Trích đoạn: Trạc Tuyền
Bán chồng
Chồng tôi bán chả ai mua
Chồng tôi đem đuổi vào chùa cho tu
Chồng tôi không đến nỗi ngu
Chồng tôi mỗi tội lù đù ngẩn ngơ
Suốt ngày thơ thẩn mộng mơ
Ở nhà bỏ bễ tưởng tơ bên ngoài
Việc làm thì chẳng bằng ai
Lại còn sỹ rởm lai rai ra gì
Cái thời tôi thuở xuân thì
Ông tơ lầm lẫn chỉ vì đa đoan
Xe cho tôi cái lão gàn
Để tôi thất vọng chả sang bằng người
Cóc làm sao kiện được trời
Cả cuộc đời phải lôi thôi thế này
Quanh năm xéo váy nhọc nhằn
Nuôi báo cô mãi mặt nhăn tủi hờn
Nhiều khi lão lại nổi cơn
Rằng em tuyệt lắm còn hơn bà hoàng
Tuy chẳng giàu có cao sang
Đảm đang hiền thục trong làng kém ai
Tôi nghe mà rác cả tai
Vụng trèo khéo chống khiến tôi mủi lòng
Được cái nết lão thuỷ chung
Hàng phở nem chả lão không có màng
Cơm nhà thanh đạm tập tàng
Lão còn khen khéo nhất làng là em
Bây giờ tôi thử rao xem
Ai mua tôi bán còn kèm cả thơ
Giá rẻ khuyến mãi bất ngờ
Không mua tôi để lại... thờ chồng tôi ./.
Hỡi bà đang định...bán chồng
Đùa vui một chút đúng không hỡi bà
Lẽ nào bà nhả chồng ra
Nạ dòng còn khối đang chờ để mua
Chồng mình dù kém người ta
Dẫu rằng méo mó còn là hơn không
Gì gì cũng đúng đàn ông
Chứ đâu phải loại dở ông dở bà
Cũng không phong độ tài hoa
Nhưng lại khoẻ mạnh thật thà dễ sai
( Nếu mà lão giỏi có tài
Thì chắc phải có đến hai ba bồ )
Chồng mình chẳng phải quan to
Không phong bì biếu chẳng đồ chạy xin
Chồng không giàu có nhiều tiền
Nên luôn thanh thản chẳng phiền một ai
Nhớ rằng tham vọng ở đời
Muốn nhiều cũng dễ có tai hoạ nhiều
Chồng mình mình quý mình yêu
Chăm lo dạy dỗ biết điều là vui
Còn cương quyết bán bảo tôi
Nhờ tìm chồng hiện có đôi ba bà
Sợ rằng đem bán người ta
Mất chồng ròi lại ngồi la kêu trời !
kimrbl