NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Huvo 21.05.2009 08:07:33 (permalink)
0
THÁNH NỮ

Nếu em không hiện thân Thánh Nữ
Thì tôi đâu khổ tới bây giờ
Trót lỡ yêu rồi người răng khểnh
Nên cả đời khập khiễng, ngu ngơ.

Chân quờ quạng cuối bờ hương cũ
Máu tươm đã khắp lối tội tình
Em tựa hình lên cây Thánh Giá
Tôi ngây khờ lạ lẫm câu kinh.

Lời tôn vinh hay điềm bất trắc
Để em nháy con mắt bên nào?
Giọt đớn đau chảy vào một phía
Giọt còn ở lại ướt đời sau.

Ngại dáng em nhầu quanh áo trắng
Tôi lùa màu nắng khỏi thơ ngây
Cho em còn hoài hương Thánh Nữ
Trải đường tôi bước tới thiên tai…

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 06:32:44 bởi Huvo >
Huvo 18.06.2009 19:26:31 (permalink)
0
ANH ĐÃ LÀM HƯ MẤT ĐỜI EM

Giọt đá vàng chảy ngang hạnh phúc
Để em được biết khóc lần đầu
Giọt oan khiên chảy vào vô tận
Cho em còn khóc nửa đời sau…

Dẫu đớn đau hay niềm hạnh phúc
Nước mắt mỗi lúc cũng mặn thêm
Bởi chính anh đã làm em khóc
Anh đã làm hư mất đời em.

Đừng trách anh phụ tình, dối trá
Đuờng xa vốn đã quá chông chênh
Anh mất dấu, chân trần hóa đá
Hiểu không em, hiểu thấu không em?

Vẫn biết cả đời em cần kiệm
Chắt chiu từng giọt lệ cho nhau
Để được khóc một lần cạn kiệt
Nước mắt nào mà không đớn đau!

Chảy xuống vô biên dòng thánh khiết
Hạt ngọc ngà đã trắng tay không
Sớm muộn gì rồi em cũng biết
Anh đã làm hoang phế đời em…

Hư Vô




<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2009 13:03:47 bởi Huvo >
Han Bang 18.06.2009 19:55:11 (permalink)
0


THÁNH NỮ

Nếu em không hiện thân Thánh Nữ
Thì tôi đâu khổ tới bây giờ
Trót lỡ yêu rồi người răng khểnh
Nên cả đời khập khiễng, ngu ngơ.

Chân quờ quạng cuối bờ hương cũ
Máu tươm đã khắp lối tội tình
Em tựa hình lên cây Thánh Giá
Tôi ngây khờ lạ lẫm câu kinh.

Lời tôn vinh hay điềm bất trắc
Để em nháy con mắt bên nào?
Giọt đớn đau chảy vào một phía
Giọt còn ở lại ướt đời sau.

Ngại dáng em nhầu quanh áo trắng
Tôi lùa màu nắng khỏi thơ ngây
Cho em còn hoài hương Thánh Nữ
Trải đường tôi bước tới thiên tai…

Hư Vô



Em tha thướt trong màu tà áo trắng
Trắng thơ ngây và trắng cả lòng tin
Em thánh thiện như một bài thánh kinh
Mắt to mộng mởi nhìn trời hy vọng

Chân lên lớp như giáo đường thiên thánh
Anh ẩn xa sợ bóng ngả che mờ
Nét ngây thơ làm anh mãi tôn thờ
Cứ đờ đẫn ngẩn ngơ trố mắt ngó

Rồi mỗi sáng khi bóng em qua ngỏ
Anh lén nhìn không dám tỏ ...phân vân
Áo trắng bay em thánh thiện trong ngần
Theo vệt nắng áo anh dần rám lại

Rồi từ đấy anh cứ dõi theo em mãi
Nhớ cái màu trắng rải lối đường mai
Nhớ em hiền mắt to ngơ ngát hoài
Nhớ nhớ lắm đến nay vẫn còn nhớ...

Hàn Băng
Huvo 22.06.2009 09:37:13 (permalink)
0
Cám ơn Hàn Băng đã ghé chơi, còn bỏ quên lại một Thánh Nữ thật kiêu sa. Xin được hoà tan cùng hư vô ...
Thân mến
Hư Vô
Ái Khanh Hà 22.06.2009 14:53:27 (permalink)
0
Tri giao

Vô tình lạc bước hư vô
Cho ta tìm lại xô bồ bóng nhau
Nghiêng thơ mình ngã bút chào
Bóng ta ngã xuống dậu rào đời ta.



ANH ĐÃ LÀM HƯ MẤT ĐỜI EM

Giọt đá vàng chảy ngang hạnh phúc
Để em được biết khóc lần đầu
Giọt oan khiên chảy vào vô tận
Cho em còn khóc nửa đời sau…

Dẫu đớn đau hay niềm hạnh phúc
Nước mắt mỗi lúc cũng mặn thêm
Bởi chính anh đã làm em khóc
Anh đã làm hư mất đời em.

Đừng trách anh phụ tình, dối trá
Đuờng xa vốn đã quá chông chênh
Anh mất dấu chân trần hóa đá
Hiểu không em, hiểu thấu không em?

Vẫn biết cả đời em cần kiệm
Chắt chiu từng giọt lệ cho nhau
Để được khóc một lần cạn kiệt
Nước mắt nào mà không đớn đau!

Chảy xuống đời em dòng thánh khiết
Hạt ngọc ngà đã trắng tay không
Sớm muộn gì rồi em cũng biết
Anh đã làm hoang phế đời em…

Hư Vô


__________________


MỘT PHÚT YÊU MẤT MỘT ĐỜI QUÊN BỎ


Cả ngày thức muộn đợi trông nhau
Đổ xuống hư vô giọt lệ nào
Cần kiệm cho nhau tìm nghĩa sống
Thì nghĩa lý gì, một chút đau.

Không còn nguyên sơ màu thánh khiết
Bởi mùa nguyệt bạch đã thay màu
Tóc phủ ngang lưng trời cách biệt
Khối u cấp tính ở trong nhau.

Tách nhau ra khỏi ngày hạnh phúc
Mình tự dày vò trong nỗi đau
Cưộc sống là vội vàng cấp bức
Sự thật được vùi chôn rất sâu.

Anh lấy của em một trái tim
Hoang phế linh hồn sau thực nghiệm
Nỗi nhớ như di căn truyền nhiễm
Chết thôi chứ biết trị làm sao?

httn
vu phong 22.06.2009 16:15:06 (permalink)
0
Nói khe khẽ kẻo lời yêu bay mất
Gọi thì thầm cho ngây ngất tim yêu

Ôm bao nhiêu thương nhớ suốt trăm chiều
Cũng chưa thỏa những điều tim muốn nói
Hỏi cuộc đời_lời yêu nào khẽ gọi
Ươm yêu thương vương vấn hỏi mây chiều
Nơi xa ấy mây mang nhiều thương nhớ
Gửi cho người hay suốt kiếp bơ vơ???
Huvo 23.06.2009 13:06:05 (permalink)
0
Cám ơn Ái Khanh Hà ghé chơi, xin được tri giao với bạn
Hư Vô
Huvo 24.06.2009 07:56:22 (permalink)
0
Cám ơn Vũ Phong đã ghé qua trang thơ Hư Vô. Tiếp tục ghé chơi thường xuyên nha!
Thân mến
Hư Vô
Huvo 01.07.2009 16:40:50 (permalink)
0
AN XUYÊN CHIỀU ÁO TRẮNG

Trường cũ nở vàng chùm hoa điệp
Bước theo không kịp nắng quê nhà
Đâu có hẹn nhưng ta vẫn đợi
Nửa đời như chỉ mới hôm qua.

Áo trắng bay hành lang hun hút
Tên nhau còn khắc cuối chân tường
Dãy lớp ngày xưa em lên xuống
Đã nghe lạ lẫm một mùi hương.

An Xuyên ơi, người tình lớp chín
Em còn mang chiếc cặp quai nâu
Chất chứa đầy thơ tình trong đó
Cho nặng đời em phía vai nào?

Ta về ngơ ngác chiều tan lớp
Tỉnh lẻ buồn theo dáng học trò
Đâu ai biết hồn ta ở trọ
Giữa tà áo trắng để làm thơ.

Có bao giờ em về chốn cũ?
Khóc một mình để biết kiêu sa
Không nói ra chắc em đã hiểu
Chỗ nào cũng có dấu chân ta…

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2009 08:19:19 bởi Huvo >
banglang07 04.07.2009 08:11:53 (permalink)
0

HOA SEN


Sáng nay Sen đã nở hồng

Gió đưa ngan ngát hương nồng bay xa

Sương trời như giọt châu sa

Ngẩn ngơ duới ánh nắng ngà lung linh …

BL07


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2009 20:25:26 bởi banglang07 >
Huvo 09.07.2009 21:15:12 (permalink)
0
LẠ CHỖ

Sau cánh cửa là thiên đàng.
Mở ra. Lạ chỗ, bàng hoàng hương đêm,
Khép vào. Một cõi vô biên.
Giữa đường trăng mật còn thơm môi trần.

Căn phòng như thể không chân.
Hít vào. Cho giáp một vòng dung nhan.
Thở ra. Nhẹ nhổm hương trầm.
Em trong ta. Mãi trong ngần, đó em!

Chỗ nằm mỗi lúc rộng thêm,
Em so đo chút chăn mền, đôi khi.
Trăm năm mấy bận xuân thì
Chắc gì em đã hoài nghi tên mình?

Ta về cho kịp tái sinh,
Nửa đêm chiếc bóng cựa mình khóc vang.
Thắp trăm ngọn nến da vàng,
Trăng đang mãn nguyệt ngang tàn tích em…

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:59:41 bởi Huvo >
Ái Khanh Hà 10.07.2009 02:41:35 (permalink)
0
  Cám ơn Ái Khanh Hà ghé chơi, xin được tri giao với bạn
Hư Vô

________________

Nét thơ của HV có những điểm rất gần gũi, xin phép Hà hư vô một chút nữa nha. Đừng phật lòng nghen.


CÕI LẠ

Sau cánh cửa là thiên đàng.
Mở ra. Lạ chỗ, bàng hoàng hương đêm,
Khép vào. Một cõi vô biên.
Giữa đường trăng mật còn thơm môi trần.

Căn phòng như thể không chân.
Hít vào. Cho giáp một vòng dung nhan.
Thở ra. Nhẹ nhổm hương trầm.
Em trong ta. Mãi trong ngần, đó em!

Chỗ nằm mỗi lúc rộng thêm,
Em so đo chút chăn mền, đôi khi.
Trăm năm mấy bận xuân thì
Chắc gì em đã hoài nghi tên mình?

Ta về cho kịp tái sinh,
Nửa đêm chiếc bóng cựa mình khóc vang.
Thắp trăm ngọn nến da vàng,
Trăng đang chớm nguyệt ngang tàn tích em…

Hư Vô


_______''_______



TÍCH HƯƠNG TRĂNG MẬT MỘT MÙA GIAO BÔI

Thiếu rồi một miếng trầu têm
Cho nên thấp thỏm giữa đêm trong ngần
Trăng đang chớm nguyệt ngoài sân
Tái sinh chưa kịp đặng gần trăm năm

Mở ra. Mù mịt thăm thăm
Khép vào. Để giữ hương trầm hoài thơm
Tại trời cho lửa gần rơm
Hay vì duyên nợ mớm đường quanh co

Căn phòng giờ quá bơ vơ
Thiên đàng, địa ngục ngáo ngơ đứa mình
Nửa đêm nào có tội tình
Gối mền lạnh lẽo cuộn mình trong đêm

Tách mình khỏi chốn giới nghiêm
Cái tên đã khắc ngưỡng tim em rồi
Cái hôm trăng mật giao bôi
Trăng thành bóng nguyệt bên trời có anh.

httn
Huvo 25.07.2009 15:45:54 (permalink)
0
Cám ơn Ái Khanh Hà, cứ dạo chơi thoải mái, đâu có gì để gọi là phật lòng nhau, tứ hải giai huynh đệ mà
Hư Vô

QUÁN TÌNH NHÂN

Tại giọt cà phê em pha đắng,
Đêm nay lại thức trắng nữa rồi.
Thêm một hạt đường em còn tiếc,
Để tôi biết ngọt giữa môi người!

Em ngồi che bóng trăng vào tóc.
Khuấy cho sóng sánh nét xuân thì.
Uống đêm chưa cạn hương mười sáu,
Mà buồn như đã tới đáy ly.

Một đóa dã quỳ ai đánh rớt,
Nằm phơi lăn lóc lối tình nhân.
Tôi biết ngày mai em sẽ khóc,
Cho người khách lạ tưởng chưa thân.

Em khuấy đời nhau vào hướng khác,
Còn nghe dính dấp một mùi hương.
Hay tôi đã uống ly bùa phép,
Ngọt rát môi từ giọt không đường…

Hư Vô




<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 07:05:06 bởi Huvo >
Huvo 11.08.2009 09:45:10 (permalink)
0
BẾN BỜ

Gặp người cùng họ. Lạ tên
Đôi răng khênh khểnh bỏ quên đường về!
Nương cau núm trổ xuân thì
Em, người dưng. Đã kiêu kỳ, thơ anh!

Ru ngàn sóng biếc mong manh
Tình em vàng đá xây thành quách nhau
Sông dài mấy khúc xôn xao?
Đò anh lỡ chuyến lao đao cuối bờ.

Khi xưa lỡ một chuyến đò
Đi lên đi xuống vòng vo nỗi buồn
Bây giờ cách mấy đại dương
Muốn thăm em, đâu biết đường mà đi!

Lối người mất dấu thiên di
Em bên chồng. Đâu chắc gì, không đau!
Áo xưa mấy bận úa nhầu?
Hoa cau rụng đã bạc đầu nhân gian.

Chờ nhau một cuộc tình tan
Đò đưa chỗ lạ, hoang tàn bóng ai….

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 17:31:00 bởi Huvo >
Huvo 12.08.2009 07:27:05 (permalink)
0
CÁNH DÃ QUỲ 16

Ngày tôi vào đại học
Em vừa tới lớp 10
Hành lang dài trơ trọi
Đâu còn thấy bóng tôi!

Đời xa bao cây số?
Đường mấy lối chưa quen
Buồn như dấu gạch-nối
Giữa tên tôi và em.

Chiều nghiêng theo chiếc lá
Em bước vào lẻ loi
Tôi ngồi bên họa thất
Vẽ mùa thu lớp 10!

Nét cọ còn bối rối
Theo từng lối em đi
Áo bay màu phấn trắng
Che nhan sắc dậy thì.

Cánh dã quỳ 16
Ngọt chưa giáp môi không
Cổng trường vang tiếng trống
Tiễn em bước theo chồng…

Tôi lòng vòng với bóng
Đuổi theo em hụt hơi
Chân dẫm chồi gai lạ
Đẩy tôi ngã ngửa đời…

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 17:33:58 bởi Huvo >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9