Tâm Sự Truyện Tình
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                  
    LỠ BƯỚC       Thật ngốc ai đời đuổi bóng mây    Đem lòng ấp ủ cuộc tình say.    Thầm mong mỗi buổi cùng chung lối    Lặng ước bao lần được nắm tay.    Nhạt nhẽo còn chưa chừa thuốc đắng    Bơ phờ vẫn cứ tiếc gừng cay    Đò theo sóng lượn về nơi khác    Nhớ chỉ càng thêm nhận héo gầy.       Trung Dũng    2-4-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2016 15:25:26 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      MỘT MÌNH       Giá lạnh trên đường chỉ có ta    Đìu hiu lẻ bóng đẫm mi nhòa.    Không còn một thuở tươi màu nắng    Đã hết bao mùa đẹp sắc hoa.    Nhạc dạo trăm bài luôn gió chướng    Thư về chục cánh vẫn chiều qua    Thôi đành lạc lõng sầu muôn lối    Giá lạnh trên đường chỉ có ta.       Trung Dũng    2-4-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2016 14:44:18 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    
          HIỂU LẦM       Cứ nghĩ đời ai cũng giống mình    Xuân về rực rỡ đóa hoa xinh.    Ngày trao xúc cảm bên dòng ái    Tối gửi yêu thương nẻo bến tình.    Tiếc mỗi lần thăm sầu lỗi hẹn    Buồn từng buổi đến gặp không linh.    Chơi vơi lạc lõng sầu giăng khắp    Cứ nghĩ đời ai cũng giống mình.       Trung Dũng    5-4-2016   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2016 14:45:32 bởi Trần Trung Dũng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           CHUYỆN ĐỜI    Hết vào rồi lại đi ra  Tìm cách, tạo cớ người ta dỗi hờn  Niềm đau gậm nhấm tâm hồn  Tiếng mưa day dứt nỗi buồn riêng mang.    Cuộc đời là chuỗi đa đoan  Nhọc nhằn chia sẻ oán than được gì.  Trăng tròn, trăng khuyết có thì  Cung đàn trầm bổng, trách chi những ngày.    Sông kia con nước vơi đầy  Tình yêu chẳng lẽ đổi thay theo mùa.?  Thôi đừng để những dư thừa  Dễ làm phai nhạt dấu xưa một thời.    Trung Dũng  6-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
             HIU HẮT    Một bóng âm thầm đứng mãi đây  Đường khuya hiu hắt ánh trăng gầy.  Tai nghe bến lặng buồn con sóng  Mắt dõi sương mờ tủi áng mây.  Cách biệt trăm đường tình ngậm đắng  Chia lìa vạn nẻo mộng ngâm cay  Duyên xưa gió cuốn còn đâu nữa  Cố níu thêm đau lá rụng đầy.    Trung Dũng  9-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           TÌNH XƯA      Vẫn thế tôi chờ lặng lẽ đây  Sương khuya đọng đẫm chiếc vai gầy.  Làn môi tưởng tượng say bờ má  Ánh mắt mơ màng tựa bến mây.  Chỉ ước xuân hoài trao tiếng ngọt  Luôn cầu hạ chớ gửi lời cay.  Tình xưa nặng nỗi niềm chưa ngỏ  Cuộn sóng lòng dâng nhớ biển đầy.    Trung Dũng  10-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           TÌNH CẠN    Gặp gỡ rồi xa tận cuối trời  Chưa lần trở lại cố nhân ơi.  Buồn đong ngập hũ trà không uống  Chán đổ đầy chum rượu chẳng mời.  Ngóng mỏi đêm tàn nghe lá rụng  Trông mòn lửa tắt đọng sương rơi.  Sao đành nghĩa nhạt thờ ơ thế  Khát vọng năm xưa cạn mất rồi.    Trung Dũng  11-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
             ẤP Ủ    Ấp ủ trong lòng một dáng xinh  Thầm mong nẻo ấy cũng như mình  Long lanh nhặt nắng chiều ươm mộng  Rực rỡ thêu hoa gấm dệt tình.  Thấp thỏm sông hoài chờ ngọn sóng  Mơ màng biển mãi đợi bình minh.  Ngàn thơ chẳng hết lời xuân ngỏ  Ấp ủ trong lòng một dáng xinh.    Trung Dũng  12-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
       ANH CÒN NỢ EM    Anh còn biển nợ sóng chưa êm  Khắc khoải vầng trăng lấp ló rèm.  Thấp thỏm trông hoài hoa thắm gặp  Thì thầm gọi mãi nắng say thêm.  Làn môi quấn quýt nồng trao đượm  Nét ngọc mơn man ấm gửi mềm.  Bến cũ, dòng xưa từng kỉ niệm  Luôn còn bỏng cháy đúng không em?    Trung Dũng  14-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      
       DÁNG EM    Nhìn theo những cánh chim trời  Ngậm ngùi lặng ngẫm quãng thời gian qua.  Nàng xinh như một đóa hoa  Tôi thật khờ dại chỉ xa đứng nhìn.    Để rồi lại phải đi tìm  Đôi bờ cách biệt biết tìm nơi đâu.  Xuân tàn tiếp đến mưa ngâu  Vần thơ tôi viết bạc màu tháng năm.    Vì sao cứ mãi xa xăm  Vì sao cứ mãi âm thầm lệ rơi?  Canh dài níu ánh trăng soi  Đem gom góp kín làm nơi ươm tình.    Dù không có được bóng hình  Nhưng tôi vẫn giấu trong mình dáng em.    Trung Dũng  15-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
         TUỔI TÁC    Tuổi tác tàn phai dáng ngọc ngà  Ôm buồn lặng ngắm bướm say hoa  Người xưa bỏ nghĩa không lần đến  Bạn cũ quên tình chẳng bận qua.  Mãi nhớ bao năm còn lạnh nhạt  Hoài thương mấy thuở vẫn phôi pha.  Đời ai tránh được lần giông bão  Bởi tóc thôi bay phận xế tà.    Trung Dũng  19-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
       LẠNH       Muốn viết nhưng đầu cứ rỗng không   Xa vời một khoảng trắng mênh mông   Tìm câu lẫn lộn sầu buông bút   Chọn chữ lung tung chán bỏ dòng.   Cuối ngõ mây về u ám đợi   Hiên chiều lá rụng xót xa trông   Mong hoài chỉ thấy càng thêm lạnh   Chia cách đôi nơi nặng trĩu lòng.       Trung Dũng   26-4-2016       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       QUAY LƯNG    Gặp gỡ quay lưng chẳng dám nhìn  Ôi người một thuở vẫn như in  Hình trăng ấm áp lồng hoa mộng  Dáng nguyệt lung linh dệt chữ tình.    Gặp gỡ quay lưng để nắng chiều  Vương dài lối ngõ bước cô liêu  Lời son muốn gọi hoài đò vắng  Tiếng ngọc mong trao chỉ gió nhiều.    Gặp gỡ sao đành lệ đẫm mi  Duyên nồng đượm thắm nỡ cho đi  Đường xưa vẫn đấy vòng tay buộc  Lối cũ còn đây ánh mắt ghì.    Đã hết hay chưa những ngọt ngào?  Cười lên hãy nói một câu nào  Dù xa đáy biển ngàn lưu niệm  Dẫu biệt lưng đèo vạn ước ao.    Trung Dũng  27-4-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
         VIẾT CHO NGƯỜI ĐƠN CHIẾC    Trống trải hoàng hôn đợi: bóng mình  Không còn một thuở nắng lung linh.  Đường xưa ủ rũ bờ vai lạnh  Nẻo cũ bơ phờ ánh mắt xinh.  Úa mộng ôm buồn đau lẻ gối  Tàn trăng nuốt hận xót đêm tình.  Lòng dâng sóng vỗ âm thầm khóc  Trống trải hoàng hôn đợi: bóng mình.    Trung Dũng  2-5-2016   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
         LÚC CHIỀU BUÔNG    Chợt đến rồi đi tủi bóng chiều  Đàn ai lạc phách xót xa điều.  Bâng khuâng sợi nắng buồn sau ngõ  Lả lướt vành trăng lụy dáng Kiều.  Mộng ước sao đành hoài vắng vẻ  Duyên thề chẳng lẽ mãi cô liêu  Tình đau đứt quãng sầu đưa lối  Ấm áp đâu còn, dĩ vãng yêu.    Trung Dũng  3-5-2016   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: