NHỮNG VẦN THƠ KỶ NIỆM
MƯA BUỒN
Thao thức trong lòng nhớ thương ơi
Ngày như đêm gọi lời chẵng tới
Mưa buồn lặng lẽ hạt tuôn rơi
Sầu ai góc khuất đời cô quạnh
Xót tình quay gót chạnh tim đau
Dĩ vãng nào xa tiếng gọi sầu
Lần theo số phận màu mắt biếc
Hiu hắt nỗi buồn giết long lanh
Nét gầy trên khóe mộng xoay quanh
Đời ai biết trước mãnh tình vỡ
Ghim chặc trong tim không thể gỡ
Đau hoài nhức nhói trở trăn thâu
Tịnh tâm
QUÊN
Cho quên những ước mơ
Để lòng khỏi bơ phờ
Xin đợi chờ đừng gọi
Hồn không vội đớn đau
Cho quên những muộn phiền
Dĩ vãng nào lặng yên
Giọt cay riêng khóe mắt
Quá khứ vất vã xa
Cho quên những nỗi niềm
Đắng cay thường về tìm
Ngày lẫn đêm ngất lịm
Trong nỗi khổ cô miên
Cho quên những lênh đênh
Đời đếm buồn chênh vênh
Giữa mông mênh cô quạnh
Sầu nghe lạnh sầu quanh
Tịnh Tâm
Sao Quên
Sao quên một giấc mơ
Thuở mắt xanh ngây thơ
Nhịp tim vang tiếng gọi
Dấu yêu mối tình đầu
Sao quên chút muộn phiền
Chờ mong giáng thần tiên
Mỏi mòn trông đôi mắt
Gởi gấm mối tình xa
Sao quên một nỗi niềm
Hoa si nở trong tim
Yêu thương ru giấc lịm
Đêm ngày nhớ triền miên
Sao quên kỷ niệm buồn
Khi lệ thấm hồn tôi...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2022 23:20:26 bởi T.A. >
TIẾNG THƠ
Tiếng thơ ai gọi buồn buồn
Dòng lai láng ngọt tuôn tràn dấu yêu
Dòng mơ trãi xuống mưa chiều
Dòng thương quyện lấy tiu đìu nghĩa thương
Não nề một sợi dây vươn
Thả rơi sai hướng nên tương tư lòng
Vào ra mấy buổi tan bồng
Nỗi đau quấn lại chữ mong chữ ngờ
À ơi dây vướng buông hờ
Ru cho tan giấc tình mờ xa hơn
Ru cho quên hết dỗi hờn
Cho thơ đừng gội đừng mơn hồn mềm
Tịnh Tâm
MÊNH MANG
Mênh mang một nỗi nhớ người
Lần theo tiếng sáo bên trời xa xăm
Luồng về trong cõi âm thầm
Vuốt ve sợi nhớ gợi trăm sợi buồn
À ơi vọng tiếng xa buông
Ru hồn vào mộng đem luồng vào mơ
À ơi khúc nhạc hững hờ
Ru tim thổn thức ướt mờ khóe mi
À ơi khúc hát trương chi
Ru đau vào nỗi buồn thi nhau về
À ơi ai phụ câu thề
Cho miên man nhớ tình tê tái tình
Tịnh Tâm
CHAO UI
Từ dạo nào hoa yêu vươn nỡ rộ
Mộng trong lòng như hạnh ngộ niềm vui
Ở đâu đó trong khoảnh khắc bùi ngùi
Chợt run cảm chao ui lời thương nhớ
Từ dạo nào lời thơ như nhắc nhỡ
Tên của người như mỡ ngõ trong tim
Trong giấc mơ đến rất khẽ êm đềm
Nghe xao xuyến hồn đêm reo thật nhẹ
Từ dạo nào đôi mắt thôi ngưng lệ
Nụ hoa lòng rộ vẽ sắc hương hơn
Trên đôi môi hết giận cũng thôi hờn
Mĩm miệng cười chao ui mơn hạnh phúc
Tịnh Tâm
MỘT NỬA GỠI NGƯỜI
Gỡi thương một nửa cho người
Nửa còn ở lại nghẹn lời gọi đau
Gối buồn chen giấc mộng sầu
Nhớ rơi vào giấc mơ chao đảo hồn
Người dưng ơi nửa trử dồn
Giữ mong hy vọng ngày xôn xao nào
Tình cờ như buổi ban đầu
Lá thư trao gỡi câu chào thẹn e
Chưa tròn câu nói hẹn thề
Chỉ vương vấn đã say mê trong lòng
Thời gian qua mấy lần đông
Mấy lân xuân hạ thu vòng lối đi
Dù xa mấy dặm chim di
Nửa em vẫn mãi ghi tên của người
Vẫn thao thức vẫn mong đời
Cho ngày hội ngộ chia lời thuở xưa
Tịnh Tâm
BUỒN VƯƠN
Buồn vươn lên mắt tím buồn
Dòng thư ngày ấy còn luồng trong tâm
Còn nghe trong cõi âm thầm
Nhớ nhung còn vướn theo năm tháng dài
Người xưa ơi
Dẫu thời gian có đổi thay
Tâm thư vẫn vẹn nguyên đầy không vơi
Dẫu ngôn ngữ có chơi vơi
Nhưng không hề nhạt những lời nồng xưa
Người xưa ơi
Lòng đau lắm nói sao vừa
Nói sao cho hết nghĩa chưa vẹn tròn
Anh sao hiểu chữ gầy mòn
Em ôm giữ lấy héo hon trong lòng
Người xưa ơi
Bức tâm thư chưa xuống dòng
Mà in ẩn thẩm sâu hồn không phai
Tưởng sẽ vơi mà còn say
Còn vươn vấn mãi còn dầy đậm sâu
Người xưa ơi
Đêm thổn thức với canh thâu
Biết thương quá khứ là nhầu nát tim
Biết làm sao để vùi chìm
Để không mang nặng im lìm xót xa
Em cố gắng để vượt qua
Mà không thể xóa nhớ là nhớ ơi
Càng cố quên càng gọi mời
Giọt buồn lên mắt chờ rơi người à
Tịnh Tâm
HÔM QUA
Dạ vâng ngày của hôm qua
Gọi là quá khứ cho pha nỗi sầu
Chứ nào quên được liền mau
Vết thương chưa lặn niềm đau sao lành
Hạt buồn còn đọng trên vành
Trên đôi khóe mắt còn xanh giọt sầu
Còn vương vấn hạt úa màu
Tưởng như nhung nhớ còn cào nơi tim
Chuyện hôm qua ngỡ lắng chìm
Từ trong tâm khảm chưa tìm lối ra
Cứ quanh quẫn chẵng buông tha
Vẫn như muốn gợi xót xa cho lòng
Tịnh Tâm
Hôm Qua Kỷ Niệm
Kỷ niệm êm đềm hôm qua
Vần ngây thơ mộng nhẹ pha chút sầu
Chữ thương chữ nhớ lên màu
Điểm hồng má phấn cho nhau mộng lành
Hôm qua thơ đọng trên vành
Giọt ngây ngơ mộng thêm xanh tình đầu
Tuổi hoa thơ mớm chút màu
Màu yêu màu mến chảy vào con tim
Hôm qua thơ đối còn in
Vần vu vơ mộng đắm chìm tình ta
Thời gian, khoảng cách nhạt nhoà
Vần thơ kỷ niệm xót xa đôi lòng...
Hôm qua còn lại vấn vương
Ôn thơ kỷ niệm gởi thương cho đời...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2022 22:40:07 bởi T.A. >
NGÀY XƯA
Anh ạ Xuân về rồi trước cữa
Lá xanh màu hơn nữa rồi anh
Cũng ngày tháng ấy qua nhanh
Mới đây đã đánh dấu khoanh hơn mười
Vòng đi xoay lại tiếng khóc cười
Góc tương tư cũ bên đời lại đau
Cũng trang giấy mực tím màu
Ngày xưa kết nối hai đầu gần nhau
Rồi thì phận số bạc màu
Khiến mình sai hướng chia cầu lối đi
Bức thư tình ý anh ghi
Còn trong tim mãi chẵng khi nào rời
Anh ....nỗi đau tím ngắt không lời
Em chôn giấu kín một đời không quên
Dù cho nỗi nhớ đau rên
Em ôm vào tận cùng tên mộ sầu
Tịnh Tâm
TRỞ VỀ
Lẫn lộn những buồn vui
Tâm tư rất bùi ngùi
Tới lui trở về lại
Căn nhà cũ đơn sơ
Mấy lần trăn trở qua
Mấy lần nghĩ xót xa
Rồi phôi pha tưởng đã
Nhạt rồi giọt châu sa
Nào ngờ vất vã là
Cứ như một hồn ma
Theo không tha sô ngã
Sầu ròng rã gọi ta...
Tịnh Tâm
VIẾT GÌ???
Viết gì hỡi tháng tư ơi?
Bao nhiêu thương nhớ đang bơi trong lòng
Viết gì cho lệ đừng ròng !
Đừng khơi giòng chảy trên đồng tâm tư
Viết gì khi những âm dư
Còn vang vọng tiếng buồn ru cõi hồn
Viết gì để khỏi hao mòn
Mối tình vun đấp vẹn tròn trong tim
Viết gì giữa lúc canh đêm
Đèn trăng mờ nhạt giấy lem mực nhòa
Viết gì cho mộng dung hòa
Ước mơ trãi giấc không òa vỡ tan
Viết gì giữ lấy nồng nàn
Ướp thơm môi ngọt với tràng thơ say
Viết gì không thắm vị cay
Đừng hoen mắt biếc đừng lay lất tình
Viết gì đây hỡi riêng mình
Chạm Thu lòng cũng trăm nghìn rối tơ
Làm sao viết hết phút giờ
Chất chồng theo nhịp mong chờ đợi mong
viết gì khi khoảng trống không
Len vào giữa chốn mênh mông lạc loài
Viết gì xóa sạch u hoài
Đang chen từng bước trong ngoài rạn đau
Viết gì tháng chín tình ngâu
Buồn vương khung cảnh sắc màu hắt hiu
Viết gì với buổi quạnh hiu
Đơn phương tay vẽ tự thêu cung sầu
Tịnh Tâm
NÓI THÔI
Nói ghét thôi, chứ nào đâu có thiệt
Thương thật nhiều và da diết trong tim
Bỡi vì yêu nên sợ mềm ly biệt
Dấu trong lòng mãi miết giữ lặng im
Không ai hiểu chỉ riêng em mới hiểu
Đời vốn sầu, nụ cười thiếu trên môi
Buồn lấn lướt đêm ngày trôi đành chịu
Chấp nhận mình trong hiu hắt đơn côi
Chỉ nói thôi, nhưng bao lời cùng tận
Rất vô cùng cân nặng nghĩa thương yêu
Chỉ con tim mới hiểu điều sâu lắng
Và với em tình không ngắn mãi yêu
Tịnh Tâm
THẸN GHÊ
Nghiêng nghiêng vành nón tay che
Nhịp đều chân bước tai nghe lời người
Trêu chọc buông cợt những lời
Thẹn ghê người ạ tim thời rối tung
Đỏ hồng hai má nóng nung
Nhịp đi bối rối ung dung chẳng còn
Khiến lòng nao núng bồn chồn
Ngỡ như nắng hạ đốt nồng trái tim
Người ơi giấc mộng mơ êm
Đang trong thanh thản giọt mềm chưa lăn
Người đừng bủa lưới băn khoăn
Tội cho cái nhớ về ngăn nụ cười
Sợ ơi sợ lắm thói đời
Thường hay quấy nhiểu vui chơi cợt đùa
Rồi chưa qua được trọn mùa
Tim thay hình dạng bóng chừa khổ đau
Thôi đừng theo nữa phía sau
Thẹn ghê cái bóng chu đầu song đôi
Thả cho em bước đơn côi
Nếu không tim lỡ yêu rồi khổ thân
Tịnh Tâm
ĐÁNH RƠI
Tiếng yêu em giữ trong thầm kín
Chưa hề tỏ rõ chỉ làm thinh
Ngờ đâu hình dáng anh xa khuất
Ngu ngơ em đứng ngớ ngẩn mình
Mắt nồng men đắng lẩn vị cay
Tình chưa đã thắm vội chia tay
Lồng trong kí ức vùng hư ảo
Giữa chốn mênh mông bão giông đầy
Đánh rơi niềm nhớ dậy dòng thơ
Lỡ gởi thương đi buốt thẩn thờ
Hạt nối hạt rơi đêm rạn vỡ
Đường yêu cách trở mộng xa bờ
Quặn thắt lòng đau tiển người đi
Còn chi đâu nữa để níu ghì
Thôi đành cam chịu buồn héo hắt
Cô quạnh riêng mình ướt lời thi
Tịnh Tâm
MỘNG THƠ
Một ngày không gặp anh
Nỗi buồn chợt quay quanh
Đêm cùng ngày trăn trở
Giọt hờn vỡ long lanh
Những ngày xanh mộng ước
Chợt say khướt vì đau
Đôi mắt nâu ngấn ướt
Sầu sắc mượt xanh xao
Đôi bờ ao trong ngần
Quẩn đục ẩn vào tâm
Thương gọi thầm nhớ hỡi
Tình mãi đợi xa xăm
Lối về thăm sáng tỏ
Ánh trăng ngỏ lời thề
Gió mân mê nói nhỏ
Khe khẽ mỡ đam mê
Một chút tê tái gọi
Yêu dấu hỡi quay về
Tay cận kề đừng vội
Vuột mất mối tình quê
Tịnh Tâm
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2022 03:03:59 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: