốt năm canh
Nhìn mây sao thấy mây hờ hững
Nhớ nước mà lo nước quẩn quanh
Cuộc thế vẫn nhiều câu đổi chác
Con người còn mãi chuyện phù sinh
Bao giờ thấy lại dòng sông Cửu
Mang đất phù sa mới thỏa tình

Nguyễn Gia Linh

tieudien 27.08.2010 01:51:52 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyen Gia Linh

Hoài mong


Việc lớn đôi khi chẳng đặng thành
Nên lòng khắc khoải suốt năm canh
Nhìn mây sao thấy mây hờ hững
Nhớ nước mà lo nước quẩn quanh
Cuộc thế vẫn nhiều câu đổi chác
Con người còn mãi chuyện phù sinh
Bao giờ thấy lại dòng sông Cửu
Mang đất phù sa mới thỏa tình

Nguyễn Gia Linh


việc lớn từ xưa vẫn bại thành
lo đời...cũng chỉ có năm canh
cơm áo gạo tiền ngày qua lại
uống ăn làm nghỉ tháng vần quanh
cuộc thế đã đành câu đổi chác
đời người chẳng khỏi giấc phù sinh
sự nghiệp còn đợi tay tráng sỹ
mắt xanh chốn cũ vẫn chung tình
..........

ghé thăm nhà bạn chút , thấy âu sầu quá vậy.
mong hãy vui lên, để có khí thế lo việc lớn nhé.
Nguyen Gia Linh 30.08.2010 23:34:16 (permalink)
0
Trích đoạn: tieudien

Trích đoạn: Nguyen Gia Linh

Hoài mong


Việc lớn đôi khi chẳng đặng thành
Nên lòng khắc khoải suốt năm canh
Nhìn mây sao thấy mây hờ hững
Nhớ nước mà lo nước quẩn quanh
Cuộc thế vẫn nhiều câu đổi chác
Con người còn mãi chuyện phù sinh
Bao giờ thấy lại dòng sông Cửu
Mang đất phù sa mới thỏa tình

Nguyễn Gia Linh


 
việc lớn từ xưa vẫn bại thành
lo đời...cũng chỉ có năm canh
cơm áo gạo tiền ngày qua lại
uống ăn làm nghỉ tháng vần quanh
cuộc thế đã đành câu đổi chác
đời người chẳng khỏi giấc phù sinh
sự nghiệp còn đợi tay tráng sỹ
mắt xanh chốn cũ vẫn chung tình
..........

ghé thăm nhà bạn chút , thấy âu sầu quá vậy.
mong hãy vui lên, để có khí thế lo việc lớn nhé.


Giữ vững
 
 
Lớn nhỏ nhiều khi chẳng đặng thành
Nhưng hồn cố giữ đến tàn canh
Trông mây chỉ thấy mây bàng bạc
Nghĩ nước sao ngờ nước chảy quanh
Thế cuộc bao người chờ đổi chủ
Dòng đời lám kẻ ngẫm hồi sinh
Dằn lòng mơ đến bờ sông Cửu
Đã biết ai kia vướng nợ tình
 
Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2010 23:36:03 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 30.08.2010 23:45:11 (permalink)
0
Không thể quên
 
 
Không thể nào quên mái tóc em
Bóng hình, ánh mắt, dễ làm quen
Thoạt nhìn đã thấy lòng rung cảm
Đâu dễ gì che nhịp sóng tim !

Anh đã nói rằng, không thể quên
Xin em đừng biểu phải xa em
Dù trong mưa gió anh luôn giữ
Một ngõ đi qua, một hướng tìm

Anh nhớ một chiều bến nước xưa
Em nghiêng vành nón, nói sao vừa
Bao nhiêu hình ảnh dồn trong đó
Đâu dễ phôi pha, lớp bụi mờ

Vẫn còn giữ mãi ở trong anh
Hình ảnh ngây thơ, lén ngước nhìn
Thoáng nét thẹn thùng qua ánh mắt
Mà sao lưu luyến bấy nhiêu tình

Thu hút làm sao mấy phút đầu
Tâm hồn đã biết gởi về đâu
Dầu đời lưu lạc như bèo nước
Vẫn quyết hòa theo sóng nhấp nhô

Mây vẫn theo về mấy nẻo xa
Dầu em chọn hẳn kiếp phù
hoa
Nhưng anh tin tưởng rằng em sẽ
Hiểu rõ sâu xa chuyện ngọc ngà

Chắc chắn ngày nào sánh bước nhau
Cùng chung giang vỹ tới giang đầu
Đem niềm tin tưởng soi đôi lứa
Và chẳng bao giờ gây khổ đau

« Anh vẫn làm thơ để tặng riêng »
Cho người vợ quý, chẳng hề quên
Dầu đường muôn dặm, qua muôn lối
« Anh vẫn mình em, chỉ có em »


Nguyễn Gia Linh
Lisbonne, ngày 16-06-2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2010 23:46:32 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 30.08.2010 23:48:59 (permalink)
0
Hoàng hôn lặng lẽ


Một khung trời mờ tỏ
Hoàng hôn thật êm đềm
Gợi lòng bao nỗi nhớ
Sẽ đi lần vào đêm

Suốt cuộc đời vội vã
Như dòng suối trong nguồn
Chiếc lá vàng tơi tả
Theo triền núi rơi tuôn

Gió chiều làm tỉnh giấc
Như thuyền mộng ra khơi
Vội về tìm ký ức
Sợ nắng chiều nhẹ trôi

Nhìn hoàng hôn vắng vẻ
Lòng chợt thấy bàng hoàng
Áng mây chiều lặng lẽ
Theo nỗi buồn mênh mang


Nguyễn Gia Linh

Nguyen Gia Linh 06.09.2010 22:45:36 (permalink)
0
Tình câm
 
 
Một sớm mùa thu đã thẫn thờ
Sân trường đang ngập nắng vàng mơ
Bóng hình duyên dáng làm thay đổi
Ánh mắt tâm tư kẻ dại khờ

Em đứng chuyện trò vui với bạn
Áo dài thanh nhả phất phơ bay
Nụ cười cuốn hút hồn phiêu lãng
Của kẻ còn đang dệt mộng dài

Vui mừng biết được em cùng lớp
Như thế từ nay thỏa mắt nhìn
Những lúc nghiêng đầu về phía bảng
Là anh gởi trọn cả tâm linh

Xao xuyến làm sao sợi tóc
mai
Che làn da trắng ở vành tai
Muốn đem trút cạn niềm tâm sự
Để khỏi thâu đêm thở vắn dài

Những khi vén tóc xỏa bờ vai
Tôi muốn quên đi thuở miệt mài
Những tưởng đắm hồn trong giấc mộng
Theo vì sao lạc xuống trần ai

Kiếm cớ làm quen hỏi mượn bài
Để trông tận mặt bóng hình ai
Để xem cho rõ vành môi thắm
Để thấy tia nhìn thật đắm say

Nàng vẫn tươi cười rất tự nhiên
Như không để ý chuyện làm quen
Xem tôi giống hệt bao bè bạn
Không chút riêng tư, chẳng lụy phiền

Rồi tháng ngày qua tôi vẫn mơ
Vẫn thương, vẫn nhớ, vẫn mong chờ
Một hôm thấy được nàng âu yếm
Cùng với tình nhân cạnh bến bờ

Tôi lặng lẽ đi, lặng lẽ buồn
Tưởng chừng như thể lệ lòng tuôn
Mây chiều bỗng chốc u sầm lại
Như tiễn người đi khỏi mộng hồn

Dẫu biết rằng em đã có người
Biết mình đau khổ mãi không nguôi
Sao tôi không thể nào quên được
Vóc dáng, bờ môi, vẫn nhớ đời!


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 04-02-2004

Nguyen Gia Linh 06.09.2010 22:48:47 (permalink)
0
Hương Xuân
 
 
Nghiêng mái tóc mùi hương thoang thoảng nhẹ
Đưa hồn anh vào trong cõi mộng mơ
Thương làm sao giọng êm đềm khe khẽ
Như cung đàn rót nhẹ giữa trời mơ

Nhìn ánh mắt với niềm vui rộn rã
Nghe chan hòa luồn gió lạ tin yêu
Anh dấn bước trên đường muôn vạn ngả
Nhưng trong lòng không còn chút quạnh hiu

Nhìn nụ cười với vành môi mộng đỏ
Nghe muôn ngàn ý ngọc chuyển lời thương
Cành lá xanh tươi, nụ hồng hé nở
Nét đan thanh bôi xóa lớp bụi đường

Ngón tay mềm đưa lên đầu vén tóc
Chiếc ót mịn màng gợi nhớ gợi thương
Bao cánh bướm chập chờn trong gió lốc
Hay dịu hiền theo gió nhẹ đưa hương

Sáng sớm mù sương, chôn vùi nỗi nhớ
Trĩu vai gầy mang nặng nghĩa tơ
vương
Nắng vàng lên buổi đầu xuân rực rỡ
Muôn hoa tươi hé nở nhếch môi hường

Bóng thời gian dần qua trong ánh mắt
Hình ảnh dịu dàng giữ mãi trong tim
Nhớ những lúc giữa vườn xuân gió mát
Ngắm mây bay qua đáy ngọc hương chìm



Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 26-05-2004

Nguyen Gia Linh 13.09.2010 00:25:35 (permalink)
0
Vì sao lạc
 
 
 
Tôi, Vì Sao Lạc, giữa trời đêm
Lấp lánh ngàn tia gởi nỗi niềm
Sợ khoảng trời xa lan rộng mãi
Không tìm thấy được chút tình riêng
*
Từng chùm tia sáng gởi cho ai?
Trong gió ngân như tiếng thở dài
Hay tiếng gọi người muôn dặm ruổi
Hãy quay nhìn lại bóng thôn đoài!
*
Giữa màn đen thẩm, một vì sao
Nhấp nháy trông như ngấn lệ trào
Giọt nước u buồn không thể giữ
Đành đem rải tưới khắp ngàn lau
*
Giữa đêm trừ tịch, giữa
cô đơn
Hình ảnh vì sao cứ chập chờn
Mây hỡi! Xin đừng ngăn lối mộng
Để người trông thấy rõ ràng hơn
*
Tôi vẫn nhìn theo gót lãng du
Xuyên ngàn sông núi, vượt sương mù
Đợi chờ giây phút quay đầu lại
Để hiểu người đang nghĩ ngợi gì
*
Nếu phải chôn mình trong bến lạnh
Thì tôi cũng chúc kẻ xa khơi
Sẽ tìm thấy được nguồn vui mới
Không có vì sao lạc cuối trời


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 29-01-2004

Nguyen Gia Linh 13.09.2010 00:29:04 (permalink)
0
Kết dùm anh



Anh ao ước hồn thơ luôn trổi dậy
Để cho lòng không tìm thấy quạnh hiu
Rồi suy tư theo nắng sớm mưa chiều
Nhường ánh sáng tiêu điều cho bóng tối

Dệt trời mơ những khi mình lạc lối
Đem nhớ thương kết nối những vần thơ
Đường ai đi đang trải những mong chờ
Trong đêm vắng ước mơ còn rung nhẹ

Kết dùm anh những tiếng lòng rất khẽ
Đủ cho người bước nhẹ khoảng đường mơ
Không còn nghe những giây phút đợi chờ
Không còn nhớ những ước mơ thầm lặng

Kết dùm anh để quên đời trống vắng
Kỷ niệm buồn đọng lắng ở tâm tư
Mình xa nhau không một tiếng giã từ
Gây ray rứt suốt đời không lối thoát

Kết dùm anh những hương nồng đã mất
Khi sương chiều lịm tắt cõi trời tây
Khi mùa thu ủ rũ trở về đây
Nghe sóng gió khơi đầy trong mộng tưởng

Hồn thơ ơi ! Về mau không lạc hướng
Kết dùm anh một đối tượng không phai
Không còn nghe xa vắng những năm dài
Đủ cho chất men say nồng thắm lại


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, tháng 10 năm 2005

Nguyen Gia Linh 20.09.2010 16:21:15 (permalink)
0
Vẹn ân tình
 
 
Mình tưởng bao nhiêu chuyện bất ngờ
Chỉ còn tìm thấy ở trong mơ
Nào hay giữa buổi liên hoan ấy
Hình ảnh người xưa chẳng xóa mờ

Cuốn phim gặp gở dưới sân trường
Để lại trong lòng bao luyến thương
Kỷ niệm buồn vui hằng ấp ủ
Dòng dời chưa xóa, vẫn còn
vương

Ngày tháng dầu cho lặng lẽ trôi
Chia người góc biển, kẻ chân trời
Vẫn không ly cách hai tâm tưởng
Thấy lại nguời xưa, luống ngậm ngùi

Không nghĩ tình mình chỉ thế thôi
Dầu đang câm nín biết bao lời
Tia nhìn mang cả trời thương nhớ
Gởi hết vào trong những chuyện đời

Rồi cũng có ngày gặp gở nhau
Cho cầu Ô Thước hợp trăng sao
Nối liền hai bến sông Ngân lại
Để kẻ chờ mong thắm má đào

Không thể còn gì chia cách nhau
Núi chờ, non đợi chất thêm
cao
Thì tình ta được thêm hương lửa
Và chất men cay đổi ngọt ngào


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 26-02-2004

Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 42 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9