Đàn xưa
Chiều buồn Chiều về nhìn áng mây trôi Theo làn gió nhẹ gởi lời nhớ thương Giờ xa cách trở dặm đường Nghe bao lưu luyến sầu vương đêm ngày Thu về ngắm bóng trăng say Tơ vàng lấp lánh trải dài đêm thâu Lòng vương theo bóng thơ sầu Cho nhành liễu rủ nhuộm mầu thê lương Cây vàng lá rụng bên đường Làm nâu nỗi nhớ, nhuộm hưòng lối mơ Cho lòng vơi những tưởng tơ Thêm tươi sắc thắm, lửng lờ bóng mây Chắc chiu từng áng thơ gầy Kéo dài khúc nhạc còn xây ân tình Nửa khuya khơi ánh lung linh Chỉ mong thấy bóng bình minh rạng ngời Hết rồi điệp khúc chơi vơi Cho ai theo gió ru đời khổ đau Trăm năm tàn nụ mai đào Chỉ còn liễu rủ mắt trào lệ vương Nguyễn Gia Linh 25-09-2010
Đêm tỉnh lặng Trời tỉnh lặng, dường như gây nỗi nhớ Vẳng đâu đây tiếng gió gọi hồn mơ Trăng bàng bạc giúp mình nghe tiếng thở Ngọn nến tàn không thấy rõ đường tơ Dòng chữ viết mịt mờ gây khắc khoải Dư hương nào còn khuấy động con tim Chăn chiếu mộng còn tìm cơn sống lại Để soi ra bóng lạc hướng đường chim Sâu ánh mắt giữa trời đêm sóng gió Người ra đi tìm được cõi bình yên ? Ngôi sao hỏa chập chờn khơi đóm lửa Có ấm nồng sưởi lại bóng lương duyên Đêm tỉnh lặng, nghiêng mình quanh nét bút Cánh tay mềm trải hết tiếng lòng ta Bên cành liễu sương mù dần che khuất Để còn nghe tiếng thở của trăng già Ngồi tính lại tháng năm dài chồng chất Những nẻo đời chất ngất bạn tình chung Rồi có những lạnh lùng sương khói bạc Để làm gương kết lược giữa muôn trùng Nguyễn Gia Linh 29-09-2010
Sửa đổi Đừng như con gió nhẹ Thoảng qua rồi sẽ tan Hãy giữ lòng em nhé Sẽ yêu nhau ngút ngàn Cũng đừng làm nủng quá Làm phí giấc mơ xa Cũng đừng như chiếc lá Thay đổi trời bao la Kể từ ngày sau đó Nhìn thấy mây chạnh buồn Tưởng chúng mình dang dở Cho lệ thành mưa tuôn Cũng đừng hoa với bướm Thiết tha rất mặn mà Tưởng thương yêu nồng đượm Lan rộng giữa trời xa Đừng nên làm sóng dữ Tình rơi giữa ngàn khơi Cố gắng tình vẹn giữ Tăng ý sống tuyệt vời Nghe hồn thanh với thản Chặt dạ giữ lòng son Nhìn trời xanh quang đảng Tươi thắm tình cỏn con Nguyễn Gia Linh 30-09-2010
Từ độ… Ai hiểu vì sao mình mất nhau Còn nghe gió lạnh cứ lao xao Một khung trời rộng chia đôi ngả Sao cứ riêng mình nhận khổ đau Một buổi mưa nhiều với gió thu Lại thêm lành lạnh chốn sương mù Ai buồn ngắm bóng trăng đơn chiếc Rồi nghĩ mộng tàn cõi thực hư Từ độ mây chiều giăng lối xưa Cành treo thấm ướt buổi chiều mưa Tình nồng năm cũ còn vương vấn Bên liếp hiên sau tiếng gió lùa Hỏi nắng năm nào trốn ở đâu Không như sưởi ấm lúc ban đầu Bây giờ gió cuốn nghiêng vai mỏi Lặng ngắm chiều sa quá dãi dầu Từ độ hoa lòng theo gió mưa Người thương kẻ nhớ kể chi thừa Biết rằng năm tháng chia đôi ngả Giây phút đau lòng lúc tiễn đưa Nguyễn Gia Linh 04-10-2010
Nợ ba sinh Giọt tình yêu ngọt đắng Luyến lưu đến nghẹn ngào Thưong trường sao thấm mặn Để cõi lòng xanh xao Theo về vùng ký ức Ngơ ngẩn ngắm vầng trăng Tơ vàng ru thổn thức Như quấn chặt cung hằng Mây ngàn trôi lũ lượt Mưa chuyển biến thâm tình Đường về ngập đầy nước Đắm chìm nợ ba sinh Đường tơ đành lạc mất Tha thiết của một thời Chạnh lòng gieo tiếng nấc Còn gì nữa em ơi Tưởng tin vào ánh mắt Xóa hết những giận hờn Rồi đêm say hương mật Để tình thắm nghĩa hơn Ngờ đâu gom góp lại Chỉ còn những gió mưa Làm tắt nồng ân ái Thêm lạnh buổi giao mùa Nguyễn Gia Linh 05-10-2010
Sửa đổi Đừng như con gió nhẹ Thoảng qua rồi sẽ tan Hãy giữ lòng em nhé Sẽ yêu nhau ngút ngàn Cũng đừng làm nủng quá Làm phí giấc mơ xa Cũng đừng như chiếc lá Thay đổi trời bao la Kể từ ngày sau đó Nhìn thấy mây chạnh buồn Tưởng chúng mình dang dở Cho lệ thành mưa tuôn Cũng đừng hoa với bướm Thiết tha rất mặn mà Tưởng thương yêu nồng đượm Lan rộng giữa trời xa Đừng nên làm sóng dữ Tình rơi giữa ngàn khơi Cố gắng tình vẹn giữ Tăng ý sống tuyệt vời Nghe hồn thanh với thản Chặt dạ giữ lòng son Nhìn trời xanh quang đảng Tươi thắm tình cỏn con Nguyễn Gia Linh 30-09-2010
Từ độ… Ai hiểu vì sao mình mất nhau Còn nghe gió lạnh cứ lao xao Một khung trời rộng chia đôi ngả Sao cứ riêng mình nhận khổ đau Một buổi mưa nhiều với gió thu Lại thêm lành lạnh chốn sương mù Ai buồn ngắm bóng trăng đơn chiếc Rồi nghĩ mộng tàn cõi thực hư Từ độ mây chiều giăng lối xưa Cành treo thấm ướt buổi chiều mưa Tình nồng năm cũ còn vương vấn Bên liếp hiên sau tiếng gió lùa Hỏi nắng năm nào trốn ở đâu Không như sưởi ấm lúc ban đầu Bây giờ gió cuốn nghiêng vai mỏi Lặng ngắm chiều sa quá dãi dầu Từ độ hoa lòng theo gió mưa Người thương kẻ nhớ kể chi thừa Biết rằng năm tháng chia đôi ngả Giây phút đau lòng lúc tiễn đưa Nguyễn Gia Linh 04-10-2010
Mối tình đầu Khẽ gọi vào hồn quanh quẩn đây Vờn mây gợi gió, tóc em bay Bâng khuâng khung cửa nhìn lơ đãng Thấy rõ ngày vui, ai có hay ? Hạ đã tàn rồi, nghe lạnh chưa ? Thắp lên ngọn nến, nhớ đêm mưa Chợt nghe năm tháng buồn lên mắt Anh thấy hồn anh những thẹn thùa Anh biết khi mình đã có nhau Thì muôn sắc thắm chẳng pha màu Cho tình thức dậy tròn năm tháng Ánh mắt niềm vui thuở mộng đầu Anh gởi hồn thơ, có nhận không ? Thèm đôi mắt biếc, áng mi cong Hương yêu vương vấn cùng năm tháng Theo gió dưa duyên, phút mặn nồng Anh nhớ gởi về trăng có đôi Chung tình chung gối bước chung đời Hương đưa gió thoảng vương mùi tóc Cho thấy tình mình chẳng lẻ loi Tên em anh gọi suốt đêm thâu Còn khắc tim yêu giấc mộng đầu Ánh nguyệt theo về như thổn thức Sao tình ta đẹp giữa ngàn dâu ! Nguyễn Gia Linh 11-10-2010
Em đã đi Em đi áo lụa vờn trong gió Tha thiết làm sao ước mộng đời Bên gốc mai già ta đợi đó Sắp thành từng mảng bóng vàng rơi Bao năm cách biệt em thay đổi Má thắm môi son sóng gợn tình Riêng chỉ mình ta thêm lắm nỗi Cho đời thắm nghĩa phận linh đinh Ngày xưa áo trắng xinh đâu nữa Giờ đã màu vàng rực thắm tươi Nện gót phong tình bên ánh lửa Thiêu thân đốt cháy nét môi cười Em đi phố cũ, chiều hoang tái Ta cũng bàng hoàng cõi mộng xiêu Dáng dấp ngày xưa thời trẻ dại Sân trường áo trắng quá yêu kièu ! Nguyễn Gia Linh 12-10-2010
Nhặt lá vàng Mùa thu lá ướt rụng rơi Chờ đông đã thấy mây trời hẩm hiu Gió chiều gói lạnh buồn thiu Thổi qua xóm vắng tiêu điều cõi mơ Từ khi em bước sang bờ Anh nghe đơn chiếc dặm hờ duỗi rong Hương yêu còn thắm trong lòng Sao em nỡ để tình xong giấc nồng Cho dù em mãi thong dong Đắn đo chi nữa, cũng không giận người Để nghe chôn kín giọng cười Anh về gói chặt cuộc đời lặng thinh Chỉ còn bày tỏ riêng mình Không sao tiếp nối sóng tình dở dang Nhìn mây trong buổi chiều hoang Vần thơ ray rứt giọt tràn rèm mi Nguyễn Gia Linh 14-10-2010
Trống vắng hoàng hôn Anh dấn bước đi về lối cũ Nhớ hàng tre bóng rũ đong đưa Bờ đê mấy ngọn cây dừa Có chim sáo đậu nhẹ đưa mắt nhìn Cầu tre nhỏ gập ghình khó bước Dòng nước trôi xuôi ngược chờ trông Buồng cau giờ đã trổ bông Anh còn chờ đợi hay mong mỏi gì Trầu xanh mướt thầm thì trong nắng Hoa bưởi thơm rụng trắng nhà em Chân ai đang lướt cỏ mềm Mùi hương tỏa ngát sương đêm hẹn hò Còn nhớ mãi ai thờ ơ hót Như chim lồng dịu ngọt đưa hơi Nhớ thương người đã xa rồi Nỗi buồn câm nín một thời xót xa Giờ lá úa mặn mà chi nữa Đón thu về lần lữa mấy hôm Để nghe trống vắng hoàng hôn Như con chim nhạn lạc hồn bơ vơ Nguyễn Gia Linh 18-10-2010
Chuyện lòng Chuyện lòng nghe tưởng như thật Mình hẹn ở mãi bên nhau Dầu dòng ngược xuôi tất bật Cùng chia sớt nỗi niềm đau Dầu nỗi vui tràn đầy lắm Mình cùng hưởng nỗi lòng thôi Tay trong tay vẫn còn nắm Buồng tim xao xuyến bồi hồi Mùa thu ngập tràn chiếc lá Thả hồn lãng đãng theo mây Lạc vào vùng trời xa lạ Ngủ say theo giấc mộng đầy Nhớ thương theo từng nhịp thở Êm vùi trong những vần thơ Trái tim nồng nàn nóng đỏ Soi mình xuôi những dòng mơ Ánh mắt tươi đầy dáng ngọc Vương trên môi thắm mặn mồng Kỷ niệm trên vùng suối tóc Nên thơ mộng ước thơm hồng Nguyễn Gia Linh 21-10-2010
Vấn vương khúc Mây vẫn phủ trên đồi cao dốc núi Mịt mù che, anh lầm lũi ra đi Gió thổi lạnh anh một mình thui thủi Vẳng tâm tư nào biết nói lời gì Anh tự hỏi từ lúc nào như đã... Lén vào hồn rộn rã những tơ vương Rồi nghe khúc tương tư chừng rất lạ Đến phương nào anh gởi lại người thương Có những niềm vấn vương che kín mãi Hỏi vì ai, nào biết tại vì đâu ?! Mắt môi cười, mộng đầu người con gái Có hay chăng nguồn lệ của mưa ngâu Đời còn có những chuyện đầy thương cảm Cho tim lòng say đắm khúc tương tư Anh cứ mặc cho tình thơ kềm hảm Rồi nhớ nhung bùng nổ khối ngôn từ Nguyễn Gia Linh 22-10-2010
Nỗi niềm Nỗi niềm chôn kín ở trong mơ Vất vưởng theo hoài vọng tiếng thơ Những tưởng tương phùng, rồi hội hợp Ngờ đâu, gió cuốn thổi chơ vơ Chiếc lá mùa thu rụng cuối trời Còn nghe dao động, phút chơi vơi Thu về thêm lạnh, thêm vàng úa Tàn tạ lâu rồi, lại tả tơi Nào hay, thuở ấy, mới quen nhau Hồn lại vương mang khối bể sầu Rồi để thu về càng buốt giá Như đông tuyết phủ chạnh niềm đau Trăng vàng trăn trở với màn đêm Phảng phất đâu đây vạn nỗi niềm Hay tại đau buồn thêm giá lạnh Chuỗi ngày hiu quạnh lại dài thêm ! Nguyễn Gia Linh 25-10-2010
Kề cận nhau Bạn già ơi, thấy trời thu ảm đạm Gió vi vu như thương cảm cùng người Buồn in dấu theo vầng mây bãng lãng Trôi lạnh lùng như năm tháng đầy vơi Đời thanh thản sẽ không còn khắc khoải Vì giận hờn đau nhói trái tim nầy Chúng mình yêu với đêm ngày huyền thoại Dầu thăng trầm theo bể ái bao vây Chuyện thương cảm giữa trời đêm giá lạnh Làm xuyến xao thêm chạnh nỗi niềm riêng Gió ngang nhiên cợt đùa mi lấp lánh Nghe vấn vương thèm tránh giấc mơ huyền Bạn già oì, cận kề luôn sưởi ấm Cùng nhìn mây xa thẳm núi non ngàn Em sẽ thấy tâm tình không vơi cạn Dầu phải chờ hay đợi đến ngàn năm Nguyễn Gia Linh 26-10-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: