Tâm Sự Truyện Tình
Đợi Rồi Sẽ Hiểu
Đợi em mãi hoàng hôn rồi, không đến.
Lại một mình, một bóng bến sông xưa.
Tiếng gọi đò văng vẳng với gió đưa
Vọng vào núi, một lời thưa chẳng thấy.
Lời thơ viết gửi em từ dạo ấy
Tấm chân tình anh nghĩ vậy, từ lâu.
Đắn đo gì để lạc lối mất nhau?
Chưa cần nói đã sầu đau trống vắng.
Đường vạn dặm bước đi đầy mưa nắng
Chớ hiểu lầm câu chữ nặng nề trao
Bởi vì anh kém thể hiện khát khao
Nên đôi lúc thiếu ngọt ngào , mong muốn.
Hoa đã nở tránh sao rồi tàn nhuộm
Đời phong ba ai chẳng nhuốm màu mây.
Chợt vui buồn, chợt đau đớn, chua cay
Quy luật thế đều từng ngày gánh chịu.
Em không đến khác gì hoa, hương thiếu
Sắc đơn sơ chỉ lạc điệu mà thôi.
Có thể nào vì nghịch nhĩ, phai phôi?
Nếu đúng thế thì em tôi, khờ quá.
Đang thân thiết, bỗng dưng thành xa lạ
Đang chung đường, hóa hai ngã chia ly.
Ngậm ngùi này nào anh biết nói chi
Đành cứ đợi, đến một khi em hiểu.
Trung Dũng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 16:11:05 bởi Viet duong nhan >
Ngẫu Hứng
Sao em lại lặng lẽ rồi?
Chờ hoài , chờ mãi một lời cũng không
Dù rằng cách núi, ngăn sông
Cũng không cách được mênh mông tình người.
Chợt cơn mưa đổ tối trời
Chợt trong tôi gợi nhớ thời ngày xưa
Cùng em dìu bước đón đưa
Bức tranh hai đứa vẫn chưa phai màu.
Bâng khuâng quá tiếng còi tàu
Kéo lùi quá khứ xa nhau mất rồi.
Sân ga trống vắng cuối trời
Chỉ còn thấp thoáng nụ cười hoàng hôn.
Trung Dũng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 16:13:29 bởi Viet duong nhan >
...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/A9F7591979BF416DA974A15B4879B30D.jpg[/image]
Vu vơ
Em buồn nương tựa câu thơ
Anh buồn nương tựa mộng mơ đêm dài
Gót tiên để lại dấu hài
Câu thơ để lại một vài dấu thương
Chúng mình đồng bệnh nên vương
Đêm trăng mộng ảo nghê thường hoan ca
Tâm em trong ngọc trắng ngà
Hồn anh thơm ngát như hoa giữa rừng
Dù cho bão nổi sóng lừng
Dòng thơ em mãi đi cùng bên anh
Dù cho lửa đốt rừng xanh
Nụ bông còn đó vẫn dành riêng em
Đêm xuân buông gió dịu êm
Làm đôi bướm lượn cánh mềm phiêu diêu
Trần gian đoan chắc …tình yêu !
Riêng em bảo họ nói điều vu vơ !
Thanh Thanh Khiết
TTK dán bài này TTD đọc cho vui nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 22:44:11 bởi ThanhThanhKhiet >
Ước Gì
Em buồn nương tựa câu thơ (TTK)
Còn anh tìm kiếm một bờ vai êm
Ước gì dưới ánh trăng lên
Chị Hằng chứng kiến ngồi bên thì thầm.
Trung Dũng
Viết Vội
Viết vội máy dòng gửi cho em
Công việc phố phường tại liên miên
Ngày mai cả nước đi bỏ phiếu
Đừng trách nhau nha, nhé bạn hiền.
Ghi nhận chân tình em gửi trao
Thỏa lòng mong ước, thỏa khát khao
Còn gì hơn thế trong cuộc sống
Sóng nước Cửu long vỗ dạt dào.
Anh biết mà em thật ngọt ngào
Lời thơ tha thiết với trăng sao
Như tiếng thì thầm trong gió ấm
Như khúc hát ru giấc mộng đào.
Chúc em mọi sự tốt lành
Trung Dũng
...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/C30EA104F80645C9BEF0B834774C6C14.jpg[/image]
Về Thăm Anh
Đến thăm anh chúa nhật ngày nắng hồng
Em vui lắm thấy nhà anh tươm tất
Có bạn thơ có lá hoa thơm ngất
Bức màn trăng thi tứ gió mây hiền
Xin chia anh một chút niềm hãnh diện
Anh người anh hòa nhã chắt chiu tình
Đem niềm vui tưới mát vườn hoa xinh
Người người ngắm thanh bình thơ thi họa
Gửi lại anh phượng hồng đơm xanh lá
Gửi lại anh kỷ niệm ngập trong lòng
Có khi nào mình quên được hay không
Em vẫn nhớ hương nồng say vạt áo
Trở về thăm anh đời xoay con tạo
Vẫn nghĩ rằng mình đâu nở quên mau
Những ngày xưa đầm ấm tuổi học trò
Nương náu mãi trong tim màu phượng đỏ
Hồng Quế
TRAO ANH
CẢ BỐN MÙA Cây cho quả ngọt với trăm hoa
Bởi đất cùng mưa, nắng giao hoà
Tình yêu cũng thế, người thương ạ !
Ấm lạnh nào đâu bởi tại ta
Có phải ngoài kia hạ đã về ?
Xôn xao từng giọt nắng vàng hoe
Gió ơi ! thôi hãy ru khe khẽ
Chớ để mưa về...bặt tiếng ve
Thu làm biêng biếc khoảng trời xanh
Gió mát mơn man vị ngọt lành
Lá úa ngoài sân như trải thảm
Ùa vào nỗi nhớ thật mong manh
Cái lạnh bây giờ đông chớm sang
Liêu xiêu con nắng chợt hanh vàng
Đứng đợi mấy mùa trong quạnh vắng
Mong xuân chóng đến để mơ màng
Hái tặng trao anh cả bốn mùa
Buồn vui xin gửi nắng cùng mưa
Bện mối tơ duyên màu chỉ thắm
Như lời ước hẹn tự ngàn xưa
Xa nhau đâu phải mình ai lỗi
Rượu đắng môi sầu khúc biệt ly
Sao còn để lại nơi đáy cốc ?
Một chút ân tình...hãy cạn đi ! Thanh Thanh Khiết TTK dán bài này TTD đọc cho vui nhé
Chân Tình Trao Gửi
Anh biết mà em chỉ chân tình
Mới có cho nhau nụ cười xinh
Ngoài kia phượng đã hồng con phố
Thắp lửa đêm trăng với chúng mình.
Giành trọn niềm tin gửi cho nhau
Sẻ chia ngày tháng thoáng qua mau
Trải bao cay đắng giờ hiện hữu
Từng chữ trong thơ đượm thắm màu.
Em tặng trao anh cả bốn mùa
Xuân hè ấm áp ngọt hạt mưa
Thu sang se sắt vàng lá rụng
Rồi cái lạnh đông gió giao mùa.
Trong lòng như thấy tiếng chuông ngân
Tình nghĩa dạt dào thêm mến thân
Thâm tâm mách nhỏ hình như đã
Con sóng mộng mơ cuộn dâng tràn.
Trung Dũng
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Về Thăm Anh
Đến thăm anh chúa nhật ngày nắng hồng
Em vui lắm thấy nhà anh tươm tất
Có bạn thơ có lá hoa thơm ngất
Bức màn trăng thi tứ gió mây hiền
Xin chia anh một chút niềm hãnh diện
Anh người anh hòa nhã chắt chiu tình
Đem niềm vui tưới mát vườn hoa xinh
Người người ngắm thanh bình thơ thi họa
Gửi lại anh phượng hồng đơm xanh lá
Gửi lại anh kỷ niệm ngập trong lòng
Có khi nào mình quên được hay không
Em vẫn nhớ hương nồng say vạt áo
Trở về thăm anh đời xoay con tạo
Vẫn nghĩ rằng mình đâu nở quên mau
Những ngày xưa đầm ấm tuổi học trò
Nương náu mãi trong tim màu phượng đỏ
Hồng Quế
R
Hỏi Ánh Trăng Rằm
Tôi vẫn thế trong đáy lòng thường nhớ
Phút bên nhau như hoa nở mùa xuân.
Dễ gì quên, chỉ day dứt bâng khuâng
Mùa phượng đỏ đã thắm hồng đua nở.
Nhưng chỉ tiếc đường quen chiều lá đổ
Còn lại mình giờ dang dở bước đi
Bởi vì đâu nào biết lý do chi
An ủi, gió hát thầm thì khe khẽ.
Nhìn nét bút viết thuở còn hay kể
Cho nhau nghe những đơn lẻ cuộc đời
Sẻ chia buồn khi giá lạnh mưa rơi
Manh áo mỏng cũng một thời ấm áp.
Rồi chợt thấy thời gian dường đổi khác
Tuyết sương nhiều, ánh nắng nhạt tàn phai.
Vẫn chung đường mà cứ thấy chia hai
Ánh mắt biếc chẳng chung quay một hướng.
Thắc mắc lắm, nhưng dám nào tưởng tượng
Ai tỏ bầy nỗi mắc vướng thờ ơ
Tâm sự nhiều giấu kín mỗi vần thơ
Đành gắng chịu cảnh bơ vơ không muốn.
Và tìm mãi ánh trăng rằm nở muộn
Hỏi xem trăng, sao lại nhuốm màu mây.???
Trung Dũng
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 16:07:32 bởi Viet duong nhan >
Em hiểu Em hiểu lòng anh muốn xẻ san Đừng buồn những chuyện bởi nhân gian Nhuộm thắm tin yêu đời sẽ đẹp Mà trong cuộc sống luôn bình an Bình an xuân đến tuyết sương tan Anh dệt niềm thương đẫm nắng tràn Nỗi nhớ em chưng làm rượu ngọt Chúng mình cạn chén giữa mây ngàn Mây ngàn cách biệt đã có thơ Mộng ước gieo vần thơm giấc mơ Bến hẹn lá vàng xanh trở lại Không còn hoang dại kiếp bơ vơ Bơ vơ chấm dứt kể từ nay ! Chẳng sợ phong ba hay gió lay Thời gian dù ngắn nhưng em đã… Thấu hiểu lòng anh tự những ngày… ………… Thanh Thanh Khiết TTK chúc TTD luôn vui
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Ngẫu Hứng
Sao em lại lặng lẽ rồi?
Chờ hoài , chờ mãi một lời cũng không
Dù rằng cách núi, ngăn sông
Cũng không cách được mênh mông tình người.
Chợt cơn mưa đổ tối trời
Chợt trong tôi gợi nhớ thời ngày xưa
Cùng em dìu bước đón đưa
Bức tranh hai đứa vẫn chưa phai màu.
Bâng khuâng quá tiếng còi tàu
Kéo lùi quá khứ xa nhau mất rồi.
Sân ga trống vắng cuối trời
Chỉ còn thấp thoáng nụ cười hoàng hôn.
Trung Dũng
R
MỘT CHÚT BUỒN
" Có một chút nỗi buồn trong khóe mắt
Lá bên đường theo gió khẽ hôn nhau
Rồi ngày tháng xa rời... em hiu hắt
Mưa đầy trời cho hai đứa xa nhau ..."
TT gửi mấy dòng chia sẻ với các bạn Thơ nhé
Thuy Tien
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Em hiểu
Em hiểu lòng anh muốn xẻ san
Đừng buồn những chuyện bởi nhân gian
Nhuộm thắm tin yêu đời sẽ đẹp
Mà trong cuộc sống luôn bình an
Bình an xuân đến tuyết sương tan
Anh dệt niềm thương đẫm nắng tràn
Nỗi nhớ em chưng làm rượu ngọt
Chúng mình cạn chén giữa mây ngàn
Mây ngàn cách biệt đã có thơ
Mộng ước gieo vần thơm giấc mơ
Bến hẹn lá vàng xanh trở lại
Không còn hoang dại kiếp bơ vơ
Bơ vơ chấm dứt kể từ nay !
Chẳng sợ phong ba hay gió lay
Thời gian dù ngắn nhưng em đã…
Thấu hiểu lòng anh tự những ngày…
…………
Thanh Thanh Khiết
TTK chúc TTD luôn vui
Nét Bút Tình Hoa
Đừng buồn nhé em ơi! người con gái.
Nét bút này anh sẽ mãi cùng em
Viết thơ tình huyền thoại ánh sao đêm
Sao lấp lánh, là mắt em lấp lánh.
Đừng buồn nhé cuộc đời hay ấm lạnh
Vốn thường ngày cứ đến tránh được đâu
Chỉ là mình thông cảm để hiểu nhau
Chuyện hờn dỗi sẽ bạc màu phai hết.
Anh thầm nghĩ chắc rằng em cũng biết
Ánh trăng rằm tròn rồi khuyết: tại sao?
Bánh xe đời lăn mãi vẫn thấp cao
Đường là thế có khi nào bằng phẳng.
Như trời đất hết mưa rồi lại nắng
Chỉ thời gian là lẳng lặng đi qua
Chẳng phiền lòng với bão tố, phong ba
Và còn hát bản tình ca muôn thuở.
Em ơi! nhé dẫu ngàn trùng cách trở
Sẽ gần nhau khi rộng mở tin nhau
Sẽ gần nhau khi ý hợp tâm đầu
Dù đôi lúc bị nhuộm màu thập cẩm.
Thôi em nhé mùa xuân về gió ấm
Viết chưa dài vẫn thấm đẫm tình hoa.
Nhớ nhung nhiều xao xuyến cả lòng ta...
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 13:59:14 bởi Trần Trung Dũng >
MỘT CHÚT BUỒN
" Có một chút nỗi buồn trong khóe mắt
Lá bên đường theo gió khẽ hôn nhau
Rồi ngày tháng xa rời... em hiu hắt
Mưa đầy trời cho hai đứa xa nhau ..."
TT gửi mấy dòng chia sẻ với các bạn Thơ nhé
Thuy Tien
Trưa Buồn
Lặng lẽ ban trưa , lặng lẽ buồn
Trời làm mưa xuống giọt sầu tuôn
Lệ nhòa mắt biếc ai từ đấy
Hỏi tại vì đâu hỡi ngọn nguồn.
Trung Dũng Cảm ơn bạn, có thêm bạn là thêm vui à.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: