THƠ THẤT NGÔN KHÔNG VẦN
Hội thảo về thơ viết không vần
Nhưng thơ không vần chẳng thấy ai
Chỉ mỗi mình tui làm thơ ấy
Té ra hội thảo lấy phong trào
Hội thảo năm ngày ít lắm chăng
Có người đi dự dắt cả chồng
Có người còn cho chồng mặc váy
Đến lúc làm thơ lại nhớ vần
Vậy là đảo lộn hội thảo thơ
Nói thơ theo kiểu chẳng mặc quần
Kiểu này hội thảo đành tan vỡ
Bỡi có thơ nào chẳng vần đâu
Hôm nay tôi viết tiếp bài thơ
Thất ngôn theo kiểu chẳng cần quần
Làm mẫu cho những ai hội thảo
Cho đúng đề tài mọi người mong
THƠ...MÁT MẺ Hưởng ứng phong trào thơ không....uần Đình Thế có tâm sự băn khoăn Vần thì đã dễ không mới khó Sao cho tính nhạc nổ đùng đoàng Tôi rất thích làm thơ không...uần Gió thổi hây hây mát đôi tay Phất phơ gió thổi lòng thơ thới Có lẽ từ đây chẳng cần quần Chợt nghĩ...vận dụng ở Hà Đông Sư tử có chịu thơ không....vần Chỉ sợ lại xảy ra huyết án Đình Thế liên quan...lại lòng vòng C H Công Hòa cũng hưởng ứng thơ không...uần đây
THÁNG TƯ
(Ngô Hồng Quang)
Bất chợt
Gánh hoa loa kèn đầu phố
Đưa Hà Nội vào tháng tư.
Tháng tư
Dâu da xoan tất tả ra hoa.
Sấu bàng hoàng thay lá.
Nắng không mờ nhạt nữa
Gió bắt đầu ngả nghiêng.
Cất đi áo rét nàng Bân
Cánh tay con trai lộ trần vạm vỡ.
Trời khoáng đạt trong mắt em bỡ ngỡ
Ngực đầy căng áo phông.
Là gạch nối giữa yên ả - bão giông.
Tháng tư chim bồ câu ra ràng.
Chú gà đạp tung vỏ trứng.
Phấp phỏng
Điều gì náo động phía chân mây.
Mùa hoa loa kèn Giữa bộn bề công việc, giữa xô bồ của phố phường, bất chợt gặp những bông hoa trắng muốt, lòng người trở nên thư thái, tâm hồn như vừa được tắm mát sau những ngày nóng ngột ngạt đầu hè
Bàn tay trắng muốt em cầm Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây Em đi, áo mỏng phô bày Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh Mùa hoa đi vụt qua nhanh Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm. (Thơ Ngô Quân Miện) Cứ đi qua vài con phố Hà Nội lại thấy thấp thoáng những người đi xe đạp chở những bó hoa loa kèn trắng bán rong trên phố. Những bông loa kèn trắng muốt tinh khôi như một lời nhắc nhở là tháng tư đã về…
Người chơi hoa loa kèn đều biết là hoa chỉ có vào tháng tư, nở rộ trong chừng một tháng rồi vụt biến mất, do vậy người yêu hoa cũng vội đi mua hoa, chơi mau kẻo hết.
Chiều tháng Tư, dạo quanh những vườn hoa loa kèn ở vườn hoa Nghi Tàm, chợt thấy nao lòng khi ngắm nhìn những vườn hoa trắng muốt nằm trải dài bên bãi sông Hồng. Bỗng thấy biết ơn những người phụ nữ đang cặm cụi chăm sóc từng luống hoa, nhành hoa. Họ nâng niu từng cành hoa, bó chúng thành bó đặt ngay ngắn vào gánh và rồi mang ra từng góc phố, đến với người mua.
Cứ mỗi độ xuân qua, hè tới, Hà Nội lại như tưng bừng hơn dưới sắc loa kèn. Sao không đỏ như màu phượng vĩ, không tím như màu bằng lăng mà cái sắc trắng giản dị ấy, dù đi ngược hay về xuôi, dù xa xôi đến muôn nẻo đường đời cũng khó ai quên được. Thứ hoa mang âm hưởng của một khúc giao mùa, nó như nhịp nối giữa sắc xuân rực rỡ và sắc hè nóng bỏng. Nó là một “khoảng lặng”, một nét chấm phá rất nhỏ thôi nhưng không thể thiếu trong lòng mỗi người Hà Nội. Loa kèn nở với 5 cánh mỏng manh, cả mùa hoa cũng chỉ vẻn vẹn quãng chừng 1 tháng. Thật ngắn ngủi! Nó mới chớm ùa về vào cuối tiết tháng 3 rồi lại vội vã ra đi vào cuối trời tháng 4, làm ngơ ngẩn, tiếc nuối cho bao người. Các “xe hoa” đi ngập phố. Loa kèn “thống lĩnh” chợ hoa Quảng Bá Dù rất sớm, đã có nhiều người yêu hoa đi “đón” loa kèn. “Mua đi chị, vì mùa loa kèn ngắn lắm!”
Vẫn là tháng tư, vẫn là hoa loa kèn trắng... Tháng tư về rồi đấy có thấy không? Như một vòng quay bất tận của đất trời, tháng tư, loa kèn trắng lại về từng góc phố, con đường... Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng...
"Tháng tư về...
"Câu hát ngày nào ta đã hát ai nghe
Về một thuở vô tư, một thời thiếu nữ
Và tháng tư thì muôn đời vẫn cũ
Chiều ý ta nhuộm trắng sắc loa kèn
Con đường mùa hè chênh chếch bóng trăng lên
Trăng vành vạnh như ta, mười sáu tuổi
Bát ngát cánh đồng, ngút ngàn xanh tiếc nuối
Gió phiêu du giục lá khép mi gầy...
(Nguồn:
http://yobanbe.zing.vn/yobanbe/blog/displayshareviewdetail.542265.f0e1e803175698451570cfa95de6510a.html )
Hic, lãng mạn một tí, mong bà con thông cảm !