Đàn xưa
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 42 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 10.12.2010 23:29:43 (permalink)
0
Mùa thỉnh cầu Giáng Sinh 


Đèn Giáng Sinh rực rỡ
Chiếu sáng khắp nẻo đường
Anh nghe lòng hớn hở
Trở về với người thương 

Từ Giáng Sinh năm ấy
Ta quỳ dưới bệ Thầy
Lâm râm lời khấn vái
Được mãi mãi sum vầy 

Chuông giáo đường đang đổ
Thánh nhạc dậy vang lừng
Tiếng cầu kinh khấn độ           
Nghe sóng lòng lâng lâng
 
Tâm hồn xao xuyến lạ            
Như có mình bên nhau
Bên ngoài trời lạnh giá
Anh thấy ấm dạt dào 

Thì ra ta khấn nguyện
Sẽ suốt đời bên nhau
Lời thỉnh cầu đã vẹn
Dưới sắc hoa nhiệm mầu 

Trên đường về xa lạ
Tuyết vẫn còn đang rơi
Lại nhớ trời thôn dã
Đến bóng người xa xôi
 

 
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, 09-12-2005

Nguyen Gia Linh 14.12.2010 21:26:41 (permalink)
0
Mùa thương yêu


Em đã đến, mùa Đông không trở lạnh
Gió không về đem giá buốt vây quanh
Đuổi cô đơn bao phủ bức tường thành
Lòng ấm lại một niềm tin đã mất

Em đã đến hương mùa Xuân ngào ngạt
Lá rộn ràng tươi mát phủ trời xanh
Muôn sắc màu làm rộn rã tim anh
Ong bướm lượn xuyên cây cành hớn hở

Em vừa đến cánh phượng hồng rực rỡ
Tiếng ve sầu nức nở buổi chia tay
Nhưng hoa tươi còn thắm đượm bao ngày
Đem sức sống xây lâu đài tình ái

Em mới đến đem nụ hôn nồng cháy
Bao nhiêu tình trang trải giữa rừng hoang
Ý nhiệm mầu từ độ lá thay vàng
Đổi sắc đỏ sang nâu rồi rơi rụng

Một năm mới với bao niềm cảm hứng
Vừa chớm xây theo tháng lụn ngày qua
Lại rơi vào khoảng trời đất bao
la
Sương bao phủ, ánh trăng ngà tẻ lạnh

Giờ em biết, không để hồn cô quạnh
Không tình yêu, đời có nghĩa gì đâu
Phải làm sao bao nhiêu ý nhiệm mầu
Tô đậm nét nghìn sau còn để lại.


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 27-04-2006

Nguyen Gia Linh 18.12.2010 23:11:44 (permalink)
0
Mảnh đất quê hương


Nhìn bọt biển theo gió chiều đưa đẩy
Sóng lăn tăn chưa biết phải về đâu
Bãi cát mịn không dấu chân buồn vậy
Thân lạc loài nào biết chổ nông sâu

Cố lặng nghe tiếng gió chiều thổn thức
Trong hoang vu, giữa bãi cát nâu vàng
Một khoảng trời, như tận cùng xa ngát
Đủ cho lòng ngây ngất, ý mênh mang

Không còn nhớ nước biển chiều ngọt mặn
Mùi đau thương, cay đắng của cuộc đời
Giữa đất trời, không có gì giới hạn
Cứ để hồn thơ thẩn chốn trùng khơi

Nhìn đợt sóng gầm gừ trên bãi cát
Cuốn trôi theo những cuộc sống buồn tênh
Con dã tràng giữa khoảng trời bát ngát
Bị đẩy đưa theo bọt sóng bồng bềnh

Tiếng gió reo hòa chan cùng tiếng sóng
Tiễn đưa đàn phi xứ tận trời xa
Rồi mất hút khi nắng chiều ngã bóng
Như dòng đời cứ lặng lẻ trôi qua

Mình đã hiểu sống trên vùng đất lạ
Không để lòng theo ngọn sóng triều dâng
Sẽ trở về với ruộng đồng nắng hạ
Đời vui tươi không còn chút bâng khuâng

Ai có nghe tiếng nhạc chiều đang khải ?
Gọi ta về trên mảnh đất quê hương
Mình đã chán những bước chân hồ hải
Biết nơi đâu có dấu một thiên đường



Nguyễn Gia Linh
Nguyen Gia Linh 24.12.2010 18:29:38 (permalink)
0
Mỗi độ thu về


Mỗi độ hè đi cuốn mất theo
Ảnh hình mong ước thoảng qua vèo
Chỉ còn để lại màn sương mỏng
Che phủ làng quê lẫn xóm nghèo

Mỗi độ thu về vương mắt em
Nghe bao rung cảm động môi mềm
Là bao đau khổ dồn lên mí
Giọt lệ thương sầu, vương vấn thêm

Tưởng đã quên đi với tháng ngày
Dòng đời trôi giạt tỉnh cơn say
Ngờ đâu vẫn nhớ đường xưa cũ
Âu yếm cùng ai suốt dặm dài

Nhớ lại hôm nào trong nắng
mai
Hai hình bóng quyện, dấu in dài
Bên em thầm ước cùng nhau mãi
Sánh bước, chung vai, đắp mộng đài

Anh nhớ chiều thu nhạt nắng hồng
Mây buồn lảng đảng giữa mênh mông
Gió ve vuốt nhẹ hồn cô quạnh
Tìm mãi còn đâu phút mặn nồng

Anh gởi hồn theo chiếc lá vàng
Theo làn gió thoảng lá bay sang
Ngập ngừng trước cổng rồi quay gót
Như sơ dừng chân sẽ ngỡ ngàng

Cố giữ trong lòng kỷ niệm xưa
Tháng ngày thương nhớ, phút vui đùa
Người đi để lại chân trời vắng
Cho kẻ si tình lảnh gió mưa



Nguyễn Gia Linh
04-10-2004
Nguyen Gia Linh 28.12.2010 23:39:15 (permalink)
0
Mộ lá


Bên ngoài nghe tiếng lá
Rơi rắc giọt mưa chiều
Chiếc lá vàng trước ngõ
Bay vào cõi quạnh hiu

Cầm chiếc dù màu tím
Đi giữa cơn mưa chiều
Em có nghe chìm lịm
Nỗi buồn trong
cô liêu

Đi trên đường cúi mặt
Mưa theo gió vờn qua
Giọt rơi buồn đọng mắt
Tình cảm sầu lan xa

Gió đổi mùa lạnh buốt
Tiếng nhạn chiều kêu thương
Càng se lòng não ruột
Ánh mắt mờ hơi sương

Chiếc lá theo dòng nước
Ngụp lặn với sóng dồi
Khói sương mờ nhẹ lướt
Để cõi lòng chơi vơi

Một người đang theo dõi
Mắt nhìn khoảng trời xa
Nghe gió chiều réo gọi
Khuất giữa trời bao
la

Mình trở thành xa lạ
Trên con đường mòn xưa
Đang chất đầy mộ lá
Tiễn người đi trong mưa


Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 07-11-2005

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 20:14:51 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 03.01.2011 20:33:57 (permalink)
0
GIẠT CUỐI TRỜI ĐÔNG
 

Anh trở về quê với ruộng đồng
Với con đê nhỏ, với dòng sông
Một con thuyền nhẹ trôi lơ lửng
Theo sóng đời đưa, lớn lại ròng

Nhìn đám lục bình trôi vẩn vơ
Như chưa đau khổ tự bao giờ
Phải chăng đã biết thân lưu lạc
Nào dám mơ xa giấc mộng hờ

Nhìn đất phù sa cứ đắp bồi
Hai bờ bên lở với bên lồi
Biết rằng có kẻ vui người khổ
Nên chẳng mơ gì chuyện lứa đôi

Nhìn ai chen lấn ở ven sông
Như muốn dành riêng một tấc lòng
Cho kẻ bên bờ kia thấy rõ
Thì thôi mình giạt cuối trời đông

Nhìn mây thấp thoáng tận trời xa
Sắp biến dần theo bóng xế tà
Không đợi gió chiều kêu nước lớn
Mà chim bìm bịp vội bay qua

Nhìn bóng trăng mờ treo lửng lơ
Không thương, không nhớ chẳng mong chờ
Biết rằng chú cuội còn vương vấn
Dầu có mơ xa, phải hững hờ

Nguyễn Gia Linh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 20:17:51 bởi Viet duong nhan >
Nguyen Gia Linh 08.01.2011 22:18:18 (permalink)
0
KHI ANH GIÀ
 
Phỏng tác theo bài : Lorsque tu seras vieux của Rosémonde Gérard

Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
Trong vườn xuân giữa một ngày hoa nắng
Sưởi tay gầy âu yếm biết bao nhiêu

Lòng rạt rào của một ngày mở hội
Những tưởng mình như vừa mới quen nhau
Em mỉm cười, nghiêng mình và khẽ nói
Đôi tình nhân của thuở sớm bạc đầu

Dưới giàn hoa anh cùng em lặng ngắm
Đôi mắt hiền nhưng đậm nét đăm chiêu
Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
                     *
                    * *
Trên ghế đá vẫn xanh màu rêu phủ
Nơi chúng mình cùng thủ thỉ nhỏ to
Gợi niềm vui khi tìm câu bất hủ
Nụ hôn nồng đúc kết chuyện xa xưa

Tiếng yêu anh, bao nhiêu lần
em nói
Rồi chúng mình cùng đếm lại nhe anh
Nhắc lại nhau chuyện ngày xưa không đổi
Như chim kêu hoa lá ở trên cành

Tia nắng hồng trên mái đầu hội tụ
Vuốt mơn man làn suối tóc bạc phơ
Trên ghế đá vẫn xanh màu rêu phủ
Nơi chúng mình cùng thủ thỉ nhỏ to
                     *
                    * *
Rồi mỗi ngày yêu anh nhiều hơn nữa
Hôm nay nhiều nhưng chửa sánh ngày
mai
Đâu thèm nghĩ những đường nhăn nếp rửa
Mùi hương xưa vẫn tỏa rộng đường dài

Những mùa xuân chất chồng trong tâm trí
Của chúng mình nào phải của riêng em
Niềm vui chung mỗi ngày thêm hoan hỉ
Rồi cuối cùng sẽ xiết chặt nhau thêm

Ta sẽ già, sẽ già hơn mọi bữa
Nhưng bàn tay vẫn xiết lấy bàn tay
Rồi mỗi ngày yêu anh nhiều hơn nữa
Hôm nay nhiều nhưng chửa sánh ngày mai
                      *
                     * *
Tình yêu xưa vừa qua như giấc mộng
Còn giữ gìn và dấu mãi trong tim
Em không muốn ảnh hình kia bay bổng
Ép trong lòng để tận hưởng thâu đêm

Em nhốt chặt như con người biển lận
Mối chân tình để dành lại mai sau
Em sẽ giàu một cái giàu vô tận
Đã chứa đầy kỷ niệm mối tình sâu

Hạnh phúc đã qua vẫn còn cô đọng
Trong tâm tư niềm ước vọng êm đềm
Tình yêu xưa vừa qua như giấc mộng
Còn giữ gìn và dấu mãi trong tim
                     *
                    * *
Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu
Trong vườn xuân, giữa một ngày hoa nắng
Sưởi tay gầy âu yếm biết bao nhiêu

Lòng rạt rào của một ngày mở hội
Những tưởng mình sống lại buổi xa xưa
Em mỉm cười, nghiêng mình và khẽ nói
Tình nào hơn của một thuở giao mùa

Dưới giàn hoa anh cùng em lặng ngắm
Đôi mắt buồn của lứa tuổi đăm chiêu
Khi anh già, tóc em vừa bạc trắng
Khi tuổi đời đã lắng đọng hương yêu


Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 22:21:17 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 14.01.2011 00:20:47 (permalink)
0
LÁ VÀNG BAY XA


Gió sương lăn lóc từng ngày
Tóc xanh đã bạc, vườn mai không còn
Chân đi trên những lối mòn
Tình vươn sắc lá, hồn sơn mây trời

Đã từng xuyên vạn núi đồi 
Mà sao thấy cảnh xa xôi chạnh lòng?
Phải chăng trời đất mênh mông
Vẫn còn vẹn giữ hương xông... năm rồi

Những khi trời lạnh sương rơi 
Gió thu niềm nhớ, mây vơi tơ chiều
Thời gian qua, để lại nhiều
Khổ đau ngõ trước, tròn đều hiên sau

Nỗi lòng gắn với canh thâu
Xót xa trí nhỏ, đớn đau tim gầy
Mùa đông ngày ngắn đêm dài
Đủ thời gian để chuyển xoay thói đời

Tưởng rằng mình đã xa khơi
Thì không còn nữa những lời kêu vang
Từ đây cuối bãi non ngàn
Xác thân như chiếc lá vàng bay xa


Nguyễn Gia Linh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 20:19:57 bởi Viet duong nhan >
Dang Xuan Linh 18.01.2011 02:50:33 (permalink)
0
Giây phút tương phùng



Vui mừng nhìn thấy ánh bình minh
Chờ đợi lâu nay chất ngất tình
Hạnh phúc nào hơn ngày gặp gở
Tiếng lòng dào dạt sóng rung rinh

Nhung nhớ cuộn đầy trong mắt em
Nghe lòng xao xuyến nụ hôn mềm
Anh thề uống cạn dòng dư lệ
Không để người yêu khóc suốt đêm

Chờ đợi đã làm phai má em
Từ nay xây đắp mộng êm đềm
Anh đem nắng ấm tô vườn thắm
Để tránh mây trời vương tóc em

Anh dùng nét bút vẽ môi em
Phơn phớt đường cong khéo gợi thèm
Tô ửng màu yêu hồn phách lạc
Để anh đắm đuối mãi bên rèm

Giây phút đợi chờ đến bến mê
Càng đem nhung nhớ dệt câu thề
Càng nghe sóng cuộn tuông bờ mộng
Càng thấy thuyền trăng lạc lối về


Nguyễn Gia Linh
Trên chuyến xe lửa Bordeaux-Lyon-Genève, ngày 09-08-2004

Nguyen Gia Linh 21.01.2011 23:24:46 (permalink)
0
Hương Quê huyền diệu


Vầng dương sáng xuyên màn sương huyền diệu
Tiếng vành khuyên hòa điệu khúc tình si
Gợi tơ vương theo nhịp bước nhu mì
Tóc mây xỏa ven bờ mi viền thắm

Người đã đẹp không cần gì hoa gấm
Má hồng xinh như ngát đậm hương đời
Bước chân mềm bên ngàn cánh hoa tươi
Theo chiếc lá trôi xuôi dòng nước biếc

Hàng liễu rũ soi dáng mình tha thiết
Nguyện sống còn khắn khít mãi bên nhau
Giữ cho đời một nghĩa cử thanh tao 
Và kết chặt những ngọt ngào luyến ái

Cảnh thiên nhiên để hồn vương vấn mãi
Chiếc thuyền con lèo lái một dòng sông
Nhẹ trôi xuôi theo những vệt nắng hồng 
Tình cỏ nội, hương đồng quê cảm mến

Dẫu rời xa, vẫn mong về đến bến
Để cùng nhau làm ấm một chung trà
Để cùng nhau dệt mộng dưới trăng ngà
Và khe khẻ ngâm nga lời chung thủy

Đâu dễ gì kiếm được người tri kỷ
Sống cuộc đời thi vị giữa thiên nhiên
Hãy quên đi những cám dỗ u phiền
Về xây lại Tụ Hiền Trang thơ nhạc



Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 06-12-2004

Nguyen Gia Linh 25.01.2011 23:45:42 (permalink)
0
Nụ hôn mềm
(Họa bài Khi hôn em của Vũ Thi An)


Anh ước muốn nhìn sâu vào ánh mắt
Ngắm tâm hồn thâm lặng của người yêu
Rồi khẻ nói những gì anh chôn chặt
Gởi cho mây theo gió thoảng hương chiều

Anh sẽ hôn, nụ hôn mềm
em nhé
Trên vành môi hé nở nét thơm hồng
Em nhắm mắt, dệt tơ lòng nhỏ bé
Trải dài theo sóng cảm cõi trời đông

Sau nụ hôn tiếng êm đềm rất nhỏ
Đủ đưa vào tim óc những nguồn mơ
Em sẽ thấy chúng mình trên thảm cỏ
Thả hồn xuôi về cõi mộng trời mơ


Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2011 23:47:05 bởi Nguyen Gia Linh >
Nguyen Gia Linh 29.01.2011 20:55:43 (permalink)
0
Mẹ già quê cũ




Tâm tư trở lại quê nhà
Nghĩ về Mẹ yếu chiều tà bên song
Từ khi chia cách mấy sông
Tấm thân bèo giạt xa dòng bến xưa

Xuôi thời gian mãi cách xa
Thương người tóc bạc trăng ngà dõi theo
Nhiều khi vượt núi qua đèo
Mà sao vẫn thấy cheo leo đường về

Nơi nào mới thật là quê
Là nơi tình nghĩa sơn khê cuối ghềnh
Bao con rạch, mấy dòng kênh
Cầu tre bắc nhịp hai bên kia đầu

Những mong nối lại nhịp cầu 
Để người quần vải áo nâu qua đều
Thời gian còn lại bao chiều
Sống sao trọn nghĩa, chung yêu, vẹn tình

Để khi chung bóng với mình
Không còn nhìn ngắm cao xanh..nghẹn lời
Không đành quên hẳn quê tôi
Dầu bao mơ ước qua rồi từ khi

Giọt sương còn đọng cành si
Khi nhìn ánh mắt lệ trì rưng rưng
Chim ơi xin chớ quên rừng
Dầu cho lạc bước không ngừng theo mây



Nguyễn gia Linh
Bordeaux, ngày 04-07-2004
Nguyen Gia Linh 04.02.2011 01:22:13 (permalink)
0
Chúc Mừng Năm mới Tân Mão 2011
 
Tắm ở sông quê
(Họa bài LÀM SAO QUÊN của TH Minh Hồ Đào)


Nơi xa xứ sống đời lữ thứ
Lòng hằng mong quyết rủ nhau về
Dầu sao tắm ở sông quê
Cũng còn cảm thấy tràn trề ước mong

Không lẽ mãi ôm lòng chiếc bóng ?
Xem lợi danh nhẹ bổng bao lần
Gởi về hồn nước kính dâng
Những gì ray rứt bâng khuâng lâu ngày

Đem thân thê kề vai vớt nặng
Trút ưu tư, hồn lắng sầu ai
Qua rồi, gặp bước thới lai
Nhờ tâm an lạc, đổi thay xóa nhòa

Mình cảm thấy lời xa cùng sẻ
Trong khốn cùng bánh bẻ xoa thân
Những ngày cùng chịu gian truân
Giúp nhau san sẻ những phần đau thương

Chắc không phải cùn đường viễn xứ
Mới trở về quốc tự vườn thơ ?
Cùng nhau vui với bến bờ
Bên dòng sông Cửu trời mơ dặm ngàn



Nguyễn Gia Linh
Nguyen Gia Linh 07.02.2011 20:15:23 (permalink)
0
Lẻ bạn



Một buổi chiều thu, bãi vắng xa
Trong vườn lá úa lượn la đà
Nghe chim lẻ bạn kêu thê thảm
Tưởng trở về đêm, vẳng tiếng gà

Đêm ấy chúng mình giã biệt nhau
Lo anh du học, lệ dâng trào
Dặn dò…cho đến khi trời sáng
Rương, xách xong rồi, nắng đã
cao

Rồi cũng đến giờ lên máy bay
Lệ buồn che phủ khắp trời mây
Giờ đây xa cách, bao giờ gặp?
Chén rượu chia ly sẽ đổ đầy?

Anh nhìn cây cỏ dạ bâng khuâng
Lần đếm từng ngày đến mấy xuân
Vẫn thấy cõi lòng sao trống trải
Khi mà trời đất mãi căm căm

Một mình, một bóng giữa phòng không
Nào biết cùng ai nhấp rượu nồng
Nào biết bao giờ thôi cách trở
Hết thời cô lữ, mỏi mòn trông?

Chiều trông chiếc nhạn lẻ bên đồi
Chấp cánh bay xa đến nửa vời
Rồi cũng xoay mình quay trở lại
Sợ rằng kỷ niệm chẳng hề vơi



Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 16-03-2004
Nguyen Gia Linh 11.02.2011 23:56:13 (permalink)
0
Dắt dìu ý thơ
(Họa bài Lời hoa bướm của Xuân Linh)


Sương khuya vừa mới lướt qua
Trên cành giọt thắm tô pha sắc màu
Càng nhìn càng đẹp biết bao
Lung linh ánh ngọc, viết sao nên lời

Nắng hồng trải mộng lên khơi
Tạo thêm những ước vọng đời giúp tôi
Để quên những lúc đơn côi
Không cho thốt những chặn đời trối trăn

Lòng luôn khuyên nhủ nhau rằng
Một ngày rồi sẽ hoa đăng sớm chiều
Khi mà sóng nước hương yêu
Hợp nhau cùng quyết dắt dìu ý thơ

Mùa Xuân én liệng hoa chờ
Không gì có thể phai mờ tâm tư
Trước bao cảnh vật huyền hư
Tưởng mình rơi giữa thiên trù nắng lên



Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 23:57:29 bởi Nguyen Gia Linh >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 42 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 622 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9