GHÉT ANH GHÊ
Ghét anh ghê để Nhỏ ngồi mong đợi
Suy nghĩ hoài chẳng biết gọi ra sao
Viết thế nào cho ngôn ngữ đừng nao
Tay gõ phiếm lòng xôn xao chi lạ
Ghét anh ghê cả buổi chiều trong dạ
Cứ ngẫn tìm hình bóng đã đi rong
Lời hò hẹn khuôn ô không bỏ trống
Nên chữ buồn đuổi mộng trốn đi xa
Ghét anh ghê bao câu nói thiết tha
Chừ đâu mất chỉ còn là nhạt nhẻo
Hỏi sao lòng không lạnh lẽo từ yêu
Còn than thở lắm chi điều nhung nhớ
Ghét anh ghê để duyên tình dang dỡ
Chưa bắt đầu mầm đã vỡ màu tương
Cọng héo sầu vàng ươm nhánh đau thương
Vươn khắc khoải trong đêm sương buốt giá
Ghét anh ghê cứ chuyện trò dã lả
Nghĩa thật thà anh đã hóa trò chơi
Bỏ tình cảm chơi vơi giòng bến đợi
Thì thôi thì đừng hỏi nữa mà chi
Ghét anh ghê nhiều khi không muốn nghĩ
Nhưng tận cùng tâm ý quấn quyện nhau
Bảo quên mau cho hồn khâu hy vọng
Nhưng chỉ đành để nghe mộng tự xa
Tịnh Tâm 2-3-09
Originally Posted by
T.A. Bài thơ không ngủ
Thơ trong mạng có bao giờ đi ngủ
Sợ người yêu bất chợt bỏ cuộc chơi
Vần lồng lộn trong hư ảo để rồi
Đêm thức trắng ru ngu ngơ tình tự!
Thơ đơm hạt từ giọt thương ai nhỏ
Trắng đêm đen đánh thức mộng tơ duyên
Vần thơ khóc tình vất vưởng tật nguyền
Thơ không ngủ say tình buồn đọng giọt!
Thơ đan mơ ươm mầm thành trái ngọt
Nhờ nắng hạ, mưa thu, gió xuân nồng
Vần lãng mạn đỏ thắm một trời đông
Thơ quên ngủ nhảy vui nhịp ân ái!
Đến bây giờ trời trong màu nắng mãi
Cả đêm dài sáng trắng sợi trăng mơ
Thơ không cần nhắm mắt tránh dại khờ
Thơ không ngủ theo vòng quay mạng ảo…
T.A. 2/3/2009
BÀI THƠ KHÔNG NGỦ (2)
Thơ thổn thức có bao giờ được ngủ
Vần cứ say theo điệu vủ mê hồn
Ngày nhung nhớ đêm bồn chồn lẫn lộn
Phút đợi chờ những ngôn ngữ yêu thương
Như héo hắt từng giờ vương trên mắt
Trông ngóng tìm câu gọi nhắt tên nhau
Thơ họa nét quyện vào sâu cùng tận
Để nghe lòng hòa hương mật ngọt ngào
Thơ tình tự tả vần trao duyên mộng
Dù bốn mùa Xuân, Hạ, đến Thu, Đông
Dù thời tiếc có đổi vòng thay bến
Nghĩa trong tim càng bền vững thêm hơn
Dẫu là mạng nhưng lời còn tha thiết
Nên bài thơ không biết ngủ bao giờ
Hoài da diết tìm sợi tơ óng mượt
Kết nhau thành tấm vãi ước mộng mơ
Tịnh Tâm 2-3-09