Tâm Sự Truyện Tình
Mai Lỡ Xa nhau
Nếu lỡ ngày mai cuối nẻo đường
Tìm hoài không gặp bóng người thương
Em đi mưa gió lơ ngơ ướt
Có phải không anh chuyện đời thường
Nếu lỡ mai này không thấy nhau
Vần thương vần nhớ gửi chiêm bao
Khép đời quanh quẩn câu thơ muộn
Mang máng còn nghe tuổi ngọt ngào
Nếu lỡ mai này cơn gió đông
Thổi qua khe cửa thổi vào lòng
Mình em một bóng ôm đơn lạnh
Mình em sầu thả một dòng sông
Hồng Quế
Có Khi Nào
Đến bao giờ trái đất ngừng quay
Trời không làm mưa xuống
Màu sắc hoa hồng tàn phai
Tình chỉ còn trong tưởng tượng.
Đến khi nào biển hiền hòa không động
Phẳng lặng gương trong xanh ngắt tận chân trời
Cánh hải âu trao liệng
Con thuyền đưa ta đến mọi nơi.
Đến lúc ấy em và tôi
Đã xa rời trần thế
Vậy thì sao không giành cho nhau những ngọt ngào mới mẻ.
Dẫu biết rằng nhiều khi là không thể
Trong sâu thẳm đáy lòng vẫn lặng lẽ hình em.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2010 10:27:36 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:57:55 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:58:21 bởi Trần Trung Dũng >
Có Khi Nào
Đến bao giờ trái đất ngừng quay
Trời không làm mưa xuống
Màu sắc hoa hồng tàn phai
Tình chỉ còn trong tưởng tượng.
Đến khi nào biển hiền hòa không động
Phẳng lặng gương trong xanh ngắt tận chân trời
Cánh hải âu trao liệng
Con thuyền đưa ta đến mọi nơi.
Đến lúc ấy em và tôi
Đã xa rời trần thế
Vậy thì sao không giành cho nhau những ngọt ngào mới mẻ.
Dẫu biết rằng nhiều khi là không thể
Trong sâu thẳm đáy lòng vẫn lặng lẽ hình em.
Trung Dũng
Bóng Tối Ùa Về
Có khi nào trời ngừng mưa không anh?
Cho cành hoa vươn lên trong ngày nắng
Những niềm vui bên ta thật ngắn
Biết ra đi là chấp nhận xuân tàn
Có khi nào mình ngừng lại giữa chiều hoang
Níu đuôi gió bay vào thời gian đi trở ngược
Ở nơi đó tình yêu còn mà mượt
Ráng chiều hồng ươm lên tóc người thương
Em vẫn đó chiều phai hương tóc nhuộm
Bạt ngàn mây đan bóng tối ùa về
Chiều đã muộn chạy theo mà không kịp
Nên em về mòn mỏi goi... đam mê!
Hồng Quế
Bóng Tối Ùa Về
Có khi nào trời ngừng mưa không anh?
Cho cành hoa vươn lên trong ngày nắng
Những niềm vui bên ta thật ngắn
Biết ra đi là chấp nhận xuân tàn
Có khi nào mình ngừng lại giữa chiều hoang
Níu đuôi gió bay vào thời gian đi trở ngược
Ở nơi đó tình yêu còn mà mượt
Ráng chiều hồng ươm lên tóc người thương
Em vẫn đó chiều phai hương tóc nhuộm
Bạt ngàn mây đan bóng tối ùa về
Chiều đã muộn chạy theo mà không kịp
Nên em về mòn mỏi goi... đam mê!
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:58:52 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:59:15 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:59:36 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 10:59:58 bởi Trần Trung Dũng >
Nhớ Xin Hỏi Nhớ
Nhớ ngồi gần nhớ thì thào
Hỏi thăm nhớ ấy làm sao bây giờ
Gom mây góp gió làm thơ
Vần chờ vần nhớ ngu ngơ đêm ngày
Ừ thì nói đại gặp nhau
Biết đâu lại chẳng ngọt ngào thương yêu
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 07:07:41 bởi DongSuoiNgot >
Nhớ Xin Hỏi Nhớ
Nhớ ngồi gần nhớ thì thào
Hỏi thăm nhớ ấy làm sao bây giờ
Gom mây góp gió làm thơ
Vần chờ vần nhớ ngu ngơ đêm ngày
Ừ thì nói đại gặp nhau
Biết đâu lại chẳng ngọt ngào thương yêu
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 11:00:31 bởi Trần Trung Dũng >
Nỗi Niềm Hoa Giấy
Giàn hoa giấy trước nhà tôi chăm sóc
Lá xanh tươi đã nảy lộc đơm hoa.
Đỏ tím vàng chim nhảy nhót hát ca
Dưới nắng đẹp sao thiết tha đầm ấm.
Rồi không biết lẽ gì theo năm tháng
Hoa chợt hư và nắng bỗng chợt phai
Muôn sắc màu chẳng đọng lại trong ai
Chim như cũng quên những bài đã hát.
Ôi cuộc sống thật lắm điều chua chát
Muốn bình yên mà bão táp chẳng ngưng
Muốn hòa bình nhưng vẫn có chiến tranh
Điều chắc chắn tôi chỉ giành bại trận.
Giàn hoa giấy ngày nào nay lỗi hẹn
Lá cành khô chim bay hết còn đâu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 11:02:02 bởi Trần Trung Dũng >
Chim Lạc Đường Xuân
Con chim lẻ lạc đường quên ca hát
Mang nỗi niềm hoa giấy nhạt sắc hương
Những chiều về lang thang ở bên đường
Sợ ghé lại vấn vương nhiều kỷ niệm
Giờ còn lại chập chờn màu mây tím
Hát bâng quơ khúc nhạc lấm bụi trần
Lơ đãng trời là những áng phù vân
Mù tỏa khói mời mùa đông ở lại
Những đông dài băng sương vùng dấu ái
Biết chừng nào con én gặp lại xuân
Trở về nhà đứng trước cửa bâng khuâng
Sợ tàn tích những xác hoa dẩm nát
Chim về đâu cánh rừng già xơ xác
Khoét lổ tìm ẩn trú những lần đông
Nằm hang sâu chờ nắng chở mây hồng
Gom dấu ái ngủ trong lòng từ ấy
Hồng Quế
Trích đoạn: DongSuoiNgot
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 11:03:31 bởi Trần Trung Dũng >
Mong Ước Ngọt Ngào
Anh muốn được là áng mây che
Cho em khỏi nắng giữa trưa hè
Mồ hôi không ướt cay mi mắt
Âu yếm em nhìn anh đắm mê.
Anh muốn được là cơn gió đông
Mát rượi chiều buông ửng má hồng
Nâng niu quấn quít cùng mái tóc
Dòng suối bồng bềnh giữa mênh mông.
Anh muốn được là giấc chiêm bao
Thủ thỉ bên em những ngọt ngào
Mỗi khi tỉnh giấc là như thấy
Chim én bay về xuân khát khao.
Anh muốn được là chút âu lo
Để em cảm hứng lúc làm thơ
Hoàng hôn chẳng thấy nhau hình bóng
Lòng đã nôn nao nỗi ngóng chờ.
Và anh chỉ muốn mãi được là
Là, là chắc em sẽ nghĩ ra
Bao nhiêu gửi gắm trong thơ ấy
Say đắm cung đàn vang tiếng ca.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 11:05:01 bởi Trần Trung Dũng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: