Tìm mãi bóng thời gian
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 31 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 462 bài trong đề mục
Chu Ha 02.05.2008 22:02:17 (permalink)
0
 

Chặt trúc Nam Sơn thù phải trả
Tát dòng Đông Hải hận nào tha
Đuyên Hồng
Hay quá bạn Đuyên Hồng ơi ... nghe đã thật  
 
 
 
Tăng Bạt Hổ
 
 
Lướt sóng tìm vua vượt bể Đông
Đường xa vời vợi biển mênh mông
Gan bền sông núi thường bươn chải
Chí cả sơn hà gánh nhẹ không?
Mấy bận gian lao tầm vết Chúa
Bao lần cực khổ dõi chân Rồng
Chẳng hay Nghĩa Sĩ từ đâu lại?
Ta ở An Thường lạc bước rong !

 
 
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2008 22:09:00 bởi Chu Ha >
#91
    Chu Ha 02.05.2008 22:19:40 (permalink)
    0

    Nâng ly cùng cạn hít hà : ngon


     
     Nhìn người đẹp uống gụ thấy mà thèm hihihhii  nhất là khi "hít hà" hhihii.... má đỏ hây hây giống như Minh Châu các các sao mà dễ xương wa'  ... a``` hít hà chứ đừng có hít Hà đó nha
     
    QH ơi họa bài Tăng Bạt Hổ đi

     
    Chu Hà
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2008 22:22:39 bởi Chu Ha >
    #92
      Đuyên Hồng 02.05.2008 22:52:15 (permalink)
      0
      Tăng Bạt Hổ
       
      Lướt sóng tìm vua vượt bể Đông
      Đường xa vời vợi biển mênh mông
      Gan bền sông núi thường bươn chải
      Chí cả sơn hà gánh nhẹ không?
      Mấy bận gian lao tầm vết Chúa
      Bao lần cực khổ dõi chân Rồng
      Chẳng hay Nghĩa Sĩ từ đâu lại?
      Ta ở An Thường lạc bước rong !

       
      Chu Hà

      TĂNG BẠT HỔ
      Nghĩa khí vượt ngoài cả biển Đông
      Nước giàu dân gỏi những trông mong
      Tay không đuổi hổ bền gan hử
      Sức gắng phò vua mỏi chí không?
      Mấy trận Kim Sơn hơn giặc Pháp
      Một lần Lữ Thuận xứng con Rồng
      Đông du ai hỡi đời xin hiến
      Thân gởi Trường An thoả chí rong!
      May 2, 2008
      Đuyên Hồng



      Tăng Bạt Hổ, nhà yêu nước canh tân
      Tăng Bạt Hổ, tên của ông gắn liền với một giai thoại lý thú, nói lên bản lĩnh của ông, lúc chưa đầy 30 tuổi.
      Tháng Giêng năm Đinh Hợi - 1897, sau ngày chiến đấu chống bọn thực dân Pháp và bọn tay sai phản động không thành, ông tìm đường sang Thailand, cầu viện, cứu nước. Khi đi đến đèo Dốc Đót, giáp giới cao nguyên An Khê - Bình Định, ông gặp một con cọp chặn giữa đường, mấy người theo ông ai cũng lo, có người run như cầy sấy. Tăng không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào con cọp. Cọp phải tránh sang một bên cho ông và các người cùng đi qua đèo.
      Từ đó, các người cùng đi tôn ông là Tăng Bạt Hổ.
      Câu chuyện "bạt hổ" của Tăng được truyền tụng trong dân gian, nơi làng quê Bình Định, vốn giàu truyền thống yêu nước, bất khuất.
      Con đường cứu nước của ông, với hành trang ngót 30 năm trên chiều dài đất nước, từ miền Trung Trung Bộ ra Hà Nội, lên Sơn Tây, Cao Bằng và đến tận Thailand, Trung Quốc, Nga, Nhật Bản xa xôi, để lại biết bao kỷ niệm và nghĩa tình sâu lắng trong nhân dân trên mọi miền đất nước và bầu bạn xa gần từ cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 đến nay.
      Tăng Bạt Hổ tên thật là Tăng Doãn Văn, Sư Triệu, hiệu là Điền Bát, sinh năm Mậu Ngọ - 1858, tại xã An Thường, thuộc huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định.
      Ngay từ năm ất Hợi - 1876, lúc Tăng 18 tuổi đã thay anh đi đầu quân gia nhập quân đội triều đình, dưới thời Tự Đức (1848-1883).
      Với bản tính can trường và giỏi võ, Tăng sớm lên chức chỉ huy từ Xuất đội (trước năm 1883) lên Cai cơ (1884) và đồn trú tại cửa An Dũ, thuộc huyện Hoài Nhơn, canh phòng bờ biển đối phó tàu Tây quấy rối biển trời Tổ quốc.
      Ngày 23 tháng 5 năm ất Dậu - 1885, kinh thành Huế thất thủ, bị giặc Pháp chiếm đóng. Vua Hàm Nghi (1884-1888) phải chạy ra Quảng Trị ban chiếu Cần Vương, kêu gọi người hiền tài ra giúp nước.
      Nghe tin này, Tăng cùng đồng đội bỏ hết súng đạn rời An Dũ kéo lên vùng Kim Sơn, thuộc huyện Hoài Ân, chiêu mộ Nghĩa binh và lập chiến khu chống Pháp.
      Chỉ trong một thời gian ngắn ông được mọi người kính trọng, tôn vinh làm Đề đốc, chỉ huy nghĩa quân kháng chiến. Ông đặt bản doanh tại một ngọn núi trong dãy Kim Sơn, với tên gọi Tổng Dinh - tiền đồn án ngữ phía tây nam đất nước. Trong thời gian này, ông vừa xây dựng lực lượng kháng chiến chống Pháp, vừa bắt liên lạc với Bùi Điền, Thống trấn trong vùng đang lập chiến khu trong núi Chớp Chài, thuộc huyện Phù Mỹ để phối hợp lực lượng Cần Vương chống Pháp xâm lược.
      Tại chiến khu Kim Sơn, lực lượng kháng chiến của ông ngày càng phát triển và ảnh hưởng của nó không ngừng lan rộng. Thực dân Pháp và bọn Việt gian bán nước lồng lộn trước khí thế của phong trào Cần Vương và vai trò lãnh đạo lực lượng kháng chiến của Tăng ở Bình Định đã tìm cách đánh phá ác liệt căn cứ kháng chiến của ông.
      Tháng 8 năm Bính Tuất - 1886, thực dân Pháp và bọn Việt gian phản động, kéo quân vào Bình Định, trú đóng tại đồn Lạng Giang - Bồng Sơn, Hoài Nhơn, tiến đánh Tổng Dinh và tiêu diệt lực lượng của Tăng ở Kim Sơn.
      Nhìn rõ âm mưu kẻ thù, nắm được ý đồ của giặc, Tăng không ngồi yên đợi giặc tới, đã mật ước với Thống trấn Bùi Điền, đem quân tấn công vào đồn Lại Giang ngay trong đêm tối. Nhưng rất tiếc, rất đỗi xót xa, tướng Bùi Điền lầm tưởng Lại Giang ra Lộc Giang thuộc xã An Tường - Hoài Ân, nên đem quân đánh đồn Lộc Giang vào đêm hôm ấy. Lực lượng phân tán, hai cánh quân của Tăng và Điền không hợp đồng chiến đấu tại đồn Lại Giang, nên bị thất bại nặng nề.
      Bọn Việt gian phản động cho tay sai dụ Tăng ra hàng giặc Pháp. Tăng vẫn giữ vững ý chí chiến đấu, biểu lộ khí khái bất khuất của mình: "Dẫu rằng không thành công, nhưng các chiến hữu và học trò của tôi vẫn còn nhiều, họ tiếp tục chiến đấu. Tôi có thể nhìn người Pháp mà không hổ thẹn, khuất phục giặc!".
      Vì vết thương của ông quá nặng, máu ra nhiều, đuối sức. Các chiến hữu đưa ông về nhà săn sóc, định sáng hôm sau võng ông về chiến khu Kim Sơn.
      Bọn giặc thâm độc, mưu toan bắt sống ông, mới rạng sáng bọn Việt gian phản động đã thúc quân tiến đánh chiến khu Tổng Dinh và san bằng căn cứ kháng chiến ở Kim Sơn. Bọn giặc bắt gia đình ông cùng thân quyến nghĩa binh khảo tra, đánh đập dã man, nhưng ai cũng thương xót và mến phục ông, không ai điềm chỉ cho giặc về tung tích của ông. Ông thoát nạn trong tình cảnh khó khăn, ác liệt ấy.
      Vào thời điểm này, con đường cứu nước đang đặt ra với ông, phải rời quê hương đi sang các nước láng giềng, nhằm cứu dân cứu nước. Ông đã vượt biên giới sang Lào, qua Thái-lan vào mùa xuân năm 1887.
      Sau đó, Tăng Bạt Hổ quay về Hải Phòng tạm lánh để chờ thời cơ thuận tiện. Nhưng rồi, ông thấy chỉ còn có Nhật Bản có thể giúp ông hoàn thành tâm nguyện. Ông quyết định sang Nhật tìm hiểu bằng cách xin đi làm thủy thủ cho một chiếc tàu buôn để đươc đi Nhật mà khỏi tốn tiền.
      Tại Nhật ông đã học được cách sử dụng vũ khí, chiến lược, chiến thuật của Âu Mỹ cùng tinh hoa binh pháp của một dân tộc sống trên sóng nước từng quen về thủy chiến.
      Với tấm lòng yêu nước, quyết tâm học cái hay cái giỏi của xứ người để có thể đuổi kịp người, nên ông sớm thành tài. Ông nổi tiếng là một chiến sĩ thiện chiến và can trường được người Nhật mến phục. Ông đã chứng tỏ tài năng của mình trong các trận thủy chiến ở Đài Liên và Lữ Thuận trong cuộc Nga - Nhật chiến tranh xảy ra từ tháng 2-1904. Ngày chiến thắng Lữ Thuận, do Minh Trị Thiên Hoàng thết đãi, ông được Nhật Hoàng tự tay ban cho một chung ngự tửu. Cảm kích sự tưởng thưởng đó, ông bày tỏ nỗi lòng của mình: "Tôi không phải là người Nhật mà là người Việt Nam vong quốc". Chính từ đó ông nghiễm nhiên trở thành một chính khách Việt Nam hoạt động bên cạnh chính phủ Nhật Bản. Các danh nhân và chính khách ở Nhật Bản đều cảm kích tấm lòng cao thượng của ông và ngỏ ý giúp đỡ ông về đào tạo nhân tài cho đất nước.
      Tháng 10-1904, ông từ Nhật trở về nước để tìm gặp nhà ái quốc Phan Bội Châu phát động Phong trào Đông Du.
      Tháng Chạp năm 1905, ông từ Nhật về nước mang theo thư của cụ Phan Bội Châu "Khuyên thanh niên du học", phổ biến trong nhân dân, quần chúng khắp nơi. Ông còn liên lạc với cụ Nguyễn Quyền xúc tiến thành lập Đông Kinh Nghĩa Thục (mở trường dạy tân học và miễn phí cho con nhà nghèo hiếu học).
      Mùa đông năm Đinh Mùi - 1908, ông từ Bắc trở vào Trung, dừng lại Huế để cổ động phong trào Đông Du, thì lâm bệnh nặng. Ông qua đời bên bờ sông Hương gợn sóng (1908).
      Với 50 tuổi đời, đầy nhiệt huyết, bôn ba tìm phương cứu dân cứu nước của Tăng Bạt Hổ đã đi vào lịch sử đến nay đã hơn 90 năm, nhưng tinh thần yêu nước và đức tính cao quý của ông vẫn còn ngời sáng cùng với lịch sử dân tộc.





      #93
        quehuongal 04.05.2008 06:39:36 (permalink)
        0
        Tăng Bạt Hổ
         
        Lướt sóng tìm vua vượt bể Đông
        Đường xa vời vợi biển mênh mông
        Gan bền sông núi thường bươn chải
        Chí cả sơn hà gánh nhẹ không?
        Mấy bận gian lao tầm vết Chúa
        Bao lần cực khổ dõi chân Rồng
        Chẳng hay Nghĩa Sĩ từ đâu lại?
        Ta ở An Thường lạc bước rong !

         
        Chu Hà

        TĂNG BẠT HỔ
        Nghĩa khí vượt ngoài cả biển Đông
        Nước giàu dân gỏi những trông mong
        Tay không đuổi hổ bền gan hử
        Sức gắng phò vua mỏi chí không?
        Mấy trận Kim Sơn hơn giặc Pháp
        Một lần Lữ Thuận xứng con Rồng
        Đông du ai hỡi đời xin hiến
        Thân gởi Trường An thoả chí rong!
        May 2, 2008
        Đuyên Hồng

        * Hổng dám đâu, hít Hà... gụng mũi sao..., đành mượn lại chữ mênh mông của Chu Hà để họa vậy , bài thơ ... đọc lên sao giống đang múa quạt quá hà , Tăng Tổ mà giận là QH bắt đền Chu Hà ấy nha 

        Tăng Bạt Hổ

        Nặng gánh sơn hà một cõi Đông
        Tâm hùng chí cả trải mênh mông
        Nhìn trăng vẽ kiếm trui thành bại
        Nhặt đá mài đao nhẩm có không
        Giận ách thực dân quàng cổ Việt
        Hận xiềng thuộc địa quấn thân Rồng
        Năm mươi chưa phỉ lòng yêu nước
        Đã vội xa lìa bặt kiếp rong


        QHal
        04052008

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2008 08:07:23 bởi quehuongal >
        #94
          Chu Ha 05.05.2008 00:55:09 (permalink)
          0
           
          Mến chào bạn Đuyên Hồng va QHal,
          Bạn Đuyên Hồng họa thơ nhanh và hay quá bái phục bái phục... CH thích các tiểu sử bạn đã đính kèm theo bài, nhờ vậy sau này CH khỏi tốn nhiều công tim tòi... cảm ơn bạn rất nhiều. Thân mến chúc bạn Đuyên Hồng và QHal vui, khoẻ.
           
           
          Vịnh cá chép
           
          Sông hồ vùng vẫy thú nhàn rong
          Vượt suối bao phen chực hóa rồng
          Mắt đỏ vì chưng con nước đục
          Đuôi dài bởi lẽ vói tầng không
          Thay thuyền rước Phật vươn đầu sóng
          Cảm đức con hiền hiến thịt hông
          Đăng, đó lũ người giăng tứ hướng
          Sá gì một nhảy lướt trời Đông. 
           
          Chu Hà
           
           
           
          #95
            Chu Ha 07.05.2008 05:23:16 (permalink)
            0
             
             
            Cõi luân hồi
             
             
            Dư hương còn đọng dài lâu
            Dòng đời... con nước qua cầu cứ trôi...
            Tóc xanh... thoảng chốc bạc rồi
            Phím tơ còn lướt ngậm ngùi khẽ ngâm
            Biết ai tri kỷ thì thầm
            Chuyện ngàn năm, chuyện trăm năm...bây giờ
            Nỗi niềm một gánh bơ vơ
            Đâu người san sẻ, đâu bờ bến xưa
            Quê người sớm nắng, chiều mưa
            kẻ cho hoan lạc, người thưa vực sầu
            Chong đèn chiết ảnh đêm thâu
            Tưởng người kiếp trước cùng nhau tương phùng
            Bỡi xưa cháo lú không dùng
            Cõi trần nay mới nhớ nhung thế này...

            Lá còn một chiếc trên cây
            Gió thu khéo ghẹo thổi bay vào phòng...
             
            A Lô! .... Anh ơi!.... Em mong!.... 
             
            Chu Hà
             
             
            #96
              quehuongal 08.05.2008 05:26:04 (permalink)
              0
              Cõi luân hồi


              Dư hương còn đọng dài lâu
              Dòng đời... con nước qua cầu cứ trôi...
              Tóc xanh... thoảng chốc bạc rồi
              Phím tơ còn lướt ngậm ngùi khẽ ngâm
              Biết ai tri kỷ thì thầm
              Chuyện ngàn năm, chuyện trăm năm...bây giờ
              Nỗi niềm một gánh bơ vơ
              Đâu người san sẻ, đâu bờ bến xưa
              Quê người sớm nắng, chiều mưa
              kẻ cho hoan lạc, người thưa vực sầu
              Chong đèn chiết ảnh đêm thâu
              Tưởng người kiếp trước cùng nhau tương phùng
              Bỡi xưa cháo lú không dùng
              Cõi trần nay mới nhớ nhung thế này...

              Lá còn một chiếc trên cây
              Gió thu khéo ghẹo thổi bay vào phòng...
               
              A Lô! .... Anh ơi!.... Em mong!.... 
               
              Chu Hà
               
              Ái chà, nhớ chi kiếp trước để...

              !!!

              Từ đâu chở nhớ vào lòng
              Cho kẻ loan phòng buồn kiếp tơ giăng
              Khóc cười một gánh trăm năm
              Giấc mơ chẳng trọn cạn dần túi thơ
              Đêm nghe gió lại ru bờ
              Ngỡ như tiền kiếp đang chờ bến xưa
              Ngọn đèn hiu hắt song thưa
              Vài ba chiếc lá nô đùa dưới sân
              Ai mang nỗi nhớ lại gần
              Để tôi cứ phải thêm lần nhớ nhung

              Ngày xưa...
              đã đóng vào khung


              QHal
              07/05/2008

              * QH ghé vu vơ tí nhen
              #97
                Chu Ha 09.05.2008 06:57:21 (permalink)
                0

                  Ái chà, nhớ chi kiếp trước để...
                QHal




                Cháo lú

                Ta nấu tô cháo lú
                Chờ bên cầu Nại Hà
                Người chối từ bước qua
                Nên suốt đời tình lụy
                Nên suốt đời chung thủy
                Yêu, yêu lắm, yêu nhiều
                Như phù du suốt kiếp
                Nào biết mình tự thiêu...
                Trăm ngàn năm mãi nhớ
                Trăm ngàn năm mãi đợi
                Trăm ngàn năm mãi chờ
                Con nước ròng ra khơi

                Hỡi loài người kia ơi
                Chuốc chi nhiều đau khổ
                Hỡi loài người đáng thương
                Ôm chi nhiều tơ vương
                Đây này đây cháo lú
                Xa rời bao đau buồn....
                .............


                Từ thuở ấy...lâu rồi 
                Lời ru còn văng vẳng
                Lang thang theo núi đồi
                Tìm em hoài mấy kiếp
                Em!... em ơi ... Em ơi ...!

                 
                Chu Hà



                <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2008 06:58:31 bởi Chu Ha >
                #98
                  Chu Ha 09.05.2008 07:01:18 (permalink)
                  0
                   
                   
                  Cõi Ta Cõi Người

                  Cõi ta, hay cõi của người ta
                  Nhà ở phương mô, mãi bảo nhà
                  Mộng vói cung Hằng trêu bóng nguyệt
                  Mơ trèo phủ Quế bỡn hồn hoa
                  Phù vân vạn kiếp trôi tầng lớp
                  Lầu các xương khô lợp mấy tòa
                  Ai đãi tro tàn, tra cát bụi
                  Ta thèm hóa bướm, rượu ta pha
                   
                  Chu Ha
                   
                  #99
                    Đuyên Hồng 09.05.2008 18:36:09 (permalink)
                    0
                    Cõi Ta Cõi Người

                    Cõi ta, hay cõi của người ta
                    Nhà ở phương mô, mãi bảo nhà
                    Mộng vói cung Hằng trêu bóng nguyệt
                    Mơ trèo phủ Quế bỡn hồn hoa
                    Phù vân vạn kiếp trôi tầng lớp
                    Lầu các xương khô lợp mấy tòa
                    Ai đãi tro tàn, tra cát bụi
                    Ta thèm hóa bướm, rượu ta pha
                     
                    Chu Ha

                    TA
                    Trước sau sau trước vẫn là ta
                    Nhà ở muôn phương vạn xứ nhà
                    Những lúc say tình leo ghẹo Nguyệt
                    Nhiều khi chán ngãi bỡn đùa Hoa
                    Trời cao còn kén vài tay bợm
                    Đất thấp chưa lo mấy chục toà
                    Ngang ngửa non già rồi núi thẳm
                    Đầu xanh chẳng bợn tóc sương pha!
                    Friday, May 09, 2008

                    Chu Ha 10.05.2008 01:56:07 (permalink)
                    0
                    Cảm ơn bạn Đuyên Hồng đã ghé thăm và họa thơ mến chúc bạn cuối tuần vui, khoẻ
                     
                     
                    Thương Người Ngẫm Lại Thương Thân
                    (Thương về các nạn nhân sóng thần ở Indonesia và bão lụt ở Myanmar)

                    Nhà trôi
                    Vách nát ngổn ngang
                    Trẻ thơ vô tội
                    Bãi hoang xác đầy
                    Chết còn nằm vắt trên cây
                    Sống, ngơ ngơ ngác
                    Lạc bầy
                    Hãi kinh
                    Vói tay…cố bới thâm tình
                    Biển sâu lồng lộn
                    Bóng hình biệt tăm
                    Phải chăng trong giấc mơ lầm
                    Véo xem, sao nhói tận tâm thế này
                    Thế gian lắm cảnh đọa đày
                    Bom người,
                    động đất
                    Bão giông, sóng thần
                    Thương người…
                    Ngẫm lại thương thân

                    Quê tôi tang tóc
                    …Cũng ngần ấy thôi!



                    Chu Hà

                     
                    Chu Ha 10.05.2008 02:06:46 (permalink)
                    0
                     


                    Cuộc hí trường

                     
                    Đã biết trăm năm cuộc hí trường
                    Đời người mỏng tựa lớp hơi sương
                    Cỏ khâu vùi lấp, đâu vầng nguyệt
                    Xương trắng còn trơ dưới ánh dương
                    Khanh tướng, công hầu xây biển máu
                    Lê dân, trăm họ gánh tang thương
                    Nồi kê đã chín sao còn ngủ
                    Xáo thịt, nhồi da để đoạn trường
                    Chu Hà
                    quehuongal 10.05.2008 08:17:19 (permalink)
                    0



                    Thương Người Ngẫm Lại Thương Thân
                    (Thương về các nạn nhân sóng thần ở Indonesia và bão lụt ở Myanmar)

                    Nhà trôi
                    Vách nát ngổn ngang
                    Trẻ thơ vô tội
                    Bãi hoang xác đầy
                    Chết còn nằm vắt trên cây
                    Sống, ngơ ngơ ngác
                    Lạc bầy
                    Hãi kinh
                    Vói tay…cố bới thâm tình
                    Biển sâu lồng lộn
                    Bóng hình biệt tăm
                    Phải chăng trong giấc mơ lầm
                    Véo xem, sao nhói tận tâm thế này
                    Thế gian lắm cảnh đọa đày
                    Bom người,
                    động đất
                    Bão giông, sóng thần
                    Thương người…
                    Ngẫm lại thương thân

                    Quê tôi tang tóc
                    …Cũng ngần ấy thôi!

                    Chu Hà

                    *  Cảnh tang tóc ở Birmanie mới đây, thật quá thương tâm, cho QH ké than thở với Chu Hà tí

                    Than

                    Rừng xanh
                    khóc ngất bên đồi
                    Thương mình giờ đã
                    tan rồi mộng mơ
                    Hôm qua
                    còn hát vu vơ
                    Mà nay ngả gục
                    trên bờ tang thương
                    Phố làng
                    như bãi chiến trường
                    Xác theo ngọn gió lạc đường
                    về đâu
                    Thiên tai gieo rắc
                    cơn sầu
                    Người còn ở lại
                    ươm mầu
                    nhớ thương

                    Qhal 100508

                    quehuongal 10.05.2008 08:45:55 (permalink)
                    0
                    Quanh Tôi

                    Em tôi đứng hát bên ghềnh
                    Lời ca theo nhịp sóng rền ngoài khơi
                    Mẹ tôi khấn nguyện cho đời
                    Xin bình yên mãi lạy Trời xót thương
                    Cha tôi cày dưới ruộng nương
                    Lưng trần phơi nắng cùng hương ruộng đồng
                     
                    Chị tôi mai sẽ theo chồng
                    Nghe con bìm bịp nao lòng xuân xanh
                    Anh tôi vai áo mỏng manh
                    Theo rừng sông núi đấu tranh kiên cường
                    Giữ gìn đất nước quê hương
                    Mơ giòng lịch sử ngàn chương giống nòi
                     
                    Bỗng đâu... sấm giật liên hồi
                    Kìa cơn bão tố cuốn trôi cửa nhà
                    Giặc tràn biên ải từ xa
                    Ruộng đồng phút chốc hóa là bể dâu
                    Mẹ tôi thức trắng canh thâu
                    Thương cha tần tảo bạc đầu chẳng hay
                     
                    Chị tôi duyên chẳng tròn đầy
                    Nên đôi gò má lại gầy thêm hơn
                    Em tôi còn tuổi trăng non
                    Tự dưng mất tiếng cười giòn trẻ thơ
                    Anh tôi giả mặt dại khờ
                    Học nghề vẽ máu lên cờ để yêu !
                    ......
                    Hoa lòng vụt nở ban chiều
                    Trăm năm hỏi có bấy nhiêu tuổi buồn !?
                     
                    QHal
                    10/05/2008
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2008 08:47:00 bởi quehuongal >
                    HanSiNguyen 10.05.2008 08:51:08 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Chu Ha
                     

                    Cõi Ta Cõi Người

                    Cõi ta, hay cõi của người ta
                    Nhà ở phương mô, mãi bảo nhà
                    Mộng vói cung Hằng trêu bóng nguyệt
                    Mơ trèo phủ Quế bỡn hồn hoa
                    Phù vân vạn kiếp trôi tầng lớp
                    Lầu các xương khô lợp mấy tòa
                    Ai đãi tro tàn, tra cát bụi
                    Ta thèm hóa bướm, rượu ta pha
                     
                    Chu Ha
                     


                     
                    Nghe Bích Ngọc diễn ngâm nè bậu ui :
                     
                     
                    :):):)

                     
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 31 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 462 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9