NỖI NIỀM DÂU BỂ
Vu vơ
Em ơi sao bảo nhớ về anh
Mong ngóng mây trời thăm thẳm xanh
Thì đấy chị Hằng cưng chú Cuội
Và đây đêm vắng rải trăng thanh
Ở bên người ấy em còn nhớ
Những lúc tình ta mộng mát lành
Anh biết là em luôn thổn thức
Tình xưa nghĩa cũ...lượn loanh quanh
Bắt chuột
Thế là một con chuột cung đình
Bị tước mũ quan đuổi về dinh
Dân ta có được niềm an ủi
Là phép vua may vẫn còn linh
Chuột này dung túng lũ chuột đàn
Tiền dân tiền nước cắn nát tan
Vác cả triệu đô đi đánh bạc
Mua ô tô biếu bảo mượn san
Chuột này vây cánh với ô dù
Vừa mới bước ra khỏi cửa tù
Đã lên tiếng đòi được phục chức
Tưởng dân ta có mắt như mù
Chuột này tuy bị đuổi về vườn
Trang trại ung dung chả kém tiên
Của cải bao nhiêu trong hang giấu
Ăn mấy đời cũng chẳng hết tiền
Để phá tan được ổ chuột này
Một ông thiếu tướng bị còng tay
Với hai nhà báo tâm huyết nữa
Lâm vòng lao lý biết có gay?
Các Cụ ngày xưa dạy rất hay
Bốn nghìn năm xây đất nước này
"Lật thuyền thấy sức dân như nước"
Bao giờ hết lũ chuột tham đây?
Lang thang
Tôi đi đọc trộm thơ người
Ôi chao tình tứ tuyệt vời luyến thương
Những là diễm lệ buồn vương
Những là thăm thẳm con đường ngút xa
Tôi về đọc lại trang nhà
Thơ gì khanh khách tiếng ma nó cười
Thế mà cũng gọi thơ ơi
Cũng mang ra đọc rởm đời rõ dơ
Thế mà cũng gọi là thơ
Lại còn tấp tểnh muốn mơ tình vàng
Mấy lần định trốn vào hang
Nhưng vì trộm lắm nợ làng lại ra./.
Nghề xe ôm
Mỗi năm chín tháng xe ôm
Ngày ngày đưa đón con thơ đến trường
Mưa gió dầu dãi trên đường
Khách hồn nhiên chả đoái thương đến mình
Không may giờ muộn lặng thinh
Về nhà mách mẹ để rình đánh cho
Cãi nhau sợ mặt đeo mo
Mà im thì tức cả bò lẫn bê
***
Khổ nhưng chả bỏ được nghề
Mai sau sáo lớn sáo về bên sông
***
Nuôi cò bắt tép không công
Đến nhà con rể hỏi ông cần gì?
Hỏi xong nó bảo đi đi
Ô tô tôi sẵn cần gì xe ôm.
Tin mới
Nghe nói Lão sư Trạc sắp toi
Vì các Tiểu hoàn tục hết rồi
Chùa bị phá sản đem cầm cố
Lão viên tịch người hết phiền thôi./.
Tin mới
Nghe nói Lão sư Trạc sắp toi
Vì các Tiểu hoàn tục hết rồi
Chùa bị phá sản đem cầm cố
Lão viên tịch người hết phiền thôi./.
_____________________________
Anh ơi...đừng toi nhé anh Xa quá...em chưa kịp về nhanh Để nghe anh nói lời yêu cuối Nghe rồi...anh cứ việc...toi nhanh... hihi..viết thế này thì mình thấy hơi tàn nhẫn quá thui...mình phải lâm li một chút...viết lại nè... Anh ơi...đừng toi nhé anh Hãy chờ em về kịp bên anh Rằng em vẫn thương...em vẫn nhớ Anh nỡ lòng nào lại bỏ em mà đi.? Liên Thơ ơi...nhờ bạn canh chừng'' ảnh''hộ TA chút xíu...sợ ảnh nợ chùa...nợ tình....làm càn mà toi sớm thì chúng mình chẳng còn ai mà chọc phá nữa... huhu.. Thái Anh
Khuyên em
Thôi em hãy lấy chồng đi
Ngoài bốn mươi tuổi sớm gì nữa đâu
Nói ra em bảo cơ cầu
Để em lẻ bóng anh đâu đành lòng
Người ta đôi lứa thong dong
Nhìn em lẻ bóng quặn lòng anh đau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2008 08:33:23 bởi Trạc Tuyền >
Cảm ơn con ong chăm chỉ THI MUỘI Liên Thơ ghé chùa lão Trạc. Muội đi nhớ có người bảo vệ kẻo Đại Bàng cắp mất đấy.
Nếu mà duyên bén Thái Anh
THì thôi mình cũng đành làm Thái Em
Chỉ sợ Tiểu Hổ hay gièm
Lại thành Thái Giám kiêng khem suốt đời
Trăng Thu sáng cũng mặc đời
Người tôi thương cũng ôi thôi nước gì?
***
Mụ chằn nay đã đuổi đi
Chùa không còn Tiểu tu gì nữa đây?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2008 17:38:55 bởi Trạc Tuyền >
Nếu Nếu biết tin em chẳng lấy chồng Thì em ơi em có biết không Anh buồn một nửa vui một nửa Vì em đi anh mỏi mòn trông Nếu được tin em đã lấy chồng Anh còn gì nữa để mà mong Nuối tiếc bao nhiêu càng trĩu nặng Khi dõi theo sáo đã sổ lồng./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Cảm ơn con ong chăm chỉ THI MUỘI Liên Thơ ghé chùa lão Trạc. Muội đi nhớ có người bảo vệ kẻo Đại Bàng cắp mất đấy.
Nếu mà duyên bén Thái Anh
Thì thôi mình cũng đành làm Thái Em
Chỉ sợ Tiểu Hổ hay gièm
Lại thành Thái Giám kiêng khem suốt đời
Trăng Thu sáng cũng mặc đời
Người tôi thương cũng ôi thôi nước gì?
***
Mụ chằn nay đã đuổi đi
Chùa không còn Tiểu tu gì nữa đây?
"Lại thành Thái Giám kiêng khem suốt đời" Lo gì Thái Giám phải kiêng khem...
Thái...như Lao Ái* cũng e...hèm


Liên tưởng đến ngay thầy tu Trạc
Tu thế thì ai cũng phát...thèm


(*) Truyện Lã Bất Vi buôn vua
Nếu mà duyên bén Thái Anh
Thì thôi mình cũng đành làm Thái Em
Chỉ sợ Tiểu Hổ hay gièm
Lại thành Thái Giám kiêng khem suốt đời
Trăng Thu sáng cũng mặc đời
Người tôi thương cũng ôi thôi nước gì?
***
Mụ chằn nay đã đuổi đi
Chùa không còn Tiểu tu gì nữa đây?
(Chạt Tiền thiền sư)
"Lại thành Thái Giám kiêng khem suốt đời" Lo gì Thái Giám phải kiêng khem...
Thái...như Lao Ái* cũng e...hèm


Liên tưởng đến ngay thầy tu Trạc
Tu thế thì ai cũng phát...thèm

(*) Truyện Lã Bất Vi buôn vua
(mai77)
Tu thế thì tu cũng ... đỡ thèm
Khó gì tặc lưỡi chuyện kiêng khem. [sm=n_yes.gif] [sm=z_harhar1.gif]
Ai bảo chùa thầy không còn Tiểu ? [sm=ex8.gif]
Lại sắp thêm người, đấy rồi xem ! [sm=doctor.gif]


Thơ gì
Người ta dào dạt thơ tình
Còn mình dí dỏm linh tinh thơ cười
Thú chơi tuỳ ý mỗi người
Làm sao áp đặt cho người mà chê
***
Đừng chê người khác ngô nghê
“Vẽ cò thiếu mắt”ngứa nghề lắm sao(*)
Sở trường sở đoản thế naò
Có sao chơi vậy ào ào thế thôi
***
Ta biết ta - tôn trọng người
Mặc ai ai biết ta cười đời ta
Tình ai ai đó mặn mà
Biết điều khinh trọng là ta quý người
***
Chẳng qua cũng chỉ là chơi
Người cười ruồi đậu - ta cười rung râu
Kệ ai ai thích cơ cầu
Ta đâu dám bảo Thị Mầu chửa hoang
***
Các thầy đánh chén giữa làng
Cũng nhờ có một gái “ ngoan” Thị Mầu./.(**)
30/8/2008
Chạt Tiền thiền sư
Tham khảo:
(*)Chuyện cổ tích Mã Lương và cây bút thần
(**)”Không chồng mà chửa mới ngoan
Có chồng mà chửa thế gian sự thường”- Ca dao
“Không có nhưng mà có mới ngoan”- Thơ Bà Hồ Xuân Hương
Luyến tiếc
Mặt dạn mày dày hỏi tỷ Âu
Đôi gò bồng đảo biến đi đâu
Quang treo mút xốp phồng giả tạo
Vải mỏng làn che chả đều nhau
Đã thế hương trời bay hết vị
Chỉ còn bánh nhúng cạn khô màu
Thời gian sao đến là oan nghiệt
Cái đẹp lấy đi để nhẽo nhầu
30/8/2008
Chạt Tiền thiền sư.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: