NGƯỜI TÌNH HƯ VÔ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Huvo 01.03.2009 05:35:25 (permalink)
0
BA MƯƠI NĂM GẶP LẠI
 
Từ trái tim khờ khạo
Làm lãng phí đời nhau.
Hư Vô
 
Ba mươi năm gặp lại
Tóc vẫn dài oan khiên
Ba mươi năm tưởng lạ
Nhưng đâu dễ gì quên.
 
Em còn nguyên huyền thoại
Anh thêm chút hư hao
Từ trái tim khờ khạo
Làm lãng phí đời nhau.
 
Cơn đau còn hành hạ
Như mới vừa hôm qua
Giọng cười em chưa lạ
Răng khểnh vẫn kiêu sa.
 
Góc phố nhà đứng đợi
Chiều nghiêng theo bóng ai
Ba mươi năm gặp lại
Biết đâu là thiên tai.
 
Em quay vào hướng khác
Giấu giếm giọt mưa bay
Chắc gì anh không thấy?
Cho mắt em đừng cay.
 
Thời gian đâu ngừng lại
Xin đừng mãi bỏ nhau
Nụ hôn đầu trễ nải
Kéo dài tới bể dâu…
 
Hư Vô
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:48:57 bởi Huvo >
Huvo 03.03.2009 19:33:14 (permalink)
0
GÓC PHỐ TÌNH NHÂN
 
Dắt em xuống phố uyên ương
Uống ly trăng-mật-ngọt-đường Duy Tân
Dắt nhau xuống phố tình nhân
Em nghiêng nhịp thở trong ngần thịt da.
 
Giáo đường vang khúc Thánh Ca
Thương em áo xẻ đôi tà liêu xiêu
Dắt nhau xuống phố quạnh hiu
Chờ đêm trải lối tơ điều em qua.
 
Bước ngang góc phố lụa là
Chân đau dẫm nát bài ca dao buồn
Giật mình đánh rớt mùi hương
Em quay mặt khóc dọc đường lạnh tanh.  
 
Mới hay đêm đã tàn canh
Em về cho kịp dung nhan tượng hình
Mất nhau giữa phố tội tình
Anh trăm năm đứng một mình đợi em...
 
Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:50:20 bởi Huvo >
Đình Thế 05.03.2009 23:35:15 (permalink)
0



Người đứng trên bến vắng chiều mưa
Ngóng xa nhớ mãi bóng hình xưa
Chờ trông mòn mõi người không đến
Thuyền xưa tách bến vẫn chưa về...

H V
Để người trên bến ủ ê
Gửi niềm thương cảm bốn bề "hư vô"
Bến xưa đã vắng bóng đò
Người còn đứng mãi ngóng chờ xa xăm
ĐT
Han Bang 06.03.2009 00:46:52 (permalink)
0


GÓC PHỐ TÌNH NHÂN
 
Dắt em xuống phố uyên ương
Uống ly trăng-mật-ngọt-đường Duy Tân
Dắt nhau xuống phố tình nhân
Em nghiêng nhịp thở trong ngần thịt da.
 
Giáo đường vang khúc Thánh Ca
Thương em áo xẻ đôi tà lêu khêu
Dắt nhau xuống phố quạnh hiu
Chờ đêm trải lối tơ điều em qua.
 
Bước ngang góc phố lụa là
Chân đau dẫm nát bài ca dao buồn
Giật mình đánh rớt mùi hương
Em quay mặt khóc dọc đường lạnh tanh.  
 
Mới hay đêm đã tàn canh
Em về cho kịp dung nhan tượng hình
Mất nhau giữa phố tội tình
Anh trăm năm đứng một mình đợi em...
 
Hư Vô





TRĂM NĂM ĐỢI CHỜ

Mưa rơi rớt hạt bên thềm
Trăm năm vẫn đợi bóng em trở về
Em đi mất dấu hương quê
Quên con trăng sáng hẹn thề ngày xưa

Trăng tàn anh nhớ giọt mưa
Dung nhan hình tượng màn mưa để dành
Giọng thanh thánh khúc tan nhanh
Giáo đường giờ chỉ mình anh kinh cầu

Ca dao bầu bí dí dầu
Muốn qua thăm bậu thuyền đâu thấy về
Bao giờ em trở lại quê
Châu hườn hộp phố vẹn thề trăm năm.

Hàn Băng
Huvo 08.03.2009 21:24:11 (permalink)
0
Cám ơn Hàn Băng, Đình Thế ghé thăm
Hư Vô



QUÁN TAO PHÙNG
 

Quán xá chiều xiêu ngang tàn tích
Không thấy người quen để nhớ nhà
Cũng may, ba mươi năm chưa lạ
Em còn răng khểnh để kiêu sa.

Ngan ngát hương trầm quanh đáy tách
Thương từng viên gạch lối tương tư
Em nhấp môi cho đầy quá khứ
Giọt nồng phiêu bạt tới thiên thu.

Nửa cuộc hư hao tình đã cũ                                               
Mà lòng anh thì mới bắt đầu
Em cứ khóc, không cần che giấu
Cho buồn lăn lóc ướt đời sau.

Ngồi xuống đi em, chiều đã giáp
Cùng anh uống cạn chén bạc đầu
Ba mươi năm cũng đâu dài lắm
Chắc gì đã đủ để quên nhau...
                                                                                    
Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:51:01 bởi Huvo >
BĂNG NGUYỆT 09.03.2009 01:55:38 (permalink)
0
Dấu xưa
 
(Người tình hư vô 8 )
 
 
Ngồi lại bên nhau trông chiều lặn
Dấu xưa son trẻ của bắt đầu
Ba mươi năm chẳng bờ hoa trắng,
Răng khểnh lúng liếng vạt sóng sâu.
 
Một giây yêu mất cả đời quên lãng
Thì ba mươi năm nào có đủ gì!
Có bao nhiêu ngày một mình trông trời sáng,
Anh tính giúp em, giúp em đi.
 
Chén quá khứ khó lòng mà đánh đổ
Cạn hết bạc đầu càng khổ cái tôi,
Cuối cùng mình có được nên đôi,
Hay ba mươi năm vẫn còn trời ly cách?!
 
Đừng óan trời đã đặt bao thử thách
Ba mươi năm lau lách trận mưa phùn,
Chiều nay còn được phút giây chung,
Thì nghiệt ngã vẫn chưa cùng khánh tận,
 
Không muốn khóc nhưng lệ rơi bao bận,
Tạng mặt rồi, lận đận.... một dấu xưa!
Huvo 16.03.2009 16:46:51 (permalink)
0
Băng Nguyệt,
Trời ơi, đi đâu lâu dữ vậy, không thấy ghé chơi? Tưởng quên Người Tình Hư Vô rồi!
Cám ơn bài thơ NTHV số 8 rất hay.
Rất mơ ước được tham dự ngày kỷ niệm 7 năm thành lập Thư Quán, nhưng điều kiện chưa cho phép, xin hẹn lại kỳ sau.
Thân mến
Hư Vô
BĂNG NGUYỆT 16.03.2009 21:20:16 (permalink)
0

Băng Nguyệt,
Trời ơi, đi đâu lâu dữ vậy, không thấy ghé chơi? Tưởng quên Người Tình Hư Vô rồi!
Cám ơn bài thơ NTHV số 8 rất hay.
Rất mơ ước được tham dự ngày kỷ niệm 7 năm thành lập Thư Quán, nhưng điều kiện chưa cho phép, xin hẹn lại kỳ sau.
Thân mến
Hư Vô

 
Hy vọng lần sau HV sẽ tham dự dc há...
 
Hổm rày bn bận đi tìm ngừơi tình hư vô á........ mà chắc tại hư vô wá nên tìm hỏng gặp hihihihihihiihi.............
 
Chúc anh vui và sáng tác đều nha...
 
Huvo 26.03.2009 13:48:34 (permalink)
0
TƯỞNG DUNG

雲想衣裳花想容
(李白, 清平調其一)

Vân tưởng y thường hoa tưởng dung
( Lý Bạch, Thanh Bình Điệu kỳ 1 )
 

                     *****
Chiều buông theo điệu buồn giọng biển
Trời không chân mất dấu muôn trùng
Hồn vía phiêu diêu mùi hương cũ
Vân tưởng y thường hoa tưởng dung.
 
Gọi tên em, cùng bờ cạn biển
Cho liễu xưa còn mãi xuân thì
Tóc em phơi kín đường mộng mị
Anh bước vào để biết ngu si.
 
Một chút đời nhau còn lãng phí
Thì ngày sau chắc dễ gì quên
Áo em mỏng thấu xuyên trời đất
Anh về nín thở giữa vô biên.  

Tay ôm chưa giáp mùa ân điển
Em quay lưng bỏ biển, vào đời
Anh đứng đợi mây đan thành áo
Mặc suốt trăm năm để nhớ người…
 
Hư Vô

 
                                                         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:51:48 bởi Huvo >
Huvo 10.04.2009 15:20:22 (permalink)
0
NHƯ KHÔNG

Ta về nhặt lá tàn phai
Xếp đời sấp ngửa hình hài hóa thân
Em hình như có. Như không 
Guốc khua vang đã giáp vòng nhân gian.

Giũ buồn theo sợi khói tan
Hương rơi trắng dấu nhang tàn dưới chân
Bóng em rồi cũng nhỏ dần
Quay lưng ta phủi tay trần trụi đau.

Chút tình hoang phế đời nhau
Chờ em mây trắng bạc đầu thu phong
Trăm năm chưa tới một vòng
Áo thay mấy bận cho nồng phấn hương?

Gửi em sợi nắng vô thường
Về phơi nhan sắc hoang đường bên song
Em hình như có. Như không
Ta nghiêng cổ xuống giữa thòng lọng cao…

Hư Vô

R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 03:03:02 bởi Viet duong nhan >
Huvo 19.04.2009 07:46:55 (permalink)
0
TẠI NGÀY XƯA
TA YÊU RĂNG KHỂNH


Tại ngày xưa ta yêu răng khểnh
Nên cả đời như vẫn chông chênh
Mãi miết bon chen làm thi sĩ
Viết bài thơ mà em đã quên.

Ta đâu trách phiền chi số mệnh
Dù sinh ra để bị trời hành
Lời đầu môi ai không nói được
“… Dẫu thế nào em cũng yêu anh…”

Hạnh phúc là những điều xa xỉ
Gia tài ta đâu đủ cưu mang
Để em được tiêu xài lãng phí
Trái tim đã phế liệu hoang đàng.

Mang hết thơ trải đường em bước
Cho đáng đời một gã tình si
Dấu guốc xưa còn y tàn tích
Từ em nhón gót giữa xuân thì…

Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 21:01:23 bởi Huvo >
Huvo 21.04.2009 16:14:28 (permalink)
0
BẠN BÈ TA GIỜ CÒN MẤY ĐỨA?
 
Cả đời không gặp tụi bây nữa
Nhớ lắm, nhưng ta ghét bọn mày
Đứa bỏ nhau đi về địa ngục
Đứa còn ở lại với thiên tai.
 
Sao không giống như ngày xưa nhỉ
Mãi miết rong chơi chẳng nghĩ gì
Gặp nhau để uống vài ba xị
Say rồi cứ thả cửa đập ly.
 
Hay là đã đi qua xứ lạ
Nhập gia tùy tục phải hơn thua
Ta vốn gã giang hồ mạt vận
La làng một tiếng để se sua.
 
Nếu có trách phiền nhau cũng mặc
Ta ngồi ta uống mình ta phê
Bồ đào mỹ tửu quang bôi dạ
Nhớ bạn bè xưa tiếng chửi thề.
 
Có những chuyện giờ còn ấm ức
Tụi mày thì cứ mãi bao che
Thằng Đạt chết rồi đâu nhân chứng
Bửa đó ai cho chó ăn chè?
 
Kể tội thêm thằng Trung Lũi nữa
Uống như ngưu ẩm chẳng hề say
Không lẽ đuổi mày về với vợ
Tiền đâu để trả nổi chầu nầy?
 
Bạn bè ta giờ còn mấy đứa?
Gặp nhau chửi một trận đã thèm
Cuộc đổi đời cũng chưa dài lắm
Rượu mồi dọn sẵn vẫn biệt tăm…
 
Hư Vô                                                                          
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 10:57:49 bởi Huvo >
BĂNG NGUYỆT 21.04.2009 20:20:58 (permalink)
0

Trích đoạn: Huvo

TẠI NGÀY XƯA
TA YÊU RĂNG KHỂNH
 
Tại ngày xưa ta yêu răng khểnh
Nên cả đời như vẫn chong chênh
Mãi miết bon chen làm thi sĩ
Viết bài thơ mà em đã quên.
 
Ta đâu trách phiền chi số mệnh
Dù sinh ra để bị trời hành
Lời đầu môi ai không nói được
“… Dẫu thế nào em cũng yêu anh…”
 
Hạnh phúc là những điều xa xỉ
Gia tài ta đâu đủ cưu mang
Để em được tiêu xài lãng phí
Từ trái tim phế liệu hoang đàng.
 
Thơ ta chắc đã làm em chán
Cũng đáng đời một gã tình si
Dấu xưa còn y nguyên tàn tích
Chút đớn đau thôi, có nghĩa gì…
 
Hư Vô
 




Người tình hư vô 10

(Ngày xưa đôi mình)

Bận rộn với ngày...thời gian đi
Nào em có quên khách tình si
Khắc khoải mong chờ hồi âm đáp
Một bài thơ mới , mộng trong thi.

Định mệnh đã bày đời hai lối
"Dẫu thế nào cũng vẫn yêu anh"
Lời chân thành chớ đâu giả dối,
Má hồng cho nghịch cảnh ghét ganh.

Lúng liếng đồng tiền kênh răng khểnh
Thẹn thùng từng tiếng nói yêu anh
Ba mươi năm trôi dòng lơ đểnh
Duyên ta còn lỡ chưa vẹn thành.

Tàn tro theo nước trôi về biển
Bầu trời hôm ấy sắc thiên thanh
Kỷ niệm khó lòng mà tan biến
Đây bài thơ mới, gửi về anh.




<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2009 17:33:46 bởi BĂNG NGUYỆT >
Huvo 23.04.2009 07:18:59 (permalink)
0
Kỷ niệm khó lòng mà tan biến
Đây bài thơ mới, gởi về anh...
 
Chào BN với Người Tình Hư Vô lần thứ 10
Để:
Tại ngày xưa ta yêu răng khểnh
Nên cả đời như vẫn chong chênh...
Bởi:
Lúng liếng đồng tiền kênh răng khểnh..
 
Chắc lại thêm một đời nữa ta vẫn chong chênh
Thân nhớ
Hư Vô
Huvo 26.04.2009 10:23:42 (permalink)
0
TÊN EM, VIỆT NAM
 
Em sinh ra đời giữa lòng súng đạn
Chưa biết hận thù từ những cưu mang
Nhưng em biết yêu thương và nín chịu
Bởi trong tim dìu dặt máu anh em.
 
Thân côi cút ôm buồn vào đất lạ
Nắng cháy da vàng, phố xá chưa quen
Giọt mồ hôi còn thơm mùi sữa mẹ
Chảy ngang phận người một tháng tư đen.
 
Cuộc đổi đời đâu có ai hò hẹn
Nét em gầy mang vóc dáng Việt Nam
Đường tương lai cong như hình chữ “S”
Em bước vào đã trầy nát đôi chân.
 
Có quê hương nhưng sao không chỗ trọ
Có giống dòng cũng bỏ lại sau lưng
Đời đẩy đưa em nửa chừng sấp ngửa
Bến bờ nào nương tựa để dung thân?
 
Chẳng lẽ lại so đo cùng số phận
Mẹ đặt tên em, tên gọi Việt Nam
Điềm báo trước những thăng trầm, lận đận
Từ bào thai oan nghiệt nở trăm con…
 
Lên non, xuống biển đâu cần lựa chọn
Con đuờng nào cũng chỉ tới bể dâu                                
Cội nguồn, em không làm sao hiểu thấu
Hơn-bốn-ngàn-năm hay mới bắt đầu?
 
Một cõi trần ai đã đầy nghiệp chướng
Hình hài em co quắp giữa oan khiên
Môi khô khốc thèm được lần đã khát
Để nghe bầu vú mẹ ngọt vô biên.
 
 
Nuôi lớn em theo từng cơn hấp hối
Cả đời còn chút trăn trối, ăn năn
Lỡ mai em chết xin đừng vuốt mắt
Mở trừng trừng một chứng tích Viêt Nam…
 
Hư Vô
                                               
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2009 07:16:51 bởi Huvo >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 222 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9