Tâm Sự Truyện Tình
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 105 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 1574 bài trong đề mục
phuongmai 25.07.2008 19:46:22 (permalink)
0
Tình anh chở nặng đò ngang
Sông trăng óng ánh đa mang trong lòng
Tình thơ như giấc mơ hồng
Gởi dòng tâm sự trên dòng sông trăng
Tặng anh một chuyến đò sang
Có thương có nhớ có nàng đợi mong
Ai đem chữ nhớ mà đong
Ai mang chữ đợi mà lòng buồn thiu
Nhanh tay chèo đến bến yêu
Cho Mây thêm sắc Hương yêu ngọt ngào
                                     Phương Mai 25/7/08

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49225/5098F002D6EE44429C73ED851E87AE9D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2008 19:47:29 bởi phuongmai >
Attached Image(s)
Trần Trung Dũng 27.07.2008 08:34:07 (permalink)
0

Trích đoạn: phuongmai

Tình anh chở nặng đò ngang
Sông trăng óng ánh đa mang trong lòng
Tình thơ như giấc mơ hồng
Gởi dòng tâm sự trên dòng sông trăng
Tặng anh một chuyến đò sang
Có thương có nhớ có nàng đợi mong
Ai đem chữ nhớ mà đong
Ai mang chữ đợi mà lòng buồn thiu
Nhanh tay chèo đến bến yêu
Cho Mây thêm sắc Hương yêu ngọt ngào
                                     Phương Mai 25/7/08

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49225/5098F002D6EE44429C73ED851E87AE9D.jpg[/image]



Thuyền anh đã tới bến xưa
Mang bao nỗi nhớ cho vừa lòng đây.
Tình yêu mãi mãi đong đầy
Ngàn ngàn mơ ước chứa đầy trong khoang.
Cảm ơn một chuyến đò ngang
Đã yêu anh bắc cầu sang anh tìm.
Tiếc rằng người cứ lặng im
Thì cầu có bắc cũng tìm không ra.
Vui sao đã tặng bài ca
Cho vơi một chút thiết tha trong lòng.
TrungDũng
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2008 08:35:41 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 27.07.2008 09:02:02 (permalink)
0
Một Mình
 
Một mình nhẹ bước dạo vườn thơ
Biết chẳng còn ai đợi như xưa
Nhưng tình thư quán bao sâu lắng
Cứ bắt lòng mình phải ngẩn ngơ
TrungDũng
Trần Trung Dũng 27.07.2008 09:27:30 (permalink)
0
Hồ Tây
Nhớ mãi thuở nào tới hồ tây
Chỉ mình ngồi mát dưới bóng cây
Trầm ngâm dõi mắt nhìn sóng lướt
Bâng khuâng một nỗi nhớ nơi này.
 
Bao nhiêu kỷ niệm mình đâu quên
Cứ hẹn đúng giờ em sẽ lên
Hai đứa kề vai cùng to nhỏ
Sánh bước vui chung đường thanh niên.
Nhớ mãi làm sao có thể quên.
 
TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2008 11:15:46 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 28.07.2008 11:10:53 (permalink)
0
Thời Gian
 
Thức lâu mới thấy đêm dài
Yêu nhau mới biết tình ai mặn nồng.
Trời ơi! Chỉ một chữ: Chung
Nhọc lòng xuôi ngược mà "lùng" không ra.
Thời gian thấm thoắt đi qua
Thoáng chốc đã có sương sa mái đầu.
 
TrungDũng
 
phuongmai 29.07.2008 20:00:26 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Trung Dũng

Hồ Tây
Nhớ mãi thuở nào tới hồ tây
Chỉ mình ngồi mát dưới bóng cây
Trầm ngâm dõi mắt nhìn sóng lướt
Bâng khuâng một nỗi nhớ nơi này.
 
Bao nhiêu kỷ niệm mình đâu quên
Cứ hẹn đúng giờ em sẽ lên
Hai đứa kề vai cùng to nhỏ
Sánh bước vui chung đường thanh niên.
Nhớ mãi làm sao có thể quên.
 
TrungDũng



Tiếc rằng chẳng biết Hồ Tây
Nghe anh tâm sự lòng này vấn vương
Biết anh mãi nhớ người thương
Mang theo cảnh đẹp, cảnh thương riêng mình 
Hãy cho em gái chút tình
Tình thơ bay lượn, chút hình ảnh quê
Quê em cũng có những chiều
Có vầng trăng sáng có nhiều nhớ thương
Sông Hương có Núi Ngự Bình
Có Chùa Linh Mụ Có hình ảnh em
Tặng anh một chút làm quen
Chờ anh trao lại Hà thành thân yêu


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49225/6F21E537291E4D4AB1816BE27161EC23.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2008 20:04:06 bởi phuongmai >
Attached Image(s)
Trần Trung Dũng 29.07.2008 20:31:45 (permalink)
0
Nuôi Dưỡng
 
Từng chiếc lá vàng rơi
Lá đã đổi màu rồi
Bay theo làn gió cuốn
Bâng khuâng cả lòng tôi.
 
Kìa ánh nắng chan hòa
Mang nồng ấm thiết tha
Tưới lên từng bông lúa
Sóng vàng trên đồng xa.
 
Có ai biết rằng cây
Cũng hân hoan chào đón
Khi từng ngày từng ngày
Mình dày công chăm bón.
 
Tình yêu cũng vậy thôi
Cứ hững hờ bỏ rơi
Mà không luôn nuôi dưỡng
Thì tình cũng xa rời
Trong nỗi đau mất hướng.
 
Đã nói lời yêu nhau
Phải luôn nhớ một câu
Tình đầu là tình cuối
Mới không lo đổi màu.
 
TrungDũng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2008 09:20:38 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 31.07.2008 16:02:12 (permalink)
0
Ăn Năn
 
Đời đã cho ta ánh nắng mai
Tại mình không giữ để cho ai
Mới hay vì núi nhìn qua núi
Cho tấm chân tình bị nhạt phai.
 
Mình tiếc cho mình kém khéo khôn
So đo tính đếm nghĩ thiệt hơn
Giờ đây mới thấy thì đã muộn
Chỉ biết buồn lòng trong héo hon.
 
TrungDũng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2008 16:06:17 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 31.07.2008 16:22:55 (permalink)
0
Chắt Chiu
 
Chắt chiu từng chút từng chút này
Từng viên gạch nhỏ mình đắp xây
Từ từ rồi cũng thành tường lớn
Chống chịu giận hờn của gió lay.
 
Chắt chiu từng chút từng chút thôi
Gom góp tạo nên những ý lời
Nồng nàn âu yếm và trong sáng
Dâng tặng cho người quen biết tôi.
 
Dù chỉ là sự nhỏ bé thôi
Nhỏ như những hạt nước mưa rơi
Rồi sau cũng vẫn thành biển lớn
Ào ạt xô bờ sóng trùng khơi.
 
TrungDũng
Trần Trung Dũng 01.08.2008 12:00:42 (permalink)
0

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2008 08:56:20 bởi Trần Trung Dũng >
ThanhThanhKhiet 02.08.2008 09:08:06 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Trung Dũng

Nhớ Mẹ
 
Đã khá lâu rồi không về quê
Bâng khuâng day dứt những chiều hè
Chờ mong được lúc về thăm mẹ
Ôn lại ngày xưa mẹ chở che
Đứa con nhỏ dại hay khóc nhè.
 
Nhớ mẹ nao lòng tiết mùa đông
Gió lạnh run người mẹ ngóng trông
Con về thăm mẹ mang chùm nắng
Một chút động viên mẹ ấm lòng.
 
Mẹ đã cho con trời bao la
Từng tiếng ru hời thật thiết tha
Nồng nàn những lúc khi chiều vắng
Vững bước trên đường tháng ngày qua.
 
Xao xuyến biết bao tiếng mẹ ơi
Nhiều khi thổn thức đến nghẹn lời
Thương con mẹ vẫn hay lo lắng
Thằng bé nay mai bước vào đời.
 
Tóc mẹ một màu trắng sương rơi
Lưng chẳng còn ngay đã còng rồi
Tần tảo sớm khuya người vất vả
Chăm sóc con nhiều mẹ rất vui.
 
Con cứ gọi thầm mãi mẹ ơi
Sống mũi cay cay lệ muốn rơi
Thương người dưỡng dục khi thơ dại
Công đức sinh thành lớn biển khơi
Nhớ mãi nhớ nhiều mẹ yêu ơi.
 
TrungDũng


Trung Dũng thân mến ' thanhthanhkhiet ké một bài về mẹ nhé
Cô bé trong thơ TTK thật bất hạnh
Hãy biết giữ và trân trọng những gì mình đang có , Bạn thật hạnh phúc đấy
Chúc bạn khoẻ vui và có nhiều thơ hay nhé
 
NHỚ  MẸ

Tôi thức trọn một đêm
Tết làn tóc đen đã duỗi
Mẹ ơi con mồ côi từ bé
Làn tóc đen

 Mẹ để cho con
Di sản nhỏ mong manh
Mệt thiếp ,
Con mơ thấy mẹ
Vuốt nhẹ mái tóc con
Rồi ôm vào...
Ôi...sung sướng

Đã bao lâu
Thiếu tình mẫu tử
Biển cuộc đời
Khổ
Đắng
Cay
Hận Tủi
Vùi con

Gặp mẹ đây
Con được khóc
Bắt mẹ đền
Những tháng ngày cơ cực
Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà

Bắt mẹ dỗ
Những lần
Theo người lạ đi đò
Qua sông ra chợ

Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa
Mong mẹ đến
Mắt đỏ
Cụ nhà bên
Ái ngại đứa mồ côi

Bắt mẹ đền
Cả lúc được người lạ
Thương tình cho mẩu bánh khô
Con vô tư
Cười vui quên mẹ

Mẹ ơi ,
Con muốn nhỏ lại
Nằm nôi
Mẹ nựng con
Từng hồi
Tưởng như
Con chưa phải đẩy
Xuống biển cuộc đời

Mẹ ơi
Con thèm
Từng bài ru
Bên tai con
Ngày hè nóng
Tiếng võng đưa
Đêm khuya làm nhịp
cho con ngủ

Mẹ ơi
Mảnh đất nhỏ
Ven sông Phù xa đỏ
Và những trái cây , quả
Những mảnh lúa
Ấp ủ
Nuôi con

Rồi ngày tháng
Con lớn
Mang thêm tên một người
Sau ba năm
Cháu nhỏ ra đời
Không bao giờ
Biết gọi bà ngoại ơi

Mẹ ơi
Mỗi ngày con nựng cháư
Ôm nó vào lòng
Nước mắt con lưng tròng
Thương mẹ
Thương con
Cháu sẽ không bao giờ
Thiếu mẹ như con...

 
[Tự sự của cô bé mồ côi]
 
T.T.K.2.8.2008




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 09:11:43 bởi ThanhThanhKhiet >
Trần Trung Dũng 02.08.2008 16:25:11 (permalink)
0

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet


Trích đoạn: Trần Trung Dũng

Nhớ Mẹ
 
Đã khá lâu rồi không về quê
Bâng khuâng day dứt những chiều hè
Chờ mong được lúc về thăm mẹ
Ôn lại ngày xưa mẹ chở che
Đứa con nhỏ dại hay khóc nhè.
 
Nhớ mẹ nao lòng tiết mùa đông
Gió lạnh run người mẹ ngóng trông
Con về thăm mẹ mang chùm nắng
Một chút động viên mẹ ấm lòng.
 
Mẹ đã cho con trời bao la
Từng tiếng ru hời thật thiết tha
Nồng nàn những lúc khi chiều vắng
Vững bước trên đường tháng ngày qua.
 
Xao xuyến biết bao tiếng mẹ ơi
Nhiều khi thổn thức đến nghẹn lời
Thương con mẹ vẫn hay lo lắng
Thằng bé nay mai bước vào đời.
 
Tóc mẹ một màu trắng sương rơi
Lưng chẳng còn ngay đã còng rồi
Tần tảo sớm khuya người vất vả
Chăm sóc con nhiều mẹ rất vui.
 
Con cứ gọi thầm mãi mẹ ơi
Sống mũi cay cay lệ muốn rơi
Thương người dưỡng dục khi thơ dại
Công đức sinh thành lớn biển khơi
Nhớ mãi nhớ nhiều mẹ yêu ơi.
 
TrungDũng


Trung Dũng thân mến ' thanhthanhkhiet ké một bài về mẹ nhé
Cô bé trong thơ TTK thật bất hạnh
Hãy biết giữ và trân trọng những gì mình đang có , Bạn thật hạnh phúc đấy
Chúc bạn khoẻ vui và có nhiều thơ hay nhé
 
NHỚ  MẸ

Tôi thức trọn một đêm
Tết làn tóc đen đã duỗi
Mẹ ơi con mồ côi từ bé
Làn tóc đen

Mẹ để cho con
Di sản nhỏ mong manh
Mệt thiếp ,
Con mơ thấy mẹ
Vuốt nhẹ mái tóc con
Rồi ôm vào...
Ôi...sung sướng

Đã bao lâu
Thiếu tình mẫu tử
Biển cuộc đời
Khổ
Đắng
Cay
Hận Tủi
Vùi con

Gặp mẹ đây
Con được khóc
Bắt mẹ đền
Những tháng ngày cơ cực
Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà

Bắt mẹ dỗ
Những lần
Theo người lạ đi đò
Qua sông ra chợ

Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa
Mong mẹ đến
Mắt đỏ
Cụ nhà bên
Ái ngại đứa mồ côi

Bắt mẹ đền
Cả lúc được người lạ
Thương tình cho mẩu bánh khô
Con vô tư
Cười vui quên mẹ

Mẹ ơi ,
Con muốn nhỏ lại
Nằm nôi
Mẹ nựng con
Từng hồi
Tưởng như
Con chưa phải đẩy
Xuống biển cuộc đời

Mẹ ơi
Con thèm
Từng bài ru
Bên tai con
Ngày hè nóng
Tiếng võng đưa
Đêm khuya làm nhịp
cho con ngủ

Mẹ ơi
Mảnh đất nhỏ
Ven sông Phù xa đỏ
Và những trái cây , quả
Những mảnh lúa
Ấp ủ
Nuôi con

Rồi ngày tháng
Con lớn
Mang thêm tên một người
Sau ba năm
Cháu nhỏ ra đời
Không bao giờ
Biết gọi bà ngoại ơi

Mẹ ơi
Mỗi ngày con nựng cháư
Ôm nó vào lòng
Nước mắt con lưng tròng
Thương mẹ
Thương con
Cháu sẽ không bao giờ
Thiếu mẹ như con...

 
[Tự sự của cô bé mồ côi]
 
T.T.K.2.8.2008




 


Tình Mẹ
Tôi đã rưng rưng đọc thơ này
Làm sao quên được tuổi thơ ngây
Mẹ đã chắt chiu từng giọt sữa
Nuôi con vất vả những tháng ngày.
 
Biết bạn tuổi thơ sớm đơn côi
Chẳng có gì đâu chỉ mấy lời
San sẻ cùng nhau tình yêu mẹ
Mẹ Dũng mẹ em giống nhau thôi.
 
Mẹ Dũng giờ đây cũng già rồi
Sấp xỉ tám mươi tóc sương rơi
Vậy mà vẫn cứ hay lo lắng
Chỉ sợ con chưa hiểu việc đời.
 
Một chút tình thương của mẹ cha
Gửi bạn chân thành và thiết tha
Bạn hãy vui lên đời là vậy
Tình mẹ tình yêu thật bao la.
 
TrungDũng
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 16:28:22 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 04.08.2008 10:08:51 (permalink)
0
Lối Xưa
 
Lối xưa ôi thật thân quen
Từng viên sỏi nhỏ nhóm nhen trong lòng
Hàng cây xào xạc lá rung
Bước chân lại cứ ngập ngừng đợi ai.
Tiếng chim ríu rít sớm mai
Hình như người ấy có vài lời chăng.
Con tim thầm tự nhủ rằng
Tình yêu mình có vững vàng trường sơn.
Thử hỏi đời có gì hơn
Khi tình chung thuỷ keo sơn thắm nồng.
Lối xưa dù nhẵn đường mòn
Nhưng tình yêu vẫn mãi còn mộng mơ.
 
TrungDũng
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2008 11:08:33 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 04.08.2008 10:20:20 (permalink)
0
Liên Thơ 04.08.2008 23:19:51 (permalink)
0
Nhớ Mẹ
Đã khá lâu rồi không về quê
Bâng khuâng day dứt những chiều hè
Chờ mong được lúc về thăm mẹ
Ôn lại ngày xưa mẹ chở che
Đứa con nhỏ dại hay khóc nhè.
 
Nhớ mẹ nao lòng tiết mùa đông
Gió lạnh run người mẹ ngóng trông
Con về thăm mẹ mang chùm nắng
Một chút động viên mẹ ấm lòng.
 
Mẹ đã cho con trời bao la
Từng tiếng ru hời thật thiết tha
Nồng nàn những lúc khi chiều vắng
Vững bước trên đường tháng ngày qua.
 
Xao xuyến biết bao tiếng mẹ ơi
Nhiều khi thổn thức đến nghẹn lời
Thương con mẹ vẫn hay lo lắng
Thằng bé nay mai bước vào đời.
 
Tóc mẹ một màu trắng sương rơi
Lưng chẳng còn ngay đã còng rồi
Tần tảo sớm khuya người vất vả
Chăm sóc con nhiều mẹ rất vui.
 
Con cứ gọi thầm mãi mẹ ơi
Sống mũi cay cay lệ muốn rơi
Thương người dưỡng dục khi thơ dại
Công đức sinh thành lớn biển khơi
Nhớ mãi nhớ nhiều mẹ yêu ơi.
             TrungDũng

Trung Dũng thân mến ' thanhthanhkhiet ké một bài về mẹ nhé
Cô bé trong thơ TTK thật bất hạnh
Hãy biết giữ và trân trọng những gì mình đang có , Bạn thật hạnh phúc đấy
Chúc bạn khoẻ vui và có nhiều thơ hay nhé
 
NHỚ  MẸ
Tôi thức trọn một đêm
Tết làn tóc đen đã duỗi
Mẹ ơi con mồ côi từ bé
Làn tóc đen

Mẹ để cho con
Di sản nhỏ mong manh
Mệt thiếp ,
Con mơ thấy mẹ
Vuốt nhẹ mái tóc con
Rồi ôm vào...
Ôi...sung sướng

Đã bao lâu
Thiếu tình mẫu tử
Biển cuộc đời
Khổ
Đắng
Cay
Hận Tủi
Vùi con

Gặp mẹ đây
Con được khóc
Bắt mẹ đền
Những tháng ngày cơ cực
Bắt mẹ bù bao sáng thiếu quà

Bắt mẹ dỗ
Những lần
Theo người lạ đi đò
Qua sông ra chợ

Bắt mẹ đền cả những lần tựa cửa
Mong mẹ đến
Mắt đỏ
Cụ nhà bên
Ái ngại đứa mồ côi

Bắt mẹ đền
Cả lúc được người lạ
Thương tình cho mẩu bánh khô
Con vô tư
Cười vui quên mẹ

Mẹ ơi ,
Con muốn nhỏ lại
Nằm nôi
Mẹ nựng con
Từng hồi
Tưởng như
Con chưa phải đẩy
Xuống biển cuộc đời

Mẹ ơi
Con thèm
Từng bài ru
Bên tai con
Ngày hè nóng
Tiếng võng đưa
Đêm khuya làm nhịp
cho con ngủ

Mẹ ơi
Mảnh đất nhỏ
Ven sông Phù xa đỏ
Và những trái cây , quả
Những mảnh lúa
Ấp ủ
Nuôi con

Rồi ngày tháng
Con lớn
Mang thêm tên một người
Sau ba năm
Cháu nhỏ ra đời
Không bao giờ
Biết gọi bà ngoại ơi

Mẹ ơi
Mỗi ngày con nựng cháư
Ôm nó vào lòng
Nước mắt con lưng tròng
Thương mẹ
Thương con
Cháu sẽ không bao giờ
Thiếu mẹ như con...

 
[Tự sự của cô bé mồ côi] 
  
  T.T.K.2.8.2008
 
Mẹ ơi...
Mẹ ơi con khổ
Mẹ ơi con buồn
Mẹ ơi con tức
Mẹ ơi con mệt
Mẹ ơi con đói
Mẹ ơi con nhớ mẹ...
Mẹ ơi, mẹ yêu ơi...
 
Khi đau đớn lúc vui mừng
Trong vô thức hay thực tại
Ta thường gọi “mẹ ơi”
Tiếng gọi mẹ trên đời
Không bao giờ tạm ngớt
Bởi vì những đứa con luôn cần có mẹ
Kể cả lúc sắp lìa đời
Vẫn gọi mẹ , mẹ ơi...
          Lê Minh Liên Thanh Thơ
          Đêm đầu tuần,4/8/2008
  
 





 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2008 23:24:24 bởi Liên Thơ >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 105 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 1574 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9