Lối Nhỏ Ngày Xưa
Ánh trăng thu ngập tràn ngõ phố
Anh nhớ như in nơi lối nhỏ ngày xưa.
Mỗi lần gặp, em giả tảng ngây thơ
Như không quen đợi anh nói trước cơ.
Tiếc rằng anh nhút nhát dại khờ
Lại cứ muốn chờ em lên tiếng trước.
Biết lối nhỏ hai đứa mình cùng bước
Chỉ cách nhau một nửa bước chân
Với tay là vuốt được tóc xanh
Mà xa thế khi mỗi lần gặp gỡ.
Giờ nhìn trăng ngập tràn ngõ phố
Em đâu đây trên lối nhỏ không người
Thế là em đã chuyển chỗ đi rồi
Cứ tự trách sao thật khờ không nói.
TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 11:48:50 bởi Trần Trung Dũng >