Tôn Vinh ''Thơ''
Viet duong nhan 15.12.2004 02:12:17 (permalink)
0
Tôn Vinh ‘’Thơ’’
Mến gởi đến những tâm hồn đồng điệu

Thơ là tiếng ‘’kêu tụ’’ lòng người,
Nói lên những lúc lệ sầu rơi.
Thơ là vị thuốc thần an ủi,
Ve vuốt hồn ta lúc chán đời !

*
Thơ là nhật - nguyệt ‘’Thường’’ soi
Cõi lòng chất đọng sự đời của ta.
Thơ là tiếng nói xót xa,
Nấc lên tự đáy lòng đà nát đau.

Thơ là bất luận giàu nghèo,
Đói no không bận, thoáng vèo bay qua.
Thơ là tay ‘’phóng bút’’ ra,
Dệt vần thơ nhỏ thiết tha tặng đời.

Thơ là nhặt chữ, kết lời,
Vẽ tranh, đan thảm gởi người dấu yêu.
Thơ là cảnh đẹp những chiều…
Mây hồng, nắng tỏa mỹ miều hoàng hôn.

Thơ là tán tụng, vinh tôn:
Hiền nhân, những bậc ‘’Anh Hùng’’ thế gian.
Thơ là dịu ngọt ‘’Chàng... Nàng...’’,
Dìu nhau qua đoạn lầm than khốn cùng.

Thơ là ngọn chỗi tâm hồn,
Quét đau thương sạch cõi lòng của ta.
Thơ là ‘’Thuyền’’ rộng bao la,
Đưa tất cả, ai muốn qua biển sầu.

Thơ là muôn sắc, vạn màu,
Hiện trăm ngàn ảnh, ẩn bao nhiêu hình.
Thơ là khối đọng chân tình,
Từ sâu thăm thẳm lòng mình vụt lên.

Thơ là liều thuốc thần-tiên,
Cứu người thoát cảnh ưu phiền khổ đau.
Tạ ơn ‘’Thơ’’ biết là bao,
Đã lau dòng lệ tuôn trào bấy lâu.

[sm=flower2.gif]
VDN - 7_NN_DT

#1
    Ct.Ly 15.12.2004 04:13:33 (permalink)
    #2
      BĂNG NGUYỆT 15.12.2004 05:11:47 (permalink)
      0
      Hihi sis bài thơ hay wa1 ah bn chỉ biết viết :" Thơ là điểm bắt đầu oan nghiệt " thôi hà hihi
      #3
        Viet duong nhan 15.12.2004 10:44:33 (permalink)
        0
        Băng Nguyệt thân mến - theo NN_DT thì Thơ là như thế này nè...

        Đất Vườn Thơ


        Là Nguyệt sáng chứa chan
        Là vầng Dương
        Soi chiếu khắp muôn ngàn
        Là chiếc thuyền Bát Nhã
        Đưa dân gian qua cầu đổ vỡ.
        Là nơi để giải thoát
        Những tâm hồn nức nở
        Cũng là đất vùi chôn
        Đau khổ kiếp con người.

        Xin cảm tạ... Đất vườn thơ ơi !
        Đời ta đã giải thoát được rồi
        Không thắc mắc, bồi hồi gì nữa
        Mà nghe nhẹ nhàng, thanh thản thôi.

        NN_DT
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2007 10:19:06 bởi Viet duong nhan >
        #4
          tumi 17.12.2004 01:07:22 (permalink)
          0
          Tumi không biết làm sao tôn vinh thơ được hay như VDN nên chỉ còn cách để con sâu ham ăn lên tiếng :

          Thơ là hai tiếng xin chào
          Thơ là bột ngọt thêm vào món ăn
          Thơ là dọn bát thêm khăn
          Thơ là món ngọt chưa ăn mát lòng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2004 01:08:03 bởi tumi >
          #5
            pqvinh 17.12.2004 15:18:41 (permalink)
            0
            tặng người một đóa phù dung
            nên người tặng lại tình chung suốt đời
            dâng thơ thay ý ngỏ lời
            nên mình nhận lại nụ cười mối mai
            #6
              BĂNG NGUYỆT 20.12.2004 02:18:28 (permalink)
              0
              Nếu ko còn nữa lời thơ

              Nếu một ngày ko còn nữa lời thơ
              THì khi ấy những cung lòng mơ uớc
              Biết bao giờ ta nói đuợc điều chi
              Thơ ư? biết chỉ đôi khi.....
              Theo dòng cảm xúc mà ghi mấy hàng
              Tình em thuở ấy dở dang
              Nên về ôm trọn màu trời tím dâng
              Chắc tại cuộc sống cơ bần
              Nên tình yêu chẳng ân cần với em
              Tình em nguời đã xem như
              Trò chơi trong lúc nguời cần mà thôi
              Bây giờ em dẫu đơn côi
              Cũng ko mơ nữa sánh đôi chữ tình
              Dẫu rằng cũng có bình minh
              Nhưng mà tôi sợ rồi mình lại đau
              Tình iu dẫu lắm ngọt ngào
              Nhưng đành thôi nhé cuối đầu chào- thua...!
              #7
                Viet duong nhan 20.12.2004 07:26:11 (permalink)
                0
                Thân tặng Băng Nguyệt
                ''Nếu không còn nữa lời thơ ''
                Làm sao thi sĩ mộng mơ thả hồn
                Làm sao tình tự sớm hôm
                Đáy lòng trút nỗi cô đơn - tủi sầu

                Làm sao khều áng mây nâu
                Vẽ tranh, kết thảm, dựng cầu tặng em
                Thơ em giáng ngọc, nét mềm
                Gợi hồn thi sĩ - nhẹ êm dệt vần...


                VDN - 7_NN_DT



                <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2004 07:31:50 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  hellomy9 21.12.2004 00:47:53 (permalink)
                  0
                  Em nhìn thấy vần thơ nhảy nhót
                  Trong biển đời sóng vỗ mênh mông
                  Trong bao la cánh chim trời không mỏi
                  Trong mắt anh bao năm trời vẫn đợi
                  Em buâng khuâng.. lặng lẽ.. ngập ngừng

                  Thơ đang rơi ngòai kia anh biết không
                  Rơi tựa tuyết mùa đông lạnh giá
                  Nhưng tình thơ là ngọn lửa hồng
                  E ấp.. vỗ về ... đốt cháy nỗi cô đơn
                  Thắp sáng đời em, đêm tối tăm...




                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2004 01:00:53 bởi hellomy9 >
                  #9
                    BĂNG NGUYỆT 21.12.2004 04:18:08 (permalink)
                    0
                    Nổi lòng người thơ

                    Vì sao thơ cứ ngại ngần
                    Ko theo ngòi bút mà lần bước ra
                    Cũng đây một ánh trăng ngà
                    Cũng đây một tấm lòng hoa thiếp chờ

                    Vì sao thơ -chẳng tình cờ
                    Nhẹ nhàng len nhẹ vào mơ của người
                    Hôm wa gặp ấy -môi cười
                    Em cười đáp lại -chẳng lời nào thêm

                    Nhìn thơ có những nỗi niềm
                    Sao người ko nói -từng đêm -đã chờ
                    Lá thu phai cả trời mơ
                    Người ta (có)bảo nhớ-nàng thơ hôm nào

                    Vì sao thơ vẫn khát khao
                    Mà ko tạn mặt cùng nhau một lời
                    Hôm nay thơ đã thiếu rồi
                    Ánh trăng tàn giữa khoảng trời -mùa đông!


                    thax sis 7 đã tặng thơ em nha hihi đọc bài thơ cho dzui hén sis
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2004 04:36:36 bởi BĂNG NGUYỆT >
                    #10
                      Bach Van Nam 29.09.2007 17:45:54 (permalink)
                      0
                      Mơ Bóng Người Đi
                       
                      Người đã đi rồi có phải không
                      Đếm sao nghe gió lạnh trong lòng
                      Thuyền hoa trên bến trăng vàng võ
                      Người ở nơi nào ta nhớ mong
                       
                      Nhìn cửa sông chiều hun hút sâu
                      Buồm xuôi theo gió sóng bạc đầu
                      Bến nước bao giờ Trăng dừng bóng
                      Cho chàng thi sĩ đậu xuồng câu
                       
                      Mượn chén ru buồn thơ khách say
                      Cỡi mơ đâu đó suốt đêm dài
                      Trong cơn ngây ngất hương vị đắng
                      Kẻ ngủ bên thềm gởi áo ai
                       
                      2007
                      Bạch Vân Nam
                       
                            Đầu tiên BVN xin cám ơn Cô Bảy suốt thời gian qua đã đọc và chọn một số bài thơ của N lên trang thơ VNTQ. Thời nay có ít bạn quan tâm đến thơ đã làm cho thơ bớt đi sự hấp dẫn trong đời sống, riêng với Cô Bảy là khác vì cô am hiểu nhiều về thơ cũng như sáng tác thơ rất sâu sắc. Đã lâu không thấy cô lên mạng nên BVN ghé thăm và chúc cô được nhiều sức khoẻ để cùng VNTQ duy trì nguồn thơ sáng tác mới cho thế hệ tương lai.  
                       Bạch Vân Nam
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2007 17:47:48 bởi Bach Van Nam >
                      #11
                        Viet duong nhan 21.10.2010 01:15:27 (permalink)
                        0
                        Kẻ Bạc Tình


                        Ai đã tạo cảnh đời thảm khốc ?
                        Nước mắt nhiều hơn biển và sông.
                        Nhân sinh kẻ đợi người mong.
                        Phước phần số mệnh đục trong đâu ngờ.

                        Ai đã tạo cảnh đời ngang trái ?
                        Lắm khổ sầu đeo mãi vào thân.
                        Lòng người sao biết đo phân.
                        Đổi thay, thay đổi ái ân quên rồi.

                        Ai đã tạo cảnh đời lừa dối ?
                        Khéo mưu mô khuấy rối hại người.
                        Gạt thầy phản bạn mỉm cười.
                        Diễn tuồng nhân ái dối lừa dân gian.

                        Kẻ bạc tình, tào khang chẳng kể
                        Nỡ lòng nào để khổ cho người
                        Say mê hoa lạ vui cười
                        Mặc cho con, vợ giữa đời bơ vơ !
                         
                        Việt Dương Nhân
                        (trích trong tn KBT - 2002)

                         
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9