NHỮNG VẦN THƠ KỶ NIỆM
CUỘC ĐỜI ƠI !!
Tít tắc thời gian đã mấy năm
Mấy năm chuyên chở nỗi đau ngầm
Âm thầm chịu đựng đời lệ thắm
Một góc trời riêng đẩm mưa thăm
Một lần đau đớn trăm lần sợ
Bước tới thụt lui vờ quạng hồn
Ngại ngần dấu vết còn vướng đọng
Thương tổn thẹo lòng chưa thể phai
Nhiều lần ao ước mộng ngày mai
Quá khứ vùi chôn mở tương lai
Đón nhận tình yêu từ người lại
Thoát qua cửa ải khổ đọa đày
Nhưng rồi nghiệp sợ cứ dạng dày
Ép trái tim tơi ngõ lội lầy
Muốn quên thì nhớ càng kéo đến
Cố bỏ sầu vương quến thật dầy
Cuộc đời ơi hỡi cuộc đời cay
Bao giờ sầu muộn của tháng ngày
Sẽ biến tan ra niềm vui vẻ
Hóa trái tim nồng tựu về xây
Tịnh Tâm
NGÀY ANH ĐẾN
Ngày anh đến mùa Xuân tươi rực rỡ
Hồn nở hoa vui như mở hội lòng
Những nét sầu trên khoé mắt vơi đong
Niềm hớn hở thi nhau hồng lên má
Ngày anh đến tình về như nắng Hạ
Ấp cõi lòng xanh hương mạ mượt mà
Hạt tình yêu vươn lên theo nắng phả
Tỏa ngát đời trên tất cả tình ca
Ngày anh đến lối hoang đà nhộn nhịp
Chim hót mừng những khúc điệp xôn xao
Vàng mùa Thu lá nôn nao màu áo
Chúc phúc mình...tình hoàn hảo đỉnh yêu
Ngày anh đến nắng mùa Đông ngập chiếu
Sưởi nồng nàn lên thân liểu cô đơn
Tim chợt ấm hồn xanh mơn...đau đớn
Đã tiêu dần nhờ hạt nắng phương anh
Tịnh Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2021 23:09:09 bởi T.A. >
NGÀY ANH ĐẾN (2)
Ngày anh đến tình thôi còn than thở
Gió heo mây về ngang ngõ vu vơ
Màng sương đọng hòa tan theo... mắc cỡ
Chút duyên nồng thắm lên má ngẩn ngơ
Ngày anh đến tưởng chừng hờ hững lắm
Tưởng rong rêu đã xanh tẩm bao năm
Không còn vang...nhịp yêu trầm ngâm lắm
Em đâu ngờ tình chợt sống dậy ngầm
Ngày anh đến bờ âm thầm huyên náo
Rộn ràng tim đôi chân sáo nôn nao
Đôi khoé mắt long lanh màu huyền ảo
Trái tim hồng xao xuyến mộng xôn xao
Ngày anh đến ngôn ngữ trao hương vị
Mật ngọt ngào trên môi mọng thắm si
Hương thương nhớ chợt tỏa lan tâm trí
Chữ tương tư hình như dí hồn thi
Ngày anh đến êm đềm ghi vào mộng
Nhật ký lòng em nắn nót chữ hồng
Ép từng trang xin tình yêu đừng mỏng
Đến tình cờ... chợt nổ vỡ ước mong
Tịnh Tâm
CHỜ ĐỢI
Cảm ơn anh đã từng đêm
Không buồn chờ đợi bên thềm nhớ nhung
Tình anh một dạ thủy chung
Thì đâu ai nỡ không chùn lòng thương
Anh ơi ! hạnh phúc gieo hương
Tình rồi sẽ đẹp... phố phường sắc hoa
Hai bên đường... sẽ những là
Cầu hoa bông pháo mừng ta bước về
Mây trời sáng rực màu che
Chiếu hồng trên lối sơn khê rạng ngời
Bàn tay ta nắm cuộc đời
Cùng vui đón nhận cả trời thương yêu
Em, Anh vui sớm trưa chiều
Bên nhau quấn quít chia điều cảm thông
Sướng, khổ san xẽ trong lòng
Vẹn tròn tình nghĩa ấm nồng trao nhau
Tịnh Tâm
VẪN LÀ
Vẫn là kỷ niệm thương thương
Đong trên môi mọng giọt sương ái tình
Vẫn là hình bóng đôi mình
Chia nhau ánh mắt lung linh sao trời
Vẫn em, anh mĩm nụ cười
Gật đầu hạnh phúc tuyệt vời bên nhau
Vẫn là hơi ấm truyền trao
Bàn tay nắm lấy đỉnh cao cuộc đời
Tình yêu trọn vẹn ngời ngời
Sáng trong thanh khiết không lời dối gian
Kề vai chung bước đường trần
Vui say trên trái địa đàng ngát hương
Vẫn yêu sâu đậm không vương
Nỗi đau xóa hết tình thương kéo về
Vẫn là mình giữ lời thề
Bốn mùa hoa nở cận kề xẽ san
Tình ta mãi mãi rộn vang
Nhịp yêu trong trái tim càng sắc son
Tịnh Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2022 23:12:40 bởi T.A. >
VẪN LÀ (2)
Vẫn là giọng nói ấm lòng
Nghe như tha thiết mặn nồng gởi trao
Trái tim bỗng chợt xôn xao
Hồn nghe có chút nao nao ánh hồng
Vẫn là thơ viết thật lòng
Ngôn từ trải xuống bao dòng êm êm
Vẫn em ngồi đọc đêm đêm
Từng hàng từng chữ gợi mềm bờ mi
Vẫn là khuyến khích dòng thi
Gởi tâm thanh tịnh cùng tri âm người
Vẫn hoài xin gởi một lời
Mãi anh trong trái tim đời của em
Tịnh Tâm
NGÀY NẮNG
Ngày nắng bên anh có vui không?
Có vang rộn tiếng ở trong lòng
Có nghe nhịp đập nồng trong máu
Hay là thương nhớ vẫn về đong
Ngày nắng bên em dòng mây xám
Che lấp khung trời ảm đạm đen
Buông sầu lên mắt phiền ngự bám
Nức nở mà nghe cảm xúc chen
Ngày nắng bên anh men tình ái?
Có nồng hương vị ngây ngất say
Có xây mộng ước... đời mãi mãi
Bên cạnh người thương sống lâu dài
Ngày nắng bên em ngày vẫn buồn
Vẫn hoài hy vọng...nguồn yêu đương
Đừng suối lệ tuôn giòng giòng chảy
Đừng để trái lòng dậy tổn thương
Ngày nắng hai bên dường như khác
Anh vui em khóc lạc lối tìm
Làm sao chia sẻ được nỗi niềm
Người nhớ người quên...lời phai nhạt
Tịnh Tâm
Ngày Nắng
Cali sợi nắng nhẹ như không
Đông về gieo chút lạnh vào lòng
Gió im cho tim ru dòng máu
Ngày nắng đưa thương nhớ về đong
Nhớ mãi mắt nai đọng mây xám
Phảng phất trong thơ chút vần đen
Thương hoài giọt lệ loà son tím
Ngày nắng Cali cảm thơ em
Nhớ rồi bài thơ ươm tình ái
Nhớ thơ vật vờ giấc mê say
Thương rồi lời yêu đương tình tứ
Thương cả nàng thơ lẫn duyên hài
Ngày nắng Cali đọng nét buồn
Chân trời chê nắng nhạt màu thương
Mây lẻ loi trôi theo gió nhẹ
Như tội hai đầu đứt yêu đương...
Ngày nắng bên em có vậy không?
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2022 05:45:33 bởi T.A. >
DẠ VÂNG
Dạ vâng cuộc sống đơn sơ
Mà sao hạnh phúc mờ trong trang đời
Bao năm tháng đuổi hụt hơi
Vẫn chưa tìm được người thương thật lòng
Dạ vâng cây khổ đồng đồng
Trổ đầy trên những giọt ròng chảy tuôn
Đoá sầu héo nụ rơi buông
Rớt theo cay đắng thắm buồng hạt đau
Dạ vâng vui khổ gần nhau
Chỉ trong gan tất mà sao biệt rời
Nỗi sầu không gọi không mời
Mà như xuất hiện không rơi một giờ
Dạ vâng vui thật dại khờ
Tâm chờ tâm đợi vẫn hờ hững xa
Để cho mộng cứ xót xa
Rung lên từng đoạn vỡ oà giòng châu
Dạ vâng tình cảm em cầu
Dường như chỉ có một màu đậm đen
Dường như hạnh phúc chưa quen
Nên chưa chịu đến cho tên bạc đầu
Tịnh Tâm
EM VỀ
Em về ghép mấy trang thơ
Từ xưa cho tới bây giờ chưa xong
Mỗi ngày thơ cứ chất chồng
Thơ buồn cứ tiếp nối giòng sông tương
Em về góp mộng sầu vương
Viết lên kỷ niệm đau thường ghé ngang
Nét nghiêng nét ngã mực lan
Loang trên giấy trắng sang trang thắm nhoè
Em về nhặt chữ vàng hoe
Úa màu nhung nhớ đời se nụ sầu
Mối tình vừa mới bắt đầu
Đã nghe cay đắng giăng sâu tâm hồn
Em về gói lại hao mòn
Để đêm không thức giấc còn bình yên
Xóa đi bao nỗi muộn phiền
Đang âm thầm kết giữa triền đồi mơ
Em về bỏ hết mong chờ
Để thôi ngớ ngẩn quanh bờ mắt nâu
Tình đi em có khẩn cầu
Cũng đâu nhận lại được bầu yên vui
Em về trả nốt bùi ngùi
Xuống trang giấy mỏng đốt thui tro tàn
Mong tim được lại rộn ràng
Của ngày xưa đó chưa bàng hoàng đau
Em về hái ánh trăng sao
Làm đuốt soi lối hôm nao dại khờ
Tung tăng vui nhảy ngây thơ
Chỉ vui không có chút tơ rối lòng
Tịnh Tâm
Anh Về
Làm sao trả nợ tình thơ?
Bài xưa dang dở bao giờ mới xong!
Sao thành duyên nghĩa vợ chồng?
Vì lời mộng mị chỉ hồng sợi tương!
Xa rồi thơ mãi vấn vương
Mối tình thơ mộng bước đường sang ngang!
Sao ngăn lệ đắng đừng lan
Sầu loang giấy trắng, buồn trang thơ nhòe?
Anh về đem nắng vàng hoe
Ấm lòng nhung nhớ câu thơ ru sầu
Cho nhau tâm sự mở đầu
Ai tri âm đó ghi sâu trong hồn
Anh về đem ánh sao hôm
Ru đêm cho khỏi hao mòn bình yên
Ru em nhẹ mỗi ưu phiền
Ai tri kỷ đó chung triền bờ mơ
Anh về theo bóng nàng thơ
Em về còn nhớ đường ai mong chờ?
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2022 07:27:05 bởi T.A. >
GỞI LẠI VỀ ANH
Gởi lại về anh những thiết tha
Gởi hương nồng ái ... giọt mặn mà
Đêm thường mộng tưởng ... ôm thương nhớ
Gởi tấm thơ lòng ... gió thu qua
Gởi anh tình cảm xa phương đó
Gởi mật trong lời ngỏ yêu đương
Gởi lòng mãi mãi về nơi ấy
Dẩu biết rằng ta hai ngả đường
Gởi lại về anh hướng mây chiều
Em vẽ lời yêu miêu tả điều
Tình em vời vợi đan theo gió
Gởi gấm cho anh... nhớ nhung nhiều
Tịnh Tâm
Thơ Em
Thơ em nồng nàn tình thiết tha
Thoảng buồn một chuỗI lệ mặm mà
Ru hồn bạn đọc niềm thương nhớ
Thơ lòng tiễn biệt mùa thu qua
Thơ em truyền cảm hồn anh đó!
Ngọt ngào từng chữ tả yêu đương
Tương tư ngọn bút trời xa ấy
Đã viết trong anh vần ngọt đường
Thơ em khuấy động đám mây chiều
Vật vã hồn anh chốn tịch liêu
Mong chờ thơ em trong mộng gió
Mong câu thương nhớ nhiều...thật nhiều...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2022 05:46:50 bởi T.A. >
RU ĐỜI
À ơi tiếng vọng ru hời
Đong đưa thời khắc cuộc đời đau thương
Nhìn người sống cảnh thê lương
Nhìn ta cảm giác lệ vương cùng đời
Bao giờ cho hết tả tơi
Những ngày tháng mộng về mời nụ xuân
Bao giờ cảnh sống gian truân
Thôi còn đè nặng lên thân con người
Bao giờ ngọt mật pha lời
Thương yêu cho thật ... giả thời tránh xa
Bao giờ hương phấn mượt mà
Ngát thơm từng cánh ngọc ngà thế nhân
À ơi tiếng hát lâng lâng
Dịu êm, êm dịu dưới màng trời xanh
Mắt hiền hoà lẫn long lanh
Sáng trong lóng lánh thanh thanh cõi hồn
Bình minh sắc thái tươi hồng
Hoàng hôn rực sáng ánh nồng vào tim
Bình yên về ngự mơ đêm
Nhịp điều hơi thở môi mềm thắm xinh
Đời toàn thấy cảnh quang vinh
Sầu chôn khổ biến lặng thinh cội buồn
Mong đời mãi mãi như chuông
Vang trong thánh thót nhẹ buông thả lòng
Tịnh Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2022 00:34:33 bởi T.A. >
KHUYÊN NGƯỜI
Vài hàng gởi gấm cho người
Tuy là ngắn gọn nhưng lời thật tâm
Khuyên người xin chớ tự châm
Vào đời những nỗi đau ngầm khổ thân
Cuộc đời vốn đã lầm than
Hãy vươn lên sống dù trang mộng lòng
Có buồn có khổ ráng gồng
Cho qua khỏi cảnh nhạt nồng hương phai
Người ơi ! đời có ngắn dài
Biết đâu con số tạo quay vòng tròn
Phận sầu biến đổi hao mòn
Tâm vơi cay đắng tình choàng niềm vui
Đừng ôm mình giấu bước lùi
Chôn vùi tình cảm buông xuôi riêng mình
Mặc cảm xua bỏ đừng rinh
Tự ta phấn đấu để chinh phục đời
Tương lai môi nở nụ cươi
Sống cho lành mạnh tiếp thời gian trôi
Dẩu tình luôn có thay ngôi
Nhưng ta đứng vững đấp bồi trái tim
Rồi ngày mai sẽ rất êm
Đường yêu nở rộ tăng thêm nồng nàn
Rộn vang theo tiếng cung đàn
Hát mừng hạnh phúc giữa tràng pháo hoa
Tịnh Tâm
MÙA TẾT
Em âm thầm ngồi nghe lòng rạn nứt
Mùa tết về tim lại nhức anh ơi
Người xôn xao mừng nhau lời chúc mới
Tiếng vui mừng cầu năm tới hạnh thông
Em lặng lẽ cuộn mình trong góc nhỏ
Nhìn sao trời tìm hướng có dáng anh
Đôi hàng mi lệ sóng sánh lan nhanh
Thương quá khứ tình vừa xanh vội úa
Anh bây chừ yên phận giữa hư không
Em gánh vác nỗi niềm chông chênh quá
Có đôi lần muốn quên bỗng xót xa
Kéo về ngực... trái châu sa lã chã
Mùa tết này mấy mùa xa anh nhỉ
Sao trong em như vừa chỉ hôm qua
Thời gian chạy bỏ lùi ta thật khá
Nhưng sao lòng chữ nghiệt ngã gần bên
Dường như tình còn bấp bênh chưa dứt
Dĩ vãng xưa còn thao thức trong tim
Còn trổi dậy những giọt mềm dư đếm
Thắm ướt hồn giữa đêm tối canh khuya
Anh có biết nỗi chia lìa thương nhớ
Thường quay quanh nhắc nhở ở tim em
Tịnh Tâm
DẬY ĐI
Anh _ Bình minh ló dạng nơi xa
Anh ơi mau dậy ngắm quà trời ban
Đẹp ghê anh ạ sắc vàng
Sáng tươi óng ánh dịu dàng trời xanh
Dậy đi nghe tiếng chim lành
Líu lo nhảy hót trên cành sớm mai
Dậy đi đêm đã tới ngày
Cùng em chia sẻ từng giây phút này
Ngoài vườn hoa nở sum vầy
Chen nhau trổ nhụy vẹn đầy hương thơm
Xuân về nắng ấm bao ôm
Lên từng hoa lá cỏ gom sức hồng
Mượt mà những cọng xanh non
Vươn lên sức sống hân hoan với đời
Anh ơi dậy để nhìn trời
Tỏa lang ánh sáng gọi mời hồn xuân
Ngày lên mùa Tết bâng khuâng
Rộn ràng vang tiếng tơ ngân địa đàng
Thánh thót giọng hót oanh vàng
Chào mừng buối sớm sương màn còn giăng
Dậy nghe lòng rộn tiếng đàn
Vui như ngày hội dâng tràn mắt môi
Nụ cười tha thiết xinh thôi
Thắm càng thêm thắm trên môi rỡ ràng
Tịnh Tâm
HỒN THƠ
Nhờ có anh mà hồn thơ em có
Vì nỗi đau mà nó đã hiện thành
Và thương yêu cũng dành không ít chổ
Tràn cả hồn trăn trở giọt long lanh
Thơ em viết chữ còn xanh màu mực
Còn đậm đà còn nhức nhói con tim
Chỉ ngôn ngữ mà ngày đêm thổn thức
Vui, Buồn, Sướng, Khổ, Uất Ức lần thêm
Em cố gắng cho giòng mềm đừng chảy
Đừng lắm lem trên trang giấy muộn phiền
Nhưng đành chịu vì thơ liền kí ức
Hồn nghĩ tim nghẹn lệ chực chờ gõ tiếng
Nói là thôi mà nghiêng ngã nỗi sầu
Cái tên quên chao ôi sao mà khó
Muốn bỏ hồn thơ để không khổ trong đầu
Quay gót đi nát nhầu vây trí nhớ
Cũng bỡi tại anh, em lỡ một giấc mơ
Cũng bỡi tại anh, hồn thơ em nặng trỉu
Cũng bỡi tại anh, những chiều buồn dang dỡ
Em lủi thủi một mình nơi ngõ vắng quạnh hiu
Tịnh Tâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: