NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 30.03.2008 20:19:59
0
[sm=heart-arrow.gif]  
Thơ Hư Vô,
Ngọn Lửa Đang Cháy Bùng Trong Yên Lặng


Kiên Nguyễn

Hầu như về tất cả mọi phương diện, thế giới chúng ta sống ngày nay đã khác quá xa với thế giới đã được biểu lộ qua những dòng thơ của Hư Vô. Trong thơ của Hư Vô, Sàigòn là miền đất của những cặp tình nhân trẻ trung, yêu đời, yêu người. Thật vậy, tình yêu là một đề tài bất hủ khi ông viết về khoảng thời gian đó.


Tại em bước vội qua cầu,
Đâu hay ngọn tóc vướng vào vai anh…
(Người Tình Hư Vô)

Hoặc:

Nắng trong veo, thấu lụa là
Áo em mỏng quá lòng ta gập ghềnh
Dù là một thoáng lênh đênh
Đã nghe mùa hạ chảy trên phím đàn.
(Aó Hạ Vàng)

Đó là một thế giới tình yêu thật thà, đơn giản, thơ mộng, thủy chung, hiếm hoi và bất diệt dường như không còn thấy trong thế giới yêu đương thời hiện đại.

Đâu biết trước đời nhiều dâu bể
Chạy loanh quanh tóc đã hai màu
Tìm được lối về, trăng rơi xuống đất
Chúng mình mất hết, chỉ còn nhau
(Chúng Mình Mất Hết, Chỉ Còn Nhau)

Với phong cách phóng bút điêu luyện thơ tình của Hư Vô thủ thỉ với độc giả như những câu hò, lời ru tiếng hát không phải chỉ để tiêu khiển trong giây phút ngắn ngủi. Nó hàm chứa nhiều sự rung động của trái tim chan chứa tình yêu cùng thú đau thương tuyệt vời mà tác giả đã cho chúng ta cảm nhận được.

Cuồng say hơn rượu phạt
Uống cho đầy một hơi
Cạn ly chưa cạn cuộc
Bên môi xưa rã rời.

Em ơi, đừng bối rối
Đời còn có bao lâu
Chắc gì nụ hôn cuối
Hay chỉ mới bắt đầu.

(Lận Đận Tìm Môi Nhau)

Giống như những bài hát trữ tình, thơ của ông cô đọng được nhiều nỗi ngọt ngào cay đắng của một mối tình lãng mạn. Tình yêu là linh hồn của tác giả, trong mỗi bài thơ dường như là một hơi thở từ tâm linh giục giã gọi nhau về. Ông đã mở rộng lối để có thể quay đi hoặc bước tới trước ngưỡng cửa của tình yêu.

Sau cánh cửa là thiên đàng.
Mở ra. Lạ chỗ, bàng hoàng hương đêm,
Khép vào. Một cõi vô biên.
Giữa đường trăng mật còn thơm môi trần.

(Lạ Chỗ)

Mối tình mà ông mong đợi, như ẩn như hiện, mơ hồ ảo vọng, hình bóng “ai” như có như không, thoảng qua như bóng như vang, chốc đã trôi về phương trời biền biệt... xa thẳm…

Gửi em sợi nắng vô thường
Về phơi nhan sắc hoang đường bên song
Em hình như có. Như không
Ta nghiêng cổ xuống giữa thòng lọng cao…
(Như Không)

Hoặc:

Hồn phách chia lìa đêm lạnh cóng.
Thật có em, thật có ta không?
(Sắc Không)

Tác giả tâm sự với độc giả qua ngòi bút điêu luyện, mỗi câu thơ là một âm vang lên xuống nhịp nhàng, tha thiết, mối tình tuyệt đẹp đã từng đến và đi ngang qua cuộc đời - êm ả, cuồng bạo như một luồng gió mạnh cuồn cuộn qua một cánh đồng mênh mông rồi tan biến vào hư vô.


Tôi vo tròn sợi tóc em huyền tuyệt
Buộc lại trần ai mối gút thăng trầm
Lần mò mãi vuột tay vào vô tận
Níu áo em về một nhúm hư không!

(Valentine, Mùa Vàng Son Đã Mãn)



Nếu văn chương được thể hiện qua một cuốn tiểu thuyết dài thì độc giả có nhiều thì giờ để hiểu rõ về những nhân vật trong truyện. Người viết bỏ rất công phu để tô điểm cho những nhân vật chính trong truyện của họ. Nhưng trong một bài thơ ngắn ngủi văn chương rất là bị hạn chế bởi vì người viết cũng như người đọc chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là dành rất ít thời gian cho nhân vật trong thơ. Bởi vì sự hạn chế này thì làm sao có thể bộc lộ được nỗi buồn vô hạn của một mối tình tuyệt vọng đã không còn nữa?

Đường đã cùng đã tận
Đâu còn chỗ rút chân
Lạnh tanh dòng trăng rụng
Nguyệt khuyết dấu lưng trần...

(Động Nguyệt)

Từ một cõi riêng của Hư Vô, với ngòi bút lão luyện và tâm hồn gắn bó trong văn chương ông đã chú trọng đến giá trị nghệ thuật văn học, vẻ đẹp gợi cảm, âm điệu nhịp nhàng, trang nhã và sang trọng của từ ngữ, cùng với những dòng thơ xúc tích ông đã gói ghém và trừu tượng hóa tình yêu của ông. Những uẩn khúc của tác giả trong tình yêu đã giúp ông che đậy những vết thương lòng.

Cõng cùng cái nỗi buồn tôi
Chân chưa động đất đã còi cọc em

Đường xa lạ hoắc lạ quen
Đâu còn ai đợi mà chen chúc vào.

(Cõi Không Chân)

Những dòng thơ càng ẩn dụ chừng nào thì từ ngữ trong thơ của ông dùng càng chính xác điêu luyện chừng đó và vì thế sự đớn đau mất mát càng sâu sắc và thâm thúy. Vì những lý do đó vết thương của trái tim
tan vỡ đã được trang trải lên những bài thơ bằng những từ ngữ tượng hình, bóng bảy với âm điệu trữ tình lãng mạn.

Hỏi ta hồn phách đong đưa
Nghiêng hai con mắt cho vừa vặn đau
Một đời chổng cẳng hư hao
Đợi trăm năm nữa có lâu lắc gì!


Ta ngồi giữa lúc ta đi
Đường trần riêng một lối về, đó em
Mất nhau chưa kịp gọi tên
Trăng khuya mãn nguyệt, miếu đền bỏ hoang…

(Đợi Trăng)

Những dòng thơ hợp lại với nhau thành một tập thơ đã kết tụ một luồng ánh sáng chiếu thẳng vào tâm hồn của tác giả, phản ảnh tình yêu của ông với một người
yêu độc nhất vô nhị - người yêu trong thơ đã cùng với tác giả rong chơi đắm say trên con đường tình ái trầm luân nghiệt ngã.

Nói tóm lại tập thơ bất hủ này đã cho tác giả một giọng nói mãnh liệt, diễn đạt được những ý tưởng thầm kín, lột tả được từng chi tiết nhỏ nhất, sống động của một ngọn lửa tưởng chừng như đã nguội tàn nhưng vẫn còn âm ỹ cháy trong tâm hồn đau đớn của tác giả với người tình qua những tháng năm dài chia cách.

Nhưng bạn hãy coi đi, tình yêu thơ mộng tuyệt vời đau đớn này sẽ còn dư âm văng vẳng mãi đến bất tận.

Kiên Nguyễn
 
 
  ****


 
BÀI CA DAO VÀO ĐỜI

Nhớ nhà uống cạn dòng sông
Nghe trong nhịp thở đã nồng hơi em
Gương người bóng lược buồn riêng
Em buông đôi bím nghiêng nghiêng vào đời.

Ta về ướt ngọn triều khơi
Giọt lăn chầm chậm trên môi người tình
Trăm năm nước mắt còn trinh
Chở em nhập cuộc nhân sinh bẽ bàng.

Áo xưa lối Điệp thôi vàng
Cành khô gãy lá hoang tàn góc hiên
Đất Trời còn phải ở riêng
Hỏi em đã khóc cuối miền thu phai?

Em qua chân ngắn dốc dài
Buồn quên nhan sắc nối ngày điêu linh
Ta về ngả nón say tình
Mưa chưa trắng tóc nghe mình trắng tay...

Hư Vô

 
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 14:22:40 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 31.03.2008 15:54:05
0
NGƯỜI TÌNH TRƯNG VƯƠNG
 

Gọi người em gái Trưng Vương
Về phơi áo trắng bên hiên học trò
Tóc thề chẻ nhánh so đo
Buồn ngang quai nón buộc hờ tương lai

Sẵn tôi còn trống đôi vai
Mời em tựa xuống hình hài chung thân
Dìu nhau qua phố tình nhân
Để nghe hơi thở em gần thịt da

Tay đan bối rối lụa là
Dáng em nghiêng xuống in qua dấu trần
Tóc thề còn biết phân vân
Thuơng em hai phía , biết hôn bên nào !

Lỡ mai mình có mất nhau
Em còn giữ lại nhánh nào để quên
Gọi người em gái Trưng Vương
Khô môi theo sợi nắng đường lá me...

Hư Vô

 R


****



MƯA TÌNH NHÂN


Mưa tình nhân trắng áo
Mưa vuốt mắt em tôi
Giọt gãy đôi nhọn hoắc
Vung nhát chém lìa đời

Môi còn tươm vết máu
Chảy quanh bờ lạnh tanh
Hồn chưa lìa khỏi xác
Bạch lạp đã tàn canh

Em hình hài bén ngót
Ngã ngược bóng hư vô
Bước hoài không tới đất
Tôi hoang phế mả mồ

Trôi theo con nước lớn
Mưa chẻ dọc tình nhân
Bến lạ bờ xa lắc
Tắt thở còn phân vân...

Hư Vô


****


TÔI VẼ EM , MÙA THU


Tôi vẽ em mùa thu , Hà Nội
Lá bàng trôi tím mặt Hồ Gươm
Em bước qua bóng còn ở lại
Để tôi mắc nợ những con đường

Đi đâu cũng vấp mùi hương cũ
Hoa sữa vườn ai rụng trắng môi
Chân nghiêng thành quách bờ rêu phủ
Mùa thu đã thay áo em rồi!

Còn đau đêm nghiêng mình tóc rối
Tôi mang hồn cổ tích đi hoang
Trả em nhan sắc buồn vô tội
Hà Nội ơi , như đã bẽ bàng

Tôi vẽ em mùa thu , phố lạ
Chờ nghe hương cốm ngọt môi quen
Để nước mắt chia vào hai ngả
Chảy thành giọt máu xuống đời em...

Hư Vô



****


NGỌN TÀN CANH


Lên ngàn thắp ngọn tàn canh
Nghe trong cuống lá đan cành bể dâu
Đêm chờ thắp nửa đời sau
Trăng xiêu , triền khuyết trôi vào bến em

Chân trần in dấu trũng nghiêng
Ta về ôm bóng buồn riêng lẻ hình
Căng tơ kết mối u-tình
Buộc nhau rối khúc tử sinh hai bờ

Em ngồi thắp ngọn bơ vơ
Góp chung hoang phế che hờ mưa tan
Ngày sau trăng có còn vàng
Cũng là một ngọn bẽ bàng , thôi em..

Hư Vô



****



CHẢI TÓC


Này em , nghiêng thấp đôi vai
Để anh chải sợi tóc bay ngược dòng
Này em , cúi xuống hư không
Chải luôn sợi nắng cầu vồng trên vai.

Thương em mái tóc xoã dài
Chải trăm năm một hình hài đời sau
Này em , bước tới bể dâu
Chải chung hai nhánh cùng đau một lần.

Tóc em sợi rối da trần
Buông theo tiếng khóc trao thân vào đời
Hình như em đã lạnh môi
Để anh gọi nắng về phơi tơ nhầu.

Buồn ngang vết cắt kim đau
Bóng em hoá hạt bụi đào ngây ngô
Này em , ôm sát hư vô
Chải vào hoang phế hương bồ kết xưa... 

Hư Vô 

 

****



THÀNH PHỐ CỔ TÍCH


Có phải là em hay quá khứ?
Bước chân nghe lạ phố phường quen
Con đường ngắn dài theo nỗi nhớ
Em về đánh rớt một mùi hương.

Anh vấp bóng trăng ngang tiềm thức
Đếm buồn riêng giữa cuộc vui chung
Để được lần quên vừa đủ nhớ
Anh nửa đời lãng phí , thôi em.

Có phải em là đêm cổ tích
Dìu nhau qua tấu khúc tình nhân
Để anh tan vào em nhan sắc
Đêm vô thường da thịt hoá thân.

Bóng tối trở mình làm nhân chứng
Một lần hôn phối nụ môi xưa
Ba mươi năm đã là tiền kiếp
Phố không người cúi xuống cơn mưa.

Ướt vai em trên từng sợi tóc
Tay anh đan dọc dấu mưa-trăng
Muốn níu trần gian qua đời khác
Kiếp sau còn chút nhớ để quên...

Hư Vô 



****


DA TRẦN


Kề môi một cõi muôn trùng
Nghe hương xưa chảy vô cùng thịt da
Em về nhón gót kiêu sa
Bỏ chăn bỏ áo lụa là bơ vơ.

Có đau chắc cũng tình cờ
Tôi hôn em giáp đôi bờ tháp cao
Để yêu em tới biển dâu
Tan theo từng lớp tế bào hóa thân.

Yêu em tay trắng, da trần
Dìu tôi nín thở giữa lần tái sinh
Từ em nước mắt tượng hình
Giọt thiên thu rớt động tình đời sau.

Để tôi biết khóc lần đầu
Nghe hư vô chảy qua cầu lạnh tanh
Buồn em nghiêng xuống dung nhan
Phơi tà áo lụa da trần , nhớ tôi... 

Hư Vô 

 

****


CÀ PHÊ ĐỜI 


Anh giọt cà phê đắng
Em hạt đường chưa tan
Muỗng khua vòng đáy tách
Khuấy tình ta trăm năm.

Anh lang thang cuối phố
Đếm hạt mưa bay qua
Đếm nỗi buồn ở lại
Em mấy lần xót xa?

Giọt cà phê đắng chát
Chảy trên môi xanh xao
Hạt đường chưa tan hết
Mình đã vội mất nhau.

Bên kia bờ biển lớn
Em ngọt lịm thênh thang
Anh trưa chiều ngồi quán
Uống từng giọt rưng rưng

Uống từng giọt rưng rưng...

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:51:36 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 01.04.2008 15:12:32
0
MÁI TÓC NGANG ĐỜI
                                                  
                                                    
Bài thơ viết nửa đời còn dang dở
Bởi anh quên tóc em chẻ bên nào
Tìm nhau theo dấu mòn ngày tháng cũ
Trăng quên tròn, biết tóc chẻ về đâu


Thà được hồn nhiên như chiếc lá
Buồn vui sấp ngửa một đời nhau
Để môi anh không còn chảy máu
Gọi tên em thảng thốt giữa chiêm bao.

Em có đếm mấy mùa hoa gạo nở ?
Là mấy lần mái tóc xõa dài thêm
Để thành dòng sông trôi anh ra biển
Nghe sóng ngang đời vỗ ướt mắt em.

Về đâu, trăng chơi vơi bờ bến
Lối em qua bóng ngã bên nào

Anh nghiêng xuống nỗi buồn mọc nhánh
Bài thơ viết tiếp nửa đời sau.

Hư Vô
R
    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 06:41:36 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 01.04.2008 15:20:40
0
SẮC KHÔNG


Em về ngọn nến lung linh gió
Trải xuống vô cùng sợi sắc không
Đưa tay khuấy bóng em thành khói
Chợt cõi muôn trùng nở rộ bông
 
Giật mình ta gói chiêm bao lại
Vẫn thấy em còn giữa mênh mông
Bàng hoàng như đang cơn hấp hối
Có thật em , có thật ta không ?
 
Hư Vô
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 06:42:12 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 01.04.2008 15:42:05
0
DỐC NẮNG MÙA XUÂN
      


Tờ lịch mới nằm phơi dáng Tết
Giật mình đã trễ chuyến trăm năm
Mơ tóc em bay nghiêng dốc nắng
Bên sông ngan ngát thoáng hương tràm.

Lòng tôi đổ thành con nước lớn
Kề môi sóng vỗ ngập bóng gương
Hỏi em thơ còn nguyên ý tứ ?
Để tôi thương hết những con đường.

Em đứng khóc bên hiên mười sáu
Coi chừng nước mắt ướt vào thơ
Buồn đã giáp vườn quen áo trắng
Đếm giùm tôi những bước dại khờ.

Mùa xuân em quả tràm mới chín
Còn nghe bịn rịn dấu môi đau
Tôi đâu phụ bạc mùi hương cũ
Tại nắng tàn phai mất lối vào..

Hư Vô

:: Bài thơ đưa vào TV ::




<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:25:25 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 02.04.2008 18:54:13
0
NÉT CỌ
                          

Tìm em nơi đâu,
giữa dòng người lạ ?
Ngã tư Phú Nhuận,
phố đã quen tên

Hay ngược Chi Lăng
dài thêm Gia Định
Đợi chờ nhau Quán Nhớ 
để không quên.


Nơi tách cà phê khuấy hoài
vẫn đắng
Và nụ hôn đầu
ngọt-đắng-môi-lem 
Nơi sợi tóc rớt vào anh,
côi cút
Anh mang vào đời để có
chút em.

Rồi xa nhau
cũng từ con phố đó
Dáng em nhỏ dần
tan giữa đám đông
Anh trở lại giảng đường
buồn trơ trống 
Họa thất chiều xiêu  
dạt nắng mênh mông.

Bóng trải ngang vai
đường cong dốc ngược
Màu son ướt lối
lãnh cảm môi em
Mái tóc bay qua
hiên đời gió lộng
Vết sơn còn động thức
cuối triều nghiêng

Bỏ bảng vẽ co ro
chờ nét cọ
Anh trở về tìm lại
dấu chân quen
Mới biết em bỏ bờ sang
bến lạ
Cả đời anh
không vẽ nổi hình em.

Hư Vô

R 





                              

                           

                              
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 17:18:31 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 03.04.2008 15:27:50
0
CHỜ CON VỀ ĐỂ KHÓC ,
MẸ ƠI .

Kính tặng Mẹ 
02 -2008
Hư Vô

Hồi còn nhỏ mẹ dắt con chạy giặc
Chạy ngược xuôi tận Giáp Nước, Rạch Bần
Xa cách mấy cũng không ngoài tầm đạn
Bởi chiến tranh đâu có chỗ an toàn .

Nhưng lòng con hồn nhiên đâu biết sợ
Bên con còn bóng mát mẹ che thân

Dù lửa bom có hung tàn, man rợ
Cũng đâu chia được bóng mẹ hình con .

Lớn một chút, mẹ dẫn con ra chợ
Đưa vào trường để học nghĩa học nhân

Tập viết mãi vẫn không tròn chữ: Mẹ
Đến bao giờ con mới được nên thân !

Đời dạy con những lọc lừa toan tính
Đóng tàu vượt biển làm kiếp lưu dân
Nhưng tính mãi vẫn không sao tính nổi
Làm thế nào để dắt mẹ theo con !

Xứ người đâu có chiến tranh giặc giã
Sao lòng con vẫn không thấy an toàn
Hay con  đã  mất  rồi nơi êm ả
Trong vòng tay ấm áp mẹ ôm con.
                                                                            
Chiều nay nhìn mưa bay ngang đất lạ
Lòng con nghe sao buồn quá ,mẹ ơi !
Nước mắt mẹ đã đầy thêm biển cả 
Chờ con về để khóc một lần vui…


Hư Vô
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 06:46:03 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 03.04.2008 16:52:52
0
ÁO HẠ VÀNG


Em qua bóng đổ hiên ngoài
Đàn chim sáo nhỏ vụt bay cuối ngàn
Giật mình hạ rớt thênh thang
Nở trên nhánh tóc em vàng cánh hoa.

Nắng trong veo thấu lụa là
Áo em mỏng quá lòng ta gập ghềnh
Dù là một thoáng lênh đênh
Đã nghe mùa hạ chảy trên phím đàn.

Từ em xõa tóc sang ngang
Hàng cây nghiêng nón rộn ràng tiễn nhau
Em mang mùa hạ qua cầu
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình.

Bên chồng nắng có lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ , buồn ta mưa về...

Hư Vô

:: Bài thơ đưa vào TV ::


****



TƯỢNG HÌNH



Em cúi xuống đời ngang nhịp thở
Trăng tượng hình đọng bóng triền khơi
Anh thảng thốt bên bờ nguyên thủy
Chết anh rồi , chết đứng , em ơi !

Còn kịp không đôi lời trăn trối
Kề tai anh nói tiếng vô ngôn
Chờ em khóc thêm lần bối rối
Trăng tròn theo từng phía môi hôn. 

Để hồn anh từ từ hóa kiếp
Ôm bóng trăng chưa giáp tay trần
Cho hình hài tan thành giọt máu
Đêm đổi màu ngang dấu tình nhân. 

Có biết lòng anh đang hấp hối?
Cuối nguồn chia nhánh lắp không
Đêm thắp muôn trùng nghe tận thế
Trăng trở mình hoang phế khỏa thân...

Hư Vô


R


****



BA MƯƠI NĂM CHƯA GẶP


Ba mươi năm chưa gặp
Giật mình tưởng hôm qua
Tóc còn dài e ấp
Chảy dòng sông quê nhà.

Anh bước đời nghiệt ngã
Cát lùa vàng dấu chân
Em bến bờ xa lạ
Khóc hoang phế đường trần.

Buồn nghiêng theo dốc nắng
Em bây giờ ở đâu?
Dòng sông xưa đã cạn
Tóc quen hơi , đã nhầu.

Ba mưới năm không gặp
Chưa một ngày ở riêng
Môi kề chung góc đợi
Ru cuộc tình ngủ yên.

Biết có còn gặp lại
Đất trời gần sát bên
Vịn đời nhau đứng dậy
Quay một vòng trăm năm...

Hư Vô


 R


****


CHÚNG MÌNH MẤT HẾT,
CHỈ CÒN NHAU


Lỡ tay đánh mất nửa đời trước
Còn nửa đời sau cho hết em
Hai nửa đời ta chung thành một
Tính ra còn được cả trăm năm.

Anh bước lạc xứ người xa lạ
Biết đâu là nhà giữa phố đông
Bỏ quên em tuổi đời xanh mộng
Ngày theo chồng khóc nhiều lắm, phải không?

Như dòng sông chia hai ngả rẽ
Lòng vẫn y nguyên những ngọt ngào
Mơ ước một lần dù ít ỏi
Có em bên đời sống chết như nhau.

Đâu biết trước đời nhiều dâu bể
Chạy loanh quanh tóc đã hai màu
Tìm được lối về trăng rơi xuống đất
Chúng mình mất hết , chỉ còn nhau...

Hư Vô

R


****



TÌNH PHỤ


Anh nhớ người con gái khác
Để viết thơ tình tặng em
Anh nói yêu em trọn kiếp
Là che giấu bóng hình riêng.

Cho em nửa đời không thật
Mang về ấp ủ trong tim
Còn anh nửa đời vỡ vụn
Cho người tình lỡ trăm năm.

Nếu có đôi điều nghi hoặc
Em khóc con mắt bên nào?
Để thành một dòng vô lượng
Chở em nhập cuộc đời sau.

Tim em chảy hai đường máu
Lòng anh chỉ một ngả ba
Máu chảy một đời chưa tới
Con đường anh đã đi qua.

Trao em lời thề dối trá
Như là chứng tích yêu thương
Tay em nâng niu hạnh phúc
Để anh kịp lúc quay lưng...

Hư Vô

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 05:55:00 bởi Huvo >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 03.04.2008 21:27:54
0
Mến chào weocm Hư Vô nha....chúc vui và thơ đều tay với những dòng thơ ngọt ngào...


Đâu biết trước đời nhiều dâu bể
Chạy loanh quanh tóc đã hai màu
Tìm được lối về trăng rơi xuống đất
Chúng mình mất hết , chỉ còn nhau...

Hư Vô

 
 
Mùa xuân của em là anh 7
 
 
Đời lưu lạc cả hai đều mất hết
Những ngày xuân thân ái tươi hồng
Gặp lại nhau khi đời vừa thấm mệt
Dìu nhau đi hết được hay không..
 
Phương trời ải nhạn nhân thệ chí
Trăng lạnh bốn mùa vọng Quân lang,
Cố quên buồn lụy xưa cũ kỹ
Biết mùa thu mới có huy hoàng?!
 
Em người tình nhỏ chốn hư vô,
Đêm nghe sương rớt giữa mơ hồ
Trăng chật đường khuya soi viễn xứ,
Nghe ngà say đắm một dòng thơ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2008 22:32:54 bởi BĂNG NGUYỆT >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 04.04.2008 20:32:31
0
Dòng thơ rất ngọt ngào từ BN, cảm động lắm, cũng từ dòng trăng, HV xin xướng một bài, xin mời BN họa lại cho vui . Có đôi lúc HV tự hỏi., hạnh phúc là gì ? cho đi hay được nhận về ?
Thân
Hư Vô





 
 
BỂ DÂU
 

Đêm chở sông qua bờ nguyệt tận
Đón em về đài các ngửa nghiêng
Cởi hết áo trần gian tơ lụa
Nguyên hình cải táng mối nhân duyên.

Cõi hồng nhan kề hiên lá rụng
Đất,Trời giao phối xuống tai ương
Ta đến rồi khúc đời mạt vận
Trở mình đau đã thấu tới xương.

Đêm nằm chung tận cùng ghềnh thác
Nín hơi nhập cuộc bến bể dâu
Thắp ngọn vườn em dòng bạch lạp
Chảy vào hoang phế, khóc đời sau…

Hư Vô
 R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 06:49:41 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 05.04.2008 06:41:37
0
LỜI NÓI DỐI THẬT TÌNH. 


Nhiều lúc có đôi điều muốn nói
 
Ngập ngừng sợ em khóc, lại thôi 
Có nói gì cũng là gian dối 
Hạt mưa còn bối rối trên môi. 



Tự hỏi lòng trăm lần như một 
Đã yêu chưa sao vẫn dại khờ? 
Hay tại lòng anh nhiều trắc trở 
Em bên đời vẫn thấy bơ vơ. 

Đâu  biết  tình em vô bờ bến 
Bước theo chồng, nước mắt sau lưng 
Phải chi mưa đừng buông trên tóc 
Để thêm lần anh lừa dối em! 

Gom hết buồn riêng vào trầm tích 
Một đời còn bưng bít cưu mang 
Nếu ngày xưa mình không che giấu 
Chưa chắc gì em đã sang ngang… 

Hư Vô
 
  
 R

****


LỜI NÓI THẬT. ĐỚN ĐAU. 
 

Hôm em đi 
mưa mới vừa thấm đất 

Trong lòng anh 
đã ướt một đại dương 
Dáng em buồn 
ngọn tóc thề buông xuống 
Che kín ngày xưa 
lời hứa chung đường. 

Bởi dòng đời 
đâu giống như mình tưởng 
Lá chung cành 
còn có lúc ở riêng 

Chẳng lẽ trách phiền 
sợi tơ rối khúc 
Căng nửa đời 
chưa giáp mối nhân duyên. 

Hôm em đi 
mưa hiền như nước mắt 
Chảy rụt rè 
ướt áo mới cô dâu 

Tiễn em qua cầu 
nỗi đau tàn phế 
Lối anh về 
đâu biết sẽ về đâu ? 

Thà đứng lại 
chờ nghe tin tận thế 
Lỡ rồi bước tới 
chỉ rối dấu chân 
Đếm giọt mưa chung  
buồn riêng hai phía 
Không biết chừng 
mình sẽ được yên thân.. 

Hư Vô 

    R                                  
                               
                            


<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 05:56:24 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 06.04.2008 06:19:36
0
NGƯỜI TÌNH  HƯ VÔ


Tại em
bước vội qua cầu
Đâu hay ngọn tó

vướng vào vai anh
Giật mìn

chiếc lá rơi nhanh
Heo may gãy đọ
trên cành nguyên trinh .


Ghềnh khơi
con nước động tình
Mùa thu cởi áo
phơi hình hài em
Tơ vàng trải lối
chưa quen
Ngại em dốc lạ
đường trơn khó vào .


Anh về bước chậm,
cầu cao
Gai ngang vết cắt
nát nhầu dấu chân 
Có qua hết đoạn
đường trần
Xin em chăn giữ mộ phần,
riêng anh…
                                                                           
Hư Vô
                                                                
    R
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 06:53:01 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 10.04.2008 04:18:16
0
ĐÊM BUÔNG MÌNH TÓC RỐI   
                   

Đêm buông mình tóc rối
Em như đã lạnh môi
Dung nhan kề bóng tối

Theo nước mắt vào đời.

Tình yêu đâu có tội
Bởi tôi còn có em
Trong hình hài thánh thiện
Chờ trái tim khỏa thân.
                                                                             
Một lần rồi bỏ cuộc
Đâu có gì phân vân
Bước qua vườn trăng mật
Đêm động tình trăm năm.

Dìu em ngang nhịp thở
Bến bờ nào để quên?

Tôi tựa con sóng dữ
Vỗ em vào lênh đênh.

Đêm phơi mình bối rối
Đau đã tới thịt da

Em khóc vào chăn gối
Giọt nước mắt đàn bà…
                     

Hư Vô
                           
                        
                       
                         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:53:37 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 11.04.2008 16:16:05
0
HẠNH PHÚC


Hạnh phúc là gì em chưa hiểu
Là cho đi hay được nhận về?  
Cho anh hết , không chừa , không để
Phủi tay , sạch vốn liếng xuân thì .


Trước sau cũng một lần con gái
Vào đời còn dấu tích mang theo
Em có đau làm sao anh thấy ?
Bởi cho hay nhận giống như nhau .

Chỉ ước ao một điều rất thật
Được ôm anh để khóc cả ngày                                                     
Nhưng đâu chắc có còn gặp lại

Anh bỏ em từ thuở sơ khai !

Nỗi niềm riêng chỉ mình em giữ
Cả một đời ấp ủ nâng niu
Có nhiều lúc em không muốn hiểu
Chăn gối với chồng là để yêu anh…

Hư Vô

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:54:36 bởi Huvo >

maiyeuem
  • Số bài : 4042
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.05.2005
  • Nơi: Đồng bằng sông cửu Long
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 11.04.2008 23:50:47
0
        TÌNH HƯ VÔ
 
Trăng treo nghiêng nữa vầng thơ
Người tình tôi đã theo bờ bến xa
Để tôi trên bến ngân hà
Tìm trong vô định khóc xa duyên tình
 
 Nửa trăng hay nửa hồn mình 
 Ở nơi xa thẳm trầm mình đi hoang
 Trái tim tôi khóc muộn màng
 Chết trong hoang tưởng để tang duyên mình
 
 Hạ sang tôi nhớ người tình
 Xác ve phượng rũ tiễn mình bước chân
 Võ vàng trên bước đường trần
 Gió lay lắt bụi trăng dần khuất xa
 
 Ẩn trong chiếc bóng thiên hà
 Đêm ôm mùa hạ khóc ta nhớ mình
 Duyên xưa cảnh cũ lặng thinh
 Người tình ta đã thay hình bóng xưa
 
 Hạ về răng rắc hạt mưa
 Hay lòng ta quá dư thừa nỗi đau
 Hết rồi năm tháng ngọt ngào
 Tình ta nay đã trôi vào hư vô 
 
  maiyeuem

 
 R
 
  
  
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2008 05:06:09 bởi Viet duong nhan >
Ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 12.04.2008 06:35:39
0
Rất hân hạnh được maiyeuem ghé chơi, bài Tình Hư Vô  rất đau đớn ngọt ngào, đến độ tôi đã la làng : 
Muốn níu trần gian qua đời khác
Kiếp sau còn chút nhớ để quên..
 
 
Xin mời bạn đọc bài Thoáng Hương Phai, dù sao cũng còn đuợc chút để quên
Trân trọng
Hư Vô

 
 
 
THOÁNG HƯƠNG PHAI

 

Buồn ta phả khói vào thơ
Thấy em đứng khóc bên bờ xanh xao
Giọt nào rớt xuống chiêm bao?
Để thơ mọc cánh bay vào mênh mông.


Lòng ta nắng ở trên sông
Thương con nước đổ một dòng chung thân
Tàn phai theo mỗi bước chân
Hỏi em đời có trăm năm để chờ?

Ta về gom nắng vào thơ
Xây chung thành quách che bờ đớn đau
Khúc tình phả xuống bể dâu
Nghe chăn gối lạ rũ nhầu dáng em

Chợt thèm một chút hương quen
Thềm xưa rêu đã phủ mềm dấu đinh
Buồn quanh sợi khói lung linh
Gai ngang da thịt tượng hình hài em.

Hư Vô


                                                             
                               
                    
                               












Mưa bay trắng áo nhân tình giọt vung nhát chém tan hình tượng tôi đưa tay khuấy ngọn tơ trời nghe Hư Vô chảy qua đời lạnh tanh…  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:55:36 bởi Huvo >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 12.04.2008 08:02:42
0
Chút đồng cảm thôi....Chúc Huvo và cả nhà cuối tuần vui vẻ nha...



BỂ DÂU

Đêm chở sông qua bờ nguyệt tận
Đón em về đài các ngửa nghiêng
Cởi hết áo trần gian tơ lụa
Nguyên hình cải táng mối nhân duyên.



Người tình hư vô
 
 
Quanh ta là bóng tối
Khỏa trần một ánh trăng
Hạnh ngộ hay thường hỏi,
Dìu đi hết nhau chăng?!
 
Đất và trời giao phối
Sinh ra một hình hài,
Giữa ngàn năm cằn cỗi,
Trăm năm cũng an bày,
 
Cởi áo hoa tơ lụa
Thu hiển hiện trần ai,
Anh có là ngọn lửa,
Đốt cháy lá vàng bay,
 
Là người tình hư vô
Sao nhận diện hình hài?!
Bao giờ ta giác ngộ,
Để biết...mình...là ai!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2008 11:40:47 bởi Huyền Băng >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 12.04.2008 21:28:24
0
Rất trân trọng được Băng Nguyệt dạo chơi bên vườn trăng Hư Vô, bài Người Tình Hư Vô tuyệt lắm, chờ được thưởng lãm những bài mới từ BN
Chúc bạn và gia đình một ngày cuối tuần thật hạnh phúc
Thân
Hư Vô








DÃ QUỲNH

Anh nín thở
chờ em khoe da thịt
Đêm tượng hình chảy xuống
nửa dòng trăng
Cởi áo lụa là phơi vào
hoang dại
Thương em buồn
nhánh tóc chẻ ăn năn.
                                          
Sương đọng tình
xanh xao bờ bến lạ
Nước mắt theo em xa lắc
cuộc đời                         
Dáng xuân thì nhung vai
gầy chiếc lá
Anh bàng hoàng         
trăng vàng đá trên môi.

Tay anh ướt đan tình theo
tiếng khóc
Mưa dọc đường đếm từng hạt
phân vân
Em cúi xuống chân trần
chưa chấm đất
Đêm nghiêng mình dìu bóng tối
khỏa thân.

Gối chăn đâu che giáp vườn
con gái
Áp sát môi nhau rụng trắng
lối quỳnh
Sáng thức dậy
nghe còn quen tóc rối
Chảy qua đời, sóng vỗ ngát
hương trinh..

Hư Vô



































<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:58:27 bởi Huvo >

Liên Thơ
  • Số bài : 3162
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.11.2007
  • Nơi: Đầm sen trắng
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 12.04.2008 23:41:28
0

Trích đoạn: Huvo


          
 
 
      
CHỜ CON VỀ ĐỂ KHÓC ,
      MẸ ƠI .

                    Kính tặng Mẹ 
                  Sydney, Australia 02 -2008
                  Hư Vô


        
         Hồi còn nhỏ mẹ dắt con chạy giặc
         Chạy ngược xuôi tận Giáp Nước, Rạch Bần
         Xa cách mấy cũng không ngoài tầm đạn
         Bởi chiến tranh đâu có chỗ an toàn .
 
         Nhưng lòng con hồn nhiên đâu biết sợ
         Bên con còn bóng mát mẹ che thân
         Dù lửa bom có hung tàn, man rợ
         Cũng đâu chia được bóng mẹ hình con .
  
         Lớn một chút, mẹ dẫn con ra chợ
         Đưa vào trường để học nghĩa học nhân
         Tập viết mãi vẫn không tròn chữ: Mẹ
         Đến bao giờ con mới được nên thân !
 
         Đời dạy con những lọc lừa toan tính
         Đóng tàu vượt biển làm kiếp lưu dân
         Nhưng tính mãi vẫn không sao tính nổi
         Làm thế nào để dắt mẹ theo con !
 
         Xứ người đâu có chiến tranh giặc giã
         Sao lòng con vẫn không thấy an toàn
         Hay con  đã  mất  rồi nơi êm ả
         Trong vòng tay ấm áp mẹ ôm con.
                                                                             
         Chiều nay nhìn mưa bay ngang đất lạ
         Lòng con nghe sao buồn quá ,mẹ ơi !
         Nước mắt mẹ đã đầy thêm biển cả
         Chờ con về để khóc một lần vui…


        *************************************



Về với Mẹ!
Mình về với mẹ đi anh
Héo hon lòng mẹ mong chờ tin con
Bỏ phố phường đô hội bon chen
Ta về nấp áo mẹ hiền tránh roi
Quất ngang quất dọc lẽ đời
Thân ta tơi tả, ngột hơi vì tình.
 
Mình về với mẹ đi anh
Lỡ một  ngày không chịu nổi nhớ mong
Mẹ xuôi tay về với đất tổ
Ta có kịp về bên kề cận
Ấp bàn tay mẹ nhọc nhằn lên trái tim nức nở?
Khóc gào chi mẹ cũng xa rồi!
 
Mình về với mẹ đi anh!
 
               Lê Minh Liên Thanh Thơ
                 Ngày cuối tuần, 12/4/2008
 
Bạn thân mến!
    Mình đã rất nhiều lần đọc thơ bạn.Thơ bạn rất đặc biệt, rất ấn tượng...Riêng bài thơ này mình xúc động và đọc nhiều nhất.Mình rất hiểu nỗi niềm của những người con phải ở xa mẹ, dù khi  tóc có bạc màu vẫn da diết một niềm nhớ mẹ không nguôi.Mình hạnh phúc  hơn bạn là mình luôn được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ từ lúc lọt lòng và được mẹ chăm sóc cả những lúc mẹ đã già nua, đau yếu.Mình lại may mắn hơn bạn là được  chăm sóc, nâng giấc cho mẹ những ngày tháng  mẹ đau ốm cho đến lúc mẹ mỏi mệt buông lơi bàn tay lo cho các con để theo bà ngoại theo ba mình về cõi thiêng liêng.
     Thân thương gửi đến bạn màu nắng, hạt mưa, ngọn gió, giọt sương, ...từ đất mẹ.Gửi đến trang thơ của bạn một miền thương cảm và sự ngưỡng mộ của mình, luôn mong chờ đọc những sáng tác mới của bạn đó!
                                    Thân mến!
 
 


Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 13.04.2008 08:57:54
0
Rất cảm động được sự chia sẻ cuả bạn Lê Minh Liên Thanh Thơ. Tình Mẹ vốn là đề tài muôn thuở của thi nhân, dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, mỗi khi gọi tiếng Mẹ ta nghe niềm hạnh phúc chảy ngọt ngào qua da thịt của Mẹ đã cho ta
Bài Về Với Mẹ có hồn , cảm động lắm. Rất hân hạnh được bạn ghé thăm, mong càng ngày tình thân càng gắn bó thêm qua những dòng thơ giao cảm
Trân trọng
Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 04:34:43 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 14.04.2008 16:28:48
0
 
 
GỌI TÊN EM NẮNG-AN-XUYÊN                                        


Gọi tên
em Nắng-An-Xuyên
Nghe tà áo đã bay nghiêng
phố phường
Gọi tên nhau Nắng-Sân-Trường
Em vui cổng trước tôi buồn cổng sau.       

Lối em
dốc đổ bên nào?
Chưa qua Cường Để đã vào Lý Bôn
Để tôi bước tới
linh hồn
Đường thơm áo trắng Thái Tôn chợt dài.

Gió đùa quanh ngọn tóc ai
Lùa hương con gái cho đầy tay không
Em về, qua phố Gia Long
Nghiêng vành nón lá bên sông
đợi chờ.

Sóng xô mất dấu bến bờ
Tôi thân lạc chợ bơ vơ mé gành
Lối vào Đề Thám
lạnh tanh
Buồn no con mắt quẩn quanh cuối đường.

Gọi
tên em Uất-Kim-Hương
Tôi nằm co giữa vô thường, đó em!
               
Hư Vô


<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:00:47 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 16.04.2008 18:22:59
0
GIỌT MƯA HẠ LAN
                             
          
   
Dáng em gầy chiếc lá
Đong đưa hạt mưa qua
Giữa sân trường vội vã
Màu áo trắng thiết tha.
 
Mưa trên cây Thánh giá
Mưa rớt xuống vai anh
Nở đóa tình e ấp
Gọi tên em, Hạ Lan.
 
Mong manh như ngọn tóc
Xõa xuống hương môi quen
Em còn bên tượng Chúa
Anh ướt mềm môi em.
 
Sân trường xao bóng nước
Vỗ từng nhịp bơ vơ
Em có nghe mưa vỡ
Chảy mênh mông trang thơ.
 
Để Hạ Lan mãi nở
Trên vai anh thênh thang
Để môi em được ở
Ngoài cửa lớp, mưa tan...
 
Hư Vô
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:28:31 bởi Huvo >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 17.04.2008 03:33:40
0
Bn đã dc bắt gặp Đêm quỳnh hương ở đâu ròi kà.....(*nghĩ nghĩ*)....
 

Gối chăn đâu che giáp vườn
con gái
Áp sát môi nhau rụng trắng
lối quỳnh
Sáng thức dậy
nghe còn quen tóc rối
Chảy qua đời, sóng vỗ ngát
hương trinh..

Hư Vô


 
Đêm hoang
(Người tình hư vô 2)
 
 
Đêm nay ta thả mình xuôi
Sông đời lang bạt tách đôi chiếc thuyền
Hoa quỳnh nở trắng một miền
Hư vô thăm thẳm đêm tuyền duyên xưa,,
 
Đêm nay lòng ướt cơn mưa
Của mùa thu ấy bỗng vừa về ngang
Người đâu đây giữa trăm ngàn,
Tay níu chẳng đặng tay dang chẳng cùng.
 
Đêm nay bão biển mưa rừng
Đường thu đã vắng trong từng tiếng thơ,
Ánh trăng mười bốn lu mờ,
Cành hoa lan tím cũng ngơ ngác buồn...
 
Hoa quỳnh trắng...dưới đêm buông....
 
 
 


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 17.04.2008 04:32:27
0
Xin chào Băng Nguyệt ghé chơi, bài Đêm Quỳnh Hương Hư Vô đã viết cũng lâu lâu...Cũng quên mất báo nào đã đăng, có thể BN gặp trên Làng Văn, hay Dân Việt (?)...
Rất cảm xúc bài Đêm Hoang, tức Người Tình Hư Vô 2, chờ thưởng lãm những bài mới từ bạn
Thân
Hư Vô






Hư Vô
 
Mưa bay trắng áo nhân
tình
Hạt vung nhát chém tan hình tượng
tôi
đưa tay khuấy ngọn tơ
trời
nghe Hư Vô chảy qua đời lạnh
tanh... 

Hư Vô                       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:29:00 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 19.04.2008 05:51:14
0
BÍM TÓC HOA VÀNG


Ta về theo dấu mưa tan
Vòng vo chốn cũ đâu tàn tích em?
Phố nhà như đã chưa quen
Hàng cây khép nép bên hiên đợi chờ.

Chùm hoa điệp nở bơ vơ
Ngỡ em đôi bím buông hờ ngang vai
Rộn ràng hương tóc em bay
Mênh mông phủ xuống chiều lay dáng gầy.

Lòng ta mọc nhánh thiên tai
Buồn trên chiếc lá tàn phai lối về
Em còn bím tóc vân vê
Để hoa rực nở cận kề tên em.

Thềm xưa còn nhớ hay quên?
Ta ngồi với bóng chia niềm xót xa
Điệp vàng từng cánh bay qua
Hình như em đã bỏ ta ,vào đời...

Hư Vô
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:01:30 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 23.04.2008 18:33:45
0
CYCLO TÌNH NHÂN
 


Cyclo đổ dốc tình nhân
Cơn mưa dội xuống hạt trần trụi em
Chở đêm dọc lối không đèn
Hôn em nghiêng ngửa đường quen môi nồng.

Ngược xuôi giữa phố người đông
Nửa đời chưa giáp một vòng bánh xe
Buồn tôi lăn lóc vỉa hè
Hương đêm động thức đàn ve trở mình.

Bàng hoàng một nụ nguyên trinh
Nghe mưa Phú Nhuận quen hình Tưởng Dung
Em lần khép nép trao thân
Trăm năm tìm đóa phù vân nhớ người.

Này em, áp sát vai tôi
Buông dòng tóc ướt xuống đời, đêm hoang
Chở nhau ngang phố hoa vàng
Lời kinh sám hối chợt vang giáo đường.

Cyclo rẽ lối uyên ương
Chở tình mất dấu cuối đường lá me
Trả tôi về với vỉa hè
Đêm đêm đứng đợi đàn ve động tình…

Hư Vô


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:29:57 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 26.04.2008 08:54:49
0
GIỌT ĐẮNG MÔI EM

Cà phê khuấy hoài sao vẫn đắng?
Hay tại tình em đã đắng môi
Sóng vỗ quanh đời rung đáy tách
Chờ người xõa tóc một lần thôi!

Để em bước kiêu sa góc phố
Đàn chim động tổ vút lên cao
Dáng buông sóng sánh đôi tà áo
Anh uống em vào tim đớn đau.

Tay ôm bóng trăm năm chưa giáp
Nụ hôn gầy lệch dấu tàn phai
Hương môi non hòa chung giọt đắng
Nở nghiêng cành một đóa thiên tai.

Em đi, đếm gót buồn ở lại
Dòng đời phơi ngược nắng trên vai
Uống đã cạn giọt tình không đáy
Quán chiều xiêu vẹo đợi chờ ai?

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2009 16:09:56 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 27.04.2008 17:34:56
0
KHÓC BẠN

Chia tay bạn hiền giữa đường nhang khói
Rót tràn rồi, ly nước mắt, Đạt ơi !
Hư Vô


 
Uống đi đại ca. Sao ngồi trơ đó?
Rượu tình rượu nghĩa, đâu phải chuyện chơi
Uống chén chia phôi giữa giờ tận thế
Rót tràn rồi, ly nước mắt, Đạt ơi!
               
Bạn bè đếm trên tay còn mấy đứa
Ngón dài ngón ngắn tính cũng không ra
Thôi thì ta đếm buồn quanh đáy tách
Nhắp môi cùng với bóng để cầm kha.
 
Uống đi cha. Hay chờ nâng chén phạt
Luật giang hồ đâu có rượu để quên                                                         
Phạt bạn rót đầy thêm ly áo trắng
Uống một lần cạn hết Nắng-An-Xuyên.
 
Để bạn mang đá vàng qua đời khác
Bỏ người góa phụ đứng khóc trăm năm
Bước tới hư vô còn đau mặt đất
Đi một lần là mất tích, biệt tăm.
 
Thắp nén lòng ta bên bờ hiu quạnh
Hương trầm bay xa lắc cuối nhân gian     
Chưa tàn canh sao bạn đành bỏ cuộc
Để bóng người in dọc xuống khăn tang .
 
Ta rót hồn khô nghiêng bình, ráo chén
Say một lần để nhớ những lần quên
Chia tay bạn hiền giữa đường nhang khói
Lối đi về đâu còn Nắng-An-Xuyên…
 
Hư Vô

                    
                       
                                                     
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:30:29 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 29.04.2008 19:05:47
0
BÀI THƠ TIỄN BẠN
 
Nghe tin bạn chết, buồn thấy mẹ
Dòng đời trôi ngược nhánh sông xưa
Ngày mai ta có quay trở lại
Còn được mấy thằng để tiễn đưa.
 
Ta biết bạn ra đi, vẫn tiếc
Rượu còn sủi bọt ướt nhân gian
Uống chưa đã khát, sao bỏ cuộc?
Bên kia nào chắc có thiên đàng!
 
Thôi hãy nằm yên nghe đất thở
Cõi người chỉ là thoáng rong chơi
Ta rót thêm được vài ly nữa
Uống say để quậy phá banh đời.
 
Trước hay sau cũng là một kiếp
Bạn về ôm gối đất quê hương
Ta tên lãng tử buồn biệt xứ
Vòng vo rồi cũng ghé chung đường.
 
Lòng ta cứng cỏi đâu biết khóc
Lệ đông thành đá chảy quanh ly
Trời đất nghiêng vai ngày tận thế
Say rồi, thôi đi ngủ. Ngủ đi!
 
 Hư Vô

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:31:11 bởi Huvo >

Huvo
  • Số bài : 225
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2008
RE: NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ - 01.05.2008 16:30:32
0
XE DUYÊN

Đào non sớm liệu xe tơ kịp thì.
   ( Thúy Kiều, Nguyễn Du  )
 


Em ngồi xõa tóc xe duyên
So đo sợi ngắn buồn riêng sợi dài
Xe nhằm sợi nắng trên vai
Để anh nghiêng nón cho gầy dáng em.
 
Tay nào xỏ chỉ luồn Kim
Căng tơ đã tới trái tim mỹ miều?
Ngây ngô áo hạ lụa điều
Hỏi em, em đã. Đã yêu bao giờ?
 
Anh về dệt bóng vào thơ
Thương em hay chỉ tình cờ nhớ em?
Một lần xin được gọi tên
Ngày sau dẫu có lãng quên, cũng chờ!
 
Em ngồi xỏ chỉ xe tơ
Buồn riêng lẻ bóng khói trơ trụi hình
Chỉ thưa đâu buộc nổi tình
Có đau, chắc cũng một mình, Kim đau…
 
Hư Vô
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:04:39 bởi Huvo >

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 222 bài trong đề mục