Thơ Yết Hậu
"Giữ súng", khuyên nhau suốt nãy giờ
Điều quan trọng nhất lại bỏ lơ.
Biết đâu xung trận thì ... hết đạn.
Thật bơ phờ.
"Điều quan trọng nhất" phải hiểu mình "Đạn" có bao nhiêu? Chuyện quân binh! Đạn ít "liệu cơm mà gắp..." chứ? Trường chinh!
Chà! Đã sang ngày mới Thức khuya bụng nghe đói Trong nhà không mì gói... ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 01:33:05 bởi Người lính >
Trích đoạn: Người lính
"Giữ súng", khuyên nhau suốt nãy giờ
Điều quan trọng nhất lại bỏ lơ.
Biết đâu xung trận thì ... hết đạn.
Thật bơ phờ.
"Điều quan trọng nhất" phải hiểu mình
"Đạn" có bao nhiêu? Chuyện quân binh!
Đạn ít "liệu cơm mà gắp..." chứ?
Trường chinh!
Ít đạn thì khổ lắm bác ơi
Quân thù đông quá,
liệu hết hơi.
Nếu lỡ rơi vào ... ổ phục kích
Tiu đời.
Trích đoạn: Người lính
"Khẩu súng" lính cất ở trong kho
Giấu sau mấy lớp để khỏi lo
Huynh Sơn giờ chắc đang kéo gỗ...
Thiệt to!
Ừ thì ... cứ cất ở trong kho.
Huynh Sơn giờ chắc ... ngộ nạn to.
Biết đâu rơi vào ổ phục kích.
Thiệt lo !
Ít đạn thì khổ lắm bác ơi
Quân thù đông quá, liệu hết hơi.
Nếu lỡ rơi vào ... ổ phục kích
Tiu đời.
Cái chuyện súng ống với đạn dược Nói sao cho hoangau hiểu được Nếu khi xung trận hết vốn rồi... Tung cước!
Trích đoạn: Người lính
Chà! Đã sang ngày mới
Thức khuya bụng nghe đói
Trong nhà không mì gói...
?
Hết mất mì gói rồi
Thì bác ngủ đi thôi.
Mong mai đừng thổn thức:
"Súng ơi !" [sm=crying.gif][sm=crying.gif][sm=crying.gif]
Hết mất mì gói rồi
Thì bác ngủ đi thôi.
Mong mai đừng thổn thức:
"Súng ơi !"
Bây giờ súng ống chẳng thể dùng Rạng sáng hôm nay sẽ đì đùng Chỉ thương Sư tử luôn trăn trở... Nổi khùng!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 01:56:45 bởi Người lính >
Trích đoạn: Người lính
Trích đoạn: hoangau
Trích đoạn: Người lính
"Khẩu súng" lính cất ở trong kho
Giấu sau mấy lớp để khỏi lo
Huynh Sơn giờ chắc đang kéo gỗ...
Thiệt to!
Ừ thì ... cứ cất ở trong kho.
Huynh Sơn giờ chắc ... ngộ nạn to.
Biết đâu rơi vào ổ phục kích.
Thiệt lo !
Huynh Sơn rơi vào ổ phục kích
Chắc đã "hỏng" rồi vì đạn ít
Nếu mà "tung cước" vẫn không xong...
Thút thít!
Chẳng biết có phải vì phục kích.
"Bỏ bom" anh em là tội to.
Mai mà năn nỉ xin tha thứ
Đừng cho !
Chẳng biết có phải vì phục kích.
"Bỏ bom" anh em là tội to.
Mai mà năn nỉ xin tha thứ
Đừng cho !
Cái tội bỏ em út giữa đường Chẳng biết nên giận hay là thương (?) Còn chuyện "bỏ bom" là Ngâu chứ?... Phải không Cô Nương?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 02:05:16 bởi Người lính >
Trích đoạn: Người lính
Chẳng biết có phải vì phục kích.
"Bỏ bom" anh em là tội to.
Mai mà năn nỉ xin tha thứ
Đừng cho !
Cái tội bỏ em út giữa đường
Chẳng biết nên giận hay là thương (?)
Còn chuyện "bỏ bom" là Ngâu chứ?...
Phải không Cô Nương?
Bác Sơn rủ bác Lính vào nhậu
Dụ dỗ em nữa, ngồi cho xôm
Thế rồi cả em và bác Lính
Bị bỏ bom.
Trích đoạn: hoangau
Trích đoạn: Người lính
Chẳng biết có phải vì phục kích.
"Bỏ bom" anh em là tội to.
Mai mà năn nỉ xin tha thứ
Đừng cho !
Cái tội bỏ em út giữa đường
Chẳng biết nên giận hay là thương (?)
Còn chuyện "bỏ bom" là Ngâu chứ?...
Phải không Cô Nương?
Bác Sơn rủ bác Lính vào nhậu
Dụ dỗ em nữa, ngồi cho xôm
Thế rồi cả em và bác Lính
Bị bỏ bom.
Vậy là ta tự bỏ bom ta Huynh Sơn hào phóng chẳng tiếc nhà Càng bỏ nhiều bom ta càng chết... Úi da!
Thôi bye đã nhé bác Lính ơi
Bao tử hình như bắt đầu sôi.
Mì gói nhà em hôm nay cũng
Hết rồi.
Thôi bye đã nhé bác Lính ơi
Bao tử hình như bắt đầu sôi.
Mì gói nhà em hôm nay cũng
Hết rồi.
Ừ! Thôi nhé hoangau Hẹn dịp sau tâm đầu Cùng Lyenson đối họa... Thiệt lâu!
(chào thi hữu Lyen! có phải thơ Yết là vầng sau của câu thứ hai đi với vầng sau chữ cuối không? Nếu vậy Mốc mỗ tặng cho thi hữu 1 bài làm nháp thử nhé...)
Đã bảo anh rồi đừng quá chiều
Có tiền đưa hết để em tiêu
Bao nhiêu đưa hết sao cho đủ Chắc Tiu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: