Lệ Chi Hận sử
Mùa hạ yêu đương Mộng ngày xanh giữa mùa phượng nở Nghe tiếng ve gợi nhớ hồn dâng Rừng thông réo rắt bao lần Hai người chung bóng ngại ngần ước mơ Nhớ không em bài thơ anh tặng Chiều hẹn hò chứa nặng hương yêu Ấm lòng những bước cô liêu Vườn hoa rộn rã gởi nhiều đợi mong Anh đã gởi dóa hồng xinh xắn Cùng đường về trải nắng đường hoa Trong vườn chim hót hoan ca Nghe lòng thổn thức chan hòa thưong yêu Mộng ấp ủ những chiều quen biết Hạ vấn vưong tha thiết bao ngày Đường trần chung bước đắm say Lần theo dấu ái thiên thai ngọt ngào Tim vẫn nhớ cành đào tươi thắm Tuổi học trò áo trắng mộng mơ Hạ sang dõi bóng con đò Đi qua xóm nhỏ chuyện trò thơ ngây Nguyễn Gia Linh 31-05-2011
Hai bờ tương hội Con vẫn ước nối bờ bến giác Để được về xóm lạc trời chung Từ đây thoát khỏi mịt mùng Không còn đôi nẻo nghìn trùng cách xa Con vẫn nguyện dương tà tỏ rạng Cõi hồng trần chiếu sáng muôn nơi Không còn đen bạc như vôi Thay đen đổi trắng, cho đời vị tha Trong khoảnh khắc bao la huyền ảo Tấm lòng người chính đạo tròn phân Niềm vui trong sáng một lần Cho tâm vẹn giữ mùa Xuân thắm nồng Đời đã gánh thu đông giá buốt Theo tuần trăng gió lướt mưa sa Riêng tư từ nét quê nhà Giữ tròn hiếu đạo thiết tha ấm nồng Nguyễn Gia Linh 06-06-2011
Tình thế mới Theo năm tháng chuỗi ngày trôi nổi Nuốt đắng cay đắp đổi chờ mong Từ khi sóng gió biển đông Tình thương tổ quốc lại xông lên rồi Đêm năm canh rối bời lòng trẻ Mà nghe hồn thế hệ đang lên Sáng ra tiếng trống vang rền Gọi người trai tráng xây nền tự do Lòng hâm hở chuyến đò dân chủ Sao nghe mời gió hú đồi hoang Vui chi trăng nước ngỡ ngàng Lại mong thấy bóng cờ vàng xôn xao Trời biển đông lao chao sóng vỗ Các thuyền chài khổ sở điêu linh Toàn dân cảm thấy bất bình Trước người ỷ thế, nặng tình quê hương Hiện rất rõ con đường giải thoát Hướng vào dân thưởng phạt phân minh Theo đòi yến tiệc linh đình Là đem sông núi vũng sình tanh hôi ! Nguyễn Gia Linh 10-06-2011
Bên bờ bến giác Càng suy nghĩ biết quên là khó Đâu dễ gì bỏ nhớ bỏ thương Một khi lỡ bước dặm trường Để nghe ray rứt sầu vương tơ lòng Tâm lắng dịu chữ không cố gắng Sao duy trì gợi đắng nuốt cay Niềm thương đã lặng tháng ngày Nghe trong tiềm thức gọi mời thiết tha Bờ bến giác từ xa vọng tới Con đường tu còn đợi chờ mong Giữ trao một đóa hoa lòng Cho son sắt thắm, cho nồng đượm mơ Duyên gắn bó tình thơ vững chãi Cõi mộng lành thư thái ngày qua Giữ sao lòng mãi đậm đà Niềm tin sắt đá hương hoa thắm nồng Nghĩa lý đạo đượm hồng sáng tỏ Theo tháng ngày chứng rõ khúc nôi Đường đời đâu thể tách đôi Ở ăn phải đạo vãng hồi bến trong Nguyễn Gia Linh 17-06-2011
Chung Một Ước Mơ Anh vẫn nói cùng chung mộng ước Gởi về em nắng nhạt ru êm Những mong theo bóng màu thanh đạm Cởi gió nhờ mây tiếng nhớ em Cứ mỗi ngày qua trong cuộc sống Nụ cười tươi thắm nở bờ môi Để rồi chiều tối cùng ươm mộng Ngọn nến sao khuya tận biển trời Em có bao giờ thầm ngưyện ước Gởi nhau điệu hát khúc tình ca Bên sông bồi lở dòng xuôi ngược Có chiếc cầu tre nối nhịp hòa Ánh mắt ngàn lời thương nhớ gởi Lửa hồng sưởi ấm tận tim em Thầm mơ giọng hát êm như suối Đưa chúng mình về cõi tịnh yên Nguyễn Gia Linh 20-06-2011
ƯỚC VỌNG THEO NHAU Gởi ước vọng vào trong ký ức Không để lòng thao thức bâng khuâng Chuyện xưa ngày tháng xa dần Chôn vùi dĩ vãng quên lần sân si Tôi vẫn nhớ ngày đi lắm nỗi Giữa vui mừng vời vợi niềm lo Lên xe như thể qua đò Đường xa lưu lạc thăm dò truân chuyên Lòng vẫn nhớ xuôi thuyền hồ hải Tâm tịnh yên chẳng khoái nổi trôi Xa nhau đã mấy thu rồi Chịu mang nỗi nhớ chia đôi lạnh lùng Theo ngày tháng mông lung xa thẵm Giữ trong lòng tình thắm duyên xưa Theo chiều chiếc lá đong đưa Cũng đành cố gắng cho vừa lãng quên Câu ước thệ anh nguyền cố trả Không để mình xa lạ tìm nhau Ân tình trót hẹn lần sau Sống tròn lý đạo ngọt ngào duyên tơ Nguyễn Gia Linh 30-06-2011
Khởi đầu mùa hạ Âu yếm trao nụ hôn mùa hạ Thoảng hương nồng lúa mạ đồng quê Môi em thắm thiết đê mê Tim anh xao xuyến vụng về tham lam Tình chớm nở hương ngàn phượng đỏ Mái trường xưa mở cửa ước mơ Tấm lòng xuân sắc ngây thơ Khuông in nét chữ muôn tờ thủy chung Luôn nghĩ lại muôn trùng cánh nhạn Tiếng sắt son lãng đãng trời mây Ru nhau vào giấc mộng đầy Dù trong đau khổ vẫn xây khung trời Con mưa tuyết sáng ngời trắng phủ Dùng nụ hôn ấp ủ nồng say Để quên những tháng năm dài Ngại buồn gợi đến chuỗi ngày lẻ loi Lòng đã quyét chẳng đòi chi hết Giữ lấy lòng tinh khiết trắng trong Chũ tâm ghi dấu nơi lòng Tình yêu vun đắp vườn hồng thắm say Nguyễn Gia Linh 04-07-2011
Đàn Rằm tháng 5 Tân Mão 16-06-2011 1. Cuộc sống khổ bao ngày cõi thế Giữ vẹn lòng khó thể phơi bày Tâm không vướng bận từ đây Những lời dạy dỗ Mẹ Thầy khuyến tu Đường nhân thế sương mù gió bụi Con trau dồi lầm lũi phong vân Nghe Thầy Mẹ giữ tinh thần Trọn đời hướng đạo muôn phần ươm châu Con nguyện ước với bầu nhiệt trẻ Đem đạo trời chẳng rẽ hướng đi Một lòng ngắm ảnh từ bi Thấy điều hiếu nghĩa thực thi giấc lành Đường chánh đạo chẳng quanh cõi tạm Tâm vẹn an kềm hảm vực sâu Còn đây ánh sáng nhiệm mầu Soi đường dẫn lối, trọn bầu tình thương Thơ họa Nguyễn Gia Linh
Đàn Rằm tháng 5 Tân Mão 16-06-2011 2. Lời giáo huấn nho đường trí đức Chiếc thuyền xa khổ cực nào than Luyện tâm cho vững thế vàng Để mà củng cố làm vang khắp vùng Đem lý lẽ trung dung gắn bước Không lệch sai được phước ngày sau Những điều cõi thế buồn đau Vì chưng ảo ảnh soi màu sắt son Lời dạy dỗ nỉ non cùng trẻ Sớm gìn tâm vui vẻ thi hành Một mai gió chuyển loanh quanh Vẫn lo mối đạo tinh thần chẳng lung Kể từ lúc Cửu trùng ban điển Con nguyện cùng trình chuyển bao điều Giữ lòng sau trước chẳng xiêu Đường đi chưa ngã khẳng khiu theo cùng Thơ họa Nguyễn Gia Linh
Mùa hè sắp qua Nhớ không em mùa mưa tầm tã Hè sắp qua hoa lá đượm buồn Nước trời rỉ giọt rơi tuôn Mang theo ngọn gió làm vương vấn đời Màu tím nhớ lại thời dĩ vãng Thuở ngây thơ áo trắng hồn nhiên Chỉ mơ giấc mộng dịu hiền Cùng xây luyến ái đưa thuyền sang sông Thêm nhắc nhở đóa hồng anh tặng Chiều hẹn hò chứa nặng hương yêu Dấu son tình ái mỹ miều Gợi bao sắc thắm những chiều ước mơ Anh vẫn nhớ vần thơ anh viết Gởi tặng em tha thiét luyến thương Đường xưa qua ánh tà dương Hương quê ngày cũ còn vương vấn lòng Con ve buồn trong đồng ngưng tiếng Tiễn đưa hè vốn liếng ngây thơ Nhìn hoa phượng đỏ thắm bờ Làm hoen mái tóc đợi chờ thu sang Nguyễn Gia Linh 23-07-2011
Tình luôn gắn bó Không còn ngại những lời bóng gió
Giữ nguồn yêu qua ngõ vườn mơ
Trăng tà xuyên ánh sương mờ
Niềm riêng người gởi vần thơ đượm tình
Lời thì thầm hương trinh mãi thắm
Nét ngây thơ vẫn đậm đường tơ
Chữ yêu mang chút dại khờ
Gom nhiều ý đẹp làm ngơ ngẩn lòng
Lời gắn bó sáng trong tấc dạ
Anh với em trước lạ sau quen
Từ nay mỗi tối chong đèn
Bao ngày mới thắm, chung niềm tỉnh say
Nghĩa ái ân chung vai gánh vác
Bến đò chiều lác đác người qua
Gởi lòng hai chữ thiết tha
Bao ngày luân chuyển, đậm đà tình chung
Sương gối mộng muôn trùng vời vợi
Người đi xa bến đợi chờ mong
Thương em một kiếp má hồng
Truân chuyên lắm nỗi, hương nồng ước mơ Nguyễn Gia Linh
30-07-2011
Mùa thu sắp tới Anh đã gởi nụ hôn mùa hạ Thoảng thơm mùi hoa lá cành non Ngắm em nở cánh cười dòn Bờ mi khép lại má vồn vã yêu Tiếng ve réo rắt chiều cuối hạ Vương vấn theo xóm lạ đồng hoang Nhìn cây sắc lá trổ vàng Tiễn người xóm cũ qua hàng giậu thưa Để nghe gió đong đưa cánh phượng Tiếng ngọt ngào vọng hướng trời xanh Ru em vào giấc mộng lành Hương thơm sắc thắm trời dành tặng em Mùa thu đến bên thềm sương phủ Nụ hôn nồng ấp ủ tình say Giờ đây níu lấy tháng ngày Cùng nhau chào đón mộng xây hương lành Đem thương nhớ trời xanh mây trắng Gởi mộng lành trao tặng người mơ Giữ nhau vẹn mối tình thơ Ngàn năm giữ lấy bến bờ quê xưa Nguyễn Gia Linh 06-08-2011
Bông hồng cho Mẹ Lòng thành kỉnh con gởi cành hoa trắng Mong hương hồn mẹ chứng giám cho con Mẹ vĩnh biệt cõi đời trong lạnh vắng Kể từ đây theo Thầy cõi Bồng non Hương linh Mẹ yên lành theo nếp sống Bên bao người hướng vọng chút tình thương Cùng lý lẽ vấn vương tròn giấc mộng Trong vườn hoa xinh đẹp chốn thiên đương Lúc Mẹ mất chúng con nhiều lận đận Nhưng lúc nào cũng nghĩ đến người thân Với ý chí vương lên không oán hận Quyết làm tròn ý nguyện mãi trào dâng Mẹ đã lánh xa cõi đời nhiều dữ Vẫn còn quỳ bên gối dưới chân Thầy Để đêm đêm nguyện cầu bông hoa nở Cùng mau về bến lạc cõi trời Tây Rằm tháng bảy Vu Lan mùa bào hiếu Với lòng thành thấu hiểu chút tình con Cố gắng sống với thương yêu rộng mở Khẩn nguyện hoài chứng giám tấm lòng son Nguyễn Gia Linh Rằm tháng Bảy năm 2011
CÓ LẼ NÀO QUÊN (kính tặng Mẹ tôi và tất cả những người là Mẹ) Có lẽ lâu...không nhìn mái tóc Của Mẹ hiền dãi nắng dầm mưa ! Còn đâu óng ả như xưa Giờ đây tóc Mẹ chắc vừa bạc thêm . Có lẽ lâu...không nhìn vầng trán Mặt Mẹ hiền rám nắng xếp nhăn Nuôi con vất vả nhọc nhằn Bán buôn tần tảo khổ thân đâu nề . Có lẽ lâu ...không nhìn ánh mắt Nét dịu hiền âu yếm bồng con Nay mờ vì lệ mỏi mòn Suốt đời Mẹ phải héo hon đợi chờ ! Có lẽ lâu...chẳng nhìn vóc dáng Bóng Mẹ hiền năm tháng hao gầy Cơ hàn trĩu nặng đôi vai Tấm thân còm cỏi chân tay chai sần. Có lẽ lâu...chẳng nhìn tấm áo Chấp vá nhiều bạc thếch hơn vôi ! Mẹ lo bương chải với đời Dưởng nuôi con trẻ nên người thành nhân . Đã lâu quá chẳng về thăm Mẹ Đường làng quê lối rẻ thân quen Xứ người xuôi ngược bon chen Nào ai , có lẽ nào quên Mẹ hiền. SONG QUANG Bông hồng trắng cho Mẹ (Họa bài Có lẽ nào quên của Song Quang) Đã lâu lắm không còn bóng Mẹ Nhớ những ngày san sẻ nắng mưa Còn đâu mái ấm ngày xưa Giờ đây mộ Mẹ mới vừa vun thêm Đã lâu lắm không nhìn ánh mắt Rọi hồn con chửa tắc đường nhăn Nỗi lòng vướng mãi nhọc nhằn Mà trong tâm khảm vẫn van vái về Đã lâu lắm trời quê quặn thắt Nhớ Mẹ hiền mỏi mắt chờ con Tình thương của mẹ không sờn Suốt đời vất vả héo hon trông chờ Đã lâu lắm còn mơ vóc dáng Đấng sinh thành bao tháng lo gầy Nỗi buồn gậm nhấm đôi vai Hao mòn thể xác bàn tay nổi sần Đã lâu lắm mỗi lần thay áo Nhớ lại ngày dông bão quê tôi Đường xưa Mẹ đã qua rồi Ngày nay con lại vun bồi cháu con Con đã quyết dâng tròn nghĩa Mẹ Nơi làng quê chẳng rẻ đường quen Dù nơi xứ lạ bon chen Lòng con muôn thuở không quên Mẹ hiền Nguyễn Gia Linh 22-08-2011
Đêm rằm tháng 06, Mậu Thân ( 10-7-1968) Họa bài của Liên Hoa Thánh Mẫu Đêm rằm tháng 06, Mậu Thân ( 10-7-1968) Hướng về đạo rọi miền giới tục Sáng nhiệm mầu sửa gọt thế trần Soi đường ích nước lợi dân Luyện tâm tạo đức đến gần Chí Tôn Cố nhận thức sinh tồn truyền cảm Rồi học hành cho đáng nêu danh Thấy người đau khổ không đành Đem tình thương giúp cùng tranh giữ nhà Người gây khổ ruột rà thân thiết Gây đau thương mù mịt chông gai Nhớ rằng quả báo không sai Ai đem song gió, ai bày đường tu? Đã gieo ác, ngục tù kềm hãm Sẽ gặt nhiều sầu thảm vấn vương Nên gìn giữ lấy tình thương Lấy trong lẽ đạo noi đường tử sanh Theo Đại Đạo chỉ ranh thiên ý Nên mọi người nhứt trí tu thân Học nguyên một kiếp cõi trần Sẽ tìm thấy hướng thêm phần thiêng liêng Nguyễn Gia Linh 29-08-2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: