Mưa ngâu nước chảy từ từ
Nữ, Ngưu còn bận ... nấu nhừ nồi khoai.
Cầu Ô Thước chẳng thấy ai
Chị Trăng tưởng họ đã xài Golden.
Nông sờ một dải sông Ngân
Thế mà nỡ bảo: "Chẳng cần đợi đâu"
Làm cho Kid Nữ phát rầu
Tiêu tan ước nguyện chuộc trâu đưa về.
Ba chục năm nữa (thấy ghê!)
Độc Hàn Ngưu mới tính bề đoàn viên.
Nàng Kid Nữ quá lo phiền
Ngỡ chàng vắt nước vứt liền vỏ chanh.
Sợ Kid Nữ nổi tam bành
Độc Hàn Ngưu mới nói quanh thế này:
"Một thời ngang dọc xưa nay
Đến giờ anh phải về đây ... bó sừng.
Biết em danh tiếng lẫy lừng
Anh về quy ẩn, xin đừng ... doạ anh !
Ở đây buôn
(dưa) , hóng
(chuyện) cho lành
Nhớ cầu Ô Thước cũng đành ... liếm môi ..."
Sự tình biết đến đây thôi.
Cầu Ô Thước đã ai ngồi thay đâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 15:29:09 bởi hoangau >