Lệ Chi Hận sử
Đàn ngày 24-06- Giáp Dần…11-08-1974 3. Thương nhơn sanh Đạo vàng đã mở
Tầm lối đi cho rỡ tâm hồn
Chớ vì cõi thế vùi chôn
Phải chìm bến khổ để hồn tái tê. Đời còn lắm sông mê chưa cạn
Mãi chìm sâu rồi bám bụi đời
Khổ lòng những khách trần vơi
Biết sao gột rửa cho đời nầy đây? Nay cơ Đạo lời nầy phân cạn
Nhắc kiếp đời để rạng tuổi tên
Lỡ sanh người thế trên nền
Nghĩa nhân cho vẹn đáp đền ơn sâu. Đường bác ái nhịp cầu bến giác
Đưa người đời thơm ngát hương bay
Nhớ rằng cảnh thế trần ai
Cũng rồi một kiếp trả vay cuộc đời. Thì nên định cho rồi cái kiếp
Ngộ đi thôi để kịp chuyến đò
Sông sâu thuyền nọ nên dò
Dò qua bể ngạn con đò nhẹ phăng. Đàn ngày 24-06- Giáp Dần…11-08-1974 3. Thơ họa Nguyễn Gia Linh Mừng nhân thế Đạo hoàng sớm mở Con đường đi rạng rỡ tâm hồn Từ đây không thể vùi chôn Trong đời khốn khổ, cho hồn chán chê Rời khỏi bến sông mê bể cạn Vấn vương đời bụi bám rong đời Biết suy xét những đầy vơi Biết làm sang sủa khung trời nầy đây Thấu lẽ đạo lời xây phân cạn Trọn kiếp người sống rạng tuổi tên Cất nhà chọn cửa đắp nền Nghĩa nhân trọn vẹn, đáp đền tình sâu Luôn cố phải bắc cầu bến giác Giữ cho người tươi mát hương bay Rèn tâm luyện tánh thảo ngay Biết trong một kiếp trả vay nghiệp đời Nên sắp xếp xong rồi số kiếp Nếu phải đi cho kịp chuyến đò Sông sâu bến cạn nên dò Theo thuyền bát nhã chiếc đò nhẹ phăng Nguyễn Gia Linh
Đàn ngày 24-06- Giáp Dần…11-08-1974 4. Rồi xuôi mát trăng gành bến đỗ ( đậu)
Đuốc huyền vi tế khổ nhơn loài
Sưởi lòng những khách trần ai
Nhẹ câu chơn lý Thiên khai diệu huyền Ở trần thế não phiền sớm lấp
Để tâm hồn bồi đắp Đạo cao
Đường thanh ta cố lên nào
Đừ̀ng vì thế sự quản bao cuộc đời Rồi lỡ-dở chiều mơi phải đọa
Vì kiếp trần chẳng rỡ lối đi
Dễ gì gặp Đạo khoa thi
Kỳ ba độ tất huyền vi đợi chờ. Này thuyền đạo đến giờ chờ khách
mà khách trần chẳng bước sang sông
Để chi cuộc thế bên lòng
Ai hay nỗi khổ chất chồng thêm cao?! Rồi tan nát hồn đau vì thế
Rồi tâm tư mãi để vương hoài
Chi bằng cảnh tịnh Thiên Thai
Khá mà học lý chơn bài Tâm Kinh. Đạt Bửu ghi lại. Dung chuyển cho Hữu. Đàn ngày 24-06- Giáp Dần…11-08-1974 4. Thơ họa Nguyễn Gia Linh Rồi xuôi mái theo lằn bến đỗ Đuốc trời ban phổ độ nhơn loài Cuộc đời trong kiếp trần ai Vững tâm lèo lái chuyển khai đạo huyền. Cõi nhân thế lụy phiền phả lấp Luyện rèn tâm bồi đắp dạ cao Non xanh nước biếc hôm nào Chỉ mong về lại quản bao sự đời Theo dấu đạo dầu phơi tấc dạ Nẻo trần ai đâu lỡ đường đi Mừng vui theo đạo đời thi Kỳ ba sớm tối huyền vi ngóng chờ Phận đệ tử xem giờ đón khách Chốn dương trần sớm tách qua sông Chờ chi giữ mãi trong lòng Biết chăng khổ não thêm chồng chất cao?! Đường muôn ngả khổ đau trần thế Tan nát rồi còn để ai hoài Mừng sao Thầy đã hoằng khai Rán lo học hỏi những bài Chân kinh Nguyễn Gia Linh
NHỚ MẸ (Viết cho những ngày xa mẹ)
Đêm Phương Nam âm thầm nhớ mẹ
Ngóng mây trời gọi khẽ Mẹ ơi!
Ước về nơi ấy xa xôi
Xót lòng con trẻ lệ rơi nhạt nhòa Lo mẹ hiền, quê nhà rét mướt
Bệnh tật nhiều thang thuốc quanh năm Mái đầu giờ đã hoa râm
Trải qua mấy bận thăng trầm, đớn đau Cả đời mẹ dãi dầu mưa nắng Bao tháng ngày lo lắng cho con Giờ đây sức khỏe hao mòn Con xa…mắt mẹ mỏi mòn ngóng trông! Mẹ có biết con mong và ước Đến ngày về để được mẹ yêu
Lớn rồi vẫn muốn nuông chiều Muốn ôm mẹ nữa, muốn nhiều …mẹ ơi! Phạm Hải Yến Mơ tưởng về Mẹ Trời đông lạnh thâm trầm nhớ mẹ Ngắm phương trời than khẽ người ơi Chỉ mong tận chốn viễn khơi Ngậm ngùi tưởng nhớ giọt rơi thấm nhòa Nghĩ đến mẹ thôn nhà rét buốt Lắng lo hoài sắc thuốc quanh năm Nhớ con mái tóc hoa râm Dù ngày tháng tận âm thầm khổ đau Suốt thế kỷ mưa dầu dãi nắng Nhưng trong lòng vẫn lắng lo con Giờ đây sức lực mỏi mòn Cách chia sầu khổ héo hon tấm lòng Chắc mẹ biết lòng mong nguyện ước Ngày trở về sẽ được mến yêu Cùng nhau đùm bộc hẩm hiu Tình thương của mẹ thật nhiều ..mẹ ơi ! Nguyễn Gia Linh 12-12-2010
Hương say Đã nhớ thương xin đừng hờn trách Để cho mình xa cách nhau thêm
Trăng khuya ngả bóng bên thềm
Hương quê, gió thoảng, ru mềm tình mơ!
Chốn quê người bơ vơ cánh hạc
Nhớ thương thầm, ngơ ngác hồn thơ
Chiều chiều cứ đứng ngẩn ngơ
Hướng về nơi ấy thẫn thờ nhớ... quê
Em vẫn giữ lời thề son sắt
Dẫu cho mình xa cách bấy lâu
Chỉ mong anh giữ nhịp cầu
Thương em, đừng có.."BẠC ĐẦU" nghe anh…
Khoảng trời xanh em - anh cùng ngắm
Chốn hẹn hò tay nắm bàn tay
Tình xuân nâng cánh thơ bay
Mai - Đào hé nụ...hương say mơ màng!
Phạm Hải Yến Nồng say thanh nhàn Nếu đã nhớ thì đừng oán trách Càng thấy mình lại cách nhau thêm Vầng trăng xế bóng hiên thềm Hương đồng cỏ nội quyện mềm ước mơ Nẻo xa thẩm còn trơ cánh hạc Nhớ thương nhiều ngơ ngác vần thơ Sương chiều lòng lặng ước mơ Gợi về bên ấy thẫn thờ hồn quê Nếu em giữ câu thề son sắt? Thì chúng mình chẳng cách từ lâu Ngày nay chưa trở lại cầư Ngàn mây mái tóc đã nhầu yến oanh... Khoảng trời đó, mình anh ngồi ngắm Nhớ lại ngày cùng nắm vòng tay Giấc xuân giờ cũng nhẹ bay Mai vàng thắm nụ, nồng say thanh nhàn Nguyễn Gia Linh
Sum hợp cuối năm Mùa đông lạnh, vẫn thường nín lặng Cố nghe lòng gởi gấm trăng sao Tình thương xây đắp muôn màu Phủ tràn nhân nghĩa, nhiệm mầu thiết tha Vầng trăng khuya xóa nhòa nét lạnh Đượm sắc vàng tỏa ánh lung linh Ngày xưa giữa chốn hiên đình Đôi hồn khắng khít trung trinh nhịp đờn Sum hợp nhé ! dỗi hờn chi thế Tạo niềm vui như thể buồng tim Đang xây giấc mộng êm đềm Lan theo chiều gió hương mềm ước mơ Anh vừa gởi vần thơ vạn thuở Ru vào hồn nhịp thở đường tim Bên nhau giấc ngủ im lìm Đi vào mộng thắm kiếm tìm ý mơ Khó tìm lại bóng mờ dĩ vãng Cố nhìn theo ngày tháng dần trôi Tình mình vẫn đẹp người ơi Hương xưa ngào ngạt đón mời tâm tư Nguyễn Gia Linh
Mơ Mừa đông lạnh lén vào hư ảo Hoàng hôn hồng vẽ áo người yêu Thổi vào ngọn gió hìu hiu Theo vầng mây trắng mỗi chiều tương tư Ôm chiếc gối thực hư nào biết Thỏa tâm hồn tha thiết niềm thương Mây vương theo khúc nghê thường Vỗ đôi cánh mỏng uyên ương giữa trời Mãi quyến luyến chẳng rời nửa bước Bến yêu thương nẻo ngược đường xuối Hòa chung ý niệm ngọt bùi Thèm nghe hạnh phúc ngủ vùi đường mơ Trao nhau những vần thơ đắm đuối Hương nghĩa tình mãi nuối vần lưu Cùng em vương vấn ngôn từ Trái tim thơ dại khư khư mặn nồng Cùng anh ước chung lòng em nhé Theo dòng đời chảy nhẹ bình yên Xóa tan hết những ưu phiền Phá tan hết những gông xiềng nghiệt oan Nguyễn Gia Linh 27-12-2010
Bài thơ ngày đó Anh đã nhận bài thơ lần cuối Khi tim lòng tiếc nuối chưa vơi Xem như mình đã cạn lời Tình yêu gắn bó tạm thời rời xa Khúc tình đó đậm đà gởi trả Khi chúng mình vừa rã nợ duyên Đã tan một giấc mơ huyền Còn đâu nguyện ước thề nguyền cùng nhau Lòng vẫn nhớ ngàn câu ước gởi Cảm thấy rằng ngóng đợi xót đau Dòng sông vừa bắc nhịp cầu Theo dòng nước chảy nỗi sầu thoát trôi Giờ đã hết xa xôi cách trở Có còn gì tiếng thở than vơi Xem như sóng nước mây trời Bài thơ em viết qua rồi mộng mơ… Nguyễn Gia Linh 30-12-2010
Bài thơ ngày đó (2) Còn đâu nữa vần thơ ghi dấu Cho sóng tình nung nấu buồng gan Để rồi lòng luống ngỡ ngàng Con đò chuyển bến đôi hàng thấm rơi Thơ còn viết dòng đời cứ thế Khác gì đâu càng kể càng đau Thu đông lá đã nhạt màu Lạnh lùng sương tuyết rơi vào khoảng không Buổi tiễn biệt ghi lòng nỗi nhớ Gởi về anh cái thuở nào yêu ! Gió ru hồn trải đìu hiu Giờ đây bến đổ cô liêu hững hờ Anh không trách thuyền trơ bến mộng Đốt vần trơ gió lộng chiều hoang Vì ai theo chiếc đò ngang Nên đành quên kiếp lỡ làng tuổi xanh Nguyễn Gia Linh 31-12-2010
Chung trà buổi sáng Chung trà nóng thắm nồng buổi sáng Ướt vành môi thấy dáng em ngay Nếm môi hồng ngọt dịu ngây Như chim vỗ cánh lướt bay vào hồn Dòng mật ngọt môi hôn chảy xuống Nên chung trà như muốn thêm đường Nhâm nhi mấy giọt tình thương Nhớ em sóng dậy trào tuông vào lòng Ngồi mơ tưởng thèm vòng tay ấm Sưởi tim lòng ngàn dặm xa xôi Bình mình nắng sớm lên rồi Vén màn sương lạnh cho vơi nỗi chờ Cây hết lá xác xơ trong gió Khẳng khiu cành trước ngõ nhà anh Nhớ người trao giấc mơ lành Cùng nhau tản mạn trời xanh dịu dàng Mộng vừa thả trôi hoang lữ thứ Giạt cùng em tình tự thâu đêm Vầng trăng xao xuyến xuyên rèm Lửa hương luyến ái bên thềm giấc mơ Nguyễn Gia Linh 29-12-2010
Đàn 14-10 Canh Dần 20-11-2010 Đời quá khổ tao tân quá khổ Có Đạo mầu cứu độ chúng sanh Thôi thì ánh đuốc Đạo lành Dâng về Thầy Mẹ tâm thành thưởng ban. Chốn trần ai đa đoan thế sự Nhìn cuộc đời ứ hự bể dâu Thương thay cõi thế cồn dâu Không sao tránh khỏi khổ sầu lầm than. Nhìn cơ đạo rỡ ràng ánh đuốc Nhờ đường tu hưởng phước Mẹ Thầy Nho gia đặng hưởng ân lây Trời Nam đất Việt Mẹ Thầy bố ban. Chốn trần gian khổ nàn lắm nỗi Đời còn nhiều gỡ rối chưa xong Thế gian mối Đạo nằm trong Tình thương bác ái đạo đồng xớt chia. Thương cõi thế canh khuya chìm đắm Có Đạo mầu sưởi ấm trần đau Vậy thì tỉnh giấc mộng đào Quên đi cõi khổ trần lao chốn trần. Gieo mối Đạo ở miền trần thế Gieo lý mầu luôn để truyền lưu Mong sao cõi thế lo tu Quay về ánh đuốc thiên thu Đạo mầu. Thơ họa Nguyễn Gia Linh Đời khổ ải canh tân cũng khổ Theo đạo trời phổ độ nhân sanh Noi theo ánh đuốc điển lành Của Thầy cùng Mẹ tâm thành hiến dâng Nơi trần giới muôn ngàn thế sự Ngẫm thói đời thác lũ bể dâu Đòi phen mưa gió dãi dầu Hết đường chóng đõ thảm sầu riêng mang Theo lối đạo rõ ràng ngọn đuốc Luyện chữ tâm hầu rước ân Thầy Rèn lòng chặt dạ thơm lây Trở về bến giác Mẹ Thầy thưởng ban Nơi cõi thế tai nàn nhiều nỗi Nhìn vào đời gở mối nào xong Giữ sao cho được ngời trong Con đường nhân đạo một lòng sớt chia Đời có lúc đèn khuya canh vắng Lửa nhiệm mầu sưởi ấm thương đau Xuân về nhìn cánh hoa đào Để cho tươi thắm tưới vào thế gian Con vẫn thấy đạo vàng cõi thế Mong sớm luôn dành để truyền lưu Suốt đời lo chuyện luyến tu Nhìn theo ánh đuốc thiên thu nhiệm mầu Nguyễn Gia Linh
Bến bắc Cô Chiên Anh trở lại thăm miền lục tỉnh Nghe vấn vương chút đỉnh hồn quê Cây tre ruộng lúa cạnh kề Gió đưa hương nhẹ theo về nẻo xa Qua bến bắc chiều tà bóng ngả Gió hiu hiu thong thả ru êm Bàn tay vuốt sợi tóc mềm Suối tràn hạnh phúc vào tim thẫn thờ Chiều nắng nhạt lơ thơ mây trắng Xóm thôn nghèo còn vẳng giọng đưa Ầu ơ bên lũy tre dừa Chan hòa điệu hát cho vừa nhớ nhung Luồn gió nhẹ ung dung uốn gợn Đưa lục bình đùa giởn sóng reo Tình duyên xuôi kỷ niệm nghèo Đợi ngày nắng âm đem gieo giấc nồng Rồi nhớ mãi bên dòng sông Cửu Bến Cô Chiên bão lũ dâng tràn Thương tình theo buổi Xuân sang Nhìn hoa tươi thắm mộng ngàn thiết tha. Nguyễn Gia Linh 19-01-2011
Đêm trăng xóm cũ Quanh xóm vắng lần theo lối cũ Bên bờ hồ liễu rũ đong đưa Vườn xanh thơm ngát bóng dừa Trên thuyền nho nhỏ nhẹ đưa mắt nhìn Chiếc cầu khỉ chòng chình khó bước Xuôi ngược dòng con nước đợi trông Lững lờ qua bến chờ mong Vườn cau bên ấy trổ bông được mùa Anh còn nhớ chiều mưa rỉ rả Mái tranh nghèo tơi tả bên hiên Nhẹ theo từng bước chân êm Để rồi tưởng lại những đêm hẹn hò Đêm trăng sáng ngưòi mơ quay nước Anh lần dò rảo bước chung quanh Trời êm gió mát trăng thanh Thả hồn tưởng nhớ bên mành thiết tha Nguyễn Gia Linh 23-01-2011
khuyết Nữa vầng trăng gởi vào thương nhớ
Nửa tấm lòng tạm bợ đau thương
Chỉ hồng nửa sợi vấn vương
Gẩm trong cuộc tạm mình thương lấy mình Lỡ chân bước lục bình cánh mỏng
Soi nghiêng đời chiếc bóng cô đơn
Trăm năm vàng đá keo sơn
Nửa đường gãy gánh mà hờn số duyên Nên có lẽ căn Tiên lỡ bước
Nửa cuộc đời ta được gì đây?
Âm dương con tạo vần xây
Phù sinh một kiếp đã đầy gian truân Xin nguyện ước mùa xuân đừng khuyết
Nửa linh hồn khô kiệt bấy lâu
Muốn say mà rượu nửa bầu
Lấy ai tri kỷ mà hầu tâm giao???
pophucpo cảm tác Vầng trăng khuyết Vầng trăng khuyết đi vào luyến nhớ Trọn cõi lòng còn nợ đau thương Chỉ hồng nào vướng tơ vương Nên trong cuộc sống tìm gương soi mình Chân lỡ bước thuyền tình giởn sóng Soi cảnh đời rọi bóng cô đơn Bao năm sắt đá keo sơn Nhưng trong cuộc thế dỗi hờn nợ duyên Nếu có phải đường tiên lạc bước Suốt cuộc đời có được chi đây ? Đường tơ xung khắc tròn xây Nhân sinh trọn kiếp vẫn đầy gian truân Còn mộng thắm tình Xuân xanh biếc Hương sắc hoa nào tiếc nhiệm mầu Đêm say uống rượu một bầu Tri âm bao kẻ ai hầu tâm giao? Nguyễn Gia Linh 27-01-2011
Chúc Mừng Năm Mới Tân Mão 2011 Đàn Tân Dân Thơ họa Nguyễn Gia Linh Xuân sắp đến chào Xuân Tân Mão Nhớ ơn Thầy hiếu thảo ra công Hưởng bao tia ấm ánh hồng Phước lành Cha thưởng nhẹ lòng trẻ thơ Xuân mới mở giữa bờ bến giác Ân điển hồng sớm đạt hương mầu Lòng con dệt báu thêu châu Cõi trần tránh bớt khổ sầu thế gian Xuân sẽ đến với ngàn ứng chọn Luyện khoa thi sẵn dọn niềm trong Từ đây rũ sạch tim lòng Suốt ngày học hỏi hầu mong rõ ràng Xuân sẽ đến được ban con trẻ Nhận niềm thương nguyện sẽ yêu đời Cõi trần khổ nạn luôn thôi Theo Thầy con quyết đắp bồi ra công Xuân sắp đến còn trông diễn tạo Rán tu hành hiếu thảo dâng Cha Con mong tình thắm chan hòa Hầu con lảnh hội cho Cha thỏa lòng. Nguyễn Gia Linh
Đàn Tân Dân 2.Thơ họa Nguyễn Gia Linh Ngày xuân mới điểm hồng chan rưới Thầy ban ân cùng sưởi lòng đây Cho đàn hiếu thảo sum vầy Cùng lo lối đạo, tạo đầy phúv ân Xuân tươi thắm bao lần con trẻ Tuổi tràn đầy sức khỏe lo tu Cùng nhau thoát khỏi sương mù Giúp người già cả ngàn thu vững vàng Xuân tiến tới muôn vàn dấu chấm Nẻo đạo lành vẫn đậm màu son Được Thầy lo trẻ vuông tròn Tâm tư giữ vẹn, long con tụ hiền Xuân trở lại lửa thiêng cầu chúc Nguyện theo Thầy lấy phúc đơm châu Cùng nhau cho vẹn sắc màu Một lòng với đạo trong bầu linh thiên Xuân trước ngõ, thủy tiên đua nở Dấu thiện lành rực rỡ cánh tươi Mùa xuân hoa thắm thơm mùi Cầu mong cõi thế hưởng đời bình an Nguyễn Gia Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: