Đàn xưa
Não nuột vần thơ Mùa thu cuộn lá vàng rơi Như đang chờ đợi mây trời buồn thiu Nghe chừ gió lạnh hắt hiu Ngõ xa xóm vắng tieu điều vườn hoang Ngã lòng từ dạo sang ngang Đêm buồn cô quạnh, dặm đàng dõi rong Càng nghe thấm lạnh chiều đông Nỗi sầu vương vấn, sao trông mây ngàn ! Ai người nhận lảnh tiếng oan Cho ta xé nát tâm can bao ngày Từ khi đêm vắng châu mày Cho lòng chôn chặt, đêm dài xót đau Lặng nghe mưa gió dạt dào Làm sao thấy lại xuyến xao tâm hồn Đành thôi những buổi hoàng hôn Vần thơ nãp nuột, lệ tuôn canh dài Nguyễn Gia Linh 28-10-2010
Kỷ niệm chiều êm Mưa chiều rơi êm lất phất Nghe như mình mãi bên nhau Dòng đời trôi như lật đật Sợ rằng sống cảnh lao chao Xưa kia tình thương rất đậm Chúng mình chỉ nghĩ nhau thôi Đường đi tay trong tay nắm Nghe lòng tha thiết bồi hồi Dạo chơi sương mai phố lạ Hồn mơ bến mới trời mây Lạc vào vườn thơ êm ả Tỉnh say trên cánh tay gầy Nghe chừng tim lòng nhịp thở Nồng nàn cho đó là thơ Như trái tim nồng máu đỏ Rạt rào trong điệu ru mơ Mắt em long lanh hạt ngọc Rớt trên môi thắm thơm hồng Kỷ niệm một chiều trên dốc Ngàn cây hoa lá hương nồng Nguyễn Gia Linh 29-10-2010
Bốn mùa yêu thương Một ngày nắng sớm chiều mưa Hạ qua thu đến cho vừa nhớ nhau Từng đêm kỷ niệm dạt dào Gởi trang tình sử ngọt ngào vần thơ Theo dòng hương thắm gợi mơ Tìm trong ký ức ngẩn ngơ hôm nào Còn đây nửa mối chỉ đào Anh lần gối mộng về trao tâm tình Theo vầng trăng sáng lung linh Dập dìu nỗi nhớ nho sinh đêm rằm Ước ao theo bước trăm năm Môi mềm tay ấm duyên thầm gởi trao Hạt si ướp mộng hoa đào Tình si bén rễ ngọt ngào yêu thương Chỉ mong đi hết đoạn đường Cho duyên thắm nụ, miên trường ngất ngây Bên vai chung bước tháng ngày Nụ hôn sưởi ấm, vòng tay ướm nồng Bao mùa xuân hạ thu đông Đuốc tim vẫn sáng lửa hồng thắm say Nguyễn Gia Linh 30-10-2010
Thu Thu về vàng lá úa Rơi rụng giữa chiều hoang Khác hơn màu nắng lụa Làm thương tiếc hè sang Gió về trong hoa nắng Cài mái tóc mượt mà Mơn man vành môi thắm Gởi hương tình thiết tha Áo dài bay theo gió Thướt tha quấn đời nhau Như nụ tình ướm nở Mang nỗi nhớ dạt dào Gió về trong cánh áo Thổi phồng đến đam mê Xuyến xao đàn chim sáo Quên luôn cả đường về Áo màu hồng nắng lụa Sao thấy lạc trời thu ? Ngỡ mình vào đất hứa Trong sương sớm mịt mù Nay gởi người thương mến Vành môi thắm mỹ miều Làm cho hồn xao xuyến Say đắm giấc mơ yêu Nguyễn Gia Linh 31-10-2010
Lá úa mùa thu Niềm riêng chôn kín với vần thơ Nẻo vắng đêm thâu những đợi chờ Một góc tơ lòng vương vấn mãi Cho hồn ngơ ngẩn tưởng trong mơ Nhìn nhánh tường vi đẹp sắc trời Vàng xanh đỏ tím đến chơi vơi Thu về hoa lá giàu hương thắm Rụng xuống hồn ta, dệt lắm lời Gió lạnh trăng mờ giữa bóng đêm Nghe sao buốt giá tận buồng tim Để rồi luyến tiếc về quê cũ Chạnh nghĩ rồi đây vương vấn thêm Sớm biết quê người lẫn tránh nhau Thì sao vướng mãi khúc tiêu sầu Đời như cơn lốc xoay chiều hướng Chiếc lá lìa cành ray rứt đau Nguyễn Gia Linh 02-11-2010
Ngắm lá thu vàng Thu đi trên những cành cây Bao ngày gió thổi rụng đầy trước sân Nhìn tranh cảnh đẹp bao lần Trong lòng để lại bâng khuâng thẫn thờ Màu vàng chiếc lá xa mơ Đổi nhiều màu sắc ngẩn ngơ nỗi sầu Ngày tàn lặng lẽ đêm thâu Lặng nghe tiếng nhạc thấm sâu sóng tình Nhớ về dòng nước lung linh Làm vương sóng nhạc chuyện mình đắm say Giấc mơ ấp ủ bao ngày Còn gì hơn nữa chuyền tay ngọt ngào Chiều nay chiếc lá bay cao Có nghe lòng nhắc thu nào hay không? Giấu trong ánh mắt bềnh bồng Hay là nay đã đổi hồng thiết tha Tình ta muôn thuở mặn mà Cùng nhau chăm bón đậm đà hương yêu Đêm về nghe vẳng tiếng tiêu Càng thêm vương vấn bao chiều đợi mong Nguyễn Gia Linh 03-11-2010
Em còn nhớ Em còn nhớ đêm nào bên bờ giếng Anh thẹn thùng xớ rớ dáng em yêu Ngày xưa đó, tóc xỏa thật diễm kiều Anh sung sướng nghe lòng vương nỗi nhớ Em còn nghĩ con đường xưa phượng nở Buổi tan trường trước cửa đón chờ em Nhặc cánh hoa anh gởi cả nỗi niềm Em thắc mắc hỏi anh làm chi nhỉ Anh mĩm cười nhìn em như ước thệ Suốt kiếp nầy mang nhẫn cỏ kết giao Nhà anh nghèo đâu biết nói làm sao Cho tương xứng dáng người em tuổi ngọc Theo dòng đời ngược xuôi lên xuống dốc Lúc ra trường xa chủng tộc người quen Kể từ đây thiếu kẻ mến thương quèn Để làm nủng chiều êm trên phố vắng Giọt nước mắt giữa đêm dài tỉnh lặng Xót xa nhìn đàn con nhỏ ngày xưa Em yên tâm, không để chút dư thừa Trong tâm tưởng của người em yêu dấu Nguyễn Gia Linh 04-11-2010
Tình khúc sưong mai Sương đêm phủ ngập đồng xanh Mặt trời sẽ rọi hương lành rồi đây Sớm nhìn mây trắngvờn bay Lặng nghe chim hót gọi ngày véo von Vườn hoa vừa lú chồi non Đang chờ tia sớm tỏa vờn ước mơ Cùnh nhau hướng mộng trông chờ Nhìn sương lóng lánh, làm ngơ ngẩn hồn Lắng nghe chim hót đầu thôn Như ngàn khúc nhạc gởi dồn chân em Làm bay tóc phủ vai mềm Như mây lơi lả chân êm bước dài Để hồn len lén chờ ai Theo làn gió nhẹ, đan tay mặn nồng Trời xanh tươi thắm tấc lòng Càng thêm nhớ nụ môi hồng thắm say Lung linh ánh sáng rơi đầy Chờ em cùng ngắm trời mây tuyệt vời Bên hoa cánh bướm lả lơi Đang chờ đợi nói vạn lời cùng em Nguyễn Gia Linh 05-11-2010
Mãi đợi chờ nhau Mùa thu xám chờ em về trong nắng Ánh tơ vàng chìm lặng mấy lời tình Còn neo dấu hương in trông rất nặng Bão cuộc đời giữa biển vắng điêu linh Giận làm gì cho đời thêm khắc khoải Sớm gần nhau hiểu thấu trái tim này Trót gởi rồi người yêu đầu nắng trải Chuyện sau cùng nhớ lại đất tròn quay Mùa thu vàng thảm sầu đêm giá lạnh Gió mơn man vuốt nhẹ tóc mây dài Mưa chợt đến u hoài mi lấp lánh Nghe dật dờ nên mãi nếm chua cay Nhìn mắt biếc thắm say càng sưởi ấm Giờ ở đâu xa thẳm suối non ngàn Anh vẫn giữ tình đôi mình không cạn Đợi chờ nhau cho mãi tận nghìn năm Nguyễn Gia Linh 07-11-2010
Vần thơ trĩu nặng Mưa thu đẫm ướt khung trời Vàng cây lá úa rụng rời hắt hiu Gió chiều trong cảnh buòn thiu Người xa nẻo vắng mộng chiều bơ vơ Từ đây anh bước thẫn thờ Cuộc đời sương gió còn chờ đợi ai Từng đêm ngậm tiếng thở dài Nào đâu dám trách người ngoài dặm xa Biết em tình vẫn thiết tha Những đêm lạnh lẽo mặn mà mền chăn ? Hay cùng than thở chị Hằng Từ đây chôn chặt bóng trăng bên mình Gió buồn tìm chốn lặng thinh Không người chắp nối chuyện tình dở dang Đành thôi một kiếp lỡ làng Vần thơ sâu thẳm lệ tràn hoen mi Nguyễn Gia Linh 07-11-2010
Nhớ một trời yêu Thu trở lại bóng đường xưa cũ Lá vàng rơi úa rũ chiều thu Gió đưa nhẹ đám sương mù Gợi thêm cái cảnh âm u thảm buồn Càng nhớ lại mưa tuôn thác lũ Bao nhiêu người chịu đủ tai ương Lặng nhìn bao cảnh thảm thương Con đường xưa cũ vấn vương ngập tràn Ngày hôm đó mây ngàn sắc tím Gió thu về chìm lịm giấc nồng Trở về theo mối tình ngông Dấu theo nỗi nhớ đơm hồng thắm say Đem sóng dậy quắt quay chua ngọt Mật ong thơm theo giọt tình mơ Gió mang khói mộng sương mờ Cho anh sống với ngày thơ thẩn cùng Tình thơ mộng trời chung biển rộng Đỉnh non bồng gió lộng chiều nay Thả hồn theo áng mây bay Về phương trời cũ ngập đầy hương yêu Nguyễn Gia Linh 09-11-2010
Càng hiểu nhau hơn Bao lúc gần nhau chẳng tỏ bày Cho em hiểu rõ phút nồng say Tại sao giữ kín niềm tâm sự Làm kẻ yêu anh luống đọa đày Có phải vì anh cứ cứ ngập ngừng Làm em không hiểu mới phân vân Sợ nghe nắng sớm về hương mới Cố lắng hồn đau trước dửng dưng Ngày tháng bên nhau cứ ngập tràn Hương mùa yêu dấu cứ theo sang Giờ đây hiểu được càng sung sướng Em gởi về anh ước mộng nàng Những phút thương yêu khắn khít gần Như hoa tươi thắm nở đầy sân Ngàn mai khoe cánh khung trời đợi Cho thấy trời tình thỏa mộng xuân Nguyễn Gia Linh 10-11-2010
Tàn đêm khắc khoải Đêm về nghe gió cuốn mưa rơi Thấm ướt trên môi mắt một người Dòng cuộn trôi dài lưu luyến mãi Xuôi bờ rời bến chốn xa xôi Cho tàn hương mộng ước đêm qua Xóa hết niềm thương dáng ngọc ngà Đâu biết bàn tay nào thắm dịu ? Để rồi trang trải nợ tình xa Chuyến tàu vang tiếng còi trong gió Đưa tiễn chân người ngõ cuối đây Những đoạn đường quen chân bước vội Hành trang còn lại gởi chân mây Lá úa mùa thu vàng nỗi nhớ Bay về thơ thẩn bóng ngày qua Chết lặng âm thầm nghe sóng vỗ Như mình nhớ mãi buổi chiều sa Tàn thêm đêm vắng mãi suy tư Nét bút vần thơ viết tạ từ Nắng sớm mùa thu khơi chút mộng Cho mình viết nốt mấy tờ thư Nguyễn Gia Linh 13-11-2010
Ru lời vấn vương Hôm nay mây chuyển phương trời Tưởng như tiếng vọng gọi người phương xa Ngày xưa duyên thắm đậm đà Làm sao quên được ngày qua hẹn hò Cuộc đời giống hệt vần thơ Say mê đắm đuối, mộng mơ ưu phiền Thương người sợ lỡ nợ duyên Ví dầu nghịch cảnh, thuyền quyên phận mình Chắc không bởi tại trời xanh Khiến cho hai đứa mong manh duyên nồng Để cho tình nghĩa long đong Lời buồn chỉ biết se lòng đắng cay Chỉ còn quên giấc mơ say Đêm đêm tơ tưởng đến ngày tơ vương? Thì thôi quên giấc mộng thường Để cho người ấy vẹn thương với lòng Nguyễn Gia Linh 28-11-2010
Dặm trường xa Trời thanh vắng sao cõi lòng thao thức Bóng giận hờn ray rứt suốt đêm thâu Người ra đi giờ trôi giạt về đâu ? Nghe thương nhớ bến giang đầu cách trở Dặm trường xa một mình nhiều bỡ ngỡ Có bao giờ cón nhớ bóng người thương Rồi trầm lặng hồn mang nỗi vấn vương Khi nghĩ đến ánh tà dương cuối bể Cho một người mang rất nhiều chuyện kể Vẫn nghĩ rằng lời thệ ước xa xôi Còn luyến tiếc những ngày tháng đầy vơi Thêm thắm đượm nỗi chua cay ngọt mặn Tình yêu kia chưa thể là gánh nặng Cùng xẽ chia theo những chặn chông gai Trái đau thương làm trĩu nặng đôi vai Nhưng vẫn muốn người hài hoà mộng ước Nếu nhìn thấy một niềm vui có được Thắm tim lòng dù chỉ lướt trôi qua Hãy trân quý bằng nét vẽ đậm đà Chớ để nhạt bóng nhòa trong tiếc nuối Nguyễn Gia Linh 29-11-2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: