Tâm Sự Truyện Tình
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                    --   
       BẾN ĐÒ XƯA    Đợi bến đò xưa chẳng thấy về  Âm thầm sóng vỗ lặng chân đê  Hoành hôn ảo não sầu vô vọng  Ánh mắt đìu hiu tủi não nề.  Ấp ủ duyên hồng không lẽ ngại?  Mơ màng dáng ngọc nỡ nào chê  Giờ nơi viễn xứ xa vời vợi  Ước hẹn sao đành để tái tê.    Trung Dũng  13-3-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2016 12:20:05 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
             THẤT VỌNG    Mới được dăm ngày đã lại đi  Hàn huyên vội vã nói năng gì  Đường chưa thuộc lối sao đành biệt  Cửa vẫn buông rèm chẳng lẽ ly.  Ủ rũ xuân buồn mờ khóe mắt  Tiêu điều lá rụng ướt bờ mi.  Thầm mong gặp gỡ ai ngờ vắng   Lỡ hẹn bao lần biết nói chi.    Trung Dũng  14-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
               CHỈ TẠI       Chỉ tại đào thơm khiến cháy lòng    Ngỡ ngàng mộng thả giữa trời không.    Thoáng nhìn đã đốt bờ môi ngọt    Trộm liếc mà say ánh mắt nồng.    Dáng đẹp quay đầu hoài chẳng được    Hình xinh ngoảnh mặt mãi nào xong.    Ôi đời khó cưỡng nhành hoa thắm    Chỉ tại đào thơm khiến cháy lòng.       Trung Dũng    15-03-2015            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2016 08:25:05 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
                           
             NHẮN NHỦ    Chiến trường vẫy gọi phải ra đi  Vội vã nên không kịp nói gì  Quạnh quẽ sân ga chiều tiễn biệt  Thẫn thờ ánh mắt buổi phân ly.  Lời xưa vẫn hẹn nồng hương sắc  Lối cũ luôn chờ đẫm khóe mi  Nhắn nhủ niềm tin chàng dũng sỹ  Việc nhà thiếp gắng chẳng hề chi.    Trung Dũng  16-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         VIỄN CẢNH    Ngó trước, nhìn sau thật hữu tình  Hiên chiều trải ngập nắng lung linh  Hoa cười rạng rỡ vui cùng gió  Bướm lượn hân hoan với bóng mình.  Gửi nỗi thương về nơi mộng thắm  Trao niềm nhớ đến nẻo mơ xinh  Hoài mong một dáng xuân kiều diễm  Viễn cảnh tương lai đẹp thái bình.    Trung Dũng  19-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       HẾT    Hết thật không còn kẻ đoái thương  Giờ đây lạc lõng ngã ba đường  Về thăm mộng vỡ rào ngăn vướng  Đến gặp mi sầu ngõ cản vương.    Hết thật không còn kẻ đoái thương  Đìu hiu một bóng mặt ôm tường  Phòng đơn lạnh lẽo sầu nhân thế  Gác lẻ âm thầm tủi tuyết sương.    Hết thật không còn kẻ đoái thương  Càng khao khát lắm dễ coi thường  Mùa xuân thắm mãi lòng đau hận  Nắng hạ xanh hoài dạ xót vương.    Hết thật không còn kẻ đoái thương  Mình ve, xác hạc má thôi hường  Tan thời rực rỡ chiều đưa sắc   Nát thuở êm đềm gió quyện hương.    Hết thật không còn kẻ đoái thương.  Bài họa trên mạng    Trung Dũng  21-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
                 HỎI?       Mải miết đăng trình chẳng vấn vương    Vờ quên hay đã chán chung đường?    Thời say dẫu bão luôn tìm gặp    Lúc nhớ dù mưa vẫn bảo thường.    Mới cách vài hôm đà ngoảnh mặt    Chưa về mấy buổi đã xoay gương    Người sao lạ, dễ ghen hờn thế    Có biết càng thêm hỏng má hường.       Trung Dũng    23-3-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2016 11:33:23 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         CÒN ĐÂU  (bài họa)  Đời sao chỉ mãi kiếp lưu đày  Số hẩm thêm buồn mộng cũng vay  Vẫn ước tình xưa chờ đã cạn  Hoài mong nghĩa cũ đợi không đầy.  Từng đêm lệ đẫm lòng chua xót  Khắp buổi mưa tràn dạ đắng cay.  Ảo não thềm hiên đầy lá rụng  Còn đâu đẹp nữa mối duyên này.    Trung Dũng  24-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           NHẮN !    Khắc khoải chờ tin tưởng sẽ về  Mong hoài lạc cả lối đường quê  Đìu hiu gác ngỏ từng đêm vắng  Ủ rũ đông tàn đáy dạ tê.  Hạ đã phai màu luôn lỗi hẹn  Xuân đang nhạt sắc vẫn quên thề  Lời trao thắm thiết còn lưu giữ  Chớ để tràn mưa mới chịu về    Trung Dũng  25-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   
        E ẤP       Chỉ muốn thôi đừng nữa vấn vương    Ngờ đâu cứ mỗi buổi chung đường    Bàn tay bối rối lùa trên tóc    Ánh mắt hân hoan ngắm má hường.    Dẫu biệt đôi bờ không ngại khó    Dù xa mấy nẻo cũng xem thường    Vời tia nắng mượt làm nhân chứng    Bẽn lẽn bao lần đứng trước gương.       Trung Dũng    25-3-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2016 11:37:18 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
       BUỒN       Hết cảnh cùng nhau chuyện nữa rồi   Hiên chiều hụt hẫng giọt mưa rơi.   Người xưa chẳng đến xa đầu ngõ   Cảnh cũ còn vương đẫm lệ đời.   Dễ giận hoen lòng sông hận nuốt   Hay hờn úa dạ biển sầu khơi   Bài thơ ấm áp tình muôn thưở   Giã biệt theo mây nhạt cuối trời.       Trung Dũng   26-3-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           THÔNG CẢM       Cứ hẹn ra giêng sẽ đến nhà   Nhưng rồi lại nghĩ bến đò xa   Lo về mải bận quên chờ ngõ   Hãi đến còn buôn hết nhẫn gà.   Cảnh cũ hàn huyên dù thiếu rượu   Duyên thầm hội ngộ dẫu không hoa   Bên nhau chỉ mấy ly trà đắng   Cũng đủ vui lòng bạn với ta.       Trung Dũng   28-3-2016       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           CÁCH NHAU       Nhắc lại thêm buồn những nỗi đau   Đời như chiếc lá dệt muôn màu   Chiều xuân bắt gặp còn xanh tóc   Sớm hạ nhìn sang đã trắng đầu.   Đẫm lệ sông chờ thân nuốt tủi   Mờ mi biển đợi kiếp ôm sầu   Người đâu có biết niềm thương đã   Lặng lẽ phai dần bởi cách nhau.       Trung Dũng   30-3-2016       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
   NÉT XUÂN    Mơ màng mộng cũ ngắm diều bay  Trốn mẹ lang thang suốt cả ngày  Khắp xóm ve hờn tìm chẳng ngại  Quanh làng bướm lượn đuổi càng say.  Hoài thương đã hết thời tình trẻ  Mãi tiếc đang tàn thuở mộng cay.  Giọt tủi hoen mờ trên khóe mắt  Còn đâu rực rỡ nét xuân đầy.    Trung Dũng  31-3-2016               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       LỆ RƠI  (bài họa)   Đời sao cứ mãi sầu tuôn  Sẻ chia chẳng được nỗi buồn giữ riêng.  Mình soi gương vẫn thấy duyên  Vẫn làm lữ khách đảo điên vẫn còn.    
     Vậy mà năm tháng héo mòn  Nụ cười một dạo ru hồn cả trăng.  Giờ đây héo áng mây giăng  Âm thầm một bóng ái ân xa rồi.    
    Tìm đâu hy vọng vãn hồi  Đem buồn tủi viết ngàn lời bằng thơ.  Thôi đành chấp nhận bơ vơ  Từng đêm để mặc gối hờ lệ rơi.   Trung Dũng  1.4.2016              
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: