Tìm mãi bóng thời gian
Nhà Việt Nam
Nước bốn ngàn năm văn hiến
Dân kiên cường chinh chiến đuổi Tàu, Tây
Quê hương muối mặn bùn lầy
Mà sen thơm ngát nở đầy đầm ao
Dấu chân Thánh Gióng ngày nào
Còn in đậm nét lối vào Sóc Sơn
Bạch Đằng cọc nhọn vẫn còn
Soi hình năm, tháng sắt son cùng trời
Đống Đa mồ giặc thây phơi
Lam Sơn tụ nghĩa bao đời còn ghi
Đây Bãi Sậy chuyện truyền kỳ
Rừng thiêng Yên Thế giặc đi không về
Dòng Nhật Tảo trọn câu thề
Noi gương sông Hát vọng về Mê Linh
Quê hương khúc ruột thâm tình
Đất là xương thịt cha mình tạo nên
Núi rừng, sông, biển nghĩa bền
Nối Trung, Nam, Bắc dựng nên một nhà
Sài Gòn Hà Nội thiết tha
Chung dòng giống Việt, chung nhà Việt Nam
Chu Hà
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 01:20:35 bởi Viet duong nhan >
Liên hoàn khúc Bốn mùa tâm sự
Quê nghèo thấm nghĩa đã bao đời
Xuân đến hồng, lan nở tốt tươi
Quyến luyến cộng ngò con bướm đậu
Đam mê nhánh cải cái ong ngơi
Che màng sương sớm còn mơ ngủ
Vạch lối nắng mai đã ghé chơi
Xóm nhỏ tình đầy ăm ắp ắp
Hương xưa lãng đãng một phương trời
Phương trời nhung nhớ có trăm hoa
Lối cũ còn vương dáng lụa là
Phượng đỏ rập ràng chen nắng hạ
Sen hồng lấp ló ghẹo gương nga
Trời thanh chim hót trên nhành trúc
Gió mát hương đưa tự khóm trà
Thấp thoáng rào thưa bầy sẻ gọi
Khi mô trở lại chốn quê nhà
Quê nhà vời vợi nhớ không nguôi
Từng bước thu qua luống ngậm ngùi
Lá rụng vàng sân lòng ảo não
Sương che trắng bãi dạ nào vui
Mưa thầm thổn thức trăng vàng võ
Gió nhẹ hòa âm dế sụt sùi
Năm tháng bôn ba đầu điểm bạc
Tình riêng vương vấn nhạt môi cười
Môi cười gượng gạo dạ buồn teo
Sống cảnh tha phương tợ cánh bèo
Gío bấc ghê hồn sương tuyết phủ
Mưa ngâu khiếp vía bão giông gieo
Cơm hàng, cháo quán tình tê tái
Gạo chợ, nước sông cảnh nhạt phèo
Tâm sự vấn vương sầu vợi vợi
Tình riêng chép gửi bạn quê nghèo
( trở lại từ đầu Quê nghèo )
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 20:54:36 bởi Chu Ha >
Cọp Canh Dần
Ông Thầy, Lão Hổ, lại Ba Mươi
Giọng lưỡi điêu ngoa chán lắm rồi
Thác bạc cung ngà đùa bóng nguyệt
Ghềnh trăng điện ngọc giỡn mây trời
Nhàn cư núi vắng vui mùi đạo
Ẩn tích rừng sâu lánh bụi đời
Đã kính gọi Thầy còn bắt cọp
Thật là một lũ thích ôm lời!
Chu Hà
Hớt Tóc
Sờ đầu nắm tóc ngại chi ai
Vương giả cùng đinh vẫn thử hoài
Cạo mặt xóa đi đời bạc ác
Ngoáy tai tỏ rõ ý lòng nai
Soi tâm soi tánh soi nhân quả
Cắt tội cắt tình cắt vãng lai
Này kéo nhân duyên này lược phước
Chải mau cho tỉnh giấc si dài
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2010 21:21:27 bởi Chu Ha >
Phải Lòng
Ai bảo bậu rải hương tình
Để tui vương vấn theo rình ngày đêm
Bây giờ hương thấm say mèm
Nhớ con mắt biếc, lại thèm tóc bay
Ai bảo bậu giữa ban ngày
Để cho nắng ghẹo hây hây má hồng
Cái tay khi khổng khi không
Vân vê tà áo, áo lồng ghẹo tui
Bậu còn để tóc rẽ ngôi
Để tui ngớ ngẩn đứng ngồi hổng yên
Bỡi chưng cái lúm đồng tiền
Cái răng hơi khểnh cái viền môi cong
Thôi tui hổng nói lòng vòng
Tui đã phải lòng với bậu bậu ơi.
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 10:47:00 bởi Chu Ha >
CÒN MÃI VẤN VƯƠNG
Ta Tiểu Đồng, em Ngọc Nữ
Lòng trần chưa dứt, bỏ tiên
Hẹn nhau tái thế vầy duyên vợ chồng
Vỗ tay đợi chốn lầu chuông.
Ta đợi em muôn kiếp rồi
Bên lầu hóa đá em ơi
Mỗi lần chuông đổ tim thao thức
Mấy bận kinh đưa dạ rối bời
Ta bỏ chùa, ta bỏ chuông
khất thực tìm em khắp phương
Trên vạn nẻo đường ta chỉ thấy
Bóng người xa lạ, vắng bóng thương
Ta biết lòng em rất hiền
Chuyển kiếp gù qua chợ phiên
Thiên hạ bao đời tranh danh lợi
Ai người thương lấy chút niềm riêng
Ta làm hành khất xuyên ga
Hát dạo lang thang trên phà
Khản cổ tìm hoài em chẳng thấy
Ta buồn ngao ngán dạ xót xa
Tái thế tìm duyên muôn kiếp rồi
Bao giờ gặp được hỡi người thương
Chuông vọng chùa xa ngân nga đổ
Cái vỗ tay thề mãi vấn vương…
Chu Hà
Ngại Ngùng
Yêu người
Chẳng biết yêu chưa
Chỉ nghe thổn thức
Đủ vừa nhớ nhung
Lá thu trải thảm khắp vùng
Tình tôi vàng úa
Ngại ngùng nằm im
Thì thầm
Tim lại…hỏi tim
Nghe vang tiếng vọng tên em ngọt ngào
Nhịp trầm, nhịp bỗng, đua mau
Yêu người
Không...
Chửa yêu đâu
Chẳng qua tiếng vọng
Ấy màu khói vương...
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 09:38:41 bởi Chu Ha >
Mến chào bạn
oigioi rất cảm ơn bạn đã ghé thăm và có lời khen cổ vũ... nhớ ghé thăm thường và khích lệ nha
Hương tình
Em giấu gì trong tóc
Mà thắt bím cột nơ
Hương ghé qua mời mọc
Ta thả hồn ngu ngơ
Cơn gió chiều cũng ngộ
Sao vén chi sợi tình
Ta giả vờ làm thinh
Mặc tim lòng khiêu khích
Đừng trốn đàn tinh nghịch
Trêu người chi tóc ơi
Ta không chờ chẳng đợi
Đò cặp bến rồi xa
Ta dặn lòng khe khẽ
Từ dạo ấy lâu rồi
Hương hoài còn lưu luyến
Sợi tóc tình tình ơi
Em giấu gì trong tóc...
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 06:36:18 bởi Chu Ha >
Men Rượu Hồn Thơ
Men tình, men rượu mãi hoài vương
Lưu luyến cùng ta vạn nẻo đường
Cố phá thành sầu, sầu ngất ngưởng
Càng ngăn chận sắc, sắc nồng hương
Ta dòng si cuộn, dòng si chướng
Đời khúc mê ly, khúc đoạn trường
Lối mộng Nam Kha hồn mãi vướng
Đường về vời vợi khói pha sương
Đường về vời vợi khói pha sương
Giăng mắc ngoài kia vạn đấu trường
Bể ái luyến lưu dìm vất vưởng
Non tình cám dỗ giục tìm hương
Lối về Thiên Trúc đâu là hướng
Đường đến Mê Cung lắm nẻo đường
Bác Lý khèo trăng ngồi nhậu sướng
Ta khèo chi bậu mối sầu vương
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2010 07:13:38 bởi Chu Ha >
Bể mộng
Nước cuốn hoa trôi lạc chốn nào
Phượng hồng soi bóng nhói tim đau
Nhạc ve âm ỉ buồn man mác
Trống vọng tầng không tóc ngã màu
Tướng vốn vô căn hoài chấp tướng
Sầu không duyên cớ mãi vương sầu
Trăm năm bể mộng trò điên đảo
Một chữ tình thôi khổ bạc đầu!
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2010 08:38:40 bởi Chu Ha >
Trích đoạn: Chu Ha
Bể mộng
Nước cuốn hoa trôi lạc chốn nào
Phượng hồng soi bóng nhói tim đau
Nhạc ve âm ỉ buồn man mác
Trống vọng tầng không tóc ngã màu
Tướng vốn vô căn hoài chấp tướng
Sầu không duyên cớ mãi vương sầu
Trăm năm bể mộng trò điên đảo
Một chữ tình thôi khổ bạc đầu!
Chu Hà
Hi bác Chu, Đã biết đời là Bể mộng thì bơi hoài không hết đâu....thôi này Ly Vui uống chút cho quên sầu nha !!!!! Ly Vui Mặc kệ hoa trôi, cụng cái nào Chung này màu nhiệm xóa niềm đau Tu xong Minh Mạng vui luôn sáng Hớp đại Chu Hà buồn mất màu Hỉ tụ trong ly, “dzô” mới hỉ Sầu đeo dưới gối, ôm càng sầu Nam nhi thiếu nó như cờ rũ Có rượu thêm tình lại ngửng đầu Hữu Hạnh Heeee heeeee
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2010 21:53:13 bởi Hữu Hạnh >
SAY
Đầy ly cạn... có bạn ly đầy
Thế sự thăng trầm ... mặc ... cứ say!
Ba vạn sáu ngàn ngày thoảng chốc*
Trăm năm một kiếp có chi dài
Dốc bầu kiến tánh: đời điên đảo
Cạn hũ minh tâm: kiếp đọa đày
Bể khổ thuyền mê xuôi lại ngược
Ta thà hóa bướm thế mà hay!
Chu Hà
*CBQ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 07:38:56 bởi Chu Ha >
Dại Khờ
Nỗi buồn ai dú cây cao
Chiều qua lộng gió rơi vào hồn tôi
Ta có nỗi buồn muốn xé phay!
Sầu riêng tươm mật tháng năm đầy
Chấp mê mượn rượu, ôm mùi đắng
Dìm bóng nhờ thơ, thấm vị cay
Dú gốc e mưa đùa ướt át
Treo cành sợ gió ghẹo lung lay
Giả nai em bảo chia phân phân nửa
Trót dại khờ nghe... vướng đọa đày
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 08:41:57 bởi Chu Ha >
Gọi nắng Ươm nỗi nhớ ngồi đây ta gọi nắng Chiều dần trôi mây tủ phía hiên ngoài Ấm nước reo vui, bếp hồng tắt vội Gói mì vô tội, kén chợ đường xa Ngày đã sang sông, đêm chậm ghé nhà Bầy vịt đói nghếch mồm đang gọi cửa Xuân đã úa còn đây dăm ba bữa Mới gọi cho con sóc chẳng thèm tha Thương nỗi nhớ đâm chồi đầy vất vả Gọi nắng về... ôi nắng! nắng ở đâu? Ngày lại ngày trời vẫn mãi mưa ngâu Thấy mà rầu! Chu Hà
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: