NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 15 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Huvo 12.04.2008 06:35:39 (permalink)
0
Rất hân hạnh được maiyeuem ghé chơi, bài Tình Hư Vô  rất đau đớn ngọt ngào, đến độ tôi đã la làng : 
Muốn níu trần gian qua đời khác
Kiếp sau còn chút nhớ để quên..
 
 
Xin mời bạn đọc bài Thoáng Hương Phai, dù sao cũng còn đuợc chút để quên
Trân trọng
Hư Vô

 
 
 
THOÁNG HƯƠNG PHAI

 

Buồn ta phả khói vào thơ
Thấy em đứng khóc bên bờ xanh xao
Giọt nào rớt xuống chiêm bao?
Để thơ mọc cánh bay vào mênh mông.


Lòng ta nắng ở trên sông
Thương con nước đổ một dòng chung thân
Tàn phai theo mỗi bước chân
Hỏi em đời có trăm năm để chờ?

Ta về gom nắng vào thơ
Xây chung thành quách che bờ đớn đau
Khúc tình phả xuống bể dâu
Nghe chăn gối lạ rũ nhầu dáng em

Chợt thèm một chút hương quen
Thềm xưa rêu đã phủ mềm dấu đinh
Buồn quanh sợi khói lung linh
Gai ngang da thịt tượng hình hài em.

Hư Vô


                                                             
                               
                    
                               












Mưa bay trắng áo nhân tình giọt vung nhát chém tan hình tượng tôi đưa tay khuấy ngọn tơ trời nghe Hư Vô chảy qua đời lạnh tanh…  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:55:36 bởi Huvo >
#16
    BĂNG NGUYỆT 12.04.2008 08:02:42 (permalink)
    0
    Chút đồng cảm thôi....Chúc Huvo và cả nhà cuối tuần vui vẻ nha...



    BỂ DÂU

    Đêm chở sông qua bờ nguyệt tận
    Đón em về đài các ngửa nghiêng
    Cởi hết áo trần gian tơ lụa
    Nguyên hình cải táng mối nhân duyên.



    Người tình hư vô
     
     
    Quanh ta là bóng tối
    Khỏa trần một ánh trăng
    Hạnh ngộ hay thường hỏi,
    Dìu đi hết nhau chăng?!
     
    Đất và trời giao phối
    Sinh ra một hình hài,
    Giữa ngàn năm cằn cỗi,
    Trăm năm cũng an bày,
     
    Cởi áo hoa tơ lụa
    Thu hiển hiện trần ai,
    Anh có là ngọn lửa,
    Đốt cháy lá vàng bay,
     
    Là người tình hư vô
    Sao nhận diện hình hài?!
    Bao giờ ta giác ngộ,
    Để biết...mình...là ai!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2008 11:40:47 bởi Huyền Băng >
    #17
      Huvo 12.04.2008 21:28:24 (permalink)
      0
      Rất trân trọng được Băng Nguyệt dạo chơi bên vườn trăng Hư Vô, bài Người Tình Hư Vô tuyệt lắm, chờ được thưởng lãm những bài mới từ BN
      Chúc bạn và gia đình một ngày cuối tuần thật hạnh phúc
      Thân
      Hư Vô








      DÃ QUỲNH

      Anh nín thở
      chờ em khoe da thịt
      Đêm tượng hình chảy xuống
      nửa dòng trăng
      Cởi áo lụa là phơi vào
      hoang dại
      Thương em buồn
      nhánh tóc chẻ ăn năn.
                                                
      Sương đọng tình
      xanh xao bờ bến lạ
      Nước mắt theo em xa lắc
      cuộc đời                         
      Dáng xuân thì nhung vai
      gầy chiếc lá
      Anh bàng hoàng         
      trăng vàng đá trên môi.

      Tay anh ướt đan tình theo
      tiếng khóc
      Mưa dọc đường đếm từng hạt
      phân vân
      Em cúi xuống chân trần
      chưa chấm đất
      Đêm nghiêng mình dìu bóng tối
      khỏa thân.

      Gối chăn đâu che giáp vườn
      con gái
      Áp sát môi nhau rụng trắng
      lối quỳnh
      Sáng thức dậy
      nghe còn quen tóc rối
      Chảy qua đời, sóng vỗ ngát
      hương trinh..

      Hư Vô



































      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 09:58:27 bởi Huvo >
      #18
        Liên Thơ 12.04.2008 23:41:28 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Huvo


                  
         
         
              
        CHỜ CON VỀ ĐỂ KHÓC ,
              MẸ ƠI .

                            Kính tặng Mẹ 
                          Sydney, Australia 02 -2008
                          Hư Vô


                
                 Hồi còn nhỏ mẹ dắt con chạy giặc
                 Chạy ngược xuôi tận Giáp Nước, Rạch Bần
                 Xa cách mấy cũng không ngoài tầm đạn
                 Bởi chiến tranh đâu có chỗ an toàn .
         
                 Nhưng lòng con hồn nhiên đâu biết sợ
                 Bên con còn bóng mát mẹ che thân
                 Dù lửa bom có hung tàn, man rợ
                 Cũng đâu chia được bóng mẹ hình con .
          
                 Lớn một chút, mẹ dẫn con ra chợ
                 Đưa vào trường để học nghĩa học nhân
                 Tập viết mãi vẫn không tròn chữ: Mẹ
                 Đến bao giờ con mới được nên thân !
         
                 Đời dạy con những lọc lừa toan tính
                 Đóng tàu vượt biển làm kiếp lưu dân
                 Nhưng tính mãi vẫn không sao tính nổi
                 Làm thế nào để dắt mẹ theo con !
         
                 Xứ người đâu có chiến tranh giặc giã
                 Sao lòng con vẫn không thấy an toàn
                 Hay con  đã  mất  rồi nơi êm ả
                 Trong vòng tay ấm áp mẹ ôm con.
                                                                                     
                 Chiều nay nhìn mưa bay ngang đất lạ
                 Lòng con nghe sao buồn quá ,mẹ ơi !
                 Nước mắt mẹ đã đầy thêm biển cả
                 Chờ con về để khóc một lần vui…


                *************************************



        Về với Mẹ!
        Mình về với mẹ đi anh
        Héo hon lòng mẹ mong chờ tin con
        Bỏ phố phường đô hội bon chen
        Ta về nấp áo mẹ hiền tránh roi
        Quất ngang quất dọc lẽ đời
        Thân ta tơi tả, ngột hơi vì tình.
         
        Mình về với mẹ đi anh
        Lỡ một  ngày không chịu nổi nhớ mong
        Mẹ xuôi tay về với đất tổ
        Ta có kịp về bên kề cận
        Ấp bàn tay mẹ nhọc nhằn lên trái tim nức nở?
        Khóc gào chi mẹ cũng xa rồi!
         
        Mình về với mẹ đi anh!
         
                       Lê Minh Liên Thanh Thơ
                         Ngày cuối tuần, 12/4/2008
         
        Bạn thân mến!
            Mình đã rất nhiều lần đọc thơ bạn.Thơ bạn rất đặc biệt, rất ấn tượng...Riêng bài thơ này mình xúc động và đọc nhiều nhất.Mình rất hiểu nỗi niềm của những người con phải ở xa mẹ, dù khi  tóc có bạc màu vẫn da diết một niềm nhớ mẹ không nguôi.Mình hạnh phúc  hơn bạn là mình luôn được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ từ lúc lọt lòng và được mẹ chăm sóc cả những lúc mẹ đã già nua, đau yếu.Mình lại may mắn hơn bạn là được  chăm sóc, nâng giấc cho mẹ những ngày tháng  mẹ đau ốm cho đến lúc mẹ mỏi mệt buông lơi bàn tay lo cho các con để theo bà ngoại theo ba mình về cõi thiêng liêng.
             Thân thương gửi đến bạn màu nắng, hạt mưa, ngọn gió, giọt sương, ...từ đất mẹ.Gửi đến trang thơ của bạn một miền thương cảm và sự ngưỡng mộ của mình, luôn mong chờ đọc những sáng tác mới của bạn đó!
                                            Thân mến!
         
         
        #19
          Huvo 13.04.2008 08:57:54 (permalink)
          0
          Rất cảm động được sự chia sẻ cuả bạn Lê Minh Liên Thanh Thơ. Tình Mẹ vốn là đề tài muôn thuở của thi nhân, dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, mỗi khi gọi tiếng Mẹ ta nghe niềm hạnh phúc chảy ngọt ngào qua da thịt của Mẹ đã cho ta
          Bài Về Với Mẹ có hồn , cảm động lắm. Rất hân hạnh được bạn ghé thăm, mong càng ngày tình thân càng gắn bó thêm qua những dòng thơ giao cảm
          Trân trọng
          Hư Vô
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 04:34:43 bởi Huvo >
          #20
            Huvo 14.04.2008 16:28:48 (permalink)
            0
             
             
            GỌI TÊN EM NẮNG-AN-XUYÊN                                        


            Gọi tên
            em Nắng-An-Xuyên
            Nghe tà áo đã bay nghiêng
            phố phường
            Gọi tên nhau Nắng-Sân-Trường
            Em vui cổng trước tôi buồn cổng sau.       

            Lối em
            dốc đổ bên nào?
            Chưa qua Cường Để đã vào Lý Bôn
            Để tôi bước tới
            linh hồn
            Đường thơm áo trắng Thái Tôn chợt dài.

            Gió đùa quanh ngọn tóc ai
            Lùa hương con gái cho đầy tay không
            Em về, qua phố Gia Long
            Nghiêng vành nón lá bên sông
            đợi chờ.

            Sóng xô mất dấu bến bờ
            Tôi thân lạc chợ bơ vơ mé gành
            Lối vào Đề Thám
            lạnh tanh
            Buồn no con mắt quẩn quanh cuối đường.

            Gọi
            tên em Uất-Kim-Hương
            Tôi nằm co giữa vô thường, đó em!
                           
            Hư Vô


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:00:47 bởi Huvo >
            #21
              Huvo 16.04.2008 18:22:59 (permalink)
              0
              GIỌT MƯA HẠ LAN
                                           
                        
                 
              Dáng em gầy chiếc lá
              Đong đưa hạt mưa qua
              Giữa sân trường vội vã
              Màu áo trắng thiết tha.
               
              Mưa trên cây Thánh giá
              Mưa rớt xuống vai anh
              Nở đóa tình e ấp
              Gọi tên em, Hạ Lan.
               
              Mong manh như ngọn tóc
              Xõa xuống hương môi quen
              Em còn bên tượng Chúa
              Anh ướt mềm môi em.
               
              Sân trường xao bóng nước
              Vỗ từng nhịp bơ vơ
              Em có nghe mưa vỡ
              Chảy mênh mông trang thơ.
               
              Để Hạ Lan mãi nở
              Trên vai anh thênh thang
              Để môi em được ở
              Ngoài cửa lớp, mưa tan...
               
              Hư Vô
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:28:31 bởi Huvo >
              #22
                BĂNG NGUYỆT 17.04.2008 03:33:40 (permalink)
                0
                Bn đã dc bắt gặp Đêm quỳnh hương ở đâu ròi kà.....(*nghĩ nghĩ*)....
                 

                Gối chăn đâu che giáp vườn
                con gái
                Áp sát môi nhau rụng trắng
                lối quỳnh
                Sáng thức dậy
                nghe còn quen tóc rối
                Chảy qua đời, sóng vỗ ngát
                hương trinh..

                Hư Vô


                 
                Đêm hoang
                (Người tình hư vô 2)
                 
                 
                Đêm nay ta thả mình xuôi
                Sông đời lang bạt tách đôi chiếc thuyền
                Hoa quỳnh nở trắng một miền
                Hư vô thăm thẳm đêm tuyền duyên xưa,,
                 
                Đêm nay lòng ướt cơn mưa
                Của mùa thu ấy bỗng vừa về ngang
                Người đâu đây giữa trăm ngàn,
                Tay níu chẳng đặng tay dang chẳng cùng.
                 
                Đêm nay bão biển mưa rừng
                Đường thu đã vắng trong từng tiếng thơ,
                Ánh trăng mười bốn lu mờ,
                Cành hoa lan tím cũng ngơ ngác buồn...
                 
                Hoa quỳnh trắng...dưới đêm buông....
                 
                 
                 
                #23
                  Huvo 17.04.2008 04:32:27 (permalink)
                  0
                  Xin chào Băng Nguyệt ghé chơi, bài Đêm Quỳnh Hương Hư Vô đã viết cũng lâu lâu...Cũng quên mất báo nào đã đăng, có thể BN gặp trên Làng Văn, hay Dân Việt (?)...
                  Rất cảm xúc bài Đêm Hoang, tức Người Tình Hư Vô 2, chờ thưởng lãm những bài mới từ bạn
                  Thân
                  Hư Vô






                  Hư Vô
                   
                  Mưa bay trắng áo nhân
                  tình
                  Hạt vung nhát chém tan hình tượng
                  tôi
                  đưa tay khuấy ngọn tơ
                  trời
                  nghe Hư Vô chảy qua đời lạnh
                  tanh... 

                  Hư Vô                       
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:29:00 bởi Huvo >
                  #24
                    Huvo 19.04.2008 05:51:14 (permalink)
                    0
                    BÍM TÓC HOA VÀNG


                    Ta về theo dấu mưa tan
                    Vòng vo chốn cũ đâu tàn tích em?
                    Phố nhà như đã chưa quen
                    Hàng cây khép nép bên hiên đợi chờ.

                    Chùm hoa điệp nở bơ vơ
                    Ngỡ em đôi bím buông hờ ngang vai
                    Rộn ràng hương tóc em bay
                    Mênh mông phủ xuống chiều lay dáng gầy.

                    Lòng ta mọc nhánh thiên tai
                    Buồn trên chiếc lá tàn phai lối về
                    Em còn bím tóc vân vê
                    Để hoa rực nở cận kề tên em.

                    Thềm xưa còn nhớ hay quên?
                    Ta ngồi với bóng chia niềm xót xa
                    Điệp vàng từng cánh bay qua
                    Hình như em đã bỏ ta ,vào đời...

                    Hư Vô
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:01:30 bởi Huvo >
                    #25
                      Huvo 23.04.2008 18:33:45 (permalink)
                      0
                      CYCLO TÌNH NHÂN
                       


                      Cyclo đổ dốc tình nhân
                      Cơn mưa dội xuống hạt trần trụi em
                      Chở đêm dọc lối không đèn
                      Hôn em nghiêng ngửa đường quen môi nồng.

                      Ngược xuôi giữa phố người đông
                      Nửa đời chưa giáp một vòng bánh xe
                      Buồn tôi lăn lóc vỉa hè
                      Hương đêm động thức đàn ve trở mình.

                      Bàng hoàng một nụ nguyên trinh
                      Nghe mưa Phú Nhuận quen hình Tưởng Dung
                      Em lần khép nép trao thân
                      Trăm năm tìm đóa phù vân nhớ người.

                      Này em, áp sát vai tôi
                      Buông dòng tóc ướt xuống đời, đêm hoang
                      Chở nhau ngang phố hoa vàng
                      Lời kinh sám hối chợt vang giáo đường.

                      Cyclo rẽ lối uyên ương
                      Chở tình mất dấu cuối đường lá me
                      Trả tôi về với vỉa hè
                      Đêm đêm đứng đợi đàn ve động tình…

                      Hư Vô


                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:29:57 bởi Huvo >
                      #26
                        Huvo 26.04.2008 08:54:49 (permalink)
                        0
                        GIỌT ĐẮNG MÔI EM

                        Cà phê khuấy hoài sao vẫn đắng?
                        Hay tại tình em đã đắng môi
                        Sóng vỗ quanh đời rung đáy tách
                        Chờ người xõa tóc một lần thôi!

                        Để em bước kiêu sa góc phố
                        Đàn chim động tổ vút lên cao
                        Dáng buông sóng sánh đôi tà áo
                        Anh uống em vào tim đớn đau.

                        Tay ôm bóng trăm năm chưa giáp
                        Nụ hôn gầy lệch dấu tàn phai
                        Hương môi non hòa chung giọt đắng
                        Nở nghiêng cành một đóa thiên tai.

                        Em đi, đếm gót buồn ở lại
                        Dòng đời phơi ngược nắng trên vai
                        Uống đã cạn giọt tình không đáy
                        Quán chiều xiêu vẹo đợi chờ ai?

                        Hư Vô
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2009 16:09:56 bởi Huvo >
                        #27
                          Huvo 27.04.2008 17:34:56 (permalink)
                          0
                          KHÓC BẠN

                          Chia tay bạn hiền giữa đường nhang khói
                          Rót tràn rồi, ly nước mắt, Đạt ơi !
                          Hư Vô


                           
                          Uống đi đại ca. Sao ngồi trơ đó?
                          Rượu tình rượu nghĩa, đâu phải chuyện chơi
                          Uống chén chia phôi giữa giờ tận thế
                          Rót tràn rồi, ly nước mắt, Đạt ơi!
                                         
                          Bạn bè đếm trên tay còn mấy đứa
                          Ngón dài ngón ngắn tính cũng không ra
                          Thôi thì ta đếm buồn quanh đáy tách
                          Nhắp môi cùng với bóng để cầm kha.
                           
                          Uống đi cha. Hay chờ nâng chén phạt
                          Luật giang hồ đâu có rượu để quên                                                         
                          Phạt bạn rót đầy thêm ly áo trắng
                          Uống một lần cạn hết Nắng-An-Xuyên.
                           
                          Để bạn mang đá vàng qua đời khác
                          Bỏ người góa phụ đứng khóc trăm năm
                          Bước tới hư vô còn đau mặt đất
                          Đi một lần là mất tích, biệt tăm.
                           
                          Thắp nén lòng ta bên bờ hiu quạnh
                          Hương trầm bay xa lắc cuối nhân gian     
                          Chưa tàn canh sao bạn đành bỏ cuộc
                          Để bóng người in dọc xuống khăn tang .
                           
                          Ta rót hồn khô nghiêng bình, ráo chén
                          Say một lần để nhớ những lần quên
                          Chia tay bạn hiền giữa đường nhang khói
                          Lối đi về đâu còn Nắng-An-Xuyên…
                           
                          Hư Vô

                                              
                                                 
                                                                               
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:30:29 bởi Huvo >
                          #28
                            Huvo 29.04.2008 19:05:47 (permalink)
                            0
                            BÀI THƠ TIỄN BẠN
                             
                            Nghe tin bạn chết, buồn thấy mẹ
                            Dòng đời trôi ngược nhánh sông xưa
                            Ngày mai ta có quay trở lại
                            Còn được mấy thằng để tiễn đưa.
                             
                            Ta biết bạn ra đi, vẫn tiếc
                            Rượu còn sủi bọt ướt nhân gian
                            Uống chưa đã khát, sao bỏ cuộc?
                            Bên kia nào chắc có thiên đàng!
                             
                            Thôi hãy nằm yên nghe đất thở
                            Cõi người chỉ là thoáng rong chơi
                            Ta rót thêm được vài ly nữa
                            Uống say để quậy phá banh đời.
                             
                            Trước hay sau cũng là một kiếp
                            Bạn về ôm gối đất quê hương
                            Ta tên lãng tử buồn biệt xứ
                            Vòng vo rồi cũng ghé chung đường.
                             
                            Lòng ta cứng cỏi đâu biết khóc
                            Lệ đông thành đá chảy quanh ly
                            Trời đất nghiêng vai ngày tận thế
                            Say rồi, thôi đi ngủ. Ngủ đi!
                             
                             Hư Vô

                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 17:31:11 bởi Huvo >
                            #29
                              Huvo 01.05.2008 16:30:32 (permalink)
                              0
                              XE DUYÊN

                              Đào non sớm liệu xe tơ kịp thì.
                                 ( Thúy Kiều, Nguyễn Du  )
                               


                              Em ngồi xõa tóc xe duyên
                              So đo sợi ngắn buồn riêng sợi dài
                              Xe nhằm sợi nắng trên vai
                              Để anh nghiêng nón cho gầy dáng em.
                               
                              Tay nào xỏ chỉ luồn Kim
                              Căng tơ đã tới trái tim mỹ miều?
                              Ngây ngô áo hạ lụa điều
                              Hỏi em, em đã. Đã yêu bao giờ?
                               
                              Anh về dệt bóng vào thơ
                              Thương em hay chỉ tình cờ nhớ em?
                              Một lần xin được gọi tên
                              Ngày sau dẫu có lãng quên, cũng chờ!
                               
                              Em ngồi xỏ chỉ xe tơ
                              Buồn riêng lẻ bóng khói trơ trụi hình
                              Chỉ thưa đâu buộc nổi tình
                              Có đau, chắc cũng một mình, Kim đau…
                               
                              Hư Vô
                               
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:04:39 bởi Huvo >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 15 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 222 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9