Tâm sự của Hoangau
        
        
    
    
    
	
        
    
    
        
        
            
            
              
 
  Thơ đôi lúc ứ cần vần  
  Người ta đôi lúc chẳng quần mới hay !  
   
  Không quần nên chẳng cần thay  
  Không vần thơ đọc mờ hay mới tài!!  
  
       Ngâu- Lớp liên thông trời có hay?   Thơ - "quần chẳng mặc"sao thế này?   Hay...thơ nhiều quá thành thơ thẩn?           Rõ gay!                    C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Xưa kia Ngâu thích "hai quần" (hải quân)   Ngày nay Ngâu lại hay mần "không quân" (quần)   Có thêm Thanh Love góp chân   Chị em chuyển thể thơ thần (thẩn) tự do.   Anh em phát sốt phát lo   Không quần lại chẳng có vần sao thơ?*       *MX cũng thử làm thơ lục bát "không vần" 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 08:52:17 bởi Minh Xuân >
            
         
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
              Chả biết là ai nghĩ ra THƠ 
  Nhân gian từ đó cứ thẫn thờ. 
  Anh ngồi bảng lảng mây theo gió 
  Nàng đứng bồi hồi mộng cùng mơ. 
  Mỗi mảnh tâm hồn treo lộn ngược 
  Nỗi niềm thế sự ngó xuôi lơ. 
  Thảo nào họ bảo THƠ là THẨN. 
  Mỗi cái VẦN thôi, luận nãy giờ.      
  
  
      " Làm Thơ khó nhất gieo vần   
   Như người ta phải mặc quần mới hay...!"
           Cái này sớm muộn gì cũng thành đề tài hội thảo chứ chẳng chơi đâu các bác ạ !  
 
 
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 22:58:55 bởi hoangau >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Khen ai giỏi đổi trắng thành đen   Thơ thẩn...thẩn thơ...thấy....e...hèm   Xuân Hương thời cũ nay thành luật    Sư Ngâu cãi lý...tén...tèn...ten....            C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Theo em thì cũng chẳng cần quần   Thời nay có khối áo cách tân   Lấp ló bên trong, kìa cái váy.   (Làm thơ cũng thế ứ cần vần)            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Công Hòa 
   
  Khen ai giỏi đổi trắng thành đen 
  Thơ thẩn...thẩn thơ...thấy....e...hèm 
  Xuân Hương thời cũ nay thành luật  
  Sư Ngâu cãi lý...tén...tèn...ten.... 
    
       C H 
  
      Trốn chùa thầy Trạc đã bao lâu 
  Sao giờ lại bị gọi Sư Ngâu ??? 
  Nghĩ mà ... đau !      
 
 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: hoangau 
   
  Chả biết là ai nghĩ ra THƠ 
  Nhân gian từ đó cứ thẫn thờ. 
  Anh ngồi bảng lảng mây theo gió 
  Nàng đứng bồi hồi mộng cùng mơ. 
  Mỗi mảnh tâm hồn treo lộn ngược 
  Nỗi niềm thế sự ngó xuôi lơ. 
  Thảo nào họ bảo THƠ là THẨN. 
  Mỗi cái VẦN thôi, luận nãy giờ. 
   
  
  
  
 
   
  " Làm Thơ khó nhất gieo vần  
  Như người ta phải mặc quần mới hay...!"
  
   
  Cái này sớm muộn gì cũng thành đề tài hội thảo chứ chẳng chơi đâu các bác ạ !  
 
 
 
  
  
 
Em mở hàng hội thảo nè:
 
Từ bữa em đây trót đọc thơ
Thế là em cũng thấy thẫn thờ
Anh hùng hào kiệt đua xây mộng
Những chị quần thoa dệt mối mơ
Si siếc bón phân cho nhanh nở 
   Đa đề tưới nước chớ làm lơ
Mất ..ần thơ hoá thành thơ thẩn
 Kưa chị Hoa Ngâu phải bấm giờ 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Trốn chùa thầy Trạc đã bao lâu  
  Sao giờ lại bị gọi Sư Ngâu ???  
  Nghĩ mà ... đau !  
   
   
   
  _____________________________ 
   
  Zai ziếc là phù du  
  Thầy u là mãi mãi ! 
       Việc trốn thầy Trạc đã từ lâu   Trốn việc hôm nay mới thấy rầu   Chuyện xưa Trạc Tuyền trông sư nữ           có Ngâu              C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Hà Thu 
   
  
Trích đoạn: hoangau 
   
  Chả biết là ai nghĩ ra THƠ 
  Nhân gian từ đó cứ thẫn thờ. 
  Anh ngồi bảng lảng mây theo gió 
  Nàng đứng bồi hồi mộng cùng mơ. 
  Mỗi mảnh tâm hồn treo lộn ngược 
  Nỗi niềm thế sự ngó xuôi lơ. 
  Thảo nào họ bảo THƠ là THẨN. 
  Mỗi cái VẦN thôi, luận nãy giờ. 
   
  
  
  
 
   
  " Làm Thơ khó nhất gieo vần  
  Như người ta phải mặc quần mới hay...!"
  
   
  Cái này sớm muộn gì cũng thành đề tài hội thảo chứ chẳng chơi đâu các bác ạ !  
 
 
 
  
  
 
Em mở hàng hội thảo nè:
 
Từ bữa em đây trót đọc thơ
Thế là em cũng thấy thẫn thờ
Anh hùng hào kiệt đua xây mộng
Những chị quần thoa dệt mối mơ
Si siếc bón phân cho nhanh nở 
  Đa đề tưới nước chớ làm lơ
Mất ..ần thơ hoá thành thơ thẩn
 Kưa chị Hoa Ngâu phải bấm giờ 
 
  
      Có người mở hàng rùi nè ! Mại dzô mại dzô ! 
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Theo em thì cũng chẳng cần quần  
  Thời nay có khối áo cách tân  
  Lấp ló bên trong, kìa cái váy.  
  (Làm thơ cũng thế ứ cần vần)  
  
   ............................       
Chỉ mặc áo không...chẳng mặc quần?   Thơ lại nghiêng một vế không cân   Dù váy dù quần -không - vẫn thế   Đặt nằm -hai nửa-vẫn hổng cân            C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Lúc bé Ngâu đã thế rồi  
  Lớn lên mà vậy ai cười mà lo...  
   
  kimrbl 
   .............................       
Bênh Ngâu Kim cứ vòng vo   Sản phẩm vốn đã ra lò còn đâu   Ờ thì chệch choạc đôi câu   Cũng may...quần mất còn rầu hơn thơ           C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: