Tâm Sự Truyện Tình
Không Đề Quen nhau để lại sầu bi Biết nhau rồi sẽ đến gì nữa đây. Đời người thật lắm đắng cay Buồn nhiều vui ít tối ngày cũng xong. Trung Dũng Giọt Lệ Sầu
Chiều buông nhìn lá vàng rơi Mà sao tôi thấy buồn ơi là buồn.
Trung Dũng
Còn đâu trăng sáng bên thềm Còn đâu sát cánh vai mềm cùng em Giận hờn ngay buổi đầu tiên Tình yêu là thế đảo điên đất trời. Trung Dũng Giận Hờn 2
Đợi Mùa Thu Lá vàng đã rụng ngoài sân Thu ơi sao mãi tần ngần chưa qua. Phượng hồng rực nắng cháy da Mong thu gió mát cho ta dịu lòng. Cuộc đời vất vả vô cùng Lại thêm cái nóng dễ khùng ai ơi. Thời gian vẫn lặng lẽ trôi Nhìn hoài mới thấy em cười thật xinh. Trung Dũng
Trở Lại Chốn Xưa Dừng chân ghé lại nơi này Lòng bâng khuâng nhớ những ngày đã qua. Gác nghèo vẫn ngát hương hoa Rộn ràng vẫn tiếng chim ca nô đùa. Chỉ duy có một khác xưa Lạnh lùng bếp lửa như chưa từng hồng. Suối quên róc rách ven rừng Mây rời đỉnh núi theo cùng gió kia. Chẳng còn thấp thoáng ven đê Bóng cô thôn nữ đi về sớm trưa. Bom Bo vắng tiếng chày khua Dòng sông năm ấy thiếu đò sang ngang. Biết sao được nữa cuối làng Xe hoa đã đến đón nàng về dinh. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2010 14:21:26 bởi Trần Trung Dũng >
Sông Quê Sông quê nước lững lờ trôi Hoàng hôn chiều tắt tôi ngồi đợi trăng. Một mình trống vắng, bâng khuâng Trăng còn chưa thấy, buồn dâng ngập lòng. Thế là em đã lấy chồng Người thành đô rực sắc hồng phồn hoa. Hết rồi đôi lứa cách xa Đâu còn cùng hát tình ca chèo thuyền. Mong em gặp được bạn hiền Thuỷ chung, hạnh phúc đẹp duyên hai người. Sông quê bên lở, bên bồi Đục trong cũng bởi cuộc đời đổi thay. Hạ tuần trăng khuyết hao gầy Chông chênh mà vẫn vàng đầy mặt sông. Trung Dũng
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Sông Quê
Sông quê nước lững lờ trôi
Hoàng hôn chiều tắt tôi ngồi đợi trăng.
Một mình trống vắng, bâng khuâng
Trăng còn chưa thấy, buồn dâng ngập lòng.
Thế là em đã lấy chồng
Người thành đô rực sắc hồng phồn hoa.
Hết rồi đôi lứa cách xa
Đâu còn cùng hát tình ca chèo thuyền.
Mong em gặp được bạn hiền
Thuỷ chung, hạnh phúc đẹp duyên hai người.
Sông quê bên lở, bên bồi
Đục trong cũng bởi cuộc đời đổi thay.
Hạ tuần trăng khuyết hao gầy
Chông chênh mà vẫn vàng đầy mặt sông.
Trung Dũng
hồn quê
hoàng hôn tím ngắt chân trời
trên sông vẳng tiếng lòng ai gợi buồn
sao anh cứ mãi hiểu lầm
một mình vẫn đi về sớm tối
em chẳng sang ngang...chẳng thay lòng
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 08:37:49 bởi nhabe >
hồn quê
hoàng hôn tím ngắt chân trời
trên sông vẳng tiếng lòng ai gợi buồn
sao anh cứ mãi hiểu lầm
một mình vẫn đi về sớm tối
em chẳng sang ngang...chẳng thay lòng
nhabe
Không Đổi Anh biết rằng em chẳng thay lòng Vẫn con đò nhỏ bến ven sông Cần mẫn đón đưa người đi đến Tình nghĩa đôi bờ mãi xanh trong. Trung Dũng
Mất Lòng Tin Tầu vừa dừng bánh sân ga Nôn nao tôi vội vã ra đón người. Đinh ninh anh đã đến rồi Nụ cười âu yếm chờ tôi lại gần. Vân vê tà áo tần ngần Ửng hồng đôi má tôi thầm ước ao. Kìa anh trước lối ra vào Tưởng rằng như thế nhưng nào thấy đâu. Lời anh hẹn đến mùa cau Trái đầu mùa đã sẫm màu nhớ nhung. Nhìn cây sáng ngóng, chiều mong Sân ga vẫn đấy giờ không thấy người. Còi tàu vang đã xa rồi Bơ vơ một bóng tôi ngồi cô đơn. Tiếng người bán nước chiều hôm Vẫn rao khắc khoải trà ngon xin mời. Sân ga như chợt vắng người Trách ai sao nỡ buông lời bướm ong. Hẹn người ta đến lại không Niềm tin ngày ấy đổ sông mất rồi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2010 13:32:25 bởi Trần Trung Dũng >
Bâng Khuâng Nhìn Lại Ngồi buồn mở lại thư em Viết từ cái dạo mới quen lần đầu. Từng dòng ,từng chữ ngọt ngào Gửi niềm tin tưởng đi vào tương lai. Chớ như gió thổi mây bay Biền biệt tin nhắn cho ai buồn lòng. Hết mưa, trời đã nắng hồng Muôn hoa đua nở vẫn không thấy người. Đã lâu thiếu vắng nụ cười Long lanh đôi mắt, sáng ngời ngàn sao. Anh : Giờ này ở nơi đâu? Có hay khuya khoắt giọt sầu buông rơi? Thời gian vẫn lặng lẽ trôi Trăng tròn, trăng khuyết đầy vơi nỗi lòng. Thu tàn tuyết trắng mùa đông Héo khô cây lá biết không? Em buồn. Sông sâu nước chảy về nguồn Thuyền tình cập bến có còn nhớ em?... Trung Dũng
Vẳng Tiếng Buồn Thương
Buồn thương như ở đâu đây
Bâng khuâng kỷ niệm đã gầy đợi mong
Trời cao như đã nắng hồng
Gần xa chỉ thấy hư không lối mòn
Người đi khuất bóng núi non
Trăng đi có lúc cũng còn về thăm
Còn bài thơ dáng nguyệt rằm
Thôi anh xin giữ để nằm gần bên
Mà thầm ráp lại cái tên
Viết câu vần chữ bồng bềnh hương thơ
Xin cho em giọt sầu mơ
Xin cho sóng ập vào bờ nhớ thương
Đi qua chân cát vấn vương
Về nhà rang rát giọt thương trong lòng!
Hồng Quế Đi ngang nhà thấy thơ anh Dũng đầy tâm sự nên mạo muội ghé lại,
mong không có làm phiền gì anh nhá, mà sao anh ơi! anh làm con gái vậy anh?
Chúc vui....!
Vẳng Tiếng Buồn Thương
Buồn thương như ở đâu đây
Bâng khuâng kỷ niệm đã gầy đợi mong
Trời cao như đã nắng hồng
Gần xa chỉ thấy hư không lối mòn
Người đi khuất bóng núi non
Trăng đi có lúc cũng còn về thăm
Còn bài thơ dáng nguyệt rằm
Thôi anh xin giữ để nằm gần bên
Mà thầm ráp lại cái tên
Viết câu vần chữ bồng bềnh hương thơ
Xin cho em giọt sầu mơ
Xin cho sóng ập vào bờ nhớ thương
Đi qua chân cát vấn vương
Về nhà rang rát giọt thương trong lòng!
Hồng Quế Đi ngang nhà thấy thơ anh Dũng đầy tâm sự nên mạo muội ghé lại,
mong không có làm phiền gì anh nhá, mà sao anh ơi! anh làm con gái vậy anh?
Chúc vui....!
Có gì mà phiền chứ "Bâng khuâng nhìn lại" là mượn lời người con gái để viết mà. Trung Dũng xin có bài gửi lại mặc dù chẳng ăn nhập gì xong cũng xin DongSuoiNgot cảm thông. Nỗi Buồn Chiến Tranh Bồi hồi nhớ lại chuyện xưa Vẫn còn dấu ấn gió mưa ngày nào. Quên sao được những ngọt ngào Âm thầm em viết gửi vào trang thơ. Từng dòng nắn nót suy tư Mượn màu nắng của mùa thu tỏ bày. Nhớ anh tha thiết đêm ngày Lược quên chải tóc, hao gầy bờ vai. Nhạt nhoà cả ánh sao mai Chiêm bao thổn thức gọi hoài tên anh. Tại sao phải có chiến tranh? Để chồng xa vợ em anh chia lìa. Tiếng gà đã gáy ngoài kia Mỏi mòn trông đợi anh về bình minh. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2010 17:54:27 bởi Trần Trung Dũng >
CHIA SẺ
Nàng gọi "chàng thơ" trong giấc mơ
Chàng nghe tim đỏ hồng vần tơ
Chuốt trau ý tứ luật niêm đối
Sáng rạng trông xa vần Ẻm chờ
Đêm đến mơ gần câu Ảnh nhớ
Để cùng xướng hoạ tí vu vơ
Vui buồn chia sẻ vườn thơ mở
Chốn ảo bâng khuâng chút thẫn thờ...
HRPT
Trích đoạn: HRPT
CHIA SẺ
Nàng gọi "chàng thơ" trong giấc mơ
Chàng nghe tim đỏ hồng vần tơ
Chuốt trau ý tứ luật niêm đối
Sáng rạng trông xa vần Ẻm chờ
Đêm đến mơ gần câu Ảnh nhớ
Để cùng xướng hoạ tí vu vơ
Vui buồn chia sẻ vườn thơ mở
Chốn ảo bâng khuâng chút thẫn thờ...
HRPT
Em Ở Đâu
Trong giấc chiêm bao gọi tên em
Đinh ninh cứ ngỡ đang cạnh bên.
Ánh trăng le lói luồn khung cửa
Thấp thoáng như em đứng trước rèm.
Áp tai trên gối nghe hơi thở
Hoá gió rì rào thổi ngoài hiên
Năm canh chỉ những mơ với mộng
Em ở nơi nào hãy nói lên.?
Trung Dũng
Hãy quên nhau em nhé, Hãy nói một lời thôi Hãy trao gởi bờ môi Một nụ hôn sau cuối. HKBT Thôi Đành Sao anh lại tiếc nuối? Đã quên còn đòi hôn Sóng xô bờ từ chối Mình xa nhau thì hơn. Đành chấp nhận cô đơn Mỗi người đi một ngả Biết trong lòng mưa tuôn Biết giọt buồn lã chã. Thôi anh! em đi nhá Dù phía trước mịt mù Dù gập ghềnh sỏi đá Đời như chiếc lá thu. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2010 17:06:22 bởi Trần Trung Dũng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: