NHỮNG VẦN THƠ KỶ NIỆM
LẠNH
Đêm ni đêm nữa rồi đêm
Lạnh choàng cái lạnh càng thêm buốt lòng
Thời gian trôi mấy gánh gồng
Để cho sầu mãi chất chồng buồn lên
Chao ôi cái nỗi lênh đênh
Nát tan trăm mối mình ênh tơ vò
Đắng cay ai hiểu được cho
Chỉ trong cái lạnh biết co chỉ mình
Dĩ vãng như cố vô tình
Ghép ai bóng đó cho hình này đơn
Xót rồi lại xót về mơn
Cho cay khóe mắt cho hờn giận môi
Tịnh Tâm
VIẾT VỘI
Trên bàn phiếm đôi hàng thơ viết vội
Gỡi cho người nơi chốn gọi xa xăm
Dấu vết xưa kỹ niệm vẫn âm thầm
Câu trăn trở còn ngấm ngầm trong dạ
Hai phương hướng định đời còn rẽ ngã
Cho nỗi sầu vất vã mãi chưa thôi
Tình nồng đó mà sao ...lạ ...tim côi
Ngày khắc khoải đêm hằn thoi thúc nhớ
Tịnh Tâm
THẢ XUỐNG
Gỡi ai đó một chút lòng
Chút thôi mà nặng chữ nồng trong tim
Viết để thả xuống nỗi niềm
Giữ trong thầm lặng im lìm tháng năm
Gỡi ai đó người xa xăm
Ở nơi chốn ấy có thầm nhớ không ?
Có chờ có đợi có mong ?
Có bao giờ cảm thấy hồn đơn côi
Em chốn nì tuy xa xôi
Mà trong cảm giác có đôi rất gần
Có nhiều khi dạ bần thần
Tưởng ai nơi đó quanh quần nơi đây
Chợt đôi giòng lệ nghe cay
Thắm đuôi khóe mắt quắt quay lòng này
Chao ôi hiện hữu của ngày
Mà như đêm xuống nặng gầy tâm tư
Tịnh Tâm
Thả Xuống
Thơ buồn rung động nỗi lòng
Có thêm chữ nhớ thêm nồng con tim
Chia đôi thầm lặng đôi niềm
Vẫn mong ai gởi, vẫn tìm bao năm
Xin ai thôi giọt xa xăm
Nhòe thơ đang tím tâm thần biết không?
Tình thơ vạn kiếp còn mong
Ai cho chữ nhớ mớm hồn đơn côi
Mạng ảo nào có xa xôi
Đôi tay thả xuống vần đôi thêm gần
Say thơ say nhịp ái ân
Thơ ai thả xuống bần thần cả đây!
Xin ai thôi giọt đắng cay
Mỗi khi nếm lại lệ say lòng này
Gởi ai tia nắng của ngày
Cho đêm thả xuống thơ ngây ngất hồn...
T.A,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2022 22:21:50 bởi T.A. >
NGÀY THÁNG ĐÓ
Trên phố ảo đôi lần mong với nhớ
Nỗi đợi chờ trăn trở phút giây qua
Để hờn giận ngấm ngầm chữ xót xa
Từng ngày đi là cả một trời đau
Ngày tháng đó tưởng chừng như giông bão
Nó xoáy hồn chao đão những lời sâu
Khi ngọt ngào khi hờ hững từng câu
Mà thương nhớ vẫn không sao dứt được
Trên phố ảo em dạo đi từng bước
Có vui buồn cũng xuôi ngược nhiều khi
Có lắm lúc cũng muốn quên không nghĩ
Mà sao lòng còn ầm ỉ khó xa
Tịnh Tâm
DÒNG THƯ NGÀY ẤY
Anh chừ chắc đã quên rồi
Dòng thư ngày ấy bồi hồi còn đây
Nợ duyên ai khiến xuôi ngày
Cho mình trao gỡi rồi say ngất lòng
Để đêm xây giấc mộng hồng
Ước bàn tay đó cùng đòng tay đây
Dìu nhau hết trọn đời này
Buồn vui khổ sướng cùng cay cùng cười
Ai ngờ chưa bước chung đời
Tay chưa kịp dắt mình rời xa nhau
Giấc mơ chưa trọn canh thâu
Vội tan biến mất giữa màu đêm đen
Vì đâu buồn đến lấn chen
Cho tim cứ mãi hờn ghen số phần
Em cũng đã cố mấy lần
Ráng chôn vùi xuống những ngần ấy đau
Dòng thư ngày ấy còn sâu
Còn in đậm chữ thương nhau thưở nào
Làm sao anh hỡi làm sao ?
Cho em quên được lời trao ban đầu
Tịnh Tâm
BẾN NHỚ
Lặng lẽ bước đi về nơi bến nhớ
Những ngôn từ bỡ ngỡ tưởng như quên
Nào ngờ đâu càng dò lâu càng đến
Bến khôn cùng của mệnh số xót xa
Mấy lần qua bao lần giọt châu sa
Cho bến nhớ vỡ òa trong đơn lẽ
Em thầm gọi ...và gọi tên thật khẽ
Sợ tiếng vang làm kẻ rẽ chia hai
Ôi bến nhớ nơi em đến hao gầy
Cho từng ngày quắt quay đôi giòng lạc
Rơi xuống giấy thắm vào hồn chữ nhạt
Mà cùng sâu rất đậm chất đau thương
Tịnh Tâm
CHỜ
Một chút mộng một chút mơ
Một chút nhớ nhớ trên bờ mi cay
Một chút ấy mà nghe say
Mà nghe trong mộng như chờ như mong
Một chút đắng một chút nồng
Một chút lây lất một chút dòng tâm tư
Một chút ngây ngất cho dư
Để cho âm hưởng ngôn từ thắm hơn
Tịnh Tâm
Đợi
Xưa chia chút mộng chút mơ
Nay còn chút nhớ nhớ mùi lệ cay
Một chút thôi giữa cơn say
Mặm mà nỗi đợi đợi ngày, tháng mong
Xưa chia chút đắng chút nồng
Nay còn ngây ngất tơ hồng trong thơ
Chút đợi giữa chốn ảo hư
Mà như trong mộng ngàn thu với người...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2022 02:49:30 bởi T.A. >
PHẢI LÀM SAO
Thư viết vội nhưng rồi không dám gỡi
Giấu vào trong của ngăn đợi yêu thương
Sợ vô tình tim lại vướn chữ tương
Nên ép vội vào hồn sương khói mộng
Phải làm sao ? để viết được chữ không
Vào trang giấy em lồng bao mơ ước
Phải làm sao ? cho mi đừng mọng ướt
Những khi ngòi bút lướt xuống trang thư
Phải làm sao ? cho yêu dấu ngôn từ
Đừng lạc bước đi vào hư mộng ảo
Phải làm sao ? nỗi đau đừng cào cáu
Khi thư đi và lại thấu hiểu nhau
Tịnh Tâm
NÓI LÀM SAO ?
Nói làm sao đủ cho vừa
Lời mênh mang nhẹ đừng thừa tiếng yêu
Đừng như ngọn gió đưa diều
Vút cao rồi lại rớt theo gió ngừng
Nói làm sao đủ vui mừng
Đủ nghe tim nhộn run run trong lòng
Đừng như tiếng sao ru nồng
Rồi im bặt tiếng nghe hồn cô đơn
Nói làm sao đủ đừng hờn
Cho tâm đừng giận tình hơn lúc thường
Bình bình lặng lặng mà thương
Mà yêu quấn quít dẫu đường cách xa
Nói làm sao đủ gọi là ....
Tình chung thủy với đậm đà không phai
Nói làm sao hỡi tương lai
Nghĩ rồi lại nghĩ lời say đâu tình
Tịnh Tâm
DẤU YÊU
Dấu yêu ơi ! ngày tháng dầy kỹ niệm
Những vui buồn ngọt lịm vẫn chưa tan
Dẫu thời gian đi qua đời quên lãng
Trái tim nồng còn chan chứa niềm thương
Dấu yêu ơi ! chuyện đời xoay đổi hướng
Em vẫn hoài ôm ấp tưởng tình xa
Bao ngôn ngữ vun đầy nghĩa thiết tha
Chưa lần vơi chưa phôi pha mộng ước
Dấu yêu ơi ! như bao lần lúc trước
Em vẽ tình cho mượt thắm yêu thương
Cho ngọt ngào dấu ái tỏa ngát hương
Lời tình tự ấm hồn luôn đậm mãi
Tịnh Tâm
GIẤC MỘNG
Lần theo nỗi nhớ trong tim
Vào trong giấc mộng êm đềm gọi anh
Tiếng xa xưa ấy vẫn dành
Dấu yêu tha thiết trong lành không phai
Ơi anh giấc mộng nồng say
Đưa mơ vào cảnh của ngày thần tiên
Ngày xưa ấy rất hồn nhiên
Nụ cười luôn nỡ muộn phiền chưa thăm
Ngày ước mộng rất âm thầm
Rất ngây ngô những lời trăm năm thề
Ở trong tâm cứ cận kề
Là thương yêu phũ lấy về nơi tim
Và như thế trôi qua êm
Tưởng như mãi mãi hoa mềm nỡ môi
Rồi bỗng chốc giấc mộng côi
Bừng đôi mắt dậy thôi rồi chỉ mơ
Tịnh Tâm
CÓ PHẢI ANH
Có phải anh vừa về trong giấc mộng
Có phải anh vừa lay động tim em
Cho thao thức gọi hồn xao ngọt lịm
Cho tiếng yêu hôm nào êm đềm đó
Tưởng như chừng quên mất dẫu là mơ
Có phải anh hững hờ trong thinh lặng
Để em chờ trông ngống rối sầu giăng
Nỗi xót xa ngày nào vẫn còn đây
Nào đã hết mà còn đó hao gầy
Câu dấu ái đọa đày tâm ngày tháng
Có phải anh người làm tim mang nặng
chuyện tình buồn trên từng chặng em đi
Tịnh Tâm
NGHE THƯƠNG
Rồi tan biến trong làn khói mõng
Chợt nghe thương lạc lõng vô cùng
Lời ai đó hẹn ước chung
Mà sao nghe cả lạnh lùng vây quanh
Rồi cay đắng tìm đến thật nhanh
Nỗi sầu dâng mắt long lanh nhỏ
Hai hàng buồn như hiểu rõ
Hạnh phúc an bài lúc có lúc không
Rồi ngày tháng cứ thế xoay vòng
Như hình nộm trống không hồn
Mặc cho định mệnh méo tròn
Không còn cảm giác héo hon chẵng màn
Rồi một ngày vang vội tiếng than
Nhìn quanh nhìn quẫn đến ngỡ ngàng
xót xa cho cảnh bẽ bàng
Nỗi đau đôn đấp thành tang nấm mồ
Tịnh Tâm
PHÔI PHA
Ngày mai hai nẽo đường xa
Chuyện buồn thôi để phôi pha theo ngày
Thời gian xóa hết đắng cay
Quay đi cứ mặc hao gầy đừng mang
Cố bước qua khỏi gian nan
Rồi thì cũng sẽ vượt sang yên bình
Chuyện xưa của bóng với hình
Coi như kỹ niệm để mình làm quen
Thế gian nơi chốn bon chen
Muộn phiền là chổ hờn ghen cuộc đời
Thả buông nhẹ tiếng nhẹ lời
Thì là hạnh phúc nụ cười về môi
Tịnh Tâm
Phôi Pha
Bài thơ chết lịm đường xa
Nỗi buồn cũng đã phôi pha với ngày
Tình si vương vấn giọt cay
Hỏi người viễn xứ đọa đầy còn mang?
Thơ nào đưa cảnh gian nan
Thơ nào sáo động bình an mộng tình
Giờ phôi pha một bóng hình
Hỏi người còn nhớ ngày mình mới quen?
Thơ đâu mở lối hờn ghen
Thơ đâu gieo vận bon chen với đời
Giờ phôi pha tiếng ai cười
Hỏi nguời trong mộng còn lời cho nhau?
Nay thơ im chữ lả lơi
Tội người trong mộng má hồng phôi pha...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2022 00:40:01 bởi T.A. >
CÒN ĐÂY ANH
Một thuở nào đó xa rồi
Còn vươn trong trí bồi hồi trong tim
Dòng thơ ngày ấy êm đềm
Đi vào tâm nhớ cho mềm cõi mơ
Anh à xa cách nào ngờ
Chuyện xưa ai nỡ hững hờ mình xa
Còn đây bao nỗi diết da
Từng lời viết dỡ đậm đà còn in
Chưa phai ngôn ngữ của tình
Chưa vào quên lãng dẫu nghìn dặm xa
Còn đây anh ạ mặn mà
Những dòng dấu ái còn pha nồng nàn
Tịnh Tâm
Còn Đâu Em
Còn đây thơ bạc chữ rồi
Còn đây biển nhớ sóng bồi bờ tim
Tình thơ chết lặng vần im
Còn đâu dấu ái để tìm trong mơ
Lạc trong hư ảo đâu ngờ
Thời gian chia cách lu mờ tình xa
Còn đâu hạt nắng xoa da
Bài thơ tình cũ đã nhoà chữ in
Còn đâu câu đối gợi tình
Thơ ôm hiu quạnh ôn hình người xa
Còn đâu giây phút mặn mà
Thơ ta thả nhẹ vần pha tình nồng...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2022 22:55:32 bởi T.A. >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: