Trích đoạn: hoahn
Trích đoạn: HÀN PHONG
Chữ out
Một chút thăng hoa thả vút cao
Nghe chi hàng xóm góp tay vào
Hay chăng nghi ngại nên như thế?
Có phải chưa tin hỏi tại sao?
Khách đến trà dâng lời mật ngọt
Người nhà tình ý tự mình trao
Nợ duyên sao phải khuôn câu chữ
Giữ ở ai mà giữ chữ "out"
Hoahn
nock out
Nhìn em đứng tận chốn lầu cao
Nhành Quế anh đâu dám vịn vào
Đằng ấy cành vàng thân lại thế*
Phận mình cọng cỏ biết làm sao
Bao lời mật ngọt không thèm nhận
Một sợi tơ vàng chẳng muốn trao
Duyên số do trời đâu ép được
Lòng này dẫu muốn cũng đành "out"
HP
* vừa có thân, vừa có thế
Góp vui với Hoa Hà Nội chút ha
Không out
Cửa sổ nhà ai mở cánh cao
Hoá thành én nhỏ lén bay vào
Ngẩn ngơ trước ngõ nhìn trăng tỏ
Thơ thẩn bên thềm ngắm ánh sao
Gửi nụ hôn nồng theo cánh gió
Bài thơ tình thắm áng mây trao
Chôn tình chớm nở sâu trong dạ
Giữ chặt con tim chẳng để "out"
hoahn
Tự nhiên đi Hàn Phong
Chung tim
Ai nỡ trách lòng tự ái cao
Ngày dài thuơng nhớ lại ra vào
Sóng lăn tăn gợn chiều xanh tím
Mây nhẹ nhàng tan đêm trắng sao
Nhã nhạc bổng trầm giai điệu quý
Đá vàng mưa nắng ngọc ngà trao
Yêu nhau càng dỗi càng say đắm
Tim đã chung rồi chẳng dễ "out"!!!
Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2008 01:24:16 bởi Hô Bảo Nghĩa >