Góc đời
chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
TocNguyet
Nghịch họa Góc đời
Nghèo đâu phải tội hỡi người ơi
Sướng, khổ, cơ hàn, đã ghé tôi
Có lúc khoai sùng thèm nhỏ dãi
Đôi khi gạo hẩm thử đua đòi
Mồ hôi trộn muối vương trên mắt
Nước mắt thay canh mặn thấm môi
Nếu chẳng gian nan sao hiểu thấu
Nghĩa tình hạt muối cắn làm đôi
Chu Hà