Mưa Rơi
Mưa làm tan nát cõi lòng
Mưa làm lạnh giá căn phòng cô đơn.
Đã buồn lại thấy buồn hơn
Tiếc cho duyên phận vẫn còn rời xa.
Mưa rơi héo úa hồn ta
Tình yêu sao chỉ xót xa vô bờ.
Nhìn mưa sầu những thẫn thờ
Liệu còn ai đấy có chờ đợi không?
Mưa làm phố nước mênh mông
Ô tô chết máy thành sông cả đường.
Sao mưa không rủ lòng thương
Ngừng rơi để ánh thái dương ngập tràn.
Cho hoa khỏi phải héo tàn
Cho tình yêu mãi chứa chan mặn nồng.
Nắng lên giúp má em hồng
Để em thanh thản mà không dỗi hờn.
Mưa đi nước chảy về nguồn
Sông xưa đỏ thắm cánh buồm tình yêu.
Vậy mà vẫn cứ buồn nhiều
Vì mưa rơi mãi những chiều hẹn nhau.
Đâu còn những phút chờ lâu
Sông yêu cũng gẫy cây cầu bắc qua.
Đường về thăm thẳm dặm xa
Không còn người đứng đón ta nữa rồi.
Ngẩng đầu than thở với trời
Vì do duyên số nên đời lẻ loi.
Kiếp này chấp nhận vậy thôi
Kiếp sau mình sẽ thành đôi trùng phùng.
TrungDũng