Tới Thăm
Mấy ngày bận quá không tới thăm
Cảm giác lâu như đã một năm
Em buồn xị mặi rồi giận dỗi
Một mình ra đứng ngắm vườn cam.
Tôi đến gặp nàng nàng chẳng ham
Đưa mắt nhìn về hướng đông nam
Ý rằng trách móc sao lâu thế
Bắt người ta nhớ thức cả đêm.
Đừng trách em ơi anh biết rồi
Dù gì cũng đã về tới nơi
Em lườm ngúng nguẩy tay dấm dứ
Phạt tội gấp đôi để nhớ đời.
Choàng tay ôm cổ em mỉm cười
Anh về em thấy thật là vui
Từ sau đừng thế anh yêu nhé
Chờ đợi làm cho khổ quá thôi.
TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2008 16:51:12 bởi Trần Trung Dũng >