Có một người đi, có người mong nhớ
Tôi xa quê, biết có kẻ đợi chờ!!!
Nơi đất người xứ lạ chợt bơ vơ
Nghe dạ khúc chợt thẫn thờ, ray rứt.
Đêm trăn trở, từng giấc đời cơ cực
Ngày buồn tênh trong căn trọ u buồn
Trời miền Tây, nắng, gió, mưa tuông
Dòng sông lạnh lục bình trôi lãng đãng
Xa lắm em ơi, xa hoài năm tháng
Nhớ em nhiều, và muôn vạn thương yêu
Người ta nhớ người đi, nhớ thật nhiều
Còn em hỡi tình yêu mình còn mất
Anh sợ lắm, sợ ngày dài chồng cất
Sợ đêm cô đơn dằn vặt nỗi lòng em
Chờ đợi anh - như tăm cá bóng chim
Và em sợ lỡ duyên đời con gái
Và em cố quên đi những gì mình còn lại
Tìm niềm vui tìm duyên mới tình nồng!?
Người thương ơi, có phải thế không!!!
Đ.T
(ngẫu hứng, VH thông cảm nhé! Chúc người xa vẫn nhớ như ĐT nhớ)