NỖI NIỀM DÂU BỂ
[
quote]Trích đoạn: Trạc Tuyền
Cảm ơn em
Em tặng cho một thảm Cúc Quỳ
Tuổi thơ trở lại vui quá đi
Nhưng mà giá như em làm mối
Cho anhtrangthu đẹp mê li
Nguoitoithuong còn để làm gì
Duyên muộn đi rồi có ích chi
Em hãy tuyển luôn về làm Tiểu
Để chăm nom cho thảm Cúc Quỳ Trạc Tuyền Có em chăm thảm Cúc Quỳ
Trăng thu sáng ở trên đầu
Dẫu xa... dẫu ở bên nhau cũng cùng...
Soi chung gương mặt ngàn yêu dấu
Chưa đến mùa... trăng vẫn tỏ cùng niềm mong
Người tôi thương ở trong tim anh đó
Em làm sao đến được trái tim anh
Để biết là ai đang say giấc mộng
Trong tim anh bảo bọc niềm thương...
Nếu không ai chịu chăm dậu cúc quỳ
Ngày ngày em sẽ bón chăm luôn
Ngày ngày em sẽ tưới nỗi nhớ
Cho vàng thơm mãi tuổi thơ anh...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
8 giờ 30 phút, 10/7/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 09:41:44 bởi Liên Thơ >
Gặp Bà Hiệu Trưởng Nhớ hè hai năm trước Một chuyến về thăm quê Kỷ niệm cũ tràn về Thời tuổi hoa xao xuyến Con đường xa rong ruổi Bỗng gặp một ngôi trường Nghe tên Bà Hiệu trưởng Bồi hồi mãi không thôi Đắn đo mãi thế rồi Hỏi thăm nhà tìm đến Bên sườn đồi thấp thoáng Ngôi nhà mới xinh tươi Bỗng giật mình...trời ơi! Trong sân nàng thiếu nữ Một bản sao tinh khôi Với người in trong mộng Tôi vào phòng khách đợi Thiếu nữ gọi mẹ ơi Bác ngồi chơi đợi chút Mẹ cháu sắp lên rồi Tôi nhìn theo nữ sinh Hồn chấp chới lung linh Người ba mươi năm trước Bây giờ có còn xinh Bỗng bàn tay phát mạnh Vào vai khiến giật mình Giọng quát rất thân quen Khanh khách cười : Đồ quỷ Tôi như vừa chợt tỉnh Ngơ ngác lúng túng ghê Ú ớ đến vụng về Xin chào Bà Hiệu trưởng Giá ba mươi năm trước Không xé bức thư tay Thì có lẽ hôm nay Không chỉ là...Bạn Cũ./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Gặp Bà Hiệu Trưởng
............
Giá ba mươi năm trước
Không xé bức thư tay
Thì có lẽ hôm nay
Không chỉ là...Bạn Cũ./.
... Giá ba mươi năm trước Không xé bức thư tay Thì có lẽ hôm nay Đã là ... người yêu cũ ... !!! [sm=khoc.gif]
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Cảm ơn em
Em tặng cho một thảm Cúc Quỳ
Tuổi thơ trở lại vui quá đi
Nhưng mà giá như em làm mối
Cho anhtrangthu đẹp mê ly
Nguoitoithuong còn để làm gì
Duyên muộn đi rồi có ích chi
Em hãy tuyển luôn về làm Tiểu
Để chăm nom cho thảm Cúc Quỳ
Nguoitoithuong đến chẳng nói gì Lí nhí bảo thầy : nhận con đi Nhận con làm tiểu đi thầy nhé Chăm lo thầy luôn.... với Cúc Quỳ
Gặp Bà Hiệu Trưởng
Nhớ hè hai năm trước
Một chuyến về thăm quê
Kỉ niệm cũ tràn về
Thời tuổi hoa xao xuyến
Con đường xa rong ruổi
Bỗng gặp một ngôi trường
Nghe tên Bà Hiệu trưởng
Bồi hồi mãi không thôi
Đắn đo mãi thế rồi
Hỏi thăm nhà tìm đến
Bên sườn đồi thấp thoáng
Ngôi nhà mới xinh tươi
Bỗng giật mình...trời ơi!
Trong sân nàng thiếu nữ
Một bản sao tinh khôi
Với người in trong mộng
Tôi vào phòng khách đợi
Thiếu nữ gọi mẹ ơi
Bác ngồi chơi đợi chút
Mẹ cháu sắp lên rồi
Tôi nhìn theo nữ sinh
Hồn chấp chới lung linh
Người ba mươi năm trước
Bây giờ có còn xinh
Bỗng bàn tay phát mạnh
Vào vai khiến giật mình
Giọng quát rất thân quen
Khanh khách cười : Đồ quỷ
Tôi như vừa chợt tỉnh
Ngơ ngác lúng túng ghê
Ú ớ đến vụng về
Xin chào Bà Hiệu trưởng
Giá ba mươi năm trước
Không xé bức thư tay
Thì có lẽ hôm nay
Không chỉ là...Bạn Cũ... Trạc Tuyền
Để em mách với chị em
"Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên...”
Anh mong mau chóng trở về
Thăm quê thăm mẹ,thắp nhang cho cha già
Thực ra anh vội đến nhà
Thăm người con gái một thời anh mê...
Để em đem mách chị em
Đánh anh cái tội mắt hay mơ huyền
Lại còn ngơ ngẩn tiếc người năm xưa
Lại còn hình bóng trong tim nhoẻn cười...
Để em mách với chị em
Phạt anh tội chết cho anh tàn đời
Chị mà đau xót vì ai
Thì em cũng bắt chứơc chị buồn cho coi!
Anh gây hai tội tày đình
Thế mà anh tưởng anh người vô can
Hàng rào chị chắn em ngăn
Thế mà anh vẫn nghển đầu ngóng xa...
Em về mách lại chị em
Cả hai cùng khóc cùng than một lời
Một lời xót đến tận xương
Trong nhau người cứ đi tìm ở đâu?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 10/7/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 22:09:49 bởi Liên Thơ >
Bị đánh hội đồng
Không nói thì bảo bị câm
Nói ra bị đánh hội đồng khổ thay
Liên Thơ xuất chưởng nặng tay
Luyen Son cô Hổ còn phay tít mù
Lời ngọt dao sắc Trăng Thu
Chả êm ái được như Nguoitoithuong
Chắc phải cầu viện Thái Anh
Nếu không chùa cũng tan tành đến nơi./.
Đứa con bất hiếu Mẹ tôi tuổi hạc quá tám nhăm Lưng đau gối mỏi cả khi nằm Một chữ bẻ đôi cũng không biết Nuôi con ăn học luống nhọc nhằn Mẹ bảo đời mẹ thế xong rồi Con đi lo cuộc sống tương lai Ở cõi Niết Bàn cha đang đợi Tới ngày mẹ thanh thản đi thôi Tôi đi rong ruổi khắp phương trời Mấy chục năm mái tóc sương phai Thân ốc giờ cũng không lo nổi Con mang tội bất hiếu mẹ ơi Để mẹ vò võ chốn quê xa Lễ Tết chả gửi được đồng quà Ốm đau con không về chăm sóc Tội này trời không thể dung tha Bao năm thao thức nỗi nhớ nhà Chuối chín cây sợ gió thổi qua Đẫm gối lệ tràn sao rửa tội Giật mình khi thấy ánh sao sa Ngày xưa mẹ hy sinh cho cha Dấn bước gian lao việc nước nhà Đổi lại cả cuộc đời oan khuất Cay đắng vô vàn kiếp người ta Đời con cũng trải những phong ba Đi xây những công trình nguy nga Bây giờ vẫn hai bàn tay trắng Chồng chất khổ đau cả mẹ già Con biết mẹ chẳng hề trách con Chỉ mong sau trước được vuông tròn Trong tôi mẹ luôn là vĩ đại Cũng xứng anh hùng với nước non./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Nhớ Cụ Tam Nguyên
"Thằng bán tơ kia giở rói ra
Làm cho luỵ đến Cụ Viên già
Muốn xong phải có ba trăm lạng
Thời trước làm quan cũng thế a?"
Thời nay cũng vẫn như xưa à?
Có chức chiếm nhiều đất với nhà
Để lúc an nhàn quan hạ cánh
Dân nghèo lác mắt nổ ngươi ra./.
Thời xưa thời nay vẫn thế mà
Việc chi thầy phải oan thán ca Thị mầu vẫn mãi mê sư sãi
Mầu xưa mầu nay vẫn vậy mà..... thầy cẩn trọng nha
Thầy ơi ! con nhắc : Cẩn trọng nha ! Thị Mầu thời nay ranh như ma Hổng như tỷ muội chùa đâu nhé Vướng phải tơ mầu thầy oan gia...
Đứa con bất hiếu
Mẹ tôi tuổi hạc quá tám nhăm
Lưng đau gối mỏi cả khi nằm
Một chữ bẻ đôi cũng không biết
Nuôi con ăn học luống nhọc nhằn
Mẹ bảo đời mẹ thế xong rồi
Con đi lo cuộc sống tương lai
Ở cõi Niết Bàn cha đang đợi
Tới ngày mẹ thanh thản đi thôi
Tôi đi rong ruổi khắp phương trời
Mấy chục năm mái tóc sương phai
Thân ốc giờ cũng không lo nổi
Con mang tội bất hiếu mẹ ơi
Để mẹ vò võ chốn quê xa
Lễ Tết chả gửi được đồng quà
Ốm đau con không về chăm sóc
Tội này trời không thể dung tha
Bao năm thao thức nỗi nhớ nhà
Chuối chín cây sợ gió thổi qua
Đẫm gối lệ tràn sao rửa tội
Giật mình khi thấy ánh sao sa
Ngày xưa mẹ hi sinh cho cha
Dấn bước gian lao việc nước nhà
Đổi lại cả cuộc đời oan khuất
Cay đắng vô vàn kiếp người ta
Đời con cũng trải những phong ba
Đi xây những công trình nguy nga
Bây giờ vẫn hai bàn tay trắng
Chồng chất khổ đau cả mẹ già
Con biết mẹ chẳng hề trách con
Chỉ mong sau trước được vuông tròn
Trong tôi mẹ luôn là vĩ đại
Cũng xứng anh hùng với nước non...
Trạc Tuyền Tình con với Mẹ Có lời nào cho thấu được lòng con yêu mẹ? Có núi sông nào sánh được tình mẹ cha? Mẹ như trái chín trên cành Chờ hương gió nhẹ... cha đón mẹ về cõi tiên Tóc mẹ bạc trắng như mây Ru anh mái tóc ngả màu thời gian Mỗi đời người mỗi gian nan Cho em hiểu được tình đời thiết tha... Lòng anh yêu mẹ không kể xiết Gửi lòng hiếu thảo lên ánh sao Mỗi mùa qua đi anh lại lo trái rụng Lo tắt ánh mặt trời... Mẹ được ra đi Lòng anh yêu mẹ nên luôn muốn giữ Như lòng em mãi níu kéo mẹ lúc lìa đời Dẫu dù hiểu chuyện em vẫn cứ muốn giữ Tất cả những gì rồi sẽ phải xa Sao đủ khôn ngoan để bình tĩnh Trước ý nghĩ phải xa mẹ cha Nên em cứ khóc khi nhớ mẹ Trước trang thơ anh lóng lánh những ngọc ngà Cho em giữ lại dòng khô lệ Nhỏ xuống đời ta khóc Mẹ muôn lần... Lê Minh Liên Thanh Thơ 14 giờ kém 15 phút, 11/7/2008 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/F3E3F495713F4086AA9CACA73548BEA5.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2008 23:56:52 bởi Liên Thơ >
Xin cảm ơn Trạc Tuyền họa thơ cùng DT
Kết cục
Có những bao nhiêu chẳng khác không
Khi mà chưa thoả mãn trong lòng
Động kia không đáy vì mờ mắt
Hai tấc vùi thân Có lại Không
Trạc Tuyền
------------------------------
Ngộ " Có - Không "
Hồng trần lẫn quẩn Có và Không
Con đường tu học ngộ cõi lòng
Địa phủ động hờ hai tấc đáy
Thiên Tiên tịnh quốc hồi quy Không
DT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2008 22:58:12 bởi DieuTam >
Cảm ơn Dieu Tam Cảm ơn Diệu Tâm ghé thăm chùa Tu ảo nên lấm láp bụi mưa Mong người lượng thứ lời trần tục Lòng luôn hướng thiện đó xin thưa./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Gặp Bà Hiệu Trưởng
Giá ba mươi năm trước
Không xé bức thư tay
Thì có lẽ hôm nay
Không chỉ là...Bạn Cũ./.
Ông Nhà...Bà Hiệu Trưởng Bạn cũ hay tình rủ
Chuyện cuả thuở ngày xưa
Nghe tên hồn đong đưa
Quyết tìm thăm cho được Trời ơi...phải ngày trước
Đừng có xé lá thư
Nay có lẽ...hình như...
Ông nhà...bà Hiệu trưởng Dẫu chỉ là tưởng tượng
Cũng vui lắm phải không?
Chút xao xuyến trong lòng
Chuyện ngày xa xôi đó... Sương Anh SA xin chào ông Sư nha, bưả giờ chua có co hội qua thăm...chuà cuả Sư, bi giờ ghé đến để vài hàng, coi thử Sư có biế nổi nóng mà rượt thí chủ chạy hông ha...hihihihihi....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: