Đàn xưa
Bóng chiều thu Anh về xóm nhỏ ngày xưa
Bên hàng giậu cúc gió lùa chiều thu
Anh chờ đợi lúc sương mù
Để nghe gió sớm âm u trĩu buồn
Bóng chiều xuống lạnh mưa tuôn
Còn nghe gió hắt từ nguồn ngẩn ngơ
Chiếc cầu gảy nhịp ơ thờ
Mà sao con nước lững lờ trôi xuôi
Ngược dòng bìm bịp cúp đuôi
Bay đi không biết phải chuôi đường nào
Chiếc thuyền thấp thoáng đảo chao
Sợ con sóng vỗ hư hao mủi gầy
Khói lam quyện trắng dần xoay
Em ngồi bếp lửa loay hoay tháng ngày
Nửa hồn lạc bến sông ngây
Nửa treo bến vắng trăng gầy đầu non
Mái chèo vỗ nhẹ thuyền son
Phải chăng cô lái vẫn còn đợi mong ?
Chợt nghe tiếng sóng vào lòng
Mới hay tim đã trống không muộn phiền Nguyễn Gia Linh
28-02-10
Nguyện ước mùa Xuân Chiếc lá buồn rơi lại
Theo dòng sông cuốn đi
Theo sóng đời mãi mãi
Không biết sầu chia ly
Bên bờ lên tiếng gọi
Sao vẫn xuôi theo dòng?
Chắc lời chưa thể tới
Chưa kịp thời ăn năn
Mùa lá hoa cổ tích
Như ghi lại tình xưa
Giữa sương mờ mù mịt
Còn đậm dấu chiều mưa
Người ra đi lặng lẽ
Gởi u uẩn vào hồn
Khi đã vào lối rẻ
Càng ngày càng xa hơn
Nhớ lại mùa thu trước
Bên hiên nhặt lá vàng
Ghi vài lời nguyện ước
Cho mùa xuân sắp sang
Gởi ai xuôi đò dọc
Biết cảnh đời hư vô
Không còn nghe tiếng khóc
Dựa trên cành cây khô!!
Nhìn cành cây sắc lá
Đang trổ nụ đơm bông
Mặc dòng đời tơi tả
Tươi thắm dáng Xuân hồng Nguyễn Gia Linh
02-03-10
Bâng khuâng Sáng nay viếng mấy cành hoa
Hỏi thầm hương sắc mặn mà cho ai?
Hoa cười giữa ánh nắng mai
Chờ người quân tử kề vai một lần
Xuân về nhịp bướm phong vân
Thả hồn theo bước đường trần giăng tơ
Không như cánh nhạn bơ vơ
Ngược xuôi trời đất, mịt mờ lãng du
Lửng lơ trong cõi sương mù
Rồi theo gió sớm chiều thu lạnh lùng
Gởi hương giữa chốn mông lung
Làm sao kiếm được tình chung muôn đời ?
Nhìn người trải nắng lả lơi
Muốn đem hơi hướm về nơi ấm lòng
Sợ hoài những buổi mưa dông
Trái tim trật nhịp theo dòng xa xôi
Ngày nay sông nhỏ bồi hồi
Thuyền trôi bến đợi không lời tiễn đưa
Ai chờ những buổi chiều mưa?
Để nghe gió rét bên bờ tịch dương ! Nguyễn Gia Linh
03-03-10
Vần thơ ngày cũ Anh vẫn nhớ bức thư tình cuối
Vẫn giữ lòng tiếc nuối chưa vơi
Làm sao cạn tỏ đôi lời
Khi thương yêu dẫu rã rời không xa
Anh vẫn giữ thiết tha nỗi nhớ
Khi chúng mình hết nợ còn duyên
Dù cho thần thoại ảo huyền
Chỉ mong còn lại chữ nguyền cho nhau
Đường dông ruỗi tình sâu đem gởi
Khiến cho lòng mời gợi xót đau
Dòng sông đã lỡ nhịp cầu
Chúng mình chia nỗi khổ sầu làm hai
Giờ chấm dứt đêm dài ảo mộng
Hết nợ tình gió lộng ngàn khơi
Sương khuya rơi rụng bồi hồi
Vần thơ giờ cũng nghẹn lời thề xưa Nguyễn Gia Linh
08-03-2010
Cái thuở ban đầu Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm chưa dễ đã ai quên
(Thế Lữ)
Thơ tình em viết cho anh
Chan hòa giọt nắng điểm cành thương yêu
Ngày đêm anh ướm thật nhiều
Cho cây sai trái mộng chiều cho nhau
Nhớ làm sao thuở ban đầu
Hoa tình nở thắm, lối vào ngát hương
Dìu nhau theo giấc mộng thường
Đê mê hồn lạc miên trường đắm say
Tình từ thiên cổ về đây
Men êm rượu ấm tháng ngày ước mơ
Yêu nhau sóng vỗ đôi bờ
Xuôi vầng mây bạc lững lờ lặng trôi
Nâng niu giọt nhớ bồi hồi
Mân mê mái tóc một thời luyến thương
Cầu mong chung một nẻo đường
Cho tim gõ nhịp nghê thường đắp xây
Chiếc thuyền chở gió theo mây
Ân tình ngóng đợi thoáng đầy biển xanh
Dang tay ôm mộng trong lành
Ám môi em ngọt hồn anh ngạt ngào Nguyễn Gia Linh
09-03-2010
Bài thơ cũ Bài thơ cũ vẫn vương niềm luyến ái
Khó phai mờ qua cửa ải tình yêu
Ngôn ngữ xưa còn gợi nhiều thoải mái
Theo rộn ràng không sót lại bao nhiêu
Nhẹ nhàng lật trang thơ điều giấu kỷ
Dòng thời gian trôi nét rỉ phai màu
Chữ yêu thương vẫn khắc sâu trong trí
Của thuở nào còn gợi ý thương nhau
Tại chiều đó nắng chưa chào vội tắt
Thoảng dâng buồn lên mí mắt người mơ
Bụi phủ đầy làm em thơ tối mặt
Em quay lưng cất bước chẳng đợi chờ
Nhặt vào lòng, gom cho vơi nỗi nhớ
Trĩu nặng tim bỡ ngỡ giọt chiều sa
Mưa bong bóng xót tình ta vụn vỡ
Cách ngăn xa bởi một khúc giang hà
Bài thơ cũ chiều qua về thấy lại
Nghe xuyến xao thấm trải mấy đường tơ
Có phải chăng vẫn luyến mơ tình ái
Khi trọn đời còn mãi bóng người thơ Nguyễn Gia Linh
10-03-2010
Vương vấn Nghe gió lạnh nhiều, em có hay
Mình cùng nhau bước, tay trong tay
Để lòng sưởi ấm cùng năm tháng
Thắt chặt thâm tình, vai sánh vai
Lại vắng xa rồi, mấy phút thôi
Mà nghe trống vắng giữa tim côi
Phải chăng trời thảm loang thương nhớ
Cho thấy đêm nay khắc khoải rồi
Mây trời lãng đãng hướng về đâu
Trĩu nặng hồn đơn, mối thảm sầu
Lặng lẽ soi hồn cùng bóng chiếc
Thêm hằn hiu quạnh giữa đêm thâu
Dư hương phảng phất đọng bờ môi
Nhịp thở còn vương những vận hời
Soi thấu tim lòng đầy kỷ niệm
Theo sau giấc mộng luống bồi hồi
Bây giờ nhớ lại những buồn đau
Lại thấy bên hiên gió thét gào
Có phải ý trời đây đó đã
Thương mình gởi lại những trăng sao Nguyễn Gia Linh
11-03-2010
Lục bát buồn Vườn Xuân ngày mới gọi mời
Vẳng nghe tiếng vọng những lời người xa
Thương tình xưa những mặn mà
Nhớ về bóng dáng thời qua hẹn hò
Sóng đời theo những dòng thơ
Ngọt bùi trộn với sầu mơ muộn phiền
Đã thương sao lỡ nợ duyên
Phải chăng vì kiếp thuyền quyên đoạn đành
Tại mình sao trách cao xanh
Để người nhân thế mong manh lưới tình
Bây giờ thuyền đã đóng đinh
Lối buồn chỉ có riêng mình đi thôi
Chỉ là một áng mây trôi
Tơ lòng sao lại rối bời tơ vuơng
Lặng thinh nào dám tỏ tường
Để cho người lại đêm trường ngẩn ngơ Nguyễn Gia Linh
16-03-2010
Bởi anh ngập ngừng Năm tháng gần nhau cứ lặng thinh
Làm sao người hiểu giấc mơ tình
Muốn tìm ra chữ gây thương nhớ
Vương vấn bao ngày cõi mộng xinh
Anh đã vì em mãi ngập ngừng
Không sao nói rõ mộng tình chung
Ngày qua tháng lại thêm hờ hững
Có phải vì đâu quá lạnh lùng
Anh biết bên nhau khó tỏ bày
Làm sao có thể lắm nồng say ?
Duyên tình năm tháng còn chôn cất
Sao trách cao xanh lắm đọa đày ?
Chắc tại vì anh… chẳng được gần
Nên người yêu dấu mãi phân vân
Tâm tư lạc lỏng ngàn đêm tủi
Khóc hận duyên ta cứ héo dần Nguyễn Gia Linh
17-03-2010
Em có thấy ? Em có nhìn chiếc lá
Rơi giữa khoảng trời mơ
Những buổi chiều thôn dã
Lành lạnh bóng trăng mờ
Em có thấy gì không ?
Sao nghe sóng trong lòng
Dường như xuân ẻo lả
Như mây trời mênh mông
Nhìn góc đời ngơ ngác
Như làm nhạt tình ta
Đường quen chân không lạc
Kỷ niệm buồn trôi xa
Em có hỏi vì đâu ?
Đường tơ mãi rối nhầu
Lạc chiều nhau mấy nẻo
Vệt buồn sao thấm sâu
Trăm năm có mấy ngày
Ta buồn hay đắm say
Đường trần chia đôi ngả
Em nhìn thấy tương lai ?
Những đêm dài thao thức
Nào là của riêng anh
Sương giăng mờ bụi trúc
Ai thấu hiểu trời xanh ?
Những ngậm ngùi khuya khoắc
Chỉ còn lại mình đây
Thuyền tình trôi bến khác
Càng thấy vệt sương dầy Nguyễn Gia Linh
18-03-2010
Mưa trong ánh mắt Trời buồn mưa giăng khó tả
Như mùa trở gió vừa qua
Nhìn thêm vầng mây rất lạ
Nhớ hoài một dáng kiêu sa
Mộng đời không như huyền thoại
Biến thiên theo chiếc đủa thần
Giật mình quay mình trở lại
Hoài mơ lạc chốn phong vân
Nhủ lòng chìm trong giấc ngủ
Tìm mơ trong lối mộng về
Tỉnh dậy nghe lời nhắn nhủ
Thuyền trăng chưa tỉnh cơn mê
Dòng đời trôi về bến lạc
Soi gương mình thấy bóng mình
Nhìn theo vầng mây bàng bạc
Chợt lòng cảm thấy lung linh
Cho giấc mộng thường trở lại
Nhìn em mái tóc mượt dài
Ngỡ lòng thêm nhiều dấu ái
Tình mình vẫn ngát đôi vai
Nào ai không mơ hạnh phúc
Bồng lai ngọt khúc hoan ca
Hoài mơ đâu là sự thực
Nên lòng vẫn thấy mưa sa Nguyễn Gia Linh
19-03-2010
Trăng tròn khuyết Lòng vương vấn xuôi bóng chiều sập tối
Nắng hắt hiu theo những lối trời sầu
Nhìn lưới nhện giăng cầu không thấy rối
Thêm lạnh buồn trăm nỗi một niềm đau
Đành gom góp vào hồn bao luyến nhớ
Chỉ xin em một nữa ánh trăng mơ
Khơi huyền ảo trói vào dây duyên nợ
Cho tim anh ngớ ngẩn với đường tơ
Dỗ giấc ngủ cho lòng ngơ gió bão
Nhẫm bài thơ tả chiếc áo bà ba
Còn nhớ chăng bóng trăng tà huyền ảo
Sợi tơ vàng giữa hoang đảo trời xa
Thao thức mãi nhìn trời sao lấp lánh
Gió đưa mây càng chạnh nỗi niềm riêng
Cây trụi lá bên triền thêm trống lạnh
Sợi tơ mành theo cánh mỏng đưa duyên
Anh van xin một tình yêu ngọt lịm
Chạm vào môi chưa vội liếm đã say
Theo vào giấc mộng dài thêm mầu nhiệm
Như hơi men lạc đến chốn bồng lai
Anh thầm nghĩ không còn gì luyến tiếc
Mộng ái ân trăng tròn khuyết bao lần
Tình muôn thuở không vương màu mắt biếc
Thì chờ gì thết tiệc đãi mùa Xuân ! Nguyễn Gia Linh
20-03-2010
Cùng về quê Đi cùng anh lặng lẽ
Về quê cũ xa xôi
Mùi hương thơm nhè nhẹ
Vầng mây tím chân trời
Nhìn thấy sen tươi tắn
Dù nhô giữa bùn đen
Đóa tươi hồng xinh xắn
Như dưới bóng ngọn đèn
Mơn mởn xanh non lá
Càng gợi màu trong mơ
Rộn ràng thêm khó tả
Vương vấn tựa bài thơ
Nghe tình vương ánh mắt
Nét thắm giọng trên môi
Như men vừa uớp mật
Làm ngây ngất hương đời
Mây chiều vương sắc tím
Màu gợi cả niềm thương
Sắt son lòng ngọt lịm
Theo nhau suốt đoạn đường
Rộn ràng màu lứa chín
Bình minh chim gọi bầy
Theo ngày mùa tỏa kín
Giữa sóng đời mê say Nguyễn Gia Linh
22-03-2010
Đã mất đường về Kể từ xa cách tầm tay
Bước chân lủi thủi bao ngày
Trong lòng thấy nhiều vụn vỡ
Trên trời mưa vẫn bay bay
Thương yêu gắn bó không tròn
Cây tình lã ngọn héo hon
Đời có còn gì để ngóng
Thôi rồi một nỗi cô đơn
Trở về theo lối nhà quê
Xóa mờ bóng dáng mộng mê
Lần tay theo chiều gió thổi
Lặng nhìn chiếc lá bay về
Buồn trông cánh nhạn xa khơi
Sao nghe vương vấn nào vơi
Còn đâu ngày xây mộng ước
Như nước…cuốn theo dòng đời
Trở về chỉ muốn bình an
Qua đi những chuyện lỡ làng
Trả ai áo chiều sương gió
Đã tùng làm gói hành trang
Ai quên đi những nỗi buồn
Hỏi người nhớ chiều mưa tuôn
Hay nghe gió ngàn lặng lẽ
Chỉ mình, nhỏ giọt sầu buông Nguyễn Gia Linh
24-03-2010
Một lần nữa nhe em Anh còn nhớ nằm trong vòng tay nhỏ
Hòa hợp cùng cây cỏ rất yêu thương
Tai lắng nghe tiếng nhịp từng hơi thở
Nói lên nhiều cái thuở mãi còn vương
Dìu em đi chiều sương giăng mờ lối
Tóc em dài nghìn sợi quấn bờ vai
Nghe thẹn thùng những lời chưa dám nói
Hoặc giận hờn nhức nhối mấy điều sai
Anh còn nhớ lúc tìm môi trú ẩn
Như bao người lạc lỏng chốn non bồng
Con thiêu thân đêm dài bay lẩn quẩn
Bên ngọn đèn thường đậm nét môi cong
Rượu vừa nhấp mà nghe lòng đã thấm
Vị men nồng hay vị ngọt tình yêu
Cho đôi má em hồng lên tươi thắm
Gợi hồn anh bóng dáng một thiên kiều
Một lần nữa cho anh tròn giấc ngủ
Cùng vòng tay ấp ủ nụ môi trần
Hồn ngất ngây thấy mình vừa hội đủ
Chuyện yêu thương trong nỗi ái niềm ân Nguyễn Gia Linh
30-03-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: