NgƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
quote:
Trích đoạn: Đình Thế
Ti gôn còn trắng một màu!?
Để người vít cánh lòng sầu ngẩn ngơ
Bao năm còn mãi vần thơ...
Để ta đọc mãi thần thờ buồn lây
Tình thơ còn mãi nơi đây
Lâu lâu vắng nên nhớ hoài - ghé thăm
Người thì ở tận xa xăm
Còn nơi thư quán thật gần đấy thôi
Mà sao có lúc xa xôi
Ti gôn hai sắc cho người vẩn vơ
ĐT
Gần xa ở tại lòng thôi
Vô duyên nên mãi nhạt lời chứ sao
Vườn hoang đâu bướm muốn vào
Ty gôn trước ngõ ngày nào …vẫn tươi
Cho dòng thơ mãi chơi vơi
Rơi buồn một chút gọi trời thu sang
Để người đi nhặt lá vàng
Dấu trong kỷ niệm mênh mang giọt buồn
T.T.K.18.4.2009
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Mình nhậu lai rai để giải buồn Anh một cốc là tôi một cốc Anh nói hai thằng "đô" tương đương Đ T
Mùa thu lá đổ muôn chiều Uống rượu quá nhiều Đình Thế liêu xiêu Vì Thế sỉn quá yếu xìu Chân đi sà quíu , hiu hiu mắt đờ Ai nhìn tưởng Thế mộng mơ Ngờ đâu say quá Thế đơ ngoẽo...khò ( Thế ngủ ngáy khò khò )
hnh
quote:
Trích đoạn: Đình Thế
VỀ THĂM
Ta về thăm lại trăng xưa
Hình như trăng đã giao mùa sang thu!
Chia tay không nói giã từ
Nhưng lòng thì vẫn...hình như nhớ hoài
Vầng trăng khuyết, ánh trăng rơi
Vườn thơ rộn rã tiếng người ghé thăm
.....
Cái mùa thu ấy xa xăm
Mình ta nhặt lá lặng thầm nhớ nhung
Một thời qua, đã mịt mùng
Người đi để lại lạnh lùng trời thu
Một đời lang bạc, lao lư
Đi rồi đến, tiếng giã từ "chưa quen"...
ĐT
Thu về
Nhấp nhổm hè qua thu đã sang Chiều nay ngọn gió đến mơn man Gợi lại muôn vàn bao kỷ niệm Liêu xiêu một bóng nhặt lá vàng Ty gôn thắm đỏ cảnh đài trang Nỗi nhớ hoài trông đã mãi tràn Nức nở thu mình trong kẽ lá Sương rơi giọt giọt chảy hàng hàng Người đi đã giết mùa thu chết Để khuyết vầng trăng bóng chẳng lồng Trăng thu hết sáng trời trở lạnh Muốn hỏi …người xa có nhớ không ? T.T.K.1.7.2009
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG Có những nỗi buồn không thể nào giải thích
Có những nỗi sầu rất cần phải che đi
Có những suy tư không tìm ra mục đích
Có những kẻ một lần gặp gỡ đã si
Còn chúng ta em ơi chưa lần gặp
Giữa chúng ta chưa hề biết chút gì
Sao bỗng dưng nghe lòng e ấp
Vì mấy dòng thơ hấp tấp một lần ghi!!!
Nói người tình không chân dung?
Nói người thơ không thể hình dung!
Chỉ qua thơ cảm nhau về thi cách
Cảm nhau về những rung động viết thành thơ
Cảm nhau bằng ước mơ
Cảm nhau bằng giai điệu
Nhưng mà xa vạn nẻo
Em ơi! biết đâu bến đợi mà chờ!
Thơ, cũng chỉ là thơ
Đời và thơ dường như khác xa nhau lắm
Thi nhân thường nhiều xúc cảm
Nhưng đời ô trọc biết bao
Xô xát, bon chen lắm lúc ồn ào
Còn thơ tĩnh lăng và buồn man mác
Riêng ta - đời lang bạc
Nơi quê người và cũng lắm cô đơn
Ít niềm vui, nhiều quá nỗi buồn
Đêm đêm tìm trang thơ chia sẻ
Cùng mọi người cho cuộc đời đỡ tẻ
Để ngày mai gượng vui vẻ với đời
Nói gì với em đây!
Người con gái chưa biết chân dung ơi!
Chỉ xin chúc đời em mãi đẹp
Để rồi bước tiếp
Tìm hạnh phúc, đài trang ở tương lai
Ngả tư đường đời
Hẹn một ngày ta được gặp...
ĐT
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Vâng,em hiểu điều đó
Từ khi anh chưa nói với em
Vì trong chúng ta
Mỗi một người trong chúng ta
Đều cảm thấy "nó"
Ngập ngừng dọ dẫm từng bước đi
Khi anh cảm thấy
Thì em cũng cảm thấy
Sự có mặt thầm lặng
Của một người rất quen mà rất lạ
Là ai đây?
Có phải từ trong tiền định
Mình đã từng biết nhau?
Hay đã từng là người yêu của nhau?
Nào ai biết được?
Làm sao biết được?
Phải không anh?
Nhưng có một điều em rất biết
Là trong mỗi phút giây nào ở cuộc sống của em
Cũng có sự hiện diện của anh
Nghiễm nhiên và thầm lặng
Và chúng ta đều không còn là trẻ con
Để không hiểu được điều mình muốn hiểu
Vì cả khuôn mặt của anh em cũng còn chưa biết
Nên phải đặt tên cho anh là "người tình không chân dung"
Thật ra....................
Từ kiếp nào mình đã luyến lưu?
Để bây giờ cứ mãi nhớ về nhau anh nhỉ?
Em xin anh đừng nói thêm gì nữa
Vì thật lòng mình nếu bảo đã hiểu nhau
Thì chẳng có ai đúng,ai sai,ai khờ,ai dại
Vì đã biết:"Định nghĩa chi cho cái tình mang lại?"
Phải không anh?
Nhưng.............
Nếu như người xưa đã từng hay bảo:
Tình cảm là cái gì khó nói lắm anh ơi!
Thì đừng nghe anh,xin đừng nói nên lời
Hãy để tất cả là êm đềm hay êm ái
Còn trong anh,còn trong em mãi mãi
Chữ "yêu" này ta chỉ biết,thế thôi!
Thời gian trôi rồi cũng sẽ mãi trôi
Còn anh đó,và cũng còn em đó
Tình em,xin anh mang vào hơi thở
Tình anh,em còn giữ mãi trong tim
Một mai bảy nổi ba chìm
Vẫn còn xin một.....trái tim dại khờ.........
Thuỵ Du
Người tình không chân dung Tình thơ như rượu toả men say Đắm mãi niềm mơ trong bóng mây Bao ngày gửi gió lời tình tự Sóng nhớ dòng thương đã nặng đầy Mãi viết lời yêu trên lá xanh Cùng tia nắng sớm ngọt hương lành Sưởi ấm hồn ta trong quạnh vắng Vì chưng chỉ ảo nên mong manh Náo nức ngoài kia bao cảnh buồn Bon chen lừa lọc cứ như cuồng Thơ thành nước thánh cho lòng tĩnh Xoá hết niềm đau gọi giọt thương Thơ chăng lưới mộng ghép duyên tơ Dệt thắm niềm tin ý đợi chờ Vệ nữ đền thiêng luôn vẫy gọi Mà sao khát vọng vẫn trong mơ T.T.K.29.12.2009
Trích đoạn: Đình Thế
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Có những nỗi buồn không thể nào giải thích
Có những nỗi sầu rất cần phải che đi
Có những suy tư không tìm ra mục đích
Có những kẻ một lần gặp gỡ đã si
Còn chúng ta em ơi chưa lần gặp
Giữa chúng ta chưa hề biết chút gì
Sao bỗng dưng nghe lòng e ấp
Vì mấy dòng thơ hấp tấp một lần ghi!!!
Nói người tình không chân dung?
Nói người thơ không thể hình dung!
Chỉ qua thơ cảm nhau về thi cách
Cảm nhau về những rung động viết thành thơ
Cảm nhau bằng ước mơ
Cảm nhau bằng giai điệu
Nhưng mà xa vạn nẻo
Em ơi! biết đâu bến đợi mà chờ!
Thơ, cũng chỉ là thơ
Đời và thơ dường như khác xa nhau lắm
Thi nhân thường nhiều xúc cảm
Nhưng đời ô trọc biết bao
Xô xát, bon chen lắm lúc ồn ào
Còn thơ tĩnh lăng và buồn man mác
Riêng ta - đời lang bạc
Nơi quê người và cũng lắm cô đơn
Ít niềm vui, nhiều quá nỗi buồn
Đêm đêm tìm trang thơ chia sẻ
Cùng mọi người cho cuộc đời đỡ tẻ
Để ngày mai gượng vui vẻ với đời
Nói gì với em đây!
Người con gái chưa biết chân dung ơi!
Chỉ xin chúc đời em mãi đẹp
Để rồi bước tiếp
Tìm hạnh phúc, đài trang ở tương lai
Ngả tư đường đời
Hẹn một ngày ta được gặp...
ĐT
NGƯỜI TÌNH KHÔNG CHÂN DUNG
Vâng,em hiểu điều đó
Từ khi anh chưa nói với em
Vì trong chúng ta
Mỗi một người trong chúng ta
Đều cảm thấy "nó"
Ngập ngừng dọ dẫm từng bước đi
Khi anh cảm thấy
Thì em cũng cảm thấy
Sự có mặt thầm lặng
Của một người rất quen mà rất lạ
Là ai đây?
Có phải từ trong tiền định
Mình đã từng biết nhau?
Hay đã từng là người yêu của nhau?
Nào ai biết được?
Làm sao biết được?
Phải không anh?
Nhưng có một điều em rất biết
Là trong mỗi phút giây nào ở cuộc sống của em
Cũng có sự hiện diện của anh
Nghiễm nhiên và thầm lặng
Và chúng ta đều không còn là trẻ con
Để không hiểu được điều mình muốn hiểu
Vì cả khuôn mặt của anh em cũng còn chưa biết
Nên phải đặt tên cho anh là "người tình không chân dung"
Thật ra....................
Từ kiếp nào mình đã luyến lưu?
Để bây giờ cứ mãi nhớ về nhau anh nhỉ?
Em xin anh đừng nói thêm gì nữa
Vì thật lòng mình nếu bảo đã hiểu nhau
Thì chẳng có ai đúng,ai sai,ai khờ,ai dại
Vì đã biết:"Định nghĩa chi cho cái tình mang lại?"
Phải không anh?
Nhưng.............
Nếu như người xưa đã từng hay bảo:
Tình cảm là cái gì khó nói lắm anh ơi!
Thì đừng nghe anh,xin đừng nói nên lời
Hãy để tất cả là êm đềm hay êm ái
Còn trong anh,còn trong em mãi mãi
Chữ "yêu" này ta chỉ biết,thế thôi!
Thời gian trôi rồi cũng sẽ mãi trôi
Còn anh đó,và cũng còn em đó
Tình em,xin anh mang vào hơi thở
Tình anh,em còn giữ mãi trong tim
Một mai bảy nổi ba chìm
Vẫn còn xin một.....trái tim dại khờ.........
Thuỵ Du
Người tình không chân dung
Tình thơ như rượu toả men say
Đắm mãi niềm mơ trong bóng mây
Bao ngày gửi gió lời tình tự
Sóng nhớ dòng thương đã nặng đầy
Mãi viết lời yêu trên lá xanh
Cùng tia nắng sớm ngọt hương lành
Sưởi ấm hồn ta trong quạnh vắng
Vì chưng chỉ ảo nên mong manh
Náo nức ngoài kia bao cảnh buồn
Bon chen lừa lọc cứ như cuồng
Thơ thành nước thánh cho lòng tĩnh
Xoá hết niềm đau gọi giọt thương
Thơ chăng lưới mộng ghép duyên tơ
Dệt thắm niềm tin ý đợi chờ
Vệ nữ đền thiêng luôn vẫy gọi
Mà sao khát vọng vẫn trong mơ
T.T.K.29.12.2009
TTK có bài này góp vào trang ĐT nhé. Chúc ĐT một năm mới vui tươi hạnh phúc và thành đạt
Gửi người tình không chân dung Mấy hôm rồi lướt phím Tên anh về trên sông Nhìn anh đang đứng đấy Nhưng đôi mắt lạnh lùng Anh hờn gì không nói Bài thơ chưa trả lời Làm ra người xa lạ Cho thơ buồn chơi vơi Mỗi lần em lướt phím Tìm tên anh trên sông Không thấy còn nơi ấy Hồn rơi vào mênh mông Lời thơ như cánh bướm Chao bên bóng hoa mềm Dịu êm trong làn gió Cho nỗi nhớ đầy thêm Tình thơ cũng biết nói Những lời từ trong tim Làm lòng người xao động Cho ta luôn kiếm tìm Tình thơ không bon chen Chẳng tính điều hơn thiệt Chỉ là hương dâng lên Cho đời thêm ý nghĩa ……………. T.T.K.11.1.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 11:30:23 bởi ThanhThanhKhiet >
Gửi người thi sỹ
Ra đi từ độ thu tàn
Bóng người cúi nhặt lá vàng còn in
Câu thơ gửi lại làm tin
Viết vào nỗi nhớ trong tim từ ngày…
Rượu tình hạ thổ nên say
Men yêu ngọt dịu heo may thêm nồng
Đèn chong thay bấc rực hồng
Câu thơ xao xuyến cho lòng ngân nga
Cảm thương sắc đỏ loài hoa
Tự làm tim vỡ máu nhoà vẫn tươi
Tâm hồn thi sỹ đâu nơi
Chắc còn với gió khắp trời lang thang
Mong cho phượng gọi thu sang
Để người về nhặt lá vàng …tìm duyên
T.T.K.10.1.2010
MƠ
Mênh mông bến nước, con thuyền
Dòng sông nước đỏ, triền miên tháng ngày
Rượu tình chưa uống đã say
Lời thơ, những tưởng đâu đây ngọt ngào
Nhưng rồi cũng chỉ ước ao
Lá vàng từ độ thu nào - đã xa
Ngùi trông sắc đỏ màu hoa
Người nơi phương ấy còn ta phương này
Mơ màng tưởng ở đâu đây
Giật mình trống vắng, hao gầy đơn côi...
ĐT
HI VỌNG
Đêm tàn giá lạnh ngàn thung
Chờ ai, ai đợi mong hừng trời lên
Người ơi, nỗi nhớ không tên
Con đò xuôi mãi về miền nhớ thương
Tìm đâu tiếng sáo chàng Trương
Tìm đâu hạt ngọc chẳng vương bụi trần
Chẳng yêu sao dạ bần thần
Mơ về một bóng người thân thủa nào.
ND87
Còn gì không!
Còn gì không! mà nhớ nhau
Mà mơ một bóng thuở nào - ươm mơ
Để ai thương, để ai chờ
Hay chỉ là chút hững hờ, thoảng qua
Đêm tàn, gió lạnh, trời xa
Còn đông chăng, hay đã là - sang xuân!!!
ĐT
Còn nguyên lời hẹn
Xin người chớ có phân vân
Đừng ngờ vực nữa ngại ngần thêm xa...
Niềm thương nỗi nhớ thiết tha
Gửi về nơi ấy quê nhà chờ mong...
Còn đây son sắc tấm lòng
Xa xôi cách trở vẫn không nhạt nhòa.
Chẳng như cơn gió thoảng qua
Một lời hẹn ước...Mãi là trăm năm...!
-TG-15/01/10
SẦU ĐÔNG
Nhưng rồi vẫn quá xa xăm
Làm thân một kiếp con tằm vương tơ
Người trao một chút hững hờ
Làm chi để kẻ mộng mơ một đời
Mùa xuân đã đến bên trời
Vậy mà còn có một người sầu đông
ĐT
Mãi mãi không chân dung
Người vẫn đó có hình hài, dáng vóc
Vì xa hoài như chẳng có chân dung
Người đang vui còn ta đơn độc
Ta về bên, sao cứ thấy lạnh lùng
Có lẽ thời gian bôi xoá hết
Dấu vết nào, một thuở... thời xa
Sau bao năm gót đời mỏi mệt
Ngày xưa ơi... thuở ấy nhạt nhoà...
ĐT