[Truyện rất ngắn] Giấc mơ hè
YêuThơ 02.04.2008 00:39:19 (permalink)
Giấc mơ hè
[Truyện rất ngắn]

Trưa hè, cảnh vật thật tĩnh lặng, ánh nắng chói chang, nóng nực chiếu xuống trải dài khắp cánh đồng cỏ vô tận. Dòng kênh phủ một lớp xanh mờ màu rêu, tảo ; từng rặng dừa ngả nghiêng theo chiều gió ; những cây liễu nhẹ nhàng, mềm mại rủ mình soi bóng xuống dòng kênh ; cơn gió đồng nội từ đâu nhè nhẹ thổi qua mang theo hơi ẩm ướt của cơn mưa đầu mùa ; tiếng ve văng vẳng, gần gũi, dễ chịu ; trong sân trường vắng lặng, từng cánh hoa phượng rơi, rơi, êm ái ; … đồng quê thật thanh bình.
Ngồi trước dòng sông nhỏ xanh ngắt màu lục bình trôi, tôi nhớ lại một thời thơ ấu nơi đây. Nơi mà tôi đã từng sinh ra, lớn lên trong tình yêu bảo bọc của ông bà, cha mẹ, nơi mà hình ảnh cánh đồng quê đã in sâu vào kí ức tuổi thơ của tôi, một nơi xa chốn phồn hoa đô thị, nơi trong lành không khói bụi, tiếng ồn, tuy giản dị mà đẹp đẽ.

Rồi tôi nhớ lại mối tình đầu trong sáng nhưng dang dở, bức thư tình chưa viết hết mà ấy đã vội ra đi. Cười thầm trong miệng, sao thật ngây thơ? Tôi nhớ lại những lúc nô đùa với mấy đứa trong xóm, đá cầu, rượt đuổi, bắn bi, không trò nào mà không có mặt tôi trong đó. Tôi nhớ lại đứa bạn thân của tôi, những buổi chiều trò chuyện dưới hàng me, những giờ đi hái trộm ổi bên nhà ông hàng xóm,… Những kí ức cứ ùa về sau bao nhiêu năm trời ròng rã, phiêu bạc. Tôi đã về, tôi đã trở về nhà rồi!

_ Hẳn hơn mười năm rồi nhỉ? Ở trên thành phố chắc vui lắm. – Có tiếng ai đó phát ra từ đằng sau.

_ Vui thì vui thật, nhưng không vui bằng những lúc như thế này. – Tôi trả lời.

_ Vui thế mà sao chỉ hưởng có một mình thế? Sao không rủ thêm những người khác?

_ Vì họ đã hưởng niềm vui này nhiều lần nên không còn muốn tận hưởng tiếp nữa. Vả lại có còn ai muốn tận hưởng niềm vui này ở chốn phồn hoa đô thị ấy?

_ Nếu như là tôi?

Ngoảnh mặt lại nhìn, thì ra là đứa bạn thân của tôi ngày ấy. Bây giờ nó đã lớn quá rồi, tôi khó mà nhận ra được. Trên môi nó hiện lên một nụ cười tươi trìu mến như chào đón sự trở về của tôi, tôi nhìn nó, cười đáp lại. Rồi sau đó, nó ngồi xuống với tôi rồi cùng nhau trò chuyện, những chuyện vu vơ…

Và bên bờ sông xanh màu lục bình, dưới gốc cây đa tràn tiếng ve ngân vang, những kỉ niệm lại một lần nữa quay về trong tôi như những giấc mơ mà chỉ có những lúc bây giờ tôi mới thấy…

Minh Lam
01, 04, 08

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9