Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Bệnh
Bệnh tật đâu có từ bỏ ai
Vậy là bị mấy cữ nằm dài
Diễn đàn bỏ trống không lên được
Buồn mãi trong lòng biết trách ai.
Em yêu chắc mỏi mòn nhung nhớ
Gửi tiếng động viên bớt nguôi ngoai
Tình đầu nồng ấm như lửa cháy
Nằm đấy mà sao vẫn nhớ hoài.
TrungDũng
Một thoáng...
Im lặng một tí thử lòng nhau
Bởi vì ai đó đã tương tư
Trời này còn phải có lúc đau
Là người dễ bệnh để được yêu
Đã bảo yêu nhiều là ốm yếu
Thôi thì yêu ít dễ thương hơn
Yêu người, yêu cảnh, yêu muôn thú
Cho mát lòng nhau lúc mưa tuôn
Ướt nhoài như chuột mong chiếc áo
Áo ấy có còn hay gửi ai?
Để cho ai ấy thêm hờn dỗi
Đấy đấy là yêu anh biết không?
Thôi nhanh trổi dậy cùng ai ấy
Một kẻ tương tư một kẻ buồn
Còn tớ bến này trông bên ấy
Không thấy tên nàng cũng mất vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 08:16:35 bởi phuongmai >