ngày xa mẹ con không lời từ biệt
cứ thế đi theo tiếng gọi vô hồn
con đâu hay mỏi mòn trong mắt mẹ
con đâu hat tiêng mẹ gọi con về
ngày xa mẹ con không lời từ biệt
nay trở về đâu thấy me thân yêu
mái nhà tranh kề bên nấm mồ nhỏ
trươc hiên nhà cây vú sữa ra hoa
ôi khát lòng nhớ mẹ buổi trưa hè
nhớ tiếng ru ''ạ ời ! con hãy ngủ''
con nhớ lắm mẹ ơi con nhớ lắm
giọt thấm đất thấy lòng mẹ bao la
trong tâm con ngàn lời con xin lỗi
trong ngàn lời con xin mẹ thứ tha
trong cái hạt mưa con thấy mắt mẹ
trong mắt mẹ con thấy bao điều.