Đàn xưa
Nhớ thuở mình yêu Anh còn nhớ chuyện ngày xưa thân ái Khi chiều lên, nắng ấm sưởi nhà em Ánh mắt nhìn như tìm nguồn sáng trải Là nhớ thương như khải nhịp êm đềm Hay những buổi nắng vàng em hong tóc Cho anh nhìn dòng suối lọc tơ trời Từng vệt sáng trải dài theo triền dốc Rồi lăn theo nhịp bước của xuân thời Từ dạo đó, anh yêu màu phượng nở Màu môi em thắm đượm cả sân trường Nhặt cánh đỏ ép giữa dòng thương nhớ Năm tháng dài chưa lở một lần thương Dòng kỷ niệm dệt bao lời anh viết Nghĩa đơn sơ thắm thiết bấy nhiêu tình Anh còn nhớ hồ gương soi bóng nguyệt Kéo nước lên làm sáng tỏ niềm tin Từ dạo ấy anh yêu em tha thiết Tình mặn nồng như thẹn khuyết vầng trăng Dìu dắt nhau giữa vòm trời rất thiệt [<font]Con đường mình diễm tuyệt ánh hoa đăng Nguyễn Gia Linh 27-08-2010
Chuyến đò sang sông Trở về quê cũ ngày xưa Thăm ngôi trường cũ chiều trưa gió lồng Bên hiên gốc điệp trổ bông Theo mùa nắng trễ thơm hồng má em Lung linh nắng tỏa xuyên rèm Ngàn hoa đua nở bên thềm khoe hương Bướm ong bay lượn trong vườn Tưởng như hội chợ sân trường reo vui Nước ròng lớn nhỏ đưa thoi Về quê ngắm bóng chiều trôi giữa dòng Thuyền ai thấp thoáng ven sông hTiếng chèo khua mảnhtrăng hồng đưa duyên Khói lam chiều quyện dâng lên Người em bên bếp làm quên đường về Gởi hồn vào bến sông mê Nửa đưa hương gió, nửa thề đầu non Mái chèo làm vỡ trăng son Hỏi người năm ấy có còn nhớ chăng ? Lần trong nỗi nhớ đêm rằm Chờ mong nối lại vầng trăng năm nào Nguyễn Gia Linh 28-08-2010
Mây Mây chiều bay lãng đãng Mịn màng mái tóc em Dòng suối hiền lãng mạn Như lạc cảnh thần tiên Sáng sớm nhiều hoa nắng Cài mái tóc mượt mà Gió vờn làn môi thắm Gây tình thêm thiết tha Nhẹ nhàng theo làn gió Như quyện lấy đời nhau Nụ hoa tình chớm nở Ánh mắt tỏa nhiệm mầu Em vân vê tà áo Màu tím nhạt hoa cà Một màu mơ huyền ảo Anh nghe lòng thiết tha Nụ cười trong nắng lụa Vẻ đẹp của nàng tiên Đưa vào vùng đất hứa Hồn say đắm triền miên Ánh trăng vàng thơ mộng Lụa thắm dệt mơ màng Mặt giếng vừa xao động Như khơi nhẹ tình xuân Nguyễn Gia Linh 29-08-2010
Tháng chín tình yêu Anh nghe ngập ngừng thứ bảy Thôi rồi tháng hạ vừa qua Giọt mưa rơi đều trên áo Tưởng rằng hát khúc hoan ca Buổi chiều, anh lắng tình thơ Ngát hương theo giác mộng chờ Nắng vừa tan rồi cuối xóm Theo mưa anh dệt hoài mơ Tháng chín mùa thu chưa tới Sao nghe hơi thở thật gần Phải chăng theo từng nhịp gởi Hương chiều theo gió bâng khuâng Nhớ về những lời nguyện ước Ân tình gởi giọt đưa duyên Sau mưa phải cần gương lược Đẹp sao ánh mắt thuyền quyên Tình yêu tháng ngày dầu dãi Nung theo ý tưởng tuyệt vời Thiên đường như chừng sót lại Cho anh và của em thôi Bài thơ tình yêu sâu đặm Tháng chín giọt mưa ngắn dài Cho cây vươn mầm tươi thắm Ngàn chim xây tổ ngày mai Nguyễn Gia Linh 02-09-2010
Ngọn gió mùa hạ Qua rồi giọt mưa mùa hạ Đợi chờ thu đến hôm qua Theo mây qua bến sông lạ Cho tình biến mất thành xa Mùa thương theo ngày xa cách Ánh mắt u buồn xua tay Nắm níu chờ mưa tí tách Hương tình giờ đã mờ phai Thương nhau khởi từ mùa hạ Giận hờn theo gió mùa thu Quên nhau trở thành xa lạ Hỏi người dõi bóng âm u ? Hỏi người phương ấy trông đợi ? Hay chờ người sưởi ấm lòng Có nghe chen vào mây khói Làm cay mắt của người mong Mỗi làn qua vùng tháng hạ Anh về tìm bước chân quen Rồi nghe xạc xào tiếng lá Làm mình sợ quá đổi tên Tìm quên hương tình rất khó Nhớ hơài những lúc bên nhau Qua rồi cái mùa phượng đỏ Cũng từ ngày ấy xuyến xao.. Nguyễn Gia Linh 04-09-2010
Gọi vườn xưa lối cũ Gọi cây lá chẳng xanh cành Phải chăng gió đã qua nhanh lạnh lùng Gọi người lắng chữ nhìn chung Để rồi vén cả một vùng nhạt phai Một ngày ươm nắng ban mai Nhớ người hay nhớ những ngày buồn vui Qua rồi những chuyện đón đưa Cho lòng khắc lại đường xưa lối về Dòng thơ đượm nhớ lê thê Hiện trong giấc ngủ câu thề thâu đêm Càng nghe lạnh nẻo đường tim Xót xa qua cả nỗi niềm nhớ thương Nhìn vườn lá đọng hơi sương Thương về xóm cũ bên đường lẻ loi Một mai mưa gió tơi bời Ai người tìm lối chung đôi với mình Mỏng manh thay chữ ân tình Khó khăn ngày tháng giữ gìn tin yêu Ngày nào nắng sớm mưa chiều Sắc hoa ngày cũ tiêu điều, còn đâu !... Nguyễn Gia Linh 06-09-2010
Mảnh vườn nhà tôi Sáng sớm trong vườn trông thảm xanh Nghe đàn chim sáo hót cùng anh Vui vui trong cảnh tình êm ấm Nhè nhẹ như là yến với oanh Ngàn hoa chớm nở bướm bay đầy Anh thả hồn theo nhịp ngất ngây Cỏ dại hương thơm tràn hạnh phúc Cho mình thanh thản tận trời mây Anh bước quanh hồ cá đớp rong Nhớ ngày hai đứa dạo bên sông Đi về qua góc khuông viên nhỏ Cùng nói chuyện nghe ấm cõi lòng Mình ngồi bên cạnh ngắm mây trôi Theo dõi thuyền xuôi bến cuộc đời Bốn mắt nhìn nhau như hỏi nhỏ Từ nay hai đứa hết đơn côi. Ngồi ngắm mảnh vườn thấy quá xinh Càng thêm ấm cúng chuyện đôi mình Lá vàng trưóc gió đang đùa cợt Như ước mơ xưa thỏa mộng lành Nguyễn Gia Linh 07-09-2010
Chiếc áo dài màu tím Anh còn nhớ chiếc áo dài màu tím Màu hoa cà trang điểm mộng đời anh Anh vẫn nghĩ màu xanh thường ngất lịm Rồi thầm mơ màu vọng tưởng chân thành Nhìn nét bút chữ nghiêng màu tím nhạt Là dấu yêu phảng phất dáng một người Suốt cuộc đời theo màu xanh bóng mát Là tơ vương rạng rỡ nét môi cười Mắt sâu thẳm vướng buồn như sương khói Tím hoàng hôn như những sợi tơ tình Không đứt đoạn dù cuộc đời chìm nổi Theo dòng đời không ngăn nỗi điêu linh Chân trời tím chỉ mình anh vọng tưởng Có nghe chăng ngày hưởng giấc mơ buồn Anh gởi lại vần thơ đầy âm hưởng Vệt nắng chiều theo hướng trải dài hơn Anh rất thích chiếc áo dài năm cũ Khi tình yêu vừa đến độ ươm mầm Sắc màu tím hoa đâm chồi nẩy nụ Trong hồn anh còn nhớ buổi mưa dầm Nguyễn Gia Linh 09-09-2010
Tâm hồn theo chiếc kén Nhìn em đang hong tóc Chảy dài xuống bớ vai Không cần gương với lược Làm ngơ ngẩn tháng ngày Trời trưa đang ngập nắng Soi sáng cả vườn hoa Nhìn tơ trời bảng lảng Cảnh đẹp bóng quần thoa Chim chuyền cành hoa lá Trổi nhịp khúc tình ca Nhớ lại ngày thôn dã Rồi chạnh buổi xa nhà Muốn gởi lời thương nhớ Ngại làm vướng hồn hoa Trong vườn cây một thuở Đậm ý tưởng thật thà Theo khúc tình năm tháng Lửng lơ từ hư vô Dầu mây trời lãng đãng Tâm hồn mộng trời thơ Nỗi ước mơ làm kén Thêu dệt cả trơi mơ Tình yêu rồi sẽ đến Cho hồn mãi tôn thờ Nguyễn Gia Linh 10-09-2010
Người muôn dặm Đời muôn nẻo, mùa thu giờ trở lại Ngắm dòng sông nước lượn chảy quanh ta Tiếng bìm bịp kêu lớn ròng chốn ấy Như gọi người mới còn thấy hôm qua Người rảo bước thiết tha chiều dạo phố Cùng ngắm nhìn đại lộ thoáng dần mơ Rồi nhận thấy đèn mờ đang giăng mở Tím nhạt chiều thố lộ khúc đường tơ Trong khoảnh khắc anh khoanh vùng quá khứ Kỷ niệm nào sao cứ mãi về đây Bước dặm dài nhiều năm sầu lữ thứ Buồn không vơi hồn chỉ gởi vầng mây Lòng đã dặn cố dằn đừng bật khóc Tại chiều mưa nên khóe mắt cay xè Nào có phải lên đồi hay leo dốc Mỏi chân mòn nên tìm cách giấu che Theo dấu tuổi thơ ngây ngày mới lớn Nhìn vầng trăng thơ mộng lắm điều yêu Còn thắm đượm dòng suối hiền đang lượn Cho cuộc đời theo cánh gió hiu hiu Người đã xa rời khung trời mùa hạ Suốt năm dài ta vất vả tìm nhau Gặp lại người ta thoáng nhìn chiếc lá Rồi giật mình ta thấy bóng thu sầu Nguyễn Gia Linh 13-09-2010
Nhớ một người Bức thư tình cũ để quên Trở về bên ấy thấy lên chuyện mình Trong vườn hoa trái thật xinh Sương mai nắng chiếu lung linh tuyệt vời Bài thơ tựa bức tranh đời Khi người yêu đã buông lơi giấc nồng Trở về giữa đám gai chông Dù bao sương gió giữ lòng thẳng ngay Trăm năm đâu phải một ngày Người đi xa bến dặm dài nhớ thương Lần tay không biết hướng đường Thì thôi tim lạc hết phương tìm về Gió hiu hiu thổi tư bề Kể chi hết chuyện nhiêu khề đất trời Nhắc chi người đã xa khơi Có làm tăng vẽ bao lời phù hoa ? Bài thơ tả bóng chiều tà Tả đêm dần đến, trăng ngà vừa lên Tình nào lại chẳng có tên Nhớ người bên giếng soi vành trăng khuya ? Nguyễn Gia Linh 14-09-2010
Trời thu buồn vui Vừa mới nghe mùa thu sắp sang Đã thương lá chuyển sắc xanh vàng Để rồi lá ngả màu pha tím Đón rước hồn say bước nhịp nhàng Anh sợ mùa thu đổi lá sầu Cho lòng man mác gởi về đâu Vần thơ chén ruợu mùi cay đắng Gởi gấm vào tim bước dãi dầu Mùa thu lá rộ trổ đồi mơ Cánh bướm chập chờn gởi vận thơ Cây cỏ chan hòa khoe ý mới Ngàn hoa ngào ngạt sắc hương chờ Nắng sưởi hổm rày thơm tóc em Hong làn tóc mượt phủ vai mêm Heo may gió thổi vương mùi áo Ngàn liễu u buồn ướm mộng thêm Xào xạc chân khua bước vụng về Anh từ muôn dặm phủ sơn khê Dừng chân trên bến sông xa vắng Lặng lẽ tâm tư luống não nề Nguyễn Gia Linh 15-09-2010
Đừng hỏi vì sao Đừng hỏi vì sao lạc mất nhau Chỉ nghe tiếng gió thổi niềm đau Khung trời thơ mộng không còn nữa Chiều lắng dường như sóng dạt dào Cuối hạ chừng nghe vọng tiếng Thu Người đi xa tắp chốn sương mù Đường đời cô lẻ nhìn trăng khuyết Xây mộng điêu tàn giữa bến hư Từ đó giăng buồn ngập lối xưa Nhìn trời hiu quạnh bóng chiều đưa Anh nghe sũng nước hồn cô đọng Bên mái tranh nghèo phủ gió mưa Nắng sớm hôm nào hong tóc em Ngát hương tình ái, thắm môi mềm Tơ vàng ngàn sợi choàng vai ấm Ràng buộc tim nồng, ánh mắt êm Rồi nắng bây giờ lẩn tại đâu ? Cho mình kiếm lại phút ban đầu Cuộc tình năm ấy say hồn mộng Sao lại giờ đây quá dãi dầu ? Chắc tại duyên tình theo gió mưa Không vì kẻ tiễn với người đưa Chuyện mình hai đứa đường đôi ngả Nói lắm vì sao cũng chỉ thừa ! Nguyễn Gia Linh 18-09-2010
Mưa tháng chín Hôm nay nghe lòng lo quá Dường như tháng chín vừa qua Có thêm vầng mây rất lạ Thoáng buồn trong giấc mơ xa Cuộc đời không là tích cũ Để mình đem chiếc đủa thần Vung tay cho mình hết rủ Nhiệm mầu theo dấu người thân Con tim bình yên giấc ngủ Dường như mộng mi lại về Cho mình nửa đêm nức nở Chị Hằng nhỏ giọt trong mê Dòng sông thoáng buồn khoảnh khắc Vẳng nghe mình hát cho mình Chỉ có vầng mây bàng bạc Ngắm làn khói mỏng lung linh Cho tình yêu xưa sống lại Cài hoa mái tóc em dài Gởi thêm một lần dấu ái Cuộc đời thơm ngát vòng tay Lúc nào còn mơ hạnh phúc Là còn ngâm khúc hoan ca Như tình ngày xưa vẫn thực Thấy còn trong mắt mưa sa Nguyễn Gia Linh 20-09-2010
Tôi muốn..quên Giấc mơ xưa, có còn gì để xóa Nhớ thuở nào cùng họa những bài thơ Có phải chăng mình ngơ ngẩn dại khờ Hay giấu kín chữ phai mờ dấu nét Đời đã vậy biết rằng tình đã hết Nghĩ ngậm ngùi nát bét cả hồn thơ Ngưòi vội đi khi xóa hết trời mơ Gây tan vỡ bơ vơ theo dòng chữ Dù chua xót vẫn chắt chiu cất giữ Vẫn chúc người hưởng đủ sắc tươi cười Cho riêng mình thấy được chút niềm vui Dù xa xót ngậm ngùi ai có hiểu Người đã đi, vần thơ dường như thiếu Khúc ân tình tối thiểu giữ cho tôi Người có nghe tim nhói nhịp từng hồi Nghe xao xuyến nhìn mây trôi hờ hững Trả bao phút ngắm nương chiều lơ lửng Hồn bâng khuâng tìm chổ đứng cùng mây Có nghe chăng khi thấy bóng trăng gầy Lại nghĩ đến người quay trở bước Nguyễn Gia Linh 22-09-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: