MƯA
Sáng nay mưa ướt thắm đường
Chợt nhiên nhớ tới ngày thường có ai
Lâu rồi vắng nghĩa hương say
Làm vườn thơ mộng sầu vây héo mòn
Nhẹ nhàng mưa đến dịu lòng
Thấm hồn ngọt lịm một dòng mát tươi
Đông về cảm giác ấm hơi
Dường như sức sống tăng đôi an lành
Vườn thơ hoa nỡ thêm nhành
Mượt xanh màu lá mướt mành nụ xuân
Sắc vàng, xanh, tím khoe tràng
Đẹp lung linh trước gió ngàn bướm ong
Hương lan gọi mộng tơ lòng
Niềm vui lấn chiếm cho hồng má hây
Mon men ong bướm mê say
Thẹn thùng hoa tắm ngất ngây với đời
Tịnh Tâm 2-6-9
MƯA
Mưa rơi bong bóng bên đường
Thắm màu son phấn em thường kheo ai
Giọt màu đưa thoảng men say
Vườn em thơ mộng ngất ngây bao hồn
Mưa hoa trải hạt giống non
Vườn thơ đua nở trăm ngàn hoa tươi
Bướm ong ve vãn hoa cười
Vườn em mưa hạt lứa đôi duyên lành
Vườn xưa đó, còn lá xanh?
Còn bươm bướm lượn, ong dành nàng xuân?
Khi anh mưa mộng tình buồn
Tím thơ, xám mộng, bạc khuôn mặt hồng?
Vườn thơ nay rối tơ lòng
Cho anh xin lại tình nồng lỡ xây
Để vườn lại tỏa hương say
Mưa đưa ong bướm sum vầy vườn xưa…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2021 06:15:09 bởi T.A. >