Đồng Lão ơi , cho CV ké một bài nhen
Đếm mưa
Một mùa đếm được mấy cơn mưa
điểm hết làm sao những giọt thừa
tí tách thêm buồn thân gối chiếc
mênh mang đầy nhớ cảnh song thưa
nghiêng sầu bên cửa sầu nghiêng ngả
vờn bóng trong đêm bóng đẩy đưa
trùng điệp hạt rơi tràn tiếng nấc
dáng gầy hiu hắt ước duyên xưa
Phạm Thị Cúc Vàng
Cúc Vàng đừng khách sáo nha , cứ tự nhiên mà trải tình thơ. Đồng Lão sẽ vào đếm mưa cùng Cúc.
Mỗi Lần Mưa
Sầu lây nổi nhớ mỗi lần mưa
Lỡ chuyến trăm năm khổ vọng thừa
Tiếc thưở xuân thì vương tóc bạc
Thương ngày tuổi ngọc khuất rèm thưa
Vườn hoang u cảnh nhành hoa rủ
Hạt nặng trào mi ngọn gió đưa
ngấp nghé tơ lòng xa vẩy gọi
Mà yêu chẳng đặng bởi tình xưa..
Đồng Lão
Thương chị CV
Người ta đang hú hý mây mưa
Sao Chị đến đây hóa kẻ thừa
Đồng Lão Nàng Van giờ thắm thiết
Nghĩa xưa tình cũ đã lưa thưa
Đến rồi thêm hận thêm sầu não
Về gấp nhanh chân chóng đẩy đưa
Duyên Chị bẽ bàng thôi chịu vậy
Hãy chôn chết chặt chút tình xưa
Cha chả , cái tên lính kiểng này thật đáng ghét , để rảnh rổi Đồng Lão sẽ tìm cách triệt con bọ trổng của hắn mới được. Bây giờ tạm thời để bài họa này xuống dưới rồi sẽ từ từ xử sau
Chúng Mình
Chuyện Ngày Xưa
Ngoài song sấm sét gọi mây mưa
Phòng ấm em say giấc mộng thừa.
Mắt khép hàng mi dài thẳng vút
Ngực trần cuốn tóc bết lưa thưa
Nụ cười nũng nịu trong mơ ngủ
Nét mặt hân hoan chuyện đón đưa
Hờ hững tay ôm tròn chiếc gối.
Ngắm em.-bỗng nhớ -một ngày xưa.
Trần Mạnh Hùng