HÁT RONG Không như những người hát rong tôi đã gặp
Họ thổi vào micro những nức nở vô hồn
Có lúc lại như đấm vào tai, khản đặc
Đàn gảy phừng phừng như mưa gõ mái tôn.
Em là người hát rong đầu tiên tôi gặp
Khuôn mặt như một bông hoa.
Đôi mắt mở to long lanh trong nắng
Lơ đãng trước dòng người qua.
Tiếng sáo vút lên như cánh diều đón gió
Mang tiếng rì rào đồng lúa quê em
Chắc em đang mơ về đàn trâu no cỏ
Về ánh trăng trôi trên sông nước êm đềm...
Thính giả đến đứng quanh em, im lặng
Nhìn em như bị thôi miên.
Họ cũng như tôi, gặp ánh mắt em và bỗng hiểu
Những gì đã nhận từ em
không đổi hết được bằng tiền.
(Hoangau)